Làm chủ soái cho lần diễn luyện này, tòa thuyền Vô Tấn cũng là tàu chỉ huy của cả đội tàu, một tầng chia làm hai bộ phận, nửa trước là buồng tác chiến cùng với thương nghị chiến sự, nửa sau là không gian tư nhân của hắn, là khoang thuyền hắn ngủ, phòng của Tô Hạm cùng các thê thiếp, mà tầng hai là của thân binh và bọn người Chu Tín, tầng ba là khoang thuyền của binh sĩ cùng người chèo thuyền nghỉ ngơi, tầng cuối cùng là nơi chứa gia súc cùng vật tư.
Vô Tấn lệnh cho thân binh đi mời bọn người Chu Tín, một lát, Chu Tín, Giang Yêm, Trương Nhan Niên, Tuệ Năng thiền sư trước sau đi tới tiểu phòng của hắn hội họp.
Trương Nhan Niên là người cuối cùng đi vào, Trương Nhan Niên là con trai trưởng của Trương Sùng Tuấn, năm nay hai mươi bốn tuổi, mười bốn tuổi vào quân, chiến tích tăng lên, hiện tại đã là Đô úy tướng quân, Thống soái năm ngàn thiết giáp kỵ quân cường hãn nhất của Tây Lương quân, hắn là một ông cụ non, bình thường trầm mặc ít nói, nhưng rất có tài mưu lược, là nhân tài đời thứ ba của Tấn An hội. Hắn lớn lên có phần giống như cha hắn, mắt hổ mặt rộng, râu quai nón đã bắt đầu xuất hiện.
Hắn tuy nói không nhiều, nhưng lại là người ủng hộ Vô Tấn trung thành nhất, ở phía sau hắn, Chu Diên Bảo cũng đi đến, phụ thân hắn Chu Tín vừa mới cùng hắn nói qua, đem bí mật Tấn An hội chính thức nói cho hắn, hắn lộ ra có chút khẩn trương, còn không có hoàn toàn thích ứng thân phận bí mật của Vô Tấn.
Đây cũng là Vô Tấn yêu cầu Chu Tín nói cho hắn biết, hắn cần Chu Diên Bảo có thể trở thành phụ tá đắc lực nhất của hắn bên trong thuỷ quân.
Vô Tấn hướng hắn cười cười, ý bảo hắn ngồi xuống, mọi người liên tục ngồi xuống, Vô Tấn liền đi thẳng vào vấn đề nói:
- Vừa mới đạt được tình báo bí mật của Lưu Cầu đảo, giờ nói ra ọi người thương nghị thoáng một chút.
Hắn trầm mặc một chút, lại nói:
- Trần gia đã xảy ra nội chiến, Trần Chí Đạt có khả năng đã qua đời.
Tin tức Trần Chí Đạc qua đời làm cho tất cả mọi người thất kinh, mọi người hai mặt nhìn nhau, sau nửa ngày, Giang Yêm hỏi:
- Thiếu chủ, tin tức này có thể tin được không?
- Là sư tỷ của ta vừa mới nói cho ta biết.
Vô Tấn biết rõ mọi người sớm muộn gì sẽ biết tồn tại của Ngu Hải Lan, hắn cũng không giấu diếm:
- Sư tỷ của ta là nghĩa nữ Trần An Bang, nàng tối hôm qua từ Lưu Cầu đảo trốn tới, nói cho ta biết, Lưu Cầu đảo đã xảy ra biến cố, bây giờ là Trần Kỳ nắm giữ Phượng Hoàng Hội.
- Tình huống Trần An Bang như thế nào?
Chu Tín lo lắng hỏi.
- Cái này tạm thời không biết, ta đoán là bị giam lỏng, Trần Định Quốc cũng đồng dạng, chuyện này cùng việc Trần Kỳ lấy công chúa Lưu Cầu quốc có quan hệ, Lưu Cầu Vương lợi dụng mâu thuẫn Trần gia, châm ngòi cho Trần gia nội chiến.
- Thiếu chủ, sự tình so với ngươi nghĩ khả năng còn phức tạp hơn.
Tuệ Năng thiền sư một mực trầm mặc mở miệng, hắn đang suy nghĩ việc này, hắn chậm rãi nói:
- Ta cảm thấy chuyện này có thể có quan hệ cùng ngươi.
- Đại sư nói là, sự tình để cho ta làm Lưu Cầu Vương sao?
- Đúng vậy!
Tuệ Năng thiền sư thấp giọng thở dài:
- Sau khi Thiên Phượng qua đời, Trần Chí Đạc rất tự trách mình, hắn gửi thư cho ta, hắn nhất định phải để cho ngươi trở thành Lưu Cầu Chi Chủ, nhưng ta biết bên trong Trần gia vì chuyện này mà mâu thuẫn, con trai trưởng Trần An Bang thái độ không rõ, nhưng thứ tử Trần Định Quốc lại kiên quyết không đồng ý, về sau ngươi ly khai Lao Sơn đi Phượng Hoàng Hội, đó là ý tứ của Trần Chí Đạc. Nhưng về sau đem ngươi đuổi đi chính là quyết định tập thể của Trần gia, kể cả đời thứ ba, bọn hắn không biết thân phận của ngươi, nhưng bọn hắn kiên quyết phản đối để ngươi làm Lưu Cầu quốc vương, đúng lúc này Trần An Bang nói ngươi đảm đương không nổi Lưu Cầu quốc chủ, cũng bắt đầu thiên hướng đem ngươi đuổi đi, Trần Chí Đạc một cây chẳng chống vững nhà, cuối cùng chỉ phải khuất phục áp lực gia tộc, đây đều là Trần An Bang ở Lao Sơn nói cho ta biết, hắn còn nói bởi vì biểu hiện của ngươi ở Duy Dương huyện cùng trên đường tải ngân. Trần Chí Đạc lại muốn cho ngươi đảm nhiệm Lưu Cầu quốc chủ, ta đoán chừng là vì nguyên nhân này, Trần Chí Đạc bị Trần thị đệ tử giam cầm, nhưng ta hoài nghi hắn chưa chết, chỉ là bị con cháu hắn cấm đoán, Trần Chí Đạc bị đoạt quyền, Phượng Hoàng Hội tự nhiên sẽ phân quyền một lần nữa, Trần Kỳ liền ở thời điểm này phát động chính biến, cướp lấy quyền hành của phụ thân cùng thúc phụ hắn, khống chế Phượng Hoàng Hội, mọi người thấy phân tích của ta như thế nào?
Vô Tấn gật đầu nói:
- Đại sư nói rất có đạo lý, cho dù Trần Kỳ muốn giết Trần Chí Đạc, nhưng những người khác của Trần gia chưa hẳn đồng ý, cho nên đem hắn giam cầm là khả năng lớn nhất, đối ngoại thì tuyên bố Trần Chí Đạc bệnh chết, mấu chốt là hiện tại, Tấn An hội có nên mở hay không?
Vô Tấn nhìn thoáng qua mọi người, hắn thấy Trương Nhan Niên trầm tư không nói, liền hỏi hắn:
- Nhan Niên, có lời gì muốn nói không?
Trương Nhan Niên bình thường là nghĩ trước rồi mới nói sau, trong lòng của hắn cũng cân nhắc việc này nhiều lần, liền từ từ nói:
- Ta cho rằng Trần gia đã có dị tâm, Tấn An hội có hay không, đối với bọn hắn đã không trọng yếu. Chúng ta cần bọn họ là bởi vì hy vọng ở hướng đông nam có một lực lượng, cùng Tây Lương quân hô ứng, cho nên chúng ta một mực xem trọng Phượng Hoàng Hội. Nhưng bây giờ, Thiếu chủ đã ở Sở Châu quật khởi, lực lượng ở Sở Châu của chúng ta đã vượt xa Phượng Hoàng Hội, Phượng Hoàng Hội đã không còn trọng yếu, chúng ta không thể bởi vì Phượng Hoàng Hội mà đảo loạn đoàn kết của chúng ta, nhưng Trần Chí Đạc dù sao cũng là một trong sáu dũng sĩ của Tấn An, chúng ta không thể bỏ mặc, ta đề nghị dứt khoát lợi dụng lần này, trừ bỏ Phượng Hoàng Hội, diệt trừ thế lực Trần Kỳ, khôi phục tự do cho Trần Chí Đạc, Thiếu chủ thấy sao?
Vô Tấn nghĩ nghĩ, nhân tiện nói:
- Đáng tiếc lần này ta chuẩn bị chưa đủ, nếu không, lúc này chúng ta dứt khoát chiến một trận với Phượng Hoàng Hội, diệt trừ Trần Kỳ.
- Không thể!
Chu Tín vội vàng nói:
- Thiếu chủ, ngàn vạn lần không được xem thường thực lực của Phượng Hoàng Hội, tuy quân đội bọn hắn không nhiều, nhưng rất am hiểu thủy chiến. Ba mươi năm trước, Hoàng Phủ Chí suất lĩnh mười vạn thuỷ quân cùng năm ngàn chiến thuyền tấn công Phượng Hoàng Hội. Khi đó, Phượng Hoàng Hội chỉ có ba trăm chiến thuyền, hơn hai ngàn người, kết quả Phượng Hoàng Hội lợi dụng địa hình vây khốn thủy sư triều đình, lại dùng hỏa công, đem năm ngàn chiến thuyền của triều đình đốt rụi. Hiện tại đã qua ba mươi năm, theo ta được biết, chiến thuyền của Phượng Hoàng Hội đã đột phá ba ngàn, thủy sư một vạn hai ngàn, còn có hai vạn thủy thủ tinh thông bơi lội, chúng ta chưa có kinh nghiệm, đối với vùng biển này cũng không quen, nếu mạo hiểm đi qua, bị Phượng Hoàng Hội phục kích, hậu quả rất nghiêm trọng.
@by txiuqw4