Hạ Thiên Tuyệt gật gật đầu, nở nụ cười:
- Ngươi nói rất đúng, kỳ thật trong nội tâm của ta minh bạch, chỉ nhìn quan viên Lạc kinh hướng nam chạy trốn, là nhìn ra được chiều hướng phát triển. Ta bây giờ đang đợi Hoàng Phủ Vô Tấn cho ra điều kiện, chờ hắn đồng ý để ta là Triệu Vương cùng Phạm Dương tiết độ sứ? Ta đang mỏi mắt mong chờ.
Đúng lúc này, ngoài đại trướng có thân binh bẩm báo:
- Tướng quân, ý chỉ của Thái Hoàng thái hậu đã đến!
Hạ Thiên Tuyệt ngây ngẩn cả người, hắn liếc nhìn huynh đệ, Hạ Thiên Luân cũng đồng dạng cảm thấy không thể tưởng tượng nổi. Lại là ý chỉ của Thái Hoàng Thái Hậu, nhưng bọn hắn giật mình chỉ ở trong nháy mắt, Hạ Thiên Tuyệt lập tức nói:
- Nhanh chóng bài án hương tiếp chỉ!
Thái Hoàng thái hậu hạ chỉ cho hắn, cái này vô luận như thế nào cũng là một đại sự, ở trong trí nhớ của hắn, hình như trước kia Thái Hoàng thái hậu rất ít khi hạ chỉ.
Một lát sau, vài tên hoạn quan được dẫn tới đại doanh, hoạn quan cầm đầu chính là ngự thư phòng tổng quản La Trung Quốc của Hoàng Phủ Huyền Đức, lần trước đi Giang Ninh phủ hạ chỉ cho Hoàng Phủ Vô Tấn, liền bị lưu lại Sở Châu, hắn ôm thánh chỉ, bước nhanh đi vào đại trướng, cao giọng nói:
- Thái Hoàng thái hậu có chỉ, Trần Lưu tổng quản Hạ Thiên Tuyệt tiếp chỉ!
Hạ Thiên Tuyệt ở trước hương án quỳ xuống:
- Thần Hạ Thiên Tuyệt tiếp ý chỉ của Thái Hoàng thái hậu.
La Trung Quốc cao giọng đọc:
- Trần Lưu tổng quản Hạ Thiên Tuyệt, chính là hậu nhân của danh môn thế gia, nhiều thế hệ là trung lương của Đại Ninh, là rường cột nước nhà. Hôm nay thiên hạ đại loạn, binh biến nổi lên, ngoại thích soán quyền, phiên vương đoạt vị, xã tắc Đại Ninh ảm đạm, muôn dân đồ thán, ai gia đang ở Sở Châu, lòng mang muôn dân trăm họ của Đại Ninh, thấy Hạ Thiên Tuyệt tướng quân trung nghĩa một lòng, gẩy loạn phù chính, như vậy cho thấy Đại Ninh còn có cơ hội phục sinh. Nay đặc biệt gia phong Hạ Thiên Tuyệt làm Lương quốc công, Phiêu Kị Đại tướng quân, Thượng Trụ quốc, phong đệ đệ Hạ Thiên Luân làm Trần Lưu huyện công, Vân Huy tướng quân, Hạ gia một nhà trung nghĩa, đáng được phong thưởng, khâm thử!
Hạ Thiên Luân bên cạnh không nghĩ tới mình cũng được phong thưởng, hắn cũng cuống quít quỳ xuống tiếp chỉ, Hạ Thiên Tuyệt chỉ cảm thấy mắt mình đỏ lên, hắn dập đầu lạy ba cái, nước mắtchảy ra nói:
- Thần hạ Hạ Thiên Tuyệt cảm tạ Thái Hoàng thái hậu dạy bảo, nguyện thuần phục Đại Ninh vương triều!
- Thần Hạ Thiên Luân cảm tạ long ân của Thái Hoàng thái hậu.
Hai huynh đệ đứng lên, tiếp ý chỉ, trên ý chỉ có ngọc tỷ cùng kim ấn của Thái Hoàng thái hậu, Thái Hoàng thái hậu nói Hạ gia nhiều thế hệ trung lương, cái này là vinh hạnh bực nào, trong nội tâm Hạ Thiên Tuyệt cảm động, liền hỏi:
- Xin hỏi Thái Hoàng thái hậu ở Sở Châu thân thể có an khang không?
La Trung Quốc vội vàng nói:
- Lão nhân gia thân thể rất tốt, tâm tình cũng không tệ, chỉ là thương cảm tử tôn bất hiếu, thủ túc tương tàn, người hy vọng cục diện này mau chóng chấm dứt, Đại Ninh thống nhất, uôn dân trăm họ hưởng cảnh thái bình.
Hạ Thiên Tuyệt thở dài, cái này không phải là hắn không mong muốn, hắn vội vàng phân phó thân binh:
- Mời La công công đi thiên trướng nghỉ ngơi, chiêu đãi nồng hậu!
La Trung Quốc dẫn hai gã thủ hạ cùng thân binh đi xuống, Hạ Thiên Tuyệt quay lại đại trướng, hắn nhìn kỹ thánh chỉ một lần, liền hỏi huynh đệ:
- Ngươi cảm thấy thế nào?
Hạ Thiên Luân biết rõ, ngọc tỷ cùng kim ấn là thực, nhưng chỉ sợ ý chỉ này là tới từ Đông quận, là Hoàng Phủ Vô Tấn thay Thái Hoàng thái hậu hạ chỉ, nếu không Thái Hoàng thái hậu sao biết hắn đang ở đại doanh. Bất quá phong hắn làm Trần Lưu huyện công, trong nội tâm cũng có chút cảm động, đã có tâm thuần phục Hoàng Phủ Vô Tấn, hắn cũng không nói phá, liền hướng huynh trưởng nói:
- Kỳ thật tình thế rất rõ ràng, trong ý chỉ nói ngoại thích soán quyền, chính là chỉ Thân gia, phiên vương đoạt vị, là chỉ Tề Vương, thiên hạ chính thống chỉ có Lạc kinh cùng cháu của Tấn An. Nhưng Hoàng Phủ Hằng có nghi kỵ quá nặng, trọng dụng Dương Thịnh ngu ngốc vô năng, làm cho Tấn châu cùng Dự Châu hai lần bại nặng, sĩ khí đã mất không còn, Lạc kinh sắp tới có thể bị phá, nó đã không có ý nghĩa gì rồi, Thái Hoàng thái hậu đã hạ chỉ, kỳ thật là hy vọng đại ca có thể phụ tá Hoàng Phủ Vô Tấn, đi bảo vệ tiền đồ của Hạ gia, đại ca, ta cảm thấy có thể thực hiện được.
Hạ Thiên Tuyệt trầm tư một lát, trong lòng của hắn cũng dần dần đã minh bạch, đây là Hoàng Phủ Vô Tấn mượn danh nghĩa Thái Hoàng thái hậu đến phong hắn, cho hắn một bậc thang, trước hàng Tề Vương, giờ lại hàng Lương Vương, thanh danh này không tốt. Dùng danh nghĩa Thái Hoàng thái hậu để chiêu hàng hắn, là để bịt miệng người trong thiên hạ, trong lòng của hắn cũng rất cảm kích. Hơn nữa phong hắn làm Lương quốc công, Phiêu Kị Đại tướng quân, Thượng Trụ quốc, đây quả thật là không tệ rồi.
- Như vậy, ngươi thay ta đi Đông quận, chuyển cáo Hoàng Phủ Vô Tấn, ta nguyện ý nghe hắn điều khiển, điều kiện duy nhất của ta là, ở trước khi thiên hạ thống nhất, duy trì binh quyền của ta, đợi sau khi thiên hạ thống nhất, ta nguyện ý đem binh quyền giao cho hắn, làm một quan văn.
Hạ Thiên Tuyệt là một nho tướng, hắn hiểu được lập công là trọng yếu, nhưng nắm binh thì tất vong.
Vào lúc ban đêm, Hạ Thiên Luân mang theo thư tín thuần phục của huynh trưởng tiến về Đông quận, hướng Hoàng Phủ Vô Tấn biểu thị thuần phục, Lương quận năm vạn đại quân, nguyện ý nghe theo Hoàng Phủ Vô Tấn điều khiển.
Huỳnh Dương huyện ở phía nam Hoàng Hà, từ xưa là trung tâm dự trữ lương thực và vận chuyển của Trung Nguyên. Thời kỳ chiến quốc, Ngụy quốc mở hào rộng, từ Huỳnh Dương dẫn nước Hoàng Hà chảy hướng đông nam, cùng Hoài Thủy, Tứ Thủy, Tế Thủy, Nhữ Thủy tụ hợp, khiến cho Huỳnh Dương bốn phương thông suốt, lương thực tất cả quận huyện của Trung Nguyên đều hợp ở Huỳnh Dương.
Sau khi Hoàng Phủ Hằng ở Lạc kinh đăng cơ, không hoàn toàn điều lương thực từ Huỳnh Dương. Trước khi quân Tề chiếm lĩnh Huỳnh Dương, kho lúa Huỳnh Dương còn có bốn trăm vạn thạch lương thực, Hoàng Phủ Hằng điều đi năm mươi vạn thạch, cuối cùng quân Tề đã nhận được ba trăm năm mươi vạn thạch lương thực, trở thành kho quân lương lớn nhất của Tề quân.
Trước mắt, hai mươi lăm vạn đại quân của quân Tề vây công Lạc kinh, ở Huỳnh Dương đồn trú ba vạn đại quân, do Đại tướng La Khải Ngọc thống soái, La Khải Ngọc là đệ đệ Vương phi, lại là con trai độc nhất của La Thiến, tự nhiên sẽ không để hắn tiên phong đi đánh Lạc kinh, nên bổ nhiệm hắn làm chủ soái hậu quân, suất lĩnh ba vạn quân đóng ở kho lúa Huỳnh Dương.
@by txiuqw4