Bên ngoài Sơn Hải Giới, trong hư không vô tận đen như mực, mặt đất Như Phong Giới đang với tốc độ kinh người không ngừng bay lên không trung. Theo dâng lên, hư không dường như vặn vẹo, tầng tầng sóng gợn ầm ầm khuếch tán ra bốn phía.
Dần dần, có thể nhìn thấy, ở trong hư không bên trên dường như có một tầng vách ngăn vô hình. Vách ngăn này vốn ẩn giấu không thấy, nhưng giờ này, theo Như Phong Giới đến gần, sóng gợn vách ngăn sáng lấp lánh, xuất hiện một chút lõm xuống, rồi lộ ra một tấm lưới cực lớn bao trùm hư không, không nhìn thấy đầu cuối.
Tấm lưới này thoắt ẩn thoắt hiện, trên đó có vô số tia chớp trôi đi, tiếng nổ ầm ầm truyền khắp bốn phía.
Tại phía sau tấm lưới là một mảnh hỗn độn, có vô số ánh sáng lóng lánh, mơ hồ, dường như tồn tại những thế giới khác.
Mà tấm lưới lớn này bao trùm toàn bộ bên trên Sơn Hải Giới, trấn áp chặt chẽ... nơi này.
Trong tiếng nổ "ầm ầm", ở Như Phong Giới xa xa, có hai luồng sáng đang phát ra hào quang rực rỡ, không ngừng đụng chạm vào nhau, mỗi một lần đụng chạm đều làm cho hư không sụp đổ, nhưng cũng nhanh chóng khép lại.
- Hải Mộng! Thương thế của ngươi thủy chung chưa có bình phục, mặc dù ta không phải đối thủ của ngươi, nhưng kềm chế ngươi một chút thời gian, có thể làm được... ngươi cần gì phải làm khó ta! Từ trong một vầng sáng nơi đó, chậm rãi truyền ra thanh âm thương tang cỗ xưa, mang theo ý mệt mỏi.
Nhưng mệt mỏi, không phải vì đấu pháp lẫn nhau, mà là phát ra từ nội tâm ảm đạm đối với sinh mệnh vì đã sống quá lâu quá lâu.
- Như Phong! Là ngươi làm khó ta!
Bỗng nhiên truyền ra thanh âm của nữ nhân áo trắng Hải Mộng Chí Tôn, lạnh như băng.
- Ta đầu tiên là người chủ Như Phong, sau đó mới là một trong Chủ Tể Tiên giới trước kia... Đã bao nhiêu năm qua, ta muốn mang thế giới của ta... tìm kiếm giải thoát, là sai hay sao?
- Năm đó khi ba ngàn giới phản bội, cũng đều nói như vậy!
Trong tiếng nổ "ầm ầm", trận chiến giữa hai người lần nữa triển khai. Hai luồng sáng rực rỡ kia va chạm nhau nhìn như đơn giản, nhưng trên thực tế, nếu quan sát cẩn thận thì bất kỳ một lần va chạm nào giữa bọn họ, đều đủ để bầu trời sụp đổ, để hư không vỡ vụn. Thậm chí cho dù cường giả Đạo Cảnh, nếu ở khoảng cách gần một chút sẽ bị liên lụy, cũng sẽ lập tức bị thương nặng, tệ hơn là hình thần câu diệt cũng không phải không có khả năng.
Mà trong lúc bọn họ đấu với nhau, tấm lưới lớn bên trên hư không kia, theo Như Phong Giới không ngừng tới gần, tấm lưới càng lõm xuống. Mơ hồ, trong hỗn độn phía sau tấm lưới có thể nhìn thấy... dường như có một thân ảnh khổng lồ thoắt ẩn thoắt hiện.
Có thân ảnh, giống như người khổng lồ, ánh mắt như tia chớp; có lại là hình thú, thân rắn đầu rồng, phun ra nuốt vào trong mây mù; còn có, thân ảnh mặc kim giáp, dường như Chiến Tiên, cầm trong tay kiếm lớn, mắt lạnh nhìn trận chiến dưới tấm lưới.
Còn có một hư ảnh mơ hồ, dường như là một lão già, cưỡi trên lưng con trâu trắng, hình như đang khẽ thở dài.
Chỗ xa hơn, còn có một người khổng lồ ba đầu sáu tay, toàn thân đen như mực, trong mắt mang đầy sát cơ, ngoài thân thể uy áp ngút trời.
Những người này, chính là cường giả của 33 Thiên, thời khắc này đều tới đây, nhìn chăm chú vào Như Phong Giới, nhìn chăm chú trận chiến giữa Hải Mộng và Như Phong.
Không ai bước ra tấm lưới lớn đi trợ giúp, chỉ là đứng nhìn, dường như đang xác định... Như Phong Chủ Tể này đã từng giết chóc ngập trời, tạo thành vô số hủy diệt đối với 33 Thiên của bọn họ, có thật sự làm phản... hay không?
Có thật Như Phong Giới muốn thoát khỏi Sơn Hải Giới, trở thành Thiên thứ 34... hay không?
Trừ chăm chú theo dõi trận chiến giữa Như Phong Chủ Tể và Hải Mộng Chí Tôn, ánh mắt của những tồn tại này, thi thoảng cũng nhìn về phía Như Phong đại địa đang cấp tốc dâng lên kia... bọn họ có thể thấy rõ ràng mọi chuyện xảy ra trên mặt đất này, bao gồm đám người Mạnh Hạo đang cảm ngộ quy tắc cùng pháp tắc.
Trong đó, thân ảnh to lớn ba đầu sáu tay kia, trong mắt hắn mang đầy sát ý, mang rét lạnh... mà nhiều nhất là nhìn... Mạnh Hạo!
Trên mặt đất Như Phong, bốn phía trung tâm Thần Miếu, theo sóng âm của đế quân vang vọng, tốc độ cảm ngộ của đám người Đạo Thiên càng nhanh hơn. Nhất là Đạo Thiên, hắn không cam lòng luôn bại dưới tay Mạnh Hạo... Thời khắc này hai mắt hắn đỏ thẫm, cho dù biết rõ không nên thu nhận khí vận đến từ đế quân Như Phong, nhưng hắn vẫn cắn mạnh răng một cái.
- Khí vận! Hắn gầm nhẹ, đế quân cười to, phất tay, lập tức ánh sáng trên người Đạo Thiên ầm ầm bạo phát, ngập trời, dường như bản thân hắn trở thành một nguồn sáng từ bầu trời phủ xuống... Thế nhưng người ta không biết là ánh sáng rơi vào trên người của Đạo Thiên, hay là ánh sáng của bản thân hắn chiếu xuống ngập trời.
Tiếng động rầm rầm phát ra từ toàn thân Đạo Thiên, hắn ngửa mặt lên trời rống một tiếng, lực lượng thần thức điên cuồng nổi lên, so với vừa rồi, lại cường hãn nhiều hơn gấp mười, chớp mắt một cái, liền cảm ngộ đến 2200 đạo căn nguyên.
Điên cuồng kéo lên!
2400 đạo!
2600 đạo!
2800 đạo!
Đạo Thiên hoàn toàn bạo phát, khí thế toàn thân hắn bất đồng với người khác, còn có gió lốc nổ vang, trong mắt hắn phát sáng, toàn thân chấn động, hắn thấy được con đường của mình, thấy được phương hướng của mình!
Cùng lúc đó, Lâm Thông sớm đã bất chấp tất cả... Thời khắc này hắn gầm nhẹ, truyền ra tiếng cười của đế quân, phất tay, ánh sáng phủ xuống toàn thân Lâm Thông, Lâm Thông cả người run rẩy, trên trán nổi vồng gân xanh, thi triển Chí Tôn Pháp, trong tiếng nổ vang tốc độ cảm ngộ của hắn gần với Đạo Thiên, từ 2000 đạo, thời khắc này trực tiếp nhảy lên tới 2500 đạo.
Sau đó là Hàn Thanh Lôi, chỉ trong nháy mắt, hắn cảm ngộ vượt qua 2000 đạo.
Mà danh sách núi thứ năm kia, cắn răng một cái, ầm một tiếng, hắn gầm nhẹ kêu gọi khí vận, lần nữa truyền ra tiếng cười của đế quân, ánh sáng phủ xuống, tốc độ cảm ngộ của danh sách núi thứ năm tức thì bùng phát, cũng đột phá 2000 đạo.
Duy chỉ có... Vũ Văn Kiên, hắn còn đang chần chờ, hắn nhìn thấy Mạnh Hạo nơi đó vốn cũng không có triệu hoán khí vận, thần thức còn chủ động bài xích cắt đứt... Với mức thân quen giữa hắn và Mạnh Hạo, hắn mơ hồ cảm nhận được Mạnh Hạo chọn lựa như vậy, tất có đạo lý.
Thời khắc này trong rối tung, Vũ Văn Kiên cắn răng một cái, trong mắt lộ ra ý quyết đoán, nhưng hắn không có kêu gọi thêm khí vận, mà chỉ duy trì tốc độ giờ này, dưới trình độ khí vận nhất định đó hắn cảm ngộ căn nguyên.
Thời gian trôi qua, sau mười mấy hơi thở, toàn thân Mạnh Hạo chấn động ầm ầm, trong hai mắt của hắn lộ ra tia sáng trước nay chưa từng có. Hắn hít sâu một hơi, thiên địa run rẩy, bốn phương tám hướng nổ vang, sấm sét nổ tung, dường như khí tức cả thế giới, trong một chớp mắt này đều bị Mạnh Hạo hấp thu vào trong miệng.
Thân thể hắn nổ vang, trực tiếp bành trướng đến hơn 70 trượng, vẫn còn tiếp tục... Giờ khắc này một khí thế cuồng bạo từ trên người hắn bùng phát ngập trời.
3000 đạo!!!
Đúng lúc này Mạnh Hạo cảm ngộ căn nguyên, hoàn toàn đạt tới... 3000 đạo!!!
Không nhiều thêm một đạo, không ít đi một đạo!
Ngay khoảnh khắc Mạnh Hạo cảm ngộ 3000 đạo căn nguyên, hắn giống như đốt cháy lên 3000 ngọn lửa, chiếu sáng tất cả con đường, chiếu sáng thế giới nội tâm, thổi tan tất cả mê mang.
Toàn thân của hắn ánh sáng xanh ngập trời, ánh sáng màu xanh đó đại biểu tôn cao, đại biểu... La Thiên Tiên!!!
Trong cơ thể hắn, vào giờ khắc này cũng xuất hiện biến hóa long trời lở đất, quả thứ hai Niết Bàn Quả triệt để dung hợp với xương cốt, máu tươi, linh hồn... cùng với hết thảy toàn thân của hắn... là dung hợp chân chính!
Không còn tạm bợ như trước, không còn thoát khỏi mi tâm... mà chân chính trở thành La Thiên Tiên vĩnh hằng: từ nay về sau không có hạn chế thời gian; từ nay về sau, bất cứ lúc nào, Mạnh Hạo đều là... La Thiên Tiên cường hãn!
Mạnh Hạo ngửa mặt lên trời rống lớn, thân thể trong tiếng nổ ầm ầm lần nữa bành trướng, từ hơn 70 trượng thẳng đến 100 trượng... nhưng ngay chớp mắt lớn thành người khổng lồ trăm trượng, không ngờ lại bắt đầu rút nhỏ.
Có lẽ, đó không phải là rút nhỏ, mà là nén ép!
Theo nén ép, trong cơ thể Mạnh Hạo truyền ra tiếng động ầm ầm, ánh sáng xanh càng thêm rực rỡ, mà khí thế của hắn cũng đang không ngừng dâng lên, tu vi của hắn tăng tiến vùn vụt!
123 đường tiên mạch trong cơ thể hắn, giờ khắc này toàn bộ hòa tan, trở thành một đường duy nhất, thậm chí thoạt nhìn không có gì khác biệt với tu sĩ tầm thường... Đây là trở lại nguyên trạng, trên ý nghĩa nào đó đây là lột xác sinh mạng!
Nhìn như một dạng, nhưng trên thực tế, về bản chất lại hoàn toàn khác nhau.
Thậm chí có thể nói, chỉ có giờ khắc này, mới xem như Mạnh Hạo đi lên tiên lộ của chính hắn, một điểm mốc quan trọng to lớn!
Tiên!
La Thiên Tiên!
Tiếng thét dài của Mạnh Hạo truyền khắp bầu trời, thế giới run rẩy, Phàm Đông Nhi cùng Bối Ngọc, còn có các tu sĩ Sơn Hải Giới không phải danh sách kia, vào giờ khắc này đều run rẩy, thậm chí trong ánh mắt nhìn về phía Mạnh Hạo, dường như bọn họ nhìn thấy thần thánh, thấy được tiên thần, thấy được thân ảnh làm cho bọn họ không cách nào nhìn thẳng, thậm chí từ đáy lòng xuất hiện ý sùng bái.
Không biết là người nào đầu tiên quỳ xuống, rất nhanh, bao gồm Phàm Đông Nhi ở bên trong, các tu sĩ Sơn Hải Giới, lại toàn bộ hướng về phía Mạnh Hạo quỳ bái.
Giờ khắc này, ánh sáng xanh của Mạnh Hạo trở thành một cột sáng xông thẳng lên tận trời, khiến cho Như Phong Giới dù đang trong kịch biến, cũng đều chú ý vào ánh sáng xanh của Mạnh Hạo.
Danh sách cũng bị ảnh hưởng; Tung Vô Nhai trong mắt lóe sáng, thân thể run nhè nhẹ; đế quân cũng hít một hơi lạnh, hắn không có cặp mắt, thế giới của hắn vốn hẳn là đen như mực, nhưng giờ này, trong thế giới của hắn bất ngờ xuất hiện ánh sáng xanh, xuất hiện một thân ảnh màu xanh!
Cùng lúc đó, bên ngoài Như Phong đại địa, ở bên trên phía sau tấm lưới lớn lõm xuống kia, các thân ảnh che giấu trong mây mù hỗn độn, cũng lập tức truyền ra tiếng kinh hô.
- Ánh sáng xanh này...
- La Thiên Tiên!!!
- Trong Sơn Hải Giới, không ngờ... xuất hiện một La Thiên Tiên!!!
- Không có khả năng! Huyết mạch La Thiên Tiên năm đó đã bị tàn sát, không có khả năng còn xuất hiện!
- Người này là ai... Từ sau tấm lưới lớn bên kia truyền ra một loạt tiếng kêu khó tin, rồi những ánh mắt kia, trong phút chốc đều rơi vào trên mặt đất Như Phong Giới, rơi vào trên người Mạnh Hạo.
Nhất là thân ảnh to lớn ba đầu sáu tay đen như mực kia, trong mắt lại có sát cơ ngập trời, giống như ngọn lửa.
Ngay cả hai người Như Phong cùng Hải Mộng đang chiến đấu trong hư không bên ngoài Như Phong Giới, giờ khắc này cũng đều không thể không quay nhìn, thấy được giờ khắc này ánh sáng xanh bên trong Như Phong Giới xông lên tận trời, xông vào hư không.
Ánh sáng xanh này, dường như muốn nói cho cả thế giới, nói cho tất cả mọi người:a La Thiên Tiên... lần nữa xuất hiện trên Sơn Hải Giới, xuất hiện ở Tiên giới!!!
- Hắn rất tốt! Như Phong Chủ Tể thu hồi ánh mắt, như có điều suy nghĩ lên tiếng.
- Không chỉ là La Thiên Tiên! Hải Mộng Chí Tôn nhàn nhạt lên tiếng, vung tay một cái, trong tiếng nổ "ầm ầm", cuốn về phía Như Phong, hai người tái chiến...
- - - - - oOo- - - - -
@by txiuqw4