sachtruyen.net - logo
chính xáctác giả
TRANG CHỦLIÊN HỆ

Luận Kết Quả Của Trông Mặt Bắt Hình Dong - Chương 012

Chương 12: Cố gắng hết sức.Dịch: Rìa​

Bùa chú, dùng khí tràng của bản thân, vẽ nên những hoa văn đặc thù, thu hút linh khí trong trời đất, mượn lực lượng của tự nhiên đề cao lực lượng của bản thân, để đạt được một mục đích nào đó.Kỳ Yến mới học được cách cầm bút không lâu, liền bắt chước dáng vẻ của sư phụ vẽ bậy vẽ bạ, nhưng không ngờ rằng, có thể dẫn linh khí chập chờn tới thật, cũng chính vì thế, mới khiến sư phụ nhận định, cậu trời sinh chính là người đi con đường này.Từ bốn tuổi đến hai mươi hai tuổi, Kỳ Yến vẽ bùa mười tám năm, nhưng có một số bùa cậu chỉ có thể ghi nhớ nó trong đầu, lại không thể vẽ ra. Ông từng nói với cậu, đồ phù hợp của khí ngũ hành của cậu không cao lắm, vẽ mấy loại bùa như cầu phúc, cầu bình an, cầu mưa, tiễn mưa còn được, nếu vẽ các loại bùa mang vận xui đến, rất có khả năng ảnh hưởng tới vận thế của người bên cạnh cậu.Vì thế sau khi cậu thật sự nắm vững bút pháp tạo bùa, không hề tùy tiện vẽ bùa, vì cậu không muốn thay đổi vận mệnh của người khác.Mới vẽ cho mình một lá bùa bình an treo trên tường, chuẩn bị vẽ một lá bùa cầu phúc, liền nhận được điện thoại của Đỗ Đông, Đỗ Đông đã dẫn Lương Phong tới dưới lầu rồi.Cậu liếc lá bùa đã bày ra một cái, gác bút chu sa xuống, rời khỏi thư phòng.Lương Phong đi theo sau Đỗ Đông, vẽ mặt hơi vặn vẹo. Trong tưởng tượng của anh, cao nhân dù không ở biệt thự kiểu phục cổ, cũng phải là nơi tựa núi kề sông, người chen chúc trong thang máy như vô số người bình thường khác, thật sự là đại sư tài giỏi sao?Sẽ không là kẻ lừa đảo chứ?Lúc Đỗ Đông nhấn nút thang máy, anh đặc biệt nhìn một chút, số tầng là 7, xem ra vị cao nhân đó không kiêng kị gì về mặt con số cả.Trong thang máy không có ai khác, cho nên hai người nhanh chóng đến tầng 7, Đỗ Đông dẫn anh đến trước cánh cửa nơi khúc quẹo, rất tốt, số nhà là 704.Tay anh chưa kịp ấn chuông, cửa liền bị mở ra từ bên trong. Lương Phong liếc cậu thanh niên đứng sau cánh cửa, gương mặt vô cùng dễ thiện cảm, chẳng lẽ là đồ đệ của cao nhân?Chẳng qua may mà anh không hỏi câu hỏi trong lòng ra, vì sau một khắc anh liền thấy Đỗ Đông cúi đầu khom lưng với cậu thanh niên, cẩn thận đặt một đống thuốc bổ trân quý lên trên bàn ăn.Anh nhìn lướt qua, kết cấu cả căn phòng thoạt nhìn không lớn, diện tích nhiều nhất không hơn mười mét vuông, trang trí cũng không khác nhà người bình thường, nhìn thế nào cũng không có cảm giác thần bí nên có của cao nhân.Vào lúc này, cậu thanh niên mặc áo phông trắng đột nhiên xoay sang nhìn anh, Lương Phong không biết nên hình dung ánh mắt đó thế nào, nhưng trong chớp mắt, anh có cảm giác anh bị cậu thanh niên đó nhìn thấu, vốn bước chân đã bước ra cũng vô thức thu hồi về.“Mời vào.” Cậu thanh niên hình như không trông thấy sự thất lễ trong chốc lát đó của anh, híp mắt cười với anh, xoay người vào phòng bếp.Lương Phong thế này mới hồi phục tinh thần, đi vào phòng khách, ngồi trên sô pha chỗ bên cạnh Đỗ Đông, nhận tiện quan sát xung quanh, phòng khách khiến người ta cảm thấy có loại cảm giác thoải mái kèm theo an toàn khó nói nên lời, nếu ở lại đây một hồi, có lẽ anh sẽ không có chút phòng bị nào, ngủ quên mất.“Anh Lương.” Đỗ Đông nói nhỏ với Lương Phong: “Lần này anh đến, là xem bói hay xem phong thủy?”Lương Phong cười nói: “Kỳ đại sư đều am hiểu hai thứ đó?”Đỗ Đông thấy Lương Phong dường như vẫn còn giữ thái độ hoài nghi, muốn lên tiếng giải thích mấy câu, nhưng lúc này Kỳ Yến đã bưng trà ra, ông lập tức cung kính ngậm miệng lại. Ông của bây giờ, đã kính sợ lẫn tin tưởng Kỳ Yến vô hạn, chỉ kém mỗi việc cúng bái cậu ấy thôi.Dọn xong ba cốc trà, Kỳ Yến ngồi nghiêng về phía Lương Phong, cậu không vội vàng hỏi ý đồ của Lương Phong, mà nói với Đỗ Đông: “Xem sắc mặt của ông Đỗ, e là đã khổ tận cam lai?”“Nhờ đại sư ra tay cứu trợ, tôi vô cùng cảm kích.” Đỗ Đông đứng dậy bái Kỳ Yến một bái.Kỳ Yến ngồi trên sô pha nhận một bái đó, có điều lúc Đỗ Đông ngồi xuống xong, cậu rót cho Đỗ Đông thêm một cốc trà: “Thủy đầy ắt tràn, trăng tròn ắt khuy, ông Đỗ tuy đã vượt qua kiếp nạn lớn, nhưng phải nhớ đạo lý tích thiện thành đức, đừng quên mất, lại chiêu tai họa tới lần nữa.”Đỗ Đông gật đầu đáp vâng liên tục, quyết định về nhà sẽ quyên một khoản tiền cho cô nhi viện.Hễ là người biết xem tướng đều rất mẫn cảm với nét mặt, vì thế sau khi Đỗ Đông gật đầu, Kỳ Yến liền cười, tiếp đó xoay sang nhìn Lương Phong: “Không biết anh Lương có việc gì?”Lương Phong nhấp một ngụm trà, lá trà bình thường, nhưng vị lại vô cùng đặc biệt và thơm dịu, anh đặt cốc trà xuống, tỏ ra lễ phép nói: “Hôm nay tùy tiện quấy rầy Kỳ đại sư, là vì trong lòng có một việc không rõ, hi vọng đại sư có thể giúp tôi xem một quẻ.”“Theo cái nhìn của tôi, anh Lương từ nhỏ đến lớn đều là thiên chi kiêu tử có năng lực xuất chúng, hơn nữa còn là tướng sẽ phụ tá kiêu hùng. Nếu người như anh sinh ra thời loạn thế, nói không chừng sẽ trở thành một danh thần, người như anh, có việc gì lại giải quyết không được, cứ muốn tìm loại người như tôi giúp đỡ?” Kỳ Yến nói đến đây, cười khẽ: “Tôi thấy anh không phải vì mình, mà vì người khác.”Nét mặt của Lương Phong hơi đổi, lập tức cười yếu ớt: “Kỳ đại sư nói đùa, tôi tài sơ học cạn, sao sẽ có bản lĩnh như vậy.”Kỳ Yến liếc nhìn anh, không tranh luận về vấn đề này với anh, cậu đổ một nửa nước trà lên đĩa, sau đó đẩy tới trước mặt Lương Phong: “Anh Lương viết một chữ cho tôi xem đi.”Lương Phong đưa tay, dùng ngón trỏ chấm nước trà trên đĩa, hơi lạnh từ đầu ngón tay anh truyền vào tim, tay anh run lên, chữ còn chưa viết, nước trà đã rơi lên mặt bàn. Anh ngẩng đầu nhìn Kỳ Yến, thấy vẻ mặt của đối phương không hề thay đổi, anh cúi đầu tiếp tục viết.Chữ đó viết rất đẹp, cứng cáp hữu lực, khí thế bất phàm.Hạc.Kỳ Yến quan sát tỉ mỉ chữ đó: “Chữ tốt, anh Lương muốn hỏi gì?”“Tôi muốn biết, những việc tôi bận lòng, có thể chuyển nguy thành an không?” Lời nói của Lương Phong nói rất mơ hồ, hiển nhiên anh không tin năng lực của Kỳ Yến.“Khó.” Kỳ Yến chỉ chỉ giọt nước lúc nãy Lương Phong không cẩn thận làm rơi trên bàn. “Có vật đè đỉnh, hạc muốn bay lại khó giương cánh. Anh Lương nếu muốn cầu cho người khác, vậy người này từ nhỏ hẳn đã thể yếu nhiều bệnh, kết bạn với thuốc men nhiều năm. Có điều chữ hạc này, trong văn hóa nước ta, xưa nay có ý may mắn trường thọ nhiều phúc, tuy thân thể người này yếu ớt nhiều bệnh thật, nhưng được người nhà yêu thương, dù có chỗ không hoàn mỹ, nhưng cũng có nơi để người khác phải hâm mộ cực kỳ.”Sau khi Kỳ Yến nói ra chữ “khó”, sắc mặt Lương Phong liền không dễ nhìn, nghe Kỳ Yến tường thuật xong, anh hỏi tiếp: “Chẳng lẽ không thể cứu vãn nổi?”“Đạo trời từ bi, luôn để lại một đường sống cho vạn vật trên thế gian.” Kỳ Yến đưa tay phất qua mặt bàn, chữ hạc biến thành một giọt nước mơ hồ: “Chỉ là anh Lương quá xem trọng tôi, ngay cả ngày sinh tháng đẻ và tướng mạo của người nọ ra sao tôi đều không biết, như thế nào có thể suy diễn ra hết thảy?”Lương Phong trầm mặc giây lát: “Kỳ đại sư, vậy ngài nói một đường sống, tìm ở đâu?”Kỳ Yến quan sát người đàn ông họ Lương đó, tướng mạo người này đoan chính, mi thanh mục tú, môi hơi mỏng, nhưng trong mắt có chính trực, vận thế trong trắng có hồng, quanh thân còn nhiễm từng lũ sương tím không dễ nhận thấy, có điều sương tím không phải của chính bản thân anh, mà do người bên cạnh tặng cho anh ấy.Tục ngữ nói “một người đắc đạo gà chó thăng thiên”, có lúc người có vận mệnh cực tốt, sẽ khiến người bên cạnh người đó được hưởng vận may, đây mới là ý nghĩa chân chính của ôm đùi.“Tha thứ cho tôi nói thẳng, bên cạnh anh Lương hẳn nên có một vị có số mệnh cực mạnh, người này không chỉ khiến vận mệnh của anh ngày càng tốt, còn giúp anh tránh khỏi những trắc trở không cần thiết.” Kỳ Yến lấy một tờ khăn giấy ra lau nước trà dính trên tay: “Mưu Tinh Ngộ Chủ Tinh, Mưu Tinh Triêm Chủ Tinh Chi Huy. Chủ Tinh càng vượng, Mưu Tinh càng sáng, Chủ Tinh yếu, vậy Mưu Tinh càng lúc càng ám. Tôi nghĩ… có lẽ anh Lương đến vì cấp trên của mình?”(*Sao quân sư gặp sao chủ, sao quân sư hưởng huy hoàng của sao chủ.)Sự bình tĩnh trên gương mặt của Lương Phong rốt cuộc không kìm nổi, trước khi đến anh đã xác định nhiều lần với Đỗ Đông, Đỗ Đông không kể cho Kỳ đại sư thân phận của anh, nhưng hiện giờ tất cả lời nói của đối phương, toàn bộ phù hợp với tình trạng bây giờ của anh.Anh tin với lá gan của Đỗ Đông, ông tuyệt đối không dám thông đồng với vị Kỳ đại sư trẻ tuổi này gạt anh, lẽ nào trên thế giới này thật sự có chuyện huyền diệu khó giải thích như thế?“Kỳ đại sư quả thật hỏa nhãn kim tinh, không có việc gì không thể biết.” Lương Phong cắn răng, hạ quyết tâm nói: “Không biết lúc nào đại sư có thời gian, có thể mời đại sư đi xem tướng mạo của cấp trên của chúng tôi?”Lúc Đỗ Đông nghe câu này, cả người đều ngây dại, cấp trên của anh Lương… không phải là Sầm Ngũ gia sao?!Thân thể của Sầm Ngũ gia, cả kinh đô ai mà chẳng biết, có thể sống qua tuổi ba lăm không cũng khó nói, thần tiên cũng cứu không nổi. Bây giờ mời Kỳ đại sư qua, chẳng phải thêm phiền toái cho Kỳ đại sư à? Nhưng mấy câu đó ông chỉ dám nghĩ trong lòng, không dám nói toạc ra, đành lén lút nháy mắt ra hiệu với Kỳ Yến, hi vọng ngài ấy đừng đồng ý yêu cầu của Lương Phong.“Hạc...” Kỳ Yến từ nhỏ đã có thiệm cảm với loại sinh vật như Bạch Hạc, cậu cười nhìn Lương Phong đang ôm kỳ vọng: “Anh Lương, loại chuyện này không thể cưỡng cầu, có duyên tự nhiên sẽ gặp.”Đỗ Đông thầm thở phào trong lòng, may mà Kỳ đại sư không đồng ý yêu cầu đó.“Có điều, nếu chuyện này thật sự không thể giải quyết được, anh Lương có thể gọi điện cho tôi.” Kỳ Yến đưa tới trước mặt Lương Phong một tấm danh thiếp: “Năng lực tôi có hạn, chỉ có thể cố gắng hết sức, anh Lương đừng để ý nhé.”“Cốc cốc cốc!”Tiếng gõ cửa từ bên ngoài cắt ngang câu nói Lương Phong chưa kịp thốt ra, anh nhìn tấm danh thiếp trắng chữ đen không có họa tiết nào, cất kĩ trong ví tiền. Anh trước nay luôn khôn khéo, không biết là vô tình hay cố ý, không hề tặng lại danh thiếp của mình cho đối phương.Kỳ Yến không để tâm vấn đề đó, đứng dậy mở cửa, bên ngoài đứng bốn người đàn ông ăn mặc tương tự nhau, người cầm đầu đánh giá cậu từ đầu tới chân một lượt, mới lên tiếng: “Xin hỏi là Kỳ Yến Kỳ đại sư sao?”


SachTruyen.Net

@by txiuqw4

Liên hệ

Email: [email protected]

Phone: 099xxxx