- Hứ! Người ta là nhân vật cỡ nào chứ, làm sao có thể để mắt tới con gái của người, lão Liêu à, ngươi thật sự là nằm mơ giữa ban ngày mà!
- Cũng phải nha…!
…..
…..
Tuy là mấy vị võ giả kia đã cố gắng hạ thấp thanh âm xuống rồi, nhưng vẫn lọt vào tai Huyền Thiên rõ mồn một chẳng sót chữ nào, không khỏi khiến cho hắn cảm thấy buồn cười.
Cùng lúc đó, bên ngoài khách sạn truyền tới một trận tiếng vó ngựa, thanh âm tới gần khách sạn, ba tiếng huýt ngựa liền vang lên, tiếng vó ngựa liền dừng lại.
Ba đạo thanh âm yếu ớt truyền vào trong tai của Huyền Thiên, đó là thanh âm của ba người xuống ngựa, lỗ tai của Huyền Thiên giật vài cái, thanh âm kia thập phần nhỏ nhẹ, võ giả Võ Đạo cảnh, thanh âm tiếp đất tuyệt đối không thể nào lại khẽ tới như vậy, người tới là võ giả cảnh giới Tiên Thiên cảnh.
Dã Mã trấn bình thường khó mà được đón tiếp một vị võ giả Tiên Thiên cảnh, lúc này cư nhiên lại tới những ba người, Huyền Thiên cũng cảm thấy có vài phần hứng thú.
Ba người xuống ngựa, chỉ nghe thấy một giọng nữ vang lên:
- Cái tên Qủy Ảnh kiếm khách này đúng là quá giảo hoạt, chúng ta đuổi theo tung tích của hắn, đuổi cũng hơn cả ngàn dặm rồi, nhưng thậm chí còn không thấy được cái bóng của hắn, đúng là đáng giận mà.
Một giọng nam tiếp lời:
- Thiên Nhu sư muội, Qủy Ảnh kiếm khách không chạy được xa đâu, có lẽ chỉ ở gần đây thôi, hắn trốn không được bao lâu cũng sẽ bị chúng ta tìm được thôi.
- Chỉ có ngươi là không nôn nóng thôi, ta thấy là cho dù lửa có cháy tới nơi đi nữa thì ngươi cũng chẳng gấp đứng dậy đâu, hừ.
Nữ tử kia khẽ hừ một tiếng, trong ngữ khí nghe có chút ý vị giận dỗi, tựa hồ là có quan hệ khá thân mật với nam nhân vừa nói chuyện kia.
Lúc này, một giọng nam khác liền vang lên:
- Cố sư tỷ, tỷ nhất định phải tin tưởng lời nói của Phong sư huynh…. Phong sư huynh nói không bao lâu sau sẽ tìm được thì nhất định sẽ tìm được thôi.
- Hừ! tên Quỷ Ảnh kiếm khách kia dám giở trò với phụ nữ nhà lành, đợi ta gặp được, xem bản cô nương ta có hảo hảo thu thập hắn hay không. Thanh âm của nữ tử kia lại vang lên, trong thanh âm vẫn mang theo tức giận như cũ.
Nữ tử kia vừa nói xong, ba người trẻ tuổi, tuổi chừng mười tám, mười chín liền đi vào trong khách sạn.
Một nam một nữ song song đi phía trước, nam tử còn lại thì đi theo phía sau của hai người.
Sau lưng ba người đều mang theo trường kiếm, là đệ tử tông môn kiếm đạo điển hình, nam tử đi trước mặc bạch y, màu da rất trắng, tướng mạo cũng có thể coi là anh tuấn, nữ tử bên cạnh thì mặc xiêm y màu đỏ nhạt, cũng có vài phần tư sắc, nam tử đi sau lưng thì đúng là trẻ tuổi nhất, thân vận hắc y, gương mặt hơi dài.
Trên quần áo của ba người đều có cùng một đặc điểm, ở trên phía ngực trái đều có một hình tròn, trong vòng tròn có một thanh kiếm nhỏ.
Là đệ tử Thiên Kiếm Tông!
Ba người vừa mới đi vào khách điếm, nam tử tuấn lãng đi phía trước liền cười nói:
- Xem ra Cố nữ hiệp của chúng ta tức giận thì hậu quả sẽ rất nghiêm trọng đây.
Đang lúc nói chuyện, ánh mắt của ba người đều quét qua mấy võ giả trong khách sạn một lượt.
Tu vi của ba người đều là Tiên Thiên cảnh nhị trọng, hơn nữa cũng không có cố ý thu liễm khí tức như Huyền Thiên, khí tức của cao thủ Tiên Thiên cảnh bành trướng nhiều hơn so với Huyền Thiên, mấy vị võ giả trong khách sạn bị ánh mắt của ba người quét qua đều có cảm giác như bị kim châm, ngay cả thở cũng không dám thở mạnh lấy một cái.
Ánh mắt của ba người rơi xuống trên người Huyền Thiên, thoáng chút kinh hãi, bọn họ cũng nhìn thấy dấu hiệu của Thiên Kiếm Tông được thêu trước ngực của Huyền Thiên, có tu vi Tiên Thiên cảnh, hiển nhiên là đệ tử nội môn, nhưng bọn họ lại không nhận ra người này là ai.
Ba người lập tức đi về phía Huyền Thiên, Huyền Thiên đứng dậy ôm quyền nói:
- Ngoại môn đệ tử Hoàng Thiên, ra mắt ba vị sư huynh sư tỷ!
Ánh mắt của ba người có chút kỳ lạ, chăm chú nhìn chằm chặp trên mặt Huyền Thiên, tựa hồ là đang quan sát cái gì đó.
- Ngươi là ngoại môn đệ tử?
Phong sư huynh hơi có vẻ anh tuấn lên tiếng hỏi thăm.
Thấy ba người có vẻ hoài nghi, Huyền Thiên liền nói:
- Đúng vậy, sư đệ là đệ tử Hoàng gia ở Bắc Mạc huyện, vì là cuối năm nên về gia tộc đón tết, trước đó vài ngày đã đột phá Tiên Thiên cảnh, bây giờ đang trên đường trở về Thiên Kiếm Tông.
Một vị sư huynh khác nói:
- Phong sư huynh, Cố sư tỷ, hắn nói không sai đâu, hắn chính là Hoàng Thiên đã giành được hạng nhất trong bài danh đại tái của đệ tử ngoại môn năm ngoái, nghe nói lúc đó tu vi mới chỉ là Võ Đạo cảnh bát trọng, ở trong trận quyết chiến cuối cùng thì tu vi lại đột phá tới Tiên Thiên cảnh cửu trọng, bây giờ mới chỉ qua ba tháng, cư nhiên lại bước vào Tiên Thiên cảnh!
Phong sư huynh và Cố sư tỷ nghe vậy, đồng tử đều co rút lại, rõ ràng là cả kinh không nhỏ, Phong sư huynh nói:
- Hóa ra là Hoàng Thiên sư đệ, trận đại hội luận võ của đệ tử ngoại môn năm ngoái, trong nội môn cũng được nghe không ít, sư huynh Phong Bất Chí, nghe danh đã lâu, hôm nay gặp mặt, không ngờ Hoàng Thiên tuổi còn trẻ như vậy, chỉ trong vòng ba tháng, tu vi đã từ cảnh giới Võ Đạo cảnh cửu trọng mà bước vào Tiên Thiên cảnh, tốc độ tu luyện của Hoàng Thiên sư đệ thật khiến cho sư huynh lấy làm kinh hãi, Hoàng Thiên sư đệ, hạnh ngộ!
- Sư tỷ ta cũng kinh ngạc không ngớt đây này, ta gọi là Cố Thiên Nhu, hạnh ngộ, Hoàng Thiên sư đệ!
Cố Thiên Nhu cũng lộ ra vẻ mặt kinh ngạc.
- Tôn Diệc Thu!
Tôn Diệc Thu cũng tự báo họ tên, nói:
- Hoàng Thiên sư đệ, chỉ sợ chẳng mấy chốc thôi ngươi sẽ đuổi kịp ta rồi.
Xác định được thân phận của Huyền Thiên, ánh mắt của ba người hóa thành nhu hòa hơn, trong lời nói cũng khá khách khí với Huyền Thiên, rõ ràng là theo như bọn họ thấy, Huyền Thiên tiềm lực phi phàm, nên muốn giao hảo với Huyền Thiên.
Ba người Phong Bất Chí, Cố Thiên Nhu và Tôn Diệc Thu đều khoảng hơn mười tám, vẫn chưa tròn mười chín tuổi, thân là đệ tử nội môn của Thiên Kiếm Tông, ở trong mắt của đại đa số người khác thì đây đều là đại nhân vật thuộc vào hàng thiên tài, thế nhưng cũng cảm thấy vô cùng kinh ngạc với tốc độ tu luyện của Huyền Thiên.
Mấy võ giả khác trong khách sạn nghe xong lời của mấy người này nói…. Thì đều trợn mắt hả mồm hết cả, bọn họ cả đời cũng không tu luyện được tới Tiên Thiên cảnh, Huyền Thiên chỉ mất ba tháng đã từ Võ Đạo cảnh cửu trọng đột phá lên tới tiên thiên, mấy người liếc mắt nhìn nhau một cái, trong mắt đều là kinh hãi: Lẽ nào đây chính là yêu nghiệt trong truyền thuyết sao?
- Nào có nào có!
Huyền Thiên cười nói:
- Gặp được ba vị sư huynh sư tỷ ở đây đúng là duyên phận, sư đệ xin được mời Phong sư huynh, Cố sư tỷ và Tôn sư huynh một lần, mọi người cùng ngồi xuống đi!
Phong Bất Chí gật gật đầu nói:
- Được lắm, bất quá, ba người bọn ta là sư huynh sư tỷ, sao có thể không biết xấu hổ mà để cho Hoàng sư đệ mời khách được, bữa này cứ để ta mời!
@by txiuqw4