Lôi Đình Lệ trước giờ luôn như vậy, có thể thêu dệt nên những ảo mộng cho người khác, khiến người khác như sống trong cuộc sống thần thoại.
Anh dễ dàng khiến người ta yêu và yêu say đắm một người.
Anh đối với cô cũng vậy, đối với Úc Tang Lan cũng vậy, lao vào đó, chính là tự mình ngốc nghếch.
“Cám ơn.” Cô quay đầu nói với Lôi Đình Lệ.
Lôi Đình Lệ gật đầu, anh mở máy tính, bắt đầu làm việc.
Cô ngồi trên ghế sofa, cầm điện thoại chơi, điện thoại rung lên.
Cô thấy đó là của Trương Vân Huệ, lập tức nghe máy.
“Em xem tin tức chưa?” Trương Vân Huệ hỏi.
Trì Ngữ Mặc lắc đầu, “Vẫn chưa, sáng nay em đi làm, nghỉ phép hai ngày rưỡi rồi, đang đợi mùng 5 phát lương.”
“Con xem đi, Châu Chí Long bị Viện Kiểm Soát dẫn đi rồi, với tội danh tội phạm kinh tế, nhà vợ hắn bị niêm phong để tiến hành điều tra, những điều này, là do bà Nội đó làm? Trương Vân Huệ hiếu kì hỏi.
Trì Ngữ Mặc hướng nhìn Lôi Đình Lệ, anh đang chăm chú dùng máy tính.
“Là do nội bảo người làm.” Trì Ngữ Mặc đáp.
“Bà Nội này quả thực là quý nhân lớn, quá ghê gớm, mới hai ngày thời gian, lại có thể làm ra việc lớn đến thế. Đúng là quyền lực che trời mà. Bà ta còn chịu vì em mà ra tay, khá tốt, nếu bà ấy giới thiệu việc cho em, nhất định sẽ tốt hơn việc đi theo ta.” Trương Vân Huệ hỏi với giọng dò thám.
Trì Ngữ Mặc nghe ra ý của Trương Vân Huệ, “Em muốn theo sư phụ, em có bao nhiêu năng lực thì làm bấy nhiêu, từng bước một, mới thực tế, em còn có nhiều thứ muốn theo người học hỏi.”
“Ừ, được, nếu em có nơi tốt hơn, sư phụ cũng không cản em.” Trương Vân Huệ nói.
“Cám ơn sư phụ.” Trì Ngữ Mặc cúp máy, tay đặt trên bụng mình, hít một hơi sâu.
Giờ cô đang mang bầu, theo sư phụ, thực sự là vô cùng ấy náy.
Trương Vân Huệ mới mới công ty, cô đã trở thành gánh nặng của người, không hay lắm.
Cô càng phải cố gắng nhiều hơn mới được.
Cô không dùng điện thoại nữa, hướng nhìn Lôi Đình Lệ, “Chiều này tôi đi công ty một chuyến, tôi cần lấy đồ.”
“Ừ, sau khi ăn cơm xong, bảo Lý Hạo dẫn em đi.” Lôi Đình Lệ nói.
Trì Ngữ Mặc cũng không tranh cãi, “Được.”
Trên đường Lý Hạo dẫn cô đến văn phòng luật sư Thịnh Thiên.
“Lý Hạo.” Trì Ngữ Mặc nói.
“Hả?” Lý Hạo nhìn Trì Ngữ Mặc.
“Sau này tôi không làm việc ở văn phòng luật Thịnh Thiên nữa, chuẩn bị cùng sư phụ ra làm riêng, nếu anh có bạn bè có sự tranh chấp liên quan đến pháp luật, giới thiệu cho tôi, tôi sẽ chia hoa hồng cho anh.”
“Cái này, Trì Ngữ Mặc, Lôi Tổng cũng mở văn phòng luật, đừng nói bạn tôi, tôi chắc rằng việc làm ăn của văn phòng luật sư Thịnh Thiên sẽ bị ảnh hưởng không ít, Lôi Tổng mở văn phòng luật là vì cô, hay là cô qua chỗ Lôi Tổng, chắc chắn đơn hàng làm không xuể.” Lý Hạo kiến nghị.
“Sau một năm thì sao, tôi sinh con cho Lôi Đình Lệ xong, anh cảm thấy, Lôi phu nhân tương lai có thể dung thứ cho tôi?” Trì Ngữ Mặc bình tĩnh nói.
“Tôi cảm thấy Lôi Phu Nhân tương lai chắc chắn là cô, người Lôi tổng thích là cô, cho dù Lôi Tổng không lấy cô, anh ta cũng sẽ không bạc đãi cô.”
“Nên anh thấy, cho dù anh ấy không lấy tôi, tôi cũng phải ở bên cạnh anh ấy sao?” trong lòng Trì Ngữ Mặc có chút loạn, “Không nói vấn đề này nữa, nói nhiều rồi, anh ở dưới lầu đợi tôi, tôi lấy đồ xong lập tức xuống đây.”
Lý Hạo ngừng xe trước cửa văn phòng luật Thịnh Thiên, Trần Viên từ trong văn phòng bước ra, thấy Trì Ngữ Mặc, ý thức đưa hướng nhìn bên trong xe.
“Trì Ngữ Mặc, đây là bạn trai cô sao?” Trần Viên nhiều chuyện hỏi.
“Không phải.” Trì Ngữ Mặc đơn giản đáp.
Lý Hạo hạ cửa xe xuống, vẫy tay chào Trần Viên, “Tôi là tài xế của bạn trai cô ấy.”
“À? Trì Ngữ Mặc, bạn trai cô còn có tài xế cơ à, mà đây có phải chiếc xe Rolls Royce không?” Trần Viên hiếu kì hỏi.
“Lão tổng chúng tôi có rất nhiều xe sang, Rolls Royce cũng có.” Lý Hạo cố ý đáp.
“Lý Hạo.” Trì Ngữ Mặc gọi tên hắn, ngăn hắn lại.
Lý Hạo cung kính, làm động tác kéo dây kéo khóa miệng lại, “Biết rồi, phu nhân.”
Trì Ngữ Mặc không muốn nhiều lời với Trần Viên, vốn đã không quen thân, với lại, cô ta là người của Thường Lưu Nguyệt.
Cô lên lầu lấy sách.
Trần Viên lập tức gọi cho Thường Lưu Nguyệt, “Tổ trưởng, tôi ở ngoài cửa gặp được tài xế của bạn trai Trì Ngữ Mặc, chả trách tôi thấy Trì Ngữ Mặc có chút không giống khi xưa, cứ ra oai thế nào ấy, thì ra là tìm được một bạn trai có tiền.”
“Tài xế của bạn trai?” Thường Lưu Nguyệt chạy đến bên cửa sổ, nhìn thấy Lý Hạo, hai mắt hung tởn, “Cô ta nói vậy với cô?”
“Đúng vậy, còn nói bạn trai mình có rất nhiều xe sang, trên có Maserati, Roll Royce, Maybach, các loại xe sang đều có.” Trần Viên nói với khẩu khí ganh ghét.
“Đó không phải bạn trai cô ta, cô ta lừa cô đó, người đàn ông đó tôi biết, đã có bạn gái rồi, Trì Ngữ Mặc ở nhà hắn làm bảo mẫu.” Thường Lưu Nguyệt nói, cúp máy.
Trong lòng cô càng nghĩ càng tức, trong ánh mắt ánh lên sự u ám, gọi điện thoại cho Úc Tang Lan, “Tang Lan, sao em không quản lí nhị ca.”
“Sao vậy?” Tang Lan không hiểu hỏi.
“Em có biết một bảo mẫu trong nhà bà nội của nhị ca tên Trì Ngữ Mặc?” Thường Lưu Nguyệt hỏi.
“Ừ, biết, có gặp qua, khá xinh đẹp.” Tang Lang giữ bình tĩnh nói.
“Mối quan hệ cô ta và Lý Hạo rất tốt, hôm nay Lý Hạo dẫn cô ta đi làm, cô ta nói Lý Hạo là tài xế của bạn trai cô, cái ý này chả phải nói rõ nhị ca là bạn trai cô ta sao? Chị biết em là bạn gái của Nhị ca, nhưng các đồng nghiệp đều không biết, đều đang nói là bạn trai của Trì Ngữ Mặc, đang ngưỡng mộ họ đó.”
“Trì Ngữ Mặc quả thật nói vậy sao?” khẩu khí của Úc Tang Lan có phần lạnh lẽo.
“Đúng đó, còn với Lý Hạo kẻ hát người diễn, nói như đúng rồi, như vậy sẽ hủy thanh danh của Nhị ca, YY, cũng YY sai người, cái con Trì Ngữ Mặc sao có thể sánh với em, đúng không, tức chết đi được.” Thường Lưu Nguyệt nói.
“Em sẽ hỏi thử, gần đây Đình Lệ đều ở chung với em tới khuya, đều không về nhà nội anh ấy.” Úc Tang Lan giải thích.
“Ừ, Nhị ca anh sao có thể để ý đến ả Trì Ngữ Mặc này chứ, nhưng anh thấy cô ta cậy mình có vài phần nhan sắc, mê hoặc đàn ông, em biết cái tên Từ Ích Nguyên đó không? Lần trước nói với chị là thích cô ta, còn là Niên Cung Duật, trước đây cũng nói thích cô ta, sau khi chị nói với họ về nhân cách cô ta xong, họ mới biết người con gái này là xe công cộng.” Thường Lưu Nguyệt nói lời cay độc.
“Em cũng không thích người này, trước đây lúc ở nhà bà nội, em thấy cô ta cố tình lướt qua lướt lại trước mặt Lôi Đình Lệ, bà nội còn nói nhận cô ta làm con nuôi.”
“Cái gì, bà nội nhận Trì Ngữ Mặc làm con nuôi, có phải là già hóa hồ đồ không.” Thường Lưu Nguyệt tức giận nói.
“Đúng vậy đó, em thấy cách ăn diện của cô ta, không đẹp, ngũ quan thì cũng không tệ, có phẫu thuật không? ” Úc Tang Lan nói.
“Chắc rồi, cô ta trước đây là gái bao. Chuyên môn bán sắc mà.”
@by txiuqw4