Chương 9Quý ròm nằm đong đưa trên chiếc võng gai bắc giữa gốc khế và gốc ổi cạnh giếng đá , đầu óc nghĩ ngợi tận đâu đâu. Bên cạnh, Tiểu Long nằm dài trên chiếc chõng tre kê dưới chái lá dọc vách. Trưa nay, thấy Quý ròm không ngủ, nó cũng lấy sách ra sau hè nằm đọc. Hồi sáng hai đứa theo thằng Lượm xuống chơi đồi Cắt Cỏ. Còn vài hôm nữa, tụi nó phải về lại thành phố rồi, tụi nó lhông muốn từ chối lời mời của thăng Lượm. Tụi nó không muốn thằng Lượm buồn. Như lần trước, thấy Tiểu Long và Quý ròm xuống chơi, Dế Lửa mừng lắm. Nó nhìn lom lom vào vạt áo trước bụng Tiểu Long, tò mò hỏi: - Bụng mày hết đau rồi hở? Tiểu Long không biết thằng này hỏi thật hay hỏi đùa. Nhìn vẻ mặt Dế Lửa, nó có cảm giác thằng này đã quên mất cuộc đụng đầu trước nhà Tỉ Tỉ Muội Muội trưa hôm qua. Tiểu Long ấn tay lên bụng: - Vẫn còn đau! Dế Lửa chớp mắt: - Thế sao mày không chịu để tao dẫn xuống nhà ông Giáo Hoá? Quý ròm hừ mũi: - Bệnh của nó uống thuốc không hết đâu! Dế Lửa nhìn Quý ròm, cặp lông mày nhíu lại: - Thế làm sao mới hết? Quý ròm nhếch mép: - Phải ăn cá chuồn thính. - Cá chuồn thính? Dế Lửa ngạc nhiên, nó không biết thằng ròm đang cà khịa nó chuyện hôm qua. Nó đưa tay gãi tai: - Lạ thật đấy! Tao chưa nghe thấy ai trị bệnh bằng cá chuồn tính bao giờ! Quý ròm gật gù: - Nhưng bệnh của thằng Tiểu Long phải trị bằng cá chuồn thính. Bằng cả chè đậu ván nữa! Tới đây thì Dế Lửa chợt hiểu. Nó đập tay lên vai Quý ròm, cưởi lỏn lẻn: - Mày trêu tao hoài! Quý ròm nghiêm mặt: - Mày quen hai con nhỏ đó lâu chưa? - Hai con nhỏ nào? - Mày đừng có vờ vịt! - Quý ròm nhăn nhó - Hai con nhỏ Tỉ Tỉ Muội Muội chứ hai con nhỏ nào! Dế Lửa nuốt nước bọt: - Tao vào đó xin nước uống hai ba lần. Dế Lửa trả lời giống hệt những gì Tỉ Tỉ nói hôm qua khiến Quý ròm đâm ngẩn ngơ: - Mày nói thật đấy hở? - Nói thật. Quý ròm nhìn sâu vào mắt thủ lĩnh Xóm Dưới: - Vậy mày với con nhỏ Muội Muội không phải là bạn đặc biệt hở? - "Bạn đặc biệt" là sao? - Nó thuỗn mặt nhìn thằng ròm. Quý ròm chưa kịp trả lời, Tiểu Long đã hăm hở vọt miệng "giải đáp thắc mắc": - Bạn đặc biệt mà cũng không biết! Bạn đặc biệt tức là bạn mà mày chỉ muốn nó chơi với một mình mày thôi, mày không thích nó chơi với bất cứ đứa con trai nào khác ấy mà! Dế Lửa toét miệng cười: - Như vậy thì tao với Muội Muội không phải là "bạn đặc biệt"! Nụ cười của thủ lĩnh Xóm Dưới tươi rói và thành thật đến mức trong một thoáng Quý ròm không tin là đối phương đang chơi trò dóc tổ. Dường như sợ Tiểu Long và Quý ròm chưa tin hẳn, Dế Lửa vội vã nói thêm: - Tụi mày cứ việc kết bạn với Tỉ Tỉ Muội Muội tha hồ. Tao cũng thích nhìn bốn đứa mày chơi thân với nhau lắm! Dế Lửa làm Quý ròm cảm động quá chừng. Nó khụt khịt mũi, giọng bâng khuâng: - Nhưng đằng nào tụi tao cũng sắp rời khỏi làng này rồi! Tụi tao chỉ còn ở đây mấy ngày nữa! Nỗi buồn là thứ hay lây. Quý ròm dàu dàu làm Dế Lửa cũng dàu dàu theo. Nó đặt tay lên vai bạn, giọng bùi ngùi: - Ừ, tụi mày chơi chưa bao lâu đã lại phải đi rồi, buồn ghê! Rồi nó vuột miệng cảm khái: - Tỉ Tỉ Muội Muội còn có thể sớm gặp lại tụi mày. Còn tao phải đợi đến hè sang năm. Tiểu Long cười buồn: - Tỉ Tỉ Muội Muội cũng như mày thôi, đằng nào cũng săng năm tụi tao mới gặp lại, có khác gì đâu! - Khác chứ! - Dế Lửa nhún vai - Biết đâu tụi mày sẽ gặp Tỉ Tỉ Muội Muội ở thành phố. Tỉ Tỉ Muội Muội bảo tao là tụi nó định đi thành phố chơi cho biết! Bây giờ chợt nhớ lại lời thằng Dế Lửa nói, Tiểu long đặt cuốn sách xuống, ngóc đầu nhìn bạn: - Quý ròm nè! - Gì? - Mày có tin lời thằng Dế Lửa nói không? - Chuyện nó và Muội Muội không phải là bạn đặc biệt đó hở? Tiểu Long nhăn mặt: - Sao lúc nào mày cũng băn khoăn cái chuyện bạn đặc biệt với bạn không đặc biệt thế? Tao hỏi là hỏi chuyện khác cơ! Quý ròm cười hì hì: - Chuyện khác là chuyện gì? - Chuyện nó bảo Tỉ Tỉ Muội Muội định đi chơi thành phố đó. Mày nghĩ nó có nói thật không? - Chuyện đó có gì là không thật! - Quý ròm nhướn mắt - Hôm trước nghe tao quảng cáo về thành phố quá trời, chắc hai con nhỏ đó nôn nao muốn đi chơi cho biết. Tiểu Long lồm cồm bò dậy. Nó ngồi xếp bằng trên chõng và đưa tay quẹt mũi, giọng thoáng ái ngại: - Nhưng biết tụi nó thi vào lớp 6 có đậu không. Nếu rớt, chắc ngoaj tụi nó không cho tụi nó đi quá! - Mày đừng lo! - Quý òm gật gù - Hai con nhỏ này thuộc loại thông minh đặc biệt, không thể nào thi rớt được! Đôi mắt Quý ròm bỗng mơ màng: - Nếu được học ở thành phố, Tỉ Tỉ Muội Muội có lẽ sẽ không kém gì nhỏ Hạnh đâu! - Ừ! - Giọng Tiểu Long bùi ngùi - Tội nghiệp tụi nó ghê! Tự dưng lại bỏ học mất hai năm .... Quý ròm nhìn lên tàng cây. Ở trên cao, những chiếc lá lọc ánh nắng trỏ nên xanh biếc như ngọc. Tự dưng Quý ròm thấy lòng bồi hồi quá thể. Hai con nhỏ Tỉ Tỉ Muội Muội kia chẳng khác nào hai viên ngọc quí, nhưng vì không có ánh nắng chiếu qua nên mọi người không nhìn thấy vẻ xanh biếc lấp lánh của tụi nó đó thôi. Phải chi tụi nó có hoàn cảnh thuận lợi như mình....... - Tiểu Long nè! - Gì? - Mày có tiền không? - Chi vậy? - Ngày mai trước khi ghé nhà Tỉ Tỉ Muội Muội, tao và mày lên chợ Ngã Ba.... - Mua cá chuồn thính hả? - Cá chuồn thính cái đầu mày! - Quý ròm gầm gừ - Tao định truwóc khi chia tay Tỉ Tỉ Muội Muội, tụi mình sắm cho tụi nó ít tập, viết để tụi nó học. Tiểu Long ngập ngừng: - Tao nghi quá! - Nghi chuyện gì? - Chúng nó lại .... xép tập làm diều. - Kệ tụi nó - Quý ròm khoát tay - Coi như đây là món quá kỉ niệm của lần đầu gặp gỡ. Mình tặng tụi nó, tụi nó muốn làm gì tìh làm! - Nhưng chắc tụi nó không đến nỗi "táng tận lương tâm" như mày nghĩ đâu! Tiểu Long cho tya vào túi: - Tao còn có mấy chục ngàn hà. - Mấy chục ngàn là đủ rồi! - Quý òm "triết lí" - Quà tặng Quý ở tình cảm chứ đâu phải ở tiền bạc! Quý ròm chìa tay ra: - Nói vậy chứ đưa hết tiền đây!
@by txiuqw4