sachtruyen.net - logo
chính xáctác giả
TRANG CHỦLIÊN HỆ

Chap 147: Thói Quen Buổi Sáng.

Hắn mò mẫm trên người tôi, môi không ngừng áp lên môi tôi gấp rút, như thể khi đã buông ra thì tôi sẽ lột đôi môi mình ra, sẽ chạy mất.

Hắn đưa lưỡi vào dây dưa với lưỡi tôi. Nụ hôn càng khiến tôi choáng váng, một chút chống cự cũng không làm được, một cái đẩy hắn ra cũng không hề tồn tại. Suy đi nghĩ lại từ trước đến nay tôi đều bị hắn khống chế, không thể thoát được, đành thuận theo tự nhiên... nhưng mà cái thuận theo tự nhiên này rất là gây đỏ mặt!!

Tiếng thở gấp của tôi cùng với tiếng thở mạnh của hắn khiến không khí trong căn phòng này hình như cũng ngày càng nóng lên... tất nhiên vì bị ảnh hưởng nên mặt tôi cũng nóng ran... đúng hơn là lúc này cả người tôi đều nóng hết cả lên.

Tay hắn lần lần mò lên trên, vạt áo tôi cũng bắt đầu bị kéo cho chạy lên. Tôi lo lắng thì lo lắng thật, nhưng sức để đáp lại nụ hôn của hắn còn không có thì ở đâu ra khả năng bảo hắn dừng lại đây?!

Ren mút lấy lưỡi tôi, kéo cả lưỡi tôi cùng cả người tôi sát vào hắn, một lực hút mơ hồ từ miệng hắn kéo lưỡi tôi sang đó, lại tiếp tục dây dưa.

Ánh mắt của hắn lúc này khiến tôi thấy ngây dại, cả người tê tê... rất xấu hổ, nhưng thật sự tôi không ghét điều này.

Tay hắn đã nằm vừa vặn trên ngực tôi, thì tôi bất chợt giật mình, la lên một tiếng, cùng huơ tay một cái, tiếng thở hổn hển của cả hai bị che lấp bởi tiếng nước chảy. Tôi là lỡ tay động trúng cái núm vặn nước.

Nước từ chiếc vòi trên cao bắt đầu tuôn xối xả lên người hai chúng tôi rồi chảy xuống bồn. Ren dừng mọi hoạt động, kể cả những nụ hôn mãnh liệt ban nãy.

Tôi thở lấy thở để chậm rãi đẩy hắn ra để tránh bị nước dội thẳng vào mặt. Hành động đầu tiên của Ren là kéo tôi ngồi dậy. Hắn và tôi chỉ im lặng ngồi trong bồn tắm nhìn nhau. Không có bất kì tiếng động nào khác ngoài tiếng nước chảy từ chiếc vòi kia.

Hắn nhìn tôi chằm chằm, tuy khuôn mặt hắn vẫn còn mơ hồ một lớp hồng hồng, nhưng ánh mắt đã không còn ngọn lửa nóng bỏng như ban nãy nữa... đã có phần dịu lại... ôn nhu hơn... dịu dàng hơn.

Ren đột nhiên ôm lấy tôi thật chặt. Vòng tay hắn ngày càng siết lại, như đem cả thân tôi bù đắp vào cái khoảng trống nào đó trong lòng mình. Ren khẽ vuốt tóc tôi.

Cái trải nghiệm này thật mới lạ nha! Từ trước đến giờ chúng tôi ôm nhau, hôn nhau rất nhiều, nhưng đây là lần đầu tiên hắn ôm tôi khi cả hai đều ướt nhẹp như thế này, hơn nữa bây giờ chính là đã ướt càng ướt thêm khi nước cứ cật lực chảy xuống.

Hắn áp sát môi vào tai tôi như đang nhẹ nhàng hôn nó, khiến một lần nữa mặt tôi đã đỏ còn đỏ hơn, lại chạm phải nơi nhạy cảm như vậy làm tôi khẽ rùng mình. Hắn chậm rãi cất tiếng:

- Anh xin lỗi. Sau này sẽ không như vậy nữa.

- Như vậy... là sao? – tôi nhíu mày đầy nghi ngờ. Tên này lúc nào cũng troll tôi, không thể không đề phòng. Đang phòng bị Ren, đột nhiên hắn lại đẩy người tôi ra, hai tay áp sát má tôi.

- Chuyện này...

Hắn để lửng câu nói, ngón cái hắn chạm nhẹ lên bờ môi tôi nhẹ nhàng di chuyển... bây giờ tôi mới có cảm giác nhìn như môi tôi nó đã bị hôn cho sưng tấy lên rồi.

Không khí càng quỷ dị a... hơi nước bắt đầu bốc lên khiến tầm nhìn bị ảnh hưởng. Xung quanh tôi cái gì cũng mờ mờ ảo ảo, mà ánh sáng hắt ra từ chiếc đèn vàng trên đầu càng khiến mọi thứ lấp lánh. Khuôn mặt Ren lúc này càng hoàn hảo hơn, từng đường nét một đều toát ra vẻ nam tính. Tay hắn xoa nhẹ, cọ cọ vào môi tôi khiến tôi thấy rất... nóng. Có khi hành động này của hắn còn làm tôi phát sốt hơn... một chuỗi ban nãy.

- Anh xin lỗi. Nếu anh còn làm vậy nữa, em cứ thẳng chân đá anh đi.

Hắn thở dài nói xong đột ngột nhắm mắt, hắn lại chậm rãi cúi xuống dán môi mình lên môi tôi... chỉ đơn giản như vậy, một nụ hôn rất nhẹ nhàng, như xoa dịu vết tích kia. Hôn xong hắn lại ôm tôi thật chặt.

-... – tôi cúi đầu ngượng ngùng.

- Dạo gần đây anh rất không ổn. – thì ra bản thân hắn cũng nhận ra như vậy.

- Hắt xì... – tôi hắt xì rõ to... hình như mới ngắt đứt tâm trạng của hắn.

- Quên mất. Em tắm nhanh kẻo cảm. Anh sẽ dùng nhà tắm tầng dưới. – Ren vội vã xô tôi ra rồi trèo ra ngoài, hắn chỉnh lại nước cho ấm vừa phải rồi mới yên tâm rời đi.

Tôi nhìn theo tấm lưng ướt đẫm kia... trong đầu lại suy diễn lung tung... hình như... trên lưng hắn có vết bấu kìa... in rõ dấu tay luôn. Mà hình như người bấu là tôi thì phải.

Ây... cả khuôn mặt tôi lại nóng ran lên. Hình như là... hình như là ban nãy khi đang... dây dưa với hắn, tôi vô thức... là tôi vô thức thôi!!

Tôi xấu hổ hét lên một tiếng rồi chìm chìm chìm xuống nước, chìm đi... cho khuôn mặt mát hơn.

Ren đột nhiên từ ngoài tiến vào trong:

- Em tắm nhanh lên. Kẻo lại cảm lạnh.

- Vâng. – tôi giật thót lò đầu lên. Thấy khuôn mặt đỏ ửng của tôi, hắn định nói gì đó, cuối cùng lại im lặng bước ra ngoài.

Tôi lại nhìn theo hắn, bĩu môi lầm bầm:

- Anh nói cứ như anh đã gây ra chuyện động trời không bằng... Cái gì mà anh sẽ không như vậy nữa? Chẳng lẽ em lại mặt dầy nói thật ra... em không có ghét nó... cũng muốn chạm vào anh nhiều hơn... Đồ ngốc.

...

Vì đã nghỉ hè nên thời gian của chúng tôi vào buổi sáng cũng khá là dư giả, không phải dậy sớm chuẩn bị đi học, nên thường dậy khá trễ.

Sáng nào cũng rất rãnh rỗi nên tôi và Ren sinh ra một thói quen mới. Mỗi khi thức dậy thường ôm nhau nằm trên giường, hôn nhau một cái mới chịu đi nấu bữa sáng.

Hôm đó cũng như mọi ngày... tôi thức dậy đã thấy khuôn mặt Ren phóng to đang dịu dàng nhìn mình. Hắn thường dậy trước tôi, tất nhiên hôm nay không ngoại lệ.

Một tay hắn để tôi gối lên, tay còn lại lúc nào cũng đè lên bụng tôi lại còn kiềm chặt người tôi sát vào gần như dính luôn người hắn. Ren đưa tay tôi đặt lên mạn sườn mình rồi cười khẽ:

- Dậy rồi à?

- Ừm. Chào buổi sáng. – tôi cười toe toét với hắn.

- Chào buổi sáng. – hắn cũng cười nhẹ, khẽ nhúc nhích người, cơ thể và ra giường tạo ra tiếng sột soạt.

Tôi chăm chú nhìn Ren với ánh mắt kinh ngạc. Giờ mới để ý, trông hắn rất tỉnh táo, chẳng biết đã thức từ lúc nào.

Vì phát hiện vĩ đại này mà mặt tôi khá ngu, hắn liền sảng khoái bẹo má tôi:

- Cái mặt em mỗi sáng sao lại đáng yêu vậy?

- Đáng yêu gì chứ? – tôi thừa biết đối với Ren mà nói thì khái niệm của tính từ đáng yêu chính là 'quá ngu'...

- Hiểu anh thật nhỉ? – hắn dụi mặt vào hõm vai tôi, hít lấy hít để.

- Này! Nhột quá! Haha!! – mũi hắn chạm vào cỏ tôi rất nhột a – Mau chóng buông ra! Em đi nấu bữa sáng.

- Nấu nướng gì chứ? Nằm đây với anh. – hắn thấp giọng, có vẻ lờ đờ... ơ chẳng lẽ đang buồn ngủ rồi?

- Đừng cọ nữa, em rất nhột. – tôi đỏ mặt đẩy Ren ra, nhưng hắn chẳng những không buông còn tỉnh bơ siết tôi dính vào người hắn hơn nữa. Từng tấc da thịt đều cảm nhận được sự động chạm, tôi càng nóng hơn.

Ren à... hôm qua anh vừa nói gì hả?? Hôm nay lại giết chết em bằng một màn tình tứ vào sáng sớm??!

- Mau tránh ra, em đi nấu ăn! – tôi kiên quyết cự quậy.

- Nằm im. – Ren nói ngắn gọn. Sau hai từ năm chữ đó, tôi bất động, ngoan ngoãn nằm im trong lòng hắn. Ren hài lòng cười nhẹ.

Thật ra mà nói... tôi đúng là vô dụng a... đúng là cả đời này sẽ không bao giờ lấy được thể chủ động!!

Ren ôm tôi một hồi, mới nói tiếp:

- Ngoan, anh thương. – hắn đưa tay vuốt ve mái tóc tôi, trong giọng có chất cười thích thú – Tóc em thích thật.

-... – chẳng lẽ tôi nói, vì hắn có thói quen nghịch tóc tôi, nên hằng ngày tôi cố tình bỏ ra bao nhiêu thời gian chăm sóc nó, để mỗi khi chạm vào hắn có thể thấy thoải mái?? Vẫn là không nên...

Tôi khẽ nhích người một chút nằm mặt đối mặt với Ren, hắn chẳng quan tâm tư thế giữa hai người đã thay đổi, vẫn thản nhiên đưa một lọn tóc của tôi lên môi, khẽ hôn. Tôi trợn mắt sững người, mà cả mặt cũng đang nóng lên, tim cũng co giật liên hồi. (không giật thì đi bán muối từ đời nào rồi!!!)

Cái cách hắn dịu dàng nhẹ nhàng đối xử với tóc của tôi... sao lại khác hoàn toàn với cách hắn đối xử với tôi vậy?

Hắn nhắm hai mắt, chậm rãi tận hưởng mùi hương từ tóc tôi. Khuôn mặt hắn lúc này, hơn nữa là nhìn ở cự ly gần rất có sức sát thương. Tôi đây rất không đỡ nổi, xém chút nữa đã đè hắn ra cấu xé. Hai mắt nhắm lại, hàng chân mày giãn ra rất bình yên, khuôn mặt hắn tựa như đang ngủ vậy. Tôi đang nhìn hắn chằm chằm với ánh mắt háo sắc thì Ren đột nhiên mở mắt, hắn chầm chậm cất lời:

- Em vừa đổi dầu gội à? Anh ở cùng nhà với em, dùng chung phòng tắm với em sao lại không biết nhỉ?

- À... mới đổi thôi. Anh tinh ý quá làm gì?

- Phải vậy thôi... lỡ như em cắm sừng cho anh, thân mật với thằng nào khác, anh còn có thể thấy được mùi của tên đó trên người em. Phải diệt cùng giết tận cả dòng họ tên đó. – hắn cười như không cười, cũng không biết hắn đang trêu ngươi tôi, hay đang ngầm cảnh cáo tôi tốt nhất đừng có dại dột mà làm bậy... tôi nuốt nước bọt cái ực.

- Haha... sẽ không mà. – tôi choàng tay qua ôm lấy thắt lưng hắn. Ren rất hưởng thụ cái ôm này của tôi, để mặt tôi vuốt ve lưng mình, hắn siết lấy eo tôi.

Nằm một lát, mắt tôi lại bắt đầu cụp xuống, không ổn a... hình như tôi lại buồn ngủ rồi. Tôi liền nhéo hắn một cái:

- Buông ra thôi, em đi nấu bữa sáng.

- Được rồi, anh sẽ giúp em. Nhưng hình như em quên gì đó rồi...? – hắn lém lỉnh đưa nụ cười trẻ con ra nhìn tôi. Quên... quên cái gì chứ? E hèm... tất nhiên tôi biết hắn đang ám chỉ cái gì.

- Em không hiểu anh đang nói gì! A ha ha! – tôi hét lên đẩy hắn ra, nhưng trên môi vẫn không giấu được nụ cười ngại ngùng với hai gò má đang đỏ ửng.

- Em rõ ràng là nhớ rất rõ. Mau lại gần đây, đừng chống cự nữa. Ngoan. – hắn túm chặt hai tay tôi kéo cả người tôi nằm trên người hắn.

- Ngoan cái đầu nhà anh. – tôi ngượng ngùng cúi xuống hôn phớt một cái lên môi hắn.

Phải đó phải đó... từ cái lần hắn ép tôi hôn hắn để hắn... ừm chụp hình thì Ren có sở thích mới, chính là muốn nhìn thấy khuôn mặt ngại ngùng của tôi khi chủ động hôn hắn. Thế là sáng nào, nụ hôn bữa sáng cũng là bắt tôi trèo lên người hắn mà hôn... nếu không... hắn đe dọa tôi!!! Hức... khổ sợ mà a!

Nhưng nói gì thì nói, sau khi tôi hôn Ren, khuôn mặt hắn rất hạnh phúc, mà bản thân hắn cũng chẳng thèm giấu diếm, cười rất sảng khoái, hơn nữa trong đôi mắt kia còn sáng lên lấp lánh.

Nụ cười như trẻ con vừa được quà đó khiến tôi thấy bản thân mình chịu thiệt như vậy cũng không phải là vô ích, ít ra có thể khiến người tôi yêu vui vẻ, thì tôi cũng sẽ vui vẻ. Vậy nên ngượng thì ngượng, lâu ngày, tôi cũng chẳng thèm chống trả. Đôi khi còn hung hăng cắn môi hắn một cái suýt chảy máu.

Sau khi mè nheo trên giường (cái trạng ngữ này hình như hơi có vấn đề =]) hắn tâm tình thoải mái đi thẳng vào nhà vệ sinh, cho tôi nướng thêm một chút. Tôi nằm lăn qua lăn lại trên giường, bất chợt ánh mắt chạm phải tấm hình khổ khổng lồ cảnh tôi và hắn đang hôn nhau trên chiếc cầu ngoài sân nhà, mặt lại đỏ lên. Đã bao lâu rồi ngày nào cũng nhìn ngắm nó, vậy mà lần nào trông thấy nó, trái tim tôi cũng thật rạo rực, cũng thấy thật xấu hổ.

Tôi thầm than một tiếng trong lòng, ở bên cạnh hắn thường bị quay như dế, vậy sau này có nên yên tâm gả mình cho Ren...?! Cứ như giao trứng cho ác ý...

Để khỏi nhìn thấy tấm hình đó, tôi chui vào chăn trùm kín mắt. Bóng tối khiến tôi một lần nữa chìm vào giấc ngủ.

Tôi mơ thấy một giấc mơ rất đẹp...

Tôi và hắn bình yên nằm trên đồng cỏ rộng lớn, xung quanh toàn là hoa, trên đầu, những ánh nắng nhẹ nhàng trải rộng khắp nơi. Tiếng chim từ đâu đó vọng về. Trái tim tôi thấy rất hạnh phúc. Ren đột nhiên quay sang hôn tôi... một nụ hôn nhẹ nhàng, chỉ đơn giản là môi chạm môi, nhưng cũng đủ để khiến trái tim tôi rạo rực lạ thường.


SachTruyen.Net

@by txiuqw4

Liên hệ

Email: [email protected]

Phone: 099xxxx