sachtruyen.net - logo
chính xáctác giả
TRANG CHỦLIÊN HỆ

Chương 382 : Tiểu Hổ Phát Uy. (3)

Huyền Thiên có chút thất vọng mà nói:

- Ta còn tưởng rằng là người Tiêu Diêu Kiếm Tông hoặc là Thanh Phong cốc, không nghĩ tới đuổi theo ta lại là đệ tử Cổ La môn, Cổ La môn đối đãi với đồng minh như vậy sao?

Trong mắt Trương Mãnh chỉ có hỏa diễm ghen ghét, âm thanh lạnh lùng nói:

- Cái gì minh hữu? Thiên Kiếm Tông là tông môn lục phẩm nho nhỏ, có tư cách gì làm minh hữu của bổn tông? Hừ, còn ngươi nữa, chỉ có tu vi Tiên Thiên cảnh thất trọng, mang một đầu yêu thú tứ giai trung cấp, ở chỗ này muốn rắn nuốt voi, tự cho là thông minh nổi, biểu hiện là giúp bổn tông, kỳ thật ngươi chỉ muốn tiến vào trong "Linh Quang Bảo Điện" thì bỏ đi, ta sao không biết dụng tâm của ngươi cơ chứ.

Huyền Thiên nói:

- Mặc kệ ta có dụng tâm gì, ít nhất ta cũng giúp Cổ La môn một lần, đây chỉ là giao dịch, ta trợ giúp Cổ La môn không bị Ngạo Kiếm Sơn Trang quét sạch ra khỏi "Mộng Huyễn Thần Cung", Cổ La môn giúp ta tiến vào "Linh Quang Bảo Điện", cả hai không thiếu nợ nhau.

- Hắc hắc hắc hắc...

Trương Mãnh cười lạnh, nói:

- Ngươi tính toán thơm bơ vậy sao, động thủ với Ngạo Kiếm Sơn Trang thì ngươi giúp cái gì mà giúp, chỉ là dẫm nhằm cứt chó mà thôi, lại muốn lợi dụng bổn tông tiến vào "Linh Quang Bảo Điện", hừ, "Linh Quang Bảo Điện" cho tới bây giờ chỉ có Ngạo Kiếm Sơn Trang cùng ba đại vương triều thượng phẩm mới có thể tiến vào, ngươi chỉ là tiện loại của vương triều hạ phẩm, không có tư cách tiến vào, cho dù ngươi trà trộn vào được ta cũng sẽ quét ngươi ra ngoài.

Khi đang nói chuyện, Trương Mãnh lấy ra bảo kiếm Huyền cấp thượng phẩm, từng bước tiến tới gần Huyền Thiên.

Chỗ thông đạo gấp khúc Phong Mộ Phàm đang nhìn lén, hắn khinh công vượt qua xa Huyền Thiên cùng Trương Mãnh có thể so sánh, ở đây Trương Mãnh cùng Huyền Thiên không có phát giác.

Huyền Thiên nhìn qua Trương Mãnh, biểu lộ lạnh lùng, như nhìn người chết, nói:

- Trời tạo nghiệt vẫn còn có thể sống, tự gây nghiệt không thể sống, Trương Mãnh, chính ngươi muốn chết, ta như ngươi mong muốn, Tiểu Hổ, lên!

Tiểu Hổ đã sớm muốn nhào tới đem Trương Mãnh một trảo chúp chết, thấy Huyền Thiên ra lệnh một tiếng, thân ảnh như mũi tên hướng Trương Mãnh bổ nhào qua.

Tốc độ là sở trường của Tiểu Hổ, một cú nhảy cả thân thể cơ hồ hóa thành một đạo ảo ảnh, lóe lên đã tới trước mặt Trương Mãnh.

Trương Mãnh chấn động, tốc độ con yêu thú tứ giai trung cấp này vượt qua dự kiến của hắn, hắn vội vàng đưa Huyền cấp thượng phẩm bảo khí kiếm quét ngang về phía trước.

Với tư cách người nổi bật trong võ giả Tiên Thiên cảnh thập trọng, tuy Trương Mãnh giật mình, nhưng cũng không hoảng hốt, kiếm trong tay của hắn là bảo khí Huyền cấp thượng phẩm, vô cùng sắc bén, yêu thú tứ cấp bá chủ đối mặt với kiếm của hắn đều phải nhượng bộ lui binh.

Nhưng mà Tiểu Hổ lại không né tránh, móng vuốt sắc bén đón đỡ một kiếm quét ngang của Trương Mãnh.

Một tiếng vang thật lớn, một đạo kiếm quang như lưu quang từ trong tay của Trương Mãnh bắn ra, bảo kiếm rời tay.

Trương Mãnh thét lên kinh hãi, trong mắt hoảng hốt!

Cả thân thể Tiểu Hổ nhào vào người của Trương Mãnh, cái miệng như bồn máu mở ra cắn vào đầu Trương Mãnh, một ngụm cắn xuống, đầu của Trương Mãnh là thịt vụn, tính cả thân thể, hóa thành một đạo quang mang biến mất không thấy gì nữa, đại lượng yêu hạch, linh thảo trên người hắn rơi ra, có cả bí kíp.

- Rống!

Tiểu Hổ đánh chết Trương Mãnh, đột nhiên rống to một tiếng, thân thể tung lên, bắn qua một góc rẽ phía sau.

Phong Mộ Phàm chấn động, thực lực con hắc hổ này vượt quá dự đoán của hắn, không ngờ không kém gì hắn, gặp hắc hổ trực tiếp nhào qua phía hắn, hiển nhiên là đã biết hắn ở nơi này.

Tuy Phong Mộ Phàm không đến mức sợ Tiểu Hổ, nhưng cũng biết không thắng được, muốn đánh chết Huyền Thiên bên cạnh Tiểu Hổ là khó hơn lên trời, trong nội tâm sinh thoái ý, thân ảnh như mũi tên, nhanh chóng thối lui, Tiểu Hổ nhảy tới chỗ rẽ, Phong Mộ Phàm đã biến mất không thấy gì nữa.

Lúc này tiếng bước chân của Phong Mộ Phàm rơi vào trong tai của Huyền Thiên, biết có người lại vượt qua tốc độ của Tiểu Hổ, lập tức trốn không còn bóng dáng, nhất định là cao thủ nửa bước chân nguyên đứng đầu, cho dù Tiểu Hổ đuổi theo, cũng không thể làm gì, đối phương tránh lui, hiển nhiên là rõ ràng thực lực của Tiểu Hổ, không muốn tranh chấp với Huyền Thiên.

Huyền Thiên gọi Tiểu Hổ dừng lại, đem đồ của Trương Mãnh rơi xuống mặt đất nhặt lên, lại có thu hoạch lớn.

Nhất là hai quyển bí kíp, một bản huyền giai trung phẩm, một bản huyền giai thượng phẩm, đều là công pháp bí kíp, cộng thêm bốn bản võ học bí kíp của Hoành Tiệm Minh thì Huyền Thiên tổng cộng đạt được sáu bản.

Nhớ tới mấy trăm năm qua, Thiên Kiếm Tông không có từ "Mộng Huyễn Thần Cung" mang ra món đồ nào, Thần Đao môn cùng Phách Quyền Phái cũng mới đạt được một loại huyền giai thượng phẩm vũ kỹ mà thôi, mà thu hoạch trên người Huyền Thiên, yêu hạch, tài liệu trên người yêu thú, linh thảo dùng ngàn mà tính, chỉ có mấy quyển bí kíp là vượt xa thu hoạch của bốn tông môn của Thiên Kiếm vương triều cộng lại.

Hồi tưởng lại khi tiến vào "Mộng Huyễn Thần Cung", Huyền Thiên mỗi ngày đều có thu hoạch lớn, trong "Mộng Huyễn Thần Cung" quả nhiên là bảo vật khắp nơi, hắn bây giờ có lực tự bảo vệ dưới tay của cao thủ nửa bước chân nguyên đứng đầu, ba tháng ba ngày, hắn đi ra "Mộng Huyễn Thần Cung", thu hoạch đạt được làm người ta vô cùng hưng phấn.

Thông đạo phía trước quanh co khúc khuỷu, thậm chí còn có sườn dốc đi xuống lòng đất, Huyền Thiên đi thêm một phút, rốt cục đã tới cuối thông đạo.

Phía trước là một cánh cửa lớn, cũng không có ngăn cản gì, phía sau cửa là một gian phòng phong bế chừng ba mét.

Trong phòng có một tế đàn cao nửa mét, đường kính hình tròn ước một mét, trên tế đàn có màu xanh da trời quỷ dị, càng đi gần trung tâm hào quang càng thịnh.

Trong ánh sáng màu xanh da trời âm u, một quyển sách đang bồng bềnh cách mặt đất một mét năm, trong hào quang da trời màu xanh kia giống như có lực lượng vô hình nâng quyển sách này lên.

Ánh mắt Huyền Thiên sáng ngời, cho dù sách này là bí tịch hay bí kíp, chỉ nhìn qua trận thế đơn thuần này, liền biết phẩm cấp tuyệt đối không thấp, nếu như là công pháp vũ kỹ, nhất định là huyền giai thượng phẩm.

Trong đại hỉ, Huyền Thiên bước qua cửa phòng.

Hô - -

Cảnh tượng bốn phía sinh ra biến hóa.

Huyền Thiên chấn động, đột nhiên bốn phía lu mờ, hiển nhiên là tiến vào trong ảo cảnh.

Trong căn phòng nhỏ này lại ẩn chứa trận pháp.

Huyền Thiên lập tức nghĩ đến, quyển thư tịch trên tế đàn kia có thể là bí kíp trận pháp.

Trận Pháp Sư cũng là loại lấy một địch mười, thậm chí lấy một địch trăm, thập phần thưa thớt, bí kíp trận đạo càng ít tới thương cảm, so với bí kíp võ học còn ít hơn, thậm chí so với bí kíp đan đạo, khí đạo còn trân quý hơn xa.

Trong "Mộng Huyễn Thần Cung", đối ứng là võ giả Tiên Thiên cảnh, bí kíp bên trong cũng là huyền giai, trận pháp này cũng hẳn là Huyền cấp trận pháp, không tới mức xuất hiện trận pháp cường giả Địa giai cảnh không phá được.


SachTruyen.Net

@by txiuqw4

Liên hệ

Email: [email protected]

Phone: 099xxxx