sachtruyen.net - logo
chính xáctác giả
TRANG CHỦLIÊN HỆ

Chương 1

- Đùa vô duyên! – Nhỏ Hạnh nhăn mặt.

- Có Hạnh vô duyên thì có. – Quý ròm cãi lại – Bọn này nghỉ học gần một tuần, sáng nay mới ló đầu vô lớp, làm sao mà biết được mà Hạnh hỏi?

Nhỏ Hạnh dường như cũng nhận ra câu hỏi cắc cớ của mình, liền mỉm cười làm hoà:

- Ừ hén!

Rồi nó nghiêm giọng thông báo:

- Thứ Sáu vừa rồi, toàn bộ sổ sách và giáo án của cô đã bị mất sạch.

Tiết lộ của nhỏ Hạnh làm Tiểu Long và Quý ròm tái mặt:

- Thật không?

- Thật! – Nhỏ Hạnh đẩy gọng kính trên sống mũi – Bây giờ, mỗi khi đến lớp, cô phải soạn bài lại từ đầu, khổ ơi là khổ!

Quý ròm chớp mắt:

- Sổ sách của cô để đâu mà mất?

- Thì để ở nhà chứ đâu.

Tiểu Long ngơ ngác:

- Để ở nhà mà mất?

Nhỏ Hạnh nhún vai:

- Chính để ở nhà mới dễ mất. Bọn trộm lẻn vào khoắng một phát là sạch sành sanh ngay.

Tiểu Long quẹt mũi:

- Chứ hai đứa con của cô đâu?

- Tụi nó đi học.

Quý ròm nhíu mày:

- Thế ngoài sổ sách và giáo án, bọn trộm còn lấy đi món gì nữa không?

- Không! Thế mới lạ!

Nhỏ Hạnh vừa đáp vừa vỗ vỗ trán.

Cuộc đối thoại bỗng chốc rơi vào im lặng. Bọn trẻ làm thinh theo đuổi những ý nghĩ của riêng mình, trán đứa nào đứa nấy cau lại.

Mãi một lúc, Quý ròm mới lên tiếng:

- Nhưng Hạnh biết tin này từ đâu?

- Cô Trinh nói. – Nhỏ Hạnh tặc lưỡi – Hôm thứ Bảy vừa rồi cô hỏi cả lớp xem em nào nhặt được sổ sách cô đánh rơi không nhưng chẳng ai lên tiếng.

Tiểu Long khụt khịt mũi:

- Thế là cô đánh rơi chứ đâu phải bị mất trộm?

Nhỏ Hạnh hừ giọng:

- Ở trước lớp cô chỉ nói thế thôi. Nhưng khi Hạnh hỏi riêng thì cô bảo là cô bị mất trộm.

- Lạ thật đấy! – Quý ròm chép miệng – Trộm gì không trộm lại trộm giáo án!

Nhỏ Hạnh liếc bạn:

- Quý có nghĩ ra đầu mối gì chưa?

Quý ròm thở dài:

- Chưa! Nhưng chắc chắn đây không phải là kẻ trộm chuyện nghiệp.

Nhỏ Hạnh nín thở:

- Thế thì ai?

Quý ròm phẩy tay:

-Thủ phạm chắc chắn là một học sinh nào đó.

- Học sinh?

Lần này cả nhỏ Hạnh lẫn Tiểu Long đều há hốc miệng.

- Ừ! – Quý ròm thản nhiên.

Tiểu Long kêu lên:

- Nhưng học sinh đánh cắp sổ sách và giáo án của cô giáo để làm gì?

Quý ròm khẽ lắc đầu:

-Cái đó thì tao chẳng biết. Nhưng dĩ nhiên khi làm như vậy nó phải có lí do.

Tiểu Long lẩm bẩm:

- Hay tên trộm này có thù oán gì với cô Trinh? Nó quơ hết mọi thứ, cô sẽ chẳng biết đường nào mà dạy dỗ.

Ý kiến của Tiểu Long lập tức bị nhỏ Hạnh phản bác ngay:

- Không thể có chuyện đó được. Cô Trinh lúc nào cũng tận tâm và hết lòng thương yêu học trò, không ai nỡ làm hại cô đâu.

Nhỏ Hạnh hết lời bênh vực cô Trinh. Nhưng Quý ròm dường như chẳng bị thuyết phục. Nó trầm giọng:

- Những chuyện như thế này không thể nói trước được. Tốt hơn hết là phải điều tra thật cặn kẽ.

Nhỏ Hạnh tròn mắt:

- Điều tra cách sao?

Quý ròm khoát tay:

- Cần phải bắt đầu từ những đứa thường ôm tập đến học thêm ở nhà cô. Có thể thủ phạm là một trong những đứa đó.


SachTruyen.Net

@by txiuqw4

Liên hệ

Email: [email protected]

Phone: 099xxxx