Người ta một khi kích động sẽ rất dễ phạm sai lầm, Tần Kham phát hiện mình phạm phải sai lầm lớn rồi.
Kỳ thật nam nhân đánh nhau vừa đánh vừa chửi là rất bình thường, đây là một loại phối trí tiêu chuẩn, mấy ngàn năm từ cổ tới kim, trên tới chiến tranh giữa các nước, hai quân khi đối trận chủ tướng hai bên đều phải đi ra cưỡi ngựa giơ đao mắng một trận rồi tính, thứ nhất để cổ vũ sĩ khí bên ta, các loại từ ngữ hạ lưu như thăm hỏi thân nhân nữ tính trong nhà chủ tướng quan địch, làm một đám thô hán ở trong quân doanh lâu ngay không tiếp xúc với nữ nhân nghe mà nhiệt huyết sôi trào, kêu ngao ngao, vì thế khí lực có, sĩ khí có, chủ soái ra lệnh một tiếng, chiến đấu thế như chẻ tre, toàn nhờ công của thân nhân nữ tính trong nhà chủ tướng quân địch.
Khi Tần Kham đánh Thọ Ninh Hầu chửi ra những lời này đại để cũng là như vậy, thuần túy để tăng thêm một chút sĩ khí ình, không phải thực sự muốn phát sinh bất kỳ quan hệ siêu hữu nghị nào với tỷ tỷ của hắn.
Đáng tiếc hắn lần này chửi sai rồi, bởi vì lai lịch không nhỏ của tỷ tỷ Thọ Ninh Hầu lai lịch không nhỏ, nàng ta là đương kim hoàng hậu, lão bà duy nhất của Hoằng Trì đế.
Nhìn thấy ánh mắt sùng kính của kinh vệ bách hộ, Tần Kham toát mồ hôi lạnh, cười gượng: "Ha ha, thật ra cũng chỉ là một cấu tứ thôi mà."
Kinh vệ bách hộ cũng cười: "Ta đương nhiên biết là cấu tứ, ngươi nếu thực sự dám làm như vậy, tuyệt đối là nhân trung long phượng, ta cũng không dám bắt ngươi. Có điều cấu tứ cũng không được, có một số việc dù nghĩ thôi cũng không được, Tần Thiên hộ, nhiều lời, theo ta tới đại lao kinh vệ dạo một chuyến."
Đầu Thọ Ninh Hầu sưng như đầu heo, nghe vậy thì vừa đau tới hít hà vừa cười lạnh: "Tần Kham, ngươi chết chắc rồi, vào đại lao kinh vệ thì không ai giúp được ngươi nữa đâu."
Tâm Tần Kham dần dần trầm xuống, việc hôm nay chỉ sợ thật sự không thể dùng trí tuệ để hóa giải, nơi này là kinh sư, là hoàng thành, thiên tử chi đô, thế lực các phương rắc rối phức tạp, bọn họ đan vào thành một cái lưới quyền thế, nào có Tần Kham nhỏ nhoi hắn trong đó? Tần Kham chỉ là Thiên hộ, đại nhân vật nào lại để hắn trong lòng?
Quay đầu nhìn Thọ Ninh Hầu mặt sưng húp nhưng lại cười rất vui vẻ, Tần Kham không khỏi cả giận.
Tất cả đều do người này gây nên. Hắn đáng chết!
Xoay người nhìn kinh vệ bách hộ, Tần Kham chỉ vào Thọ Ninh Hầu hỏi: "Ta nếu xin lỗi hắn thì ngươi có còn bắt ta vào ngục không?"
Kinh vệ bách hộ lắc đầu: "Chỉ sợ vẫn phải bắt."
"Vậy nên ta đánh hắn thêm một trận?"
Bách hộ do dự: "Chắc... chắc vẫn phải vào ngục?"
Vừa mới dứt lời, Tần Kham tung một cước, hung hăng đá vào khuôn mặt tươi cười đắc ý đáng hận đáng ghét của Thọ Ninh Hầu.
Thọ Ninh Hầu đang đắc ý chỉ thấy một cái đế giày lớn nhanh chóng to ra tới trước mặt hắn, cả kinh kêu lên: "Ngươi còn dám..."
Bùm!
Bàn chân không sai không lệnh, đá cho Thọ Ninh Hầu ngất tại chỗ.
Tần Kham thở hắt ra một hơi, tươi cười nói: "Sảng khoái quá. Được rồi, Hiện tại có thể bắt ta vào ngục rồi."
************************************************** *************
Thọ Ninh Hầu bị đánh, Tần Kham bị bỏ tù, khi Thọ Ninh Hầu đang nằm ở trên giường thần trí mơ hồ thì thằng em Kiến Xương Bá Trương Duyên Linh bất bình cho vi huynh, ngày hôm sau sau khi lâm triều kết thúc, khi các đại thần tốp năm tốp ba ra khỏi cửa cung, Trương Duyên Linh vội vàng vào cung khóc lóc kể lể.
Ác nhân khóc sướt mướt cáo trạng, Trương Duyên Linh quả nhiên làm Trương hoàng hậu phượng nhan giận dữ.
Trương hoàng hậu hơn ba mươi tuổi, ở trong triều có tiến hiền danh. Khi Hoằng Trì đế cần mẫn quốc sự, hoàng hậu thường xuyên trắng đêm tương bồi, ngày nóng thì tự mình quạt cho hắn. Ngày đông thì hâm cháo cho hắn, Hoằng Trì đế có chi hen xuyễn, hoàng hậu chẳng những tự mình chăm sóc, chứ không mượn tay cung nữ khác, hơn nữa Trương gia trên dưới cũng rải khắp thiên hạ, tìm kiếm thuốc hiếm cho thiên tử, cũng thường xuyên ở trong phủ tổ chức hoạt động cầu phúc, cầu thọ thiên tử.
Một gia tộc có thể được thánh sủng tất nhiên có đạo lý của nó, sự ân sủng của hoàng đế không chỉ bởi vì Trương gia là nhà mẹ đẻ của hoàng hậu. Có đôi khi một số việc họ làm ra quả thực khiến Hoằng Trì đế từ nhỏ thiếu hơi ấm gia đình thực sự rất cảm động, đây cũng là một trong những nguyên nhân vô số ngôn quan hạch tội hai huynh đệ Thọ Ninh Hầu Kiến Xương Bá, mà Hoằng Trì đế anh minh vẫn chậm chạp không muốn xử lý bọn họ.
Ưu điểm của Trương hoàng hậu rất nhiều, nàng ta cũng không hỏi đến chính sự, cũng nghiêm cấm hai đệ đệ trong nhà tham gia vào chính sự. Nàng ta chấp chưởng hậu cung, hiếu thuận với Thái Hậu, dạy dỗ Thái tử, có thể nói là điển phạm giúp chồng dạy con, Minh triều khắc long bản Trường Tôn hoàng hậu.
Nhưng mà có có ai toàn vẹ hoàn mỹ cả. Trương hoàng hậu có khuyết điểm, đó chính là bao che, bao che khuyết điểm cho trượng phu, bao che khuyết điểm cho nhi tử, bao che khuyết điểm cho đệ đệ.
Sau khi nàng ta nghe nói đệ đệ Trương Hạc Linh bị Tần Kham đá xỉu, có thể nói là Trương hoàng hậu một đời hiền hậu cũng nổi bão.
Hoàng hậu không thể điều võ sĩ trong cung báo thù cho đệ đệ của nàng ta, nhưng nàng ta có thể điều thái giám.
Một đạo ý chỉ ra khỏi cửa cung, Tần Kham mạo phạm quốc thích, đánh hai mươi trượng.
Chấp hình tất nhiên là thái giám, Đông Hán Hán công Vương Nhạc có được tin tức này sớm nhất, lập tức mừng rỡ như điên, hận không thể dùng nắm xương già của mình tự chấp hình, Hán công liếc một cái, các tiểu hoạn quan phía dưới tất nhiên biết ý tứ của lão tổ tông.
Mấy tên tiểu hoạn quan phụng ý chỉ của hoàng hậu nương nương, cao hứng phấn chấn như ngày tết ra khỏi cửa cung, tới thẳng Kinh vệ Chỉ huy sử ti.
Chấp hình trong Đại lao, bọn họ ngay cả hình thức bên ngoài cũng lười chẳng muốn làm, mấy cây gậy đánh chết thằng chó từng đắc tội với Hán công đó.
************************************************** *************
Thọ Ninh Hầu Hoành hành kinh sư vô địch thủ bị một Cẩm Y vệ Thiên hộ nho nhỏ đánh ngất, chuyện này ở trong kinh sư đang bình tĩnh giống như nắm vào một viên đá lớn, dấy lên không chỉ là gợn sóng, mà là kinh đào hãi lãng.
Thọ Ninh Hầu thành danh kinh sư nhiều năm, cùng với Kiến Xương Bá cá mè một lứa, ỷ vào thân phận quốc thích ức hiếp quan viên và dân chúng, nếu luận về tiếng xấu về hai người, đủ đẻ người cả kinh sư dùng nước miếng dìm chết trăm lần, quả thực là người gặp người giận, quỷ thấy quỷ sầu, có hoàng đế và hoàng hậu che chở, văn võ cả triều, dân chúng toàn thành, không một ai dám làm gì họ. Hôm nay lại nghe nói có Cẩm Y vệ Thiên hộ không ngờ đá cho Thọ Ninh Hầu hôn mê, các quan viên và dân chúng không khỏi vỗ tay vui mừng, đều vui sướng Thọ Ninh Hầu ác có ác báo.
Cẩm Y vệ Thiên hộ kia làm chuyện mà mọi người muốn làm nhưng lại không dám làm, tên của hắn từ ngày hôm nay bắt đầu chính thức được ghi tạc trong lòng dân chúng phố phường kinh sư và văn thần võ tướng trong triều.
Thành danh chính là chuyện dễ dàng như vậy đấy, chỉ cần làm ra một chuyện khiến vạn chúng chờ mong, thanh danh tất nhiên sẽ lan nhanh tới chóng mắt.
Đáng tiếc thành danh phải trả giá lớn mới có, có đôi khi cái giá này chính là sinh mệnh.
@by txiuqw4