sachtruyen.net - logo
chính xáctác giả
TRANG CHỦLIÊN HỆ

Luận Kết Quả Của Trông Mặt Bắt Hình Dong - Chương 014

Chương 14:

Sầm Thu Sinh không nghĩ tới con trai út sẽ trở về vào lúc này, chỉ nhìn sắc mặt trắng nhợt, không chút giọt máu của con trai, ông cau mày nói: “Bách Hạc, sao con không nghỉ dưỡng ở bệnh viện?”

Tầm mắt Sầm Bách Hạc lướt qua một dãy xe dừng trước cổng chính, cúi đầu nói: “Chờ trong bệnh viện cũng thế thôi, chi bằng ra ngoài hít thở không khí.”

Sầm Thu Sinh biết con trai út luôn luôn không tin chuyện phong thủy quỷ thần, cho nên mới không nói cho nó biết, không ngờ nó vẫn biết rồi.

Liếc nhìn Lương Phong đứng sau lưng Sầm Bách Hạc, Sầm Thu Sinh thở dài: “Thời tiết bên ngoài không được tốt, con về nghỉ ngơi đi.”

Sầm Bách Hạc chìa tay ra muốn mở cửa: “Chuyện náo nhiệt thế này, sao con có thể bỏ qua.”

“Bách Hạc, xe hết chỗ trống rồi, đường về quê cũng không tốt, em đừng đi.” Anh cả duỗi tay ngăn em trai lại, nụ cười có chút lúng túng.

Khi xem phong thủy cần chú trọng đủ điều, đặc biệt kiêng kị người không tin phong thủy nói lời bất kính, hôm nay là ngày trọng đại, anh sợ em trai sẽ phá hỏng chuyện này mất.

Anh cả nhà họ Sầm là người có tính cách thật thà, ngày thường luôn quan tâm chăm sóc các em mình. Với anh, nếu sửa chữa nhà tổ tiên có thể có lợi cho sức khỏe của em trai, anh nhất định không nói hai lời liền đồng ý.

Chính vì vậy, anh càng sợ em út sẽ làm ra chuyện không có lý trí.

Có điều em trai vì nguyên nhân sức khỏe từ nhỏ, rất ít bộc lộ tình cảm, anh nói câu này xong, cũng không thể nhìn thất bất cứ cách nghĩ gì trên gương mặt của em ấy.

“Xe này hết chỗ không sao cả.” Sầm Bách Hạc nhìn về phía sau, chọn một chiếc khá gần anh, đồng thời vẫn chưa có ai ngồi vào, cúi đầu trầm mặc tiến vào.

Kỳ Yến đứng bên ngoài cửa xe chưa làm rõ chuyện gì đang xảy ra, liền thấy toàn thân một người đỏ đến chuyển tím, cướp chỗ ngồi đã được sắp xếp cho cậu trước đó.

Cậu nghiêng đầu nhìn anh bảo vệ đang mở cửa cho cậu, vẻ mặt bảo vệ vừa vô tội lại lúng túng nhìn cậu.

Kỳ Yến nghĩ nghĩ, ngồi vào xe theo người con trai có sương tím tráo đỉnh này, có thể cọ chút sương tím là được.

Cửa xe đóng xong, Kỳ Yến lại thấy người đàn ông bị sương tím vây quanh bên cạnh, có chút không khỏe mạnh, phát hiện đối phương có gương mặt khiến người ta kinh diễm, tóc màu mực dính vào sau tai, có chút đẹp kiểu bệnh trạng. Tay với những khớp xương rõ rệt đặt trên đùi gối, thon dài trắng nõn, nếu có thêm chút thịt, càng đẹp hơn nữa.

Sầm Bách Hạc chú ý người thanh niên bên cạnh đang xem anh, anh nghiêng đầu nhìn đối phương, đối phương toét miệng cười, còn lộ ra hai lún đồng tiên không sâu không cạn.

Anh ngẩn ra, gật đầu với người thanh niên, sau đó thu hồi tầm mắt của mình.

Kỳ Yến không để ý kiểu thái độ có chút lạnh nhạt đó, thu hồi tầm nhìn về, lấy điện thoại ra cúi đầu chơi game.

Trong xe phút chốc im lặng hẳn, đợi đến khi xe bắt đầu di chuyển, Kỳ Yến mới cất điện thoại, ngửa đầu dựa vào ghế xe, nhắm mắt nghỉ ngơi.

Xe chạy được một đoạn, liền xóc nảy, Kỳ Yến phát hiện xe đã chạy ra vùng ngoại ô, tiến vào đường nhỏ về nông thôn.

Kinh tế Đế Đô phát triển, cho dù nông thôn cũng rất náo nhiệt, luôn luôn có xe sang chạy vượt qua đoàn xe, dưới ánh nắng phát ra ánh sáng lóng lánh.

“Anh sao vậy? Tôi thấy sắc mặt anh có chút không đúng.” Kỳ Yến quay sang nhìn người đồng hành bên cạnh, sắc mặt còn tệ hơn cả lúc nãy: “Say xe à?”

Bảo vệ lái xe nghe thấy Ngũ Thiếu có lẽ bị say xe, liền dừng lại bên đường, xoay đầu khẩn trương hỏi: “Ngũ Thiếu, cậu không sao chứ!”

“Tôi không sao, tiếp tục đi.” Sầm Bách Hạc dùng tay che miệng, nén ho khan hai tiếng.

Kỳ Yến nghe thấy tài xế xưng hô người đàn ông bên cạnh là Ngũ Thiếu, liền đoán ra thân phận của anh.

Con trai lúc về già của Sầm Thu Sinh, Sầm Ngũ Thiếu có khả năng sống không lâu trong truyền thuyết.

Cậu cho rằng Sầm Ngũ Thiếu nên là bệnh nhan toàn thân đều mang bệnh trạng, tâm tình cực xấu, không ngờ hình tượng của đối phương lại cách rất xa dự đoán của cậu.

Đây là một người có tâm tính kiên định, vì thế lúc bị tật bệnh quấn thân vẫn có thể điềm tĩnh đến vậy, tuy thái độ của đối phương hơi lãnh đạm, nhưng đối với người đau ốm liên miên từ nhỏ, có thể làm được điểm này đã vô cùng không dễ dàng rồi.

Cậu thấy, vận mệnh của Sầm Ngũ Gia cực tốt, là người có vận mệnh tốt nhất trong tất cả những người cậu đã gặp. Chẳng qua có lẽ vì vận mệnh quá vượng, dẫn đến Quý Cực Bất Xương, khiến thân thể anh chịu không nổi, vì thế cơ thể mới thường xuyên yếu ớt.

Thường nghe người ta nói, vận mệnh mọi người quý đến nỗi không thể tả, thực tế nào có vận mệnh quý đến mức đó, người thật sự có vận mệnh loại đó, không phải thân thể gánh chịu không nổi phúc khí quá lớn phải chết sớm, thì cũng trải qua chèn ép mới lên đến địa vị cao.

Sầm Ngũ Gia từ nhỏ đã được người nhà yêu thương, năng lực cá nhân lại xuất chúng, người như thế có thể bị chèn ép không nhiều, vậy sao có thể khiến phúc khí nhanh chóng nổ tung, tìm ra lỗ hổng để duy trì cơ thể được cân bằng đây?

Đáng tiếc, lần đầu trông thấy người “quý đến mức không thể diễn tả bằng lời’, chỉ tiếc rằng sống không lâu, vận mệnh như vậy, đâu phải chỉ sửa chữa nhà tổ tiên có thể thay đổi?

“Em sao rồi?” Sầm Nhị tiểu thư thấy xe em trai ngồi dừng lại, lo lắng tình trạng sức khỏe của em ấy, liền vội vàng tới xem.


SachTruyen.Net

@by txiuqw4

Liên hệ

Email: [email protected]

Phone: 099xxxx