- Trước đó để cho ngươi sử dụng Na Di Thần Phù chạy thoát, lần này trong Bắc Hải Cổ Khư, Huyền Thiên, xem ngươi trốn thế nào! Chỉ cần có thể tìm được ngươi, nhân sinh của ngươi liền kết thúc, mà ta lại thu hoạch hai cái Thánh Đỉnh...!
- Một Thánh Đỉnh đã có, ba tôn Thánh Đỉnh đã có..., những Thánh Đỉnh khác cách ta còn có thể xa sao? Ha ha...! Những Thần Tử kia đi khắp thiên hạ tìm Thánh Đỉnh, cũng không nghe nói trên người người nào có Thánh Đỉnh, luận số mệnh bọn hắn đều so ra kém ta, Lục Tuyệt Trần ta mới chính là Thiên Mệnh chi tử, chín tôn Thánh Đỉnh chỉ có ta mới có thể thu hoạch toàn bộ...!
... Phanh -- đang lúc Lục Tuyệt Trần thủ dâm tinh thần thì một tiếng tiếng nổ vang từ đằng xa truyền đến.
Trên thực tế, thanh âm truyền đến bên tai Lục Tuyệt Trần đã rất nhỏ, bởi vì cách mấy trăm dặm, nhưng Lục Tuyệt Trần là nhân vật bậc nào, nghe âm sắc kia cũng biết là từ chỗ rất xa truyền đến, tiếng vang chính thức hẳn là rung trời động địa.
- Động tĩnh lớn như thế, nhất định là có chuyện gì đó phát sinh rồi...!
Lục Tuyệt Trần lập tức điều chỉnh phương hướng, đi đến hướng truyền ra thành âm.
Giữa trán hắn mở ra một con mắt dọc, tuy rằng trong Bắc Hải Cổ Khư Hoàng Đạo Thiên Nhãn nhìn không thấu nhiều thứ, nhưng hư thật trong khoảng cách gần vẫn có thể nhìn ra, ở đâu nguy hiểm, ở đâu an toàn, liếc mắt liền biết.
Gần nửa canh giờ qua đi, Lục Tuyệt Trần cong cong quấn quấn, rốt cục đã đi đến trước một toàn cungđiện cự đại.
Trên đại môn cung điện có khắc ba chữ ‘ Hoàng Long Điện ’.
Giờ phút này, Hoàng Long Điện đang chấn động, tiếng nổ vang kia đúng là từ trong đó truyền tới.
- Hoàng Long Điện?
Lục Tuyệt Trần nhìn cung điện này, nhíu mày tự nói:
- Trong lúc này đang làm gì, thanh thế lại to lớn như thế?
Đến nơi này, vô luận bên trong đang làm gì, Lục Tuyệt Trần đều muốn vào xem một chút.
Theo Lục Tuyệt Trần xem ra thì dùng thực lực của hắn, trong Bắc Hải Cổ Khư rất ít khi gặp nguy hiểm, dùng số mệnh của hắn, nếu có chuyện tốt gì thì nhất định sẽ rơi vào trên đầu hắn.
Hô -- sức gió bốn phía Lục Tuyệt Trần chợt trở nên mạnh mẽ, cuồng phong gào thét.
Hắn duỗi hai tay ra, đẩy đại môn, hai đạo vòng rồng xoay tròn trong chốc lát vọt tới.
Vừa là hình rồng, vừa là xà hình, đúng là Long Xà Hợp Kích mà Lục Tuyệt Trần am hiểu.
Phanh -- phanh -- hai nổ vang, Phong Long và Phong Xà xông tới cửa lớn.
Cái cửa lớn này cũng không khóa lạu, trong tiếng nổ vang liền mở ra hai bên.
Trong cung điện vốn u ám chợt plát phát sáng lên.
Huyền Thiên đang ở một góc cung điện chợt nghe được một tiếng nổ vang, ánh sáng sáng ngời, lập tức ngừng tay, nhìn về phía cửa lớn.
Lục Tuyệt Trần từ ngoài cửa đi đến.
Hai người bốn mắt tương đối, tất cả giật mình.
Huyền Thiên nhíu mày một cái, sau khi cả kin liền buồn bực, lập tức sắp phá được cái cửa kia, vậy mà Lục Tuyệt Trần lại đến.
Nếu là người bình thường, đến một hay mấy người, Huyền Thiên hoàn toàn không để vào mắt, mà Lục Tuyệt Trần lại tạm thời là một trong những người Huyền Thiên kiêng kỵ nhất.
Phong Vân Vô Địch và Chiến Lãng đều có thực lực đnáh bại Hoàng giả thất cấp. Lục Tuyệt Trần hôm nay là đệ nhất nhân trong ngũ đại yêu nghiệt biến thái, so với Phong Vân Vô Địch và Chiến Lãng còn trở thành Hoàng giả tứ cấp sớm hơn mấy tháng, chiến lực của hắn càng thêm đáng sợ.
Đối với sự buồn bực của Huyền Thiên, hai mắt Lục Tuyệt Trần lại đột nhiên sáng ngời, thần sắc từ kinh hóa hỉ.
Lục Tuyệt Trần một mực đều mơ tưởng chạm mặt với Huyền Thiên, nhưng tuyệt đối không nghĩ tới, người bên trong phát ra động tĩnh lớn như vậy dĩ nhiên cũng chính là người hắn phải tim, Huyền Thiên.
Giờ khắc này, Lục Tuyệt Trần liền hưng phấn không thôi!
Cái này gọi là cái gì?
Cái này gọi là đạp mòn gót sắt tìm không thấy, tìm được toàn bộ không uổng phí công phu!
Cái này gọi là tâm tưởng sự thành, ngủ gật liền có người đưa đến gối đầu, mới vừa rồi còn nghĩ muốn đi tìm Huyền Thiên, giờ đảo mắt liền gặp được!
Trong Bắc Hải Cổ Khư xem Huyền Thiên lần này còn trôn thế nào, Hỗn Độn Thánh Đỉnh, Lôi Chi Thánh Đỉnh, đây đều là vật trong tay ah!
Lục Tuyệt Trần ta quả nhiên là thiên mệnh chi tử!
Lục Tuyệt Trần ta quả nhiên là số mệnh vô song!
Lục Tuyệt Trần ta quả nhiên là đệ nhất thiên tài!
Lục Tuyệt Trần ta quả nhiên là nhân vật nhất định sẽ thu thập được chín tôn Thánh Đỉnh.
Ha ha ha ha...! Lục Tuyệt Trần ta thật ngưu bức! Số mệnh đã đến ngăn cản cũng không được! Ha ha ha... Lục Tuyệt Trần trong nội tâm vui sướng, thoải mái nở hoa.
Thần sắc trong ánh mắt hắn lập tức phát sáng lên, nụ cười trên mặt như nở hoa.
Trọn vẹn qua ba bốn thời gian hô hấp, hai người cứ như vậy nhìn nhau, như cùng lúc dừng lại, một người trong lòng nghĩ đối sách, người khác lại đang tiêu hóa vui sướng bất thình lình.
Rất nhanh, nếp nhăn trên trán Huyền Thiên giãn ra.
Hắn kịp phản ứng, hiện giờ thực lực của hắn đã không phải như khi vừa tiến vào Bắc Hải Cổ Khư nữa rồi, mà tu vị đã đột phá, đã trở thành Hoàng giả tam cấp, hơn nữa đã luyện thành Đại Chu Thiên Tinh Thần Kiếm Trận năm kiếm trận trọng điệp toàn bộ do Linh kiếm Hoàng cấp tạo thành, chiến lực so với Hoàng giả thất cấp cũng chỉ mạnh hơn chứ không yếu, cùng lắm thì chiến một hồi, có gì phải sợ chứ!
Hơn nữa, trong lòng của hắn còn nghĩ tới một đối sách tốt, có lẽ..., Lục Tuyệt Trần còn còn thể giúp hắn một phen nữa.
Thấy thần sắc trên mặt Huyền Thiên từ buồn bực chuyển thành vui cười, Lục Tuyệt Trần đi đến, nói:
- Huyền Thiên, trước đó lần thứ nhất ngươi sử dụng Na Di Thần Phù bỏ trốn mất dạng, bây giờ đang ở sâu trong Bắc Hải Cổ Khư, ta xem ngươi còn có thể trốn chỗ nào, sứ mạng của ngươi, đến đây là kết thúc rồi!
Huyền Thiên cười cười, Lục Tuyệt Trần quả nhiên cho là hắn là sử dụng Na Di Thần Phù mà trốn.
Thấy Huyền Thiên thần sắc buông lỏng, Lục Tuyệt Trần nói:
- Nguyên lai ngươi đã trở thành Hoàng giả tam cấp, trách không được tự tin h ơn rất nhiều, đáng tiếc, ở trước mặt Lục Tuyệt Trần ta ngươi vẫn không đủ xem.
Huyền Thiên lơ đễnh nói:
- Lục Tuyệt Trần, nếu ta đoán không lầm, trên người của ngươi cũng có Thánh Đỉnh, hẳn là Phong Chi Thánh Đỉnh a, hắc hắc..., đáng tiếc ah, Hỗn Độn Thánh Đỉnh mới là đứng đầu Cửu Đỉnh, người được Hỗn Độn Thánh Đỉnh mới thật sự là người có Đại Khí Vận, ngươi đã là lần thứ hai đến phiền ta rồi, cứ như vậy đã vội muốn dâng Phong Chi Thánh Đỉnh ra sao?
- Ha ha ha...!
Lục Tuyệt Trần cười lớn một tiếng, nói:
- Huyền Thiên, ngươi đã không còn đường trốn, ta ngược lại muốn xem, cái ngươi gọi là số mệnh đến cùng ở nơi nào, dựa vào mồm mép cũng vô dụng thôi, thế giới võ giả chỉ có thực lực mới có thể lên tiếng --!
Hô -- Lục Tuyệt Trần trong khi nói chuyện, khí thế phóng đại, cuồng phong gào thét, toàn bộ trong cung điện, phong nhận như đao, cắt nát hư không ra một khe hở lớn.
Đối mặt với khí thế của Lục Tuyệt Trần, Huyền Thiên một chút cũng không yếu thế, tinh không trên đỉnh đầu rơi xuống điểm điểm tinh quang, uy thế tkiếm trận oàn lực thúc dục, ở trước mặt hắn, ngưng tụ thành một đạo kiếm quang dài đến hơn mười trượng, trắng noãn như ngọc phấn, lóng lánh như Liệt Nhật vậy.
@by txiuqw4