sachtruyen.net - logo
chính xáctác giả
TRANG CHỦLIÊN HỆ

Chương 253: Tây Vương Mẫu Ẩn Bí (hạ)

Khí tức của Côn Lôn Kính? Xem ra ngày đó trên Nam Hải thực sự là hấp thu lực lượng của Côn Lôn tinh ngọc rồi.

Trương Tử Tinh rốt cuộc hiểu được Dao chân nhân vì sao chịu bỏ danh dự của Tây Vương Mẫu xuống, chủ động đề xuất cho hắn làm "Nguyên Đế". Hắn sợ nàng lại nhắc lại chuyện này, nên không dám hỏi thêm, chỉ thay đổi chủ đề: "nỗi khổ của nương nương Tử Tân hết sức đồng cảm. Dao Trì Kim Mẫu kia cũng thực ác độc, nếu ngày sau nương nương muốn đối phó với ác bà nương này, ta nhất định toàn lực hỗ trợ, tuyệt không từ chối!".

Kỳ thực dù không có chuyện này của Dao chân nhân, Trương Tử Tinh đối với Kim mẫu từng hại nghĩa đệ nghĩa muội của mình chia lìa nghìn năm kia cũng không có ấn tượng tốt đẹp gì, huống chi hắn còn có chuyện liên đới với HÌnh Thiên. Dao chân nhân thấy hắn mô tả cừu nhân của mình như vậy, thần sắc banh lãnh tức thì hòa hoãn đi không ít.

Trương Tử Tinh lại tiếp tục hỏi: "nương nương lấy cớ an nguy của Thiền Ngọc và ba loại tiên thảo, dẫn ta tới đáy sông thả ra ma thần Hinh Thiên, chỉ sợ không phải vì muốn giúp ta luyện chế La Thiên tẩy tủy đan chứ?"

Khóe miệng Dao chân nhân khe khẽ nhếch lên như cười: "Bệ hạ xông vào cung lần đó, trước khi hôn mê còn gọi tên Thiền Ngọc, có thể thấy được Bệ hạ tuy không chuyên tình nhưng lại rất trọng tình, so với kẻ như Hạo Thiên kia thực hơn gấp trăm ngàn lần, khiến Thiên Dao thực kính phục, cho nên mới có ý thành toàn. Còn chuyện Hình Thiên, tuy Thiên Dao mượn sức Bệ hạ thả hắn ra, song cũng là ý thành toàn cho Bệ hạ, nếu không sao ta lại chịu đem kỳ thư Khảm Tiết kia tặng cho Hạm Chi đạo hữu?"

Trương Tử Tinh chau mày nói: "lần này coi như trúng kế của nương nương, chỉ không biết Trường Thừa đạo nhân kia rốt cuộc lai lịch thế nào?"

Vừa nhắc đến Trường Thừa đạo nhân, nét vui vẻ trên mặt Dao chân nhân tức thì thu lại, ánh mắt đầy hận ý: "Bệ hạ có điều không biết, Trường Thừa đạo nhân này chính là do Hạo Thiên thượng đế kia hóa thành!".

Trương Tử Tinh hết sức kinh hãi, nhưng trong lòng lại đầy nghi hoặc: mình vừa mới gặp Hạo Thiên thượng đế kia trên Đại Dư tiên sơn, bộ dạng hắn tuyệt không phải vậy, cho dù dùng pháp thuật có thể cải biến hình dạng, như theo lời Thiền Ngọc từng nói, vị Trường Thừa đạo nhân này tựa hồ đã ở Tây Côn Lôn nhiều năm, sao lại có thể là cùng một người với Hạo Thiên kia được?

Dao chân nhân thấy hắn nghi hoặc bèn nói: "Bệ hạ có từng nghe qua chuyện 'trảm tam thi thành đạo' chưa? Trường Thừa đạo nhân này chính là hóa thân Hạo Thiên thượng đế chém ra".

Do người ta vốn khác nhau, công pháp tu luyện phải khác, nên phương pháp thành tựu hỗn nguyên đại đạo cũng không giống nhau. Trên lí luận, có người thành thánh nhờ ngộ ra thiên đạo, có người nhờ vào công đức lực, có người dĩ lực chứng đạo...dù phương pháp bất đồng song thành tựu cũng giống nhau. Trong đó có một cách gọi là 'trảm thi thành đạo', trong tín ngưỡng của Đạo giáo, "Tam Thi" đại biểu ba loại chấp niệm trong mỗi con người, cũng có thuyết chỉ ba loại dục niệm gồm Tư dục, Thực dục và Tính dục.

Người tu theo đạo trảm thi này trên đường thành tiên, nhất định phải trừ đi ba căn nguyên này, thực tế cũng là trừ đi ba loại chấp niệm, tức là ác niệm, thiện niệm và tự thân. Loại 'trảm' này là tách từ cơ thể ra, tạo thành một phân thân độc lập, có ý thức và hành vi riêng, nhưng không xa rời bản thể. Nói cho dễ hiểu, như tạo thêm một "chính mình" vậy, cho dù "tính cách" có bất đồng, song vẫn là "chính mình".

Chém được một phân thân có thể giúp tu vi của pháp thân đại tiến, nhưng đó chỉ là bước đầu mà thôi. Chém xong hẳn tam thi, tu đến mức tam thi hợp nhất, cảnh giới sẽ càng tăng thêm vài bậc, sẽ có cơ hội lĩnh ngộ được đạo lý hỗn độn. Nếu có thể thành công hiểu được, liền ngộ ra đại đạo.

Trường Thừa đạo nhân này chính là phân thân 'thiện niệm' của Hạo Thiên thượng đế. Năm đó Hình Thiên bị Hạo Thiên cùng Kim Mẫu đánh bại xong, Dao Trì cố ý sai Hạo Thiên dùng Thôi Tinh Luân và Phong Ma đại trận hóa thành Nhạc du sơn trấn áp Hình Thiên đặt trong địa vực của Tây Côn Lôn. Một là có thể mượn thế lợi dụng vị lực của Tây Côn Lôn trấn áp Hình Thiên, mượn chuyện này dọa dẫm oan gia Tây Vương Mẫu; hai là Hình Thiên vốn là người nghịch thiên, nếu để hắn thoát được tất thiên hạ đại loạn. Lúc đó Thiên Dao cũng sẽ dính vào đại nhân quả, không được an ổn, thậm chí còn có thể dính vào sát kiếp.

Hạo Thiên thượng đế sở dĩ đồng ý làm theo, trừ hai vấn đề này còn có chút tâm tư với 'lão tình nhân' Thiên Dao, muốn đoàn tụ lại với nàng, cho nên đặc ý sai phân thân bổn thiện Trường Thừa đạo nhân tới trông nom, thủ hộ Phong Ma đại trận, đồng thời rút lại khoảng cách với Thiên Dao. Nhưng sau những gì xảy ra ngày trước, Thiên Dao đã nếm đủ thế nào là căm hận, bị thương, cay đắng, nguội lạnh, giờ không còn chút lưu luyến nào với kẻ bạc tình này, không thèm nửa mắt để ý.

Như giờ nàng mượn tay Trương Tử Tinh - vị Thiên tử nhân gian này thả Hình Thiên ra, vừa có thể không dính vào đại nhân quả, lại có thể phá được kế mượn đao giết người của Thiên giới, khiến bọn chúng có thêm một đại địch, cho Kim Mẫu kia một cái tát, biết tin này hẳn mụ ta sẽ ăn ngủ không yên.

Trương Tử Tinh lộ vẻ khổ sở: "nương nương làm vậy thực trút được một nỗi bực dọc trong lòng, chỉ là ta lại bị dây dưa dính vào đại nhân quả này rồi!".

Dao chân nhân nghe giọng hắn có chút không cam tâm, ánh mắt lộ một tia cười: "Bệ hạ hao tâm tổn trí tới này, có hành động nào không phải nghịch thiên? Giờ được ta giúp đỡ có thêm một trợ thủ hùng mạnh, phải cảm ơn ta mới đúng, sao lại kêu ca như thế? Cho dù không có chuyện Hình Thiên, chẳng lẽ Bệ hạ cũng có thể an toàn vượt qua sát kiếp hay sao?"

"Nương nương vừa rồi không chê kể bí mật lòng mình với Tử Tân, ta cũng không dám giấu người, ta thực sự có ý muốn nghịch thiên", Trương Tử Tinh biết Dao chân nhân đã biết được thân phận của mình, rất nhiều chuyện chắc chắn sẽ không dấu được, cố ý nói: "Có điều hành động này của nương nương, chỉ sợ....cũng sẽ rơi vào trong sát kiếp, dù có vị lực đặc thù của Tây Côn Lôn cũng chưa chắc có thể tránh được?"

"Không tránh được thì sao? Ta từ khi được phong làm Tây Vương Mẫu tới nay đã có vài ngàn vạn năm, địa vị cao quý, pháp lực tuyệt đỉnh, lại làm chủ nhân của quần tiên Tây Côn Lôn. Nhưng ai biết được nỗi khổ trong lòng ta?", giọng nói Tây Vương Mẫu đột nhiên mất đi vẻ trầm tĩnh hàng ngày, thân hình nàng khẽ run rẩy: "ta bị kẻ bạc tình kia ruồng bỏ, chịu khuất nhục vô cùng, lại bị trớ chú nguyền rủa, cho dù có lực lượng Huyền tiên cũng không cách nào thoát nạn, thực thống khổ vô cùng. Cứ cố sống nốt kiếp tàn chẳng bằng ngọc đá cùng tan, liều mình sinh tử với cừu nhân một phen!, nếu thực không địch nổi, ta sẽ tự bạo nguyên thần, thà chết cũng không chịu lên bảng Phong Thần kia để tiện nhân kia thừa cơ khuất nhục!".

Dao chân nhân nắm chặt quyền đầu, tựa hồ đang kiệt lực khống chế đau đớn áp chế trong lòng nhiều năm, ai hiểu được trong vẻ ngoài lạnh lùng như băng tuyết kia là khối tình cảm nóng như hỏa sơn kịch liệt thế nào? Chỉ vì nàng trải qua đầy tao ngộ bi thảm nên mới dùng lớp băng này dấu đi trái tim này, làm vậy tuy có thể giấu đi nỗi khổ nhưng đồng thời cũng tự nhốt trái tim mình lại.

Trương Tử Tinh đột nhiên nổi lên trong lòng một cảm giác xúc động, buột miệng nói: "nương nương yên tâm, ta sẽ không để nương nương chịu thêm thống khổ một lần nào nữa!".

Dao chân nhân run lên, ánh mắt đầy vẻ kinh ngạc nhìn hắn, vô số biến ảo chớp qua. Trương Tử Tinh phát giác mình lỡ mồm, cho dù bộ mặt dày như thành tường kia cũng không khỏi đỏ lên, vội vàng sửa lời nói: "nương nương...ta không phải có ý đó, ý ta là, là..."

Có lẽ là phải đối diện với tiên nhân thân phận cao như vị Tây Vương Mẫu này, Trương Tử Tinh càng giải thích càng loạn, hồi lâu không biết nói sao đành câm miệng. Dao chân nhân thấy bộ dạng khổ sở của hắn, rốt cuộc nhịn không nổi bật cười.

Một nụ cười này hoàn toàn khác xa dĩ vãng, băng tuyết lập tức tan đi, ý cảnh mê người. Trương Tử Tinh vội niệm trong lòng: "phi lễ vật thị; phi lễ vật ngôn"(trái với lễ giáo thì đừng nhìn, trái với lễ giáo thì đừng nói), đôi mắt lại không nhịn nổi dừng trên gương mặt nàng.

Dao chân nhân cười xong, phát hiện bị hắn nhìn chằm chằm cũng không khỏi ngượng ngùng, vội vàng khôi phục lại vẻ băng lãnh như lúc trước, Trương Tử Tinh cũng vội vàng rời ánh mắt đi, hai người trầm lặng không nói, không khí nhất thời có chút xấu hổ.

Dù sao Trương Tử Tinh cũng tự phụ da mặt dầy, vờ như chuyện gì cũng không có phát sinh, cất lời phá vỡ trầm mặc: "nương nương, nếu người thực sự có quyết tâm kia, bất kể là vì người hay vì mình ta đều xin giúp một tay".

Dao chân nhân than nói: "ta biết Bệ hạ là người bất phàm, nhưng dù sao thực lực cũng không đủ, sao có thể nghịch chuyển được đại thế Phong Thần trong sát kiếp này? Ta tuy là Tây Vương Mẫu song cũng không có sức đấy, trừ khi Bệ hạ nguyện ý bỏ hết mọi thứ vào Tây Côn Lôn của ta làm Nguyên đế, dựa vào tiên vực hoặc có thể miễn trừ kiếp nạn. Không phải ta bất cận nhân tình, nhưng nếu Bệ hạ không chịu từ bỏ, tất phải gánh vai trò Nhân giới thiên tử, lúc đó chỉ sợ..."

Trương Tử Tinh cười lớn nói: "không phải ta ngu ngốc đi chịu chết, chỉ có điều nếu ta vì bảo toàn tính mạng, từ bỏ người yêu trong lòng, vậy có khác gì với Hạo Thiên kia?"

Dao chân nhân bị hắn điểm đúng chỗ đau,, thân hình run lên, không còn nói gì nữa, ánh mắt nhìn hắn cũng càng thêm phức tạp.

"Xu thế của Thiên đạo, sát kiếp và chuyện Phong Thần không thể tránh khỏi. Như lời nương nương lúc trước, bất kể kẻ nào nếu chẳng may lên Phong Thần bảng sẽ đều phải nghe lệnh Kim mẫu kia?"

Dao chân nhân gật đầu. Trương Tử Tinh lại thì thầm tự nói một câu: "nếu sát kiếp xuất hiện là để phá vỡ trật tự cũ, lập nên quy tắc mới...vậy ai dám đảo bảo sát kiếp qua đi, chức Thiên Đế Thiên Hậu kia vẫn còn nằm trong tay Hạo Thiên và Nguyên Khanh?"

Dao chân nhân nghe hắn nói vậy thì giật mình kinh hãi, khuôn mặt không sao giấu nổi vẻ bất khả tự nghị: ý nghĩ của vị Thiên tử nhân gian này thực to gan, đảm bảo chưa từng ai dám nghĩ như vậy. Nhưng quả là vậy, năm đó Hạo Thiên nhờ cơ duyên sau sát kiếp trở thành Thiên Đế, chứ trước đó ai có thể tính được chức Thiên Đế này sẽ không rơi vào tay một trong hai tộc Ma thần tộc và Yêu tộc?

Dao chân nhân càng nghĩ càng run: chẳng nhẽ vị Thiên tử này muốn...

Nhưng Trương Tử Tinh "lẩm bẩm" xong, lại lập tức xóa chủ đề, không đề cập tới chuyện này nữa. Dao chân nhân chần chừ hồi lâu, rốt cuộc cũng không hỏi lại.

Trương Tử Tinh qua lại thêm vài câu, nghiêm sắc nói: "nương nương, lần này Tử Tân tới Tây Côn Lôn thực quấy nhiễu không nhỏ, nhờ ơn nương nương đại lượng không tính toán, thực là vinh dự".

Dao chân nhân đáp: "Bệ hạ sao phải nói vậy? thực lực của ngài vốn phi phàm, vị Khổng đạo hữu kia càng thần thông quảng dại, lại thu được Hỗn Độn chung, bao giờ luyện hóa xong thực lực nhất định tăng mạnh; mà Hinh Thiên kia hẳn cũng sẽ đi theo Bệ hạ làm trợ thủ, hắn có tài nghịch thiên, thực lực cao thâm vô tận. Từ đó có thể thấy dù là Thiên đình cũng không dám coi thường Bệ hạ, huống chi là một Tây Côn lôn nhỏ bé của ta?"

Trương Tử Tinh cười nói: "nương nương chớ khiến ta xấu hổ nữa, ngày sau nếu có đối kháng cùng Dao Trì Kim Mẫu kia xin thông báo cho ta một tiếng, ta nhất định toàn lực tương trợ".

Dao chân nhân đầy ý tứ nhìn hắn một cái: "hảo ý này của Bệ hạ lại là muốn Tây Côn Lôn bị cuốn vào sát kiếp. Chỉ có điều, nếu thực có ngày đó Thiên Dao nhất định sẽ nhờ tới Bệ hạ. Bệ hạ nếu sau này có gì cần phân phó, chỉ cần Thiên Dao có thể giúp được tuyệt sẽ không tiếc sức. Bệ hạ cũng cứ yên tâm, thân phận và bí mật của ngài Thiên Dao nhất định sẽ nghiêm thủ, dặn dò hạ nhân cẩn thận".

Trương Tử Tinh nghe ra thái độ Dao chân nhân: nàng ta tuy không chịu chủ động tham gia vào sát kiếp, nhưng nếu thực có lúc cần cũng sẽ không từ chối. Mà nàng cũng nguyện ý trên một mức độ nào đó đứng về phe hắn, hai bên coi như tạo thành một liên minh "hữu hạn". Tất nhiên, loại kết mình này dựa trên cơ sở thực lực hai bên, nếu trong tay Trương Tử Tinh không có dạng cường giả như Khổng Tuyên hay Hình Thiên, bản thân cũng không có thực lực và tâm kế tương xứng, đương nhiên sẽ không được Dao chân nhân trọng thị như vậy.

Đàm luận kết thúc, hai người rời khỏi Yêu nguyệt điện trở lại đại điện. Trương Tử Tinh cùng Hạm Chi Tiên hướng Dao chân nhân xin cáo từ, còn Đặng Thiền Ngọc chính đang vào lúc đột phá cảnh giới, hơn nữa Dao chân nhân cũng có tính toán khác nên nàng tạm thời vẫn ở lại tu luyện. Trương Tử Tinh dùng tiên thức đùa bỡn với nàng rất lâu mới khiến nàng vui vẻ lại. Cuối cùng Dao chân nhân dẫn tiên nhân dưới tay tự thân tiễn Trương Tử Tinh và Hạm Chi Tiên rời đi.

Khi Trương Tử Tinh cùng Hạm Chi Tiên cưỡi độn quang bay xuống Tây Côn Lôn, nhịn không nổi quay lại nhìn Dao chân nhân một cái, cảm giác nàng tuy đứng giữa đám người nhưng lại đầy vẻ cô độc khó nói.

Dao chân nhân tựa hồ cảm nhận được cái nhìn của hắn, nội tâm đột nhiên phát sinh một cảm giác chờ mong kỳ dị, nhưng Trương Tử Tinh rốt cuộc vẫn quay đầu lại, cùng Hạm Chi Tiên dần bay xa.

Dao chân nhân buồn ba thở dài một tiếng, trên thực tế, vừa rồi trong Yêu nguyệt cung nàng tuy nói thật với Trương Tử Tinh, nhưng còn chuyện đêm đó...

Thiên Dao dù sao cũng không phải nữ tử tầm thường, biết hôm nay đã kết hạ dạng nhân quả này, ngày sau nếu thực có duyên phận sẽ gặp lại hắn, còn như vô duyên cưỡng cầu cũng uổng công, lập tức không nghĩ nhiều nữa, dẫn chúng nữ trở lại Quỳnh ngọc cung.

Trương Tử Tinh cùng Hạm Chi Tiên bay tới Nhạc Du sơn, quả nhiên thấy Hình Thiên vẫn đang đứng chờ tại đó, nhưng thi thể Hóa Xà đã không thấy đâu, chỉ thấy bên vai Hình Thiên đột nhiên có thêm một hoa văn kỳ dị, như một vết xăm vậy, chính là hình Hóa Xà.

Trương Tử Tinh nói: "Hình Thiên đạo hữu, đây không phải chỗ đàm luận thích hợp, có thể theo ta trở về Triều Ca một chuyến không?"

Hình Thiên gật đầu, trên cái cổ không đột nhiên hiện ra một làn khói, từ từ ngưng tụ thành một cái đầu, bộ dạng một đại hán mày rậm mắt thô, trên người cũng hóa ra một bộ y phục, hẳn là hắn sợ bộ dạng vừa rồi của mình quá dọa người. Ba người ngự độn thuật bay trở về Triều Ca.

Trở lại Triều Ca xong, Trương Tử Tinh dẫn Hình Thiên tới biệt viện quốc sư. Tào Bảo Tiêu Thăng lúc này đang hưng trí bừng bừng ngồi đánh cờ, thấy Trương Tử Tinh và Hạm Chi Tiên tới, vội vàng đứng dây hành lễ vơi sư tôn và sư nương. Trương Tử Tinh hỏi thăm hai người chốc lát, dẫn Hình Thiên vào bên trong.

Trương Tử Tinh hướng Hình Thiên giải thích sơ lược thân phận, chí hướng của mình. Hình Thiên hết sức chăm chú lắng nghe, trên Nhạc du sơn hắn đã nghe ba chị em Tiểu Thanh xưng Trương Tử Tinh là 'Bệ hạ', cho nên cũng không hề ngạc nhiên. Chỉ có lúc Trương Tử Tinh nói mình tuyệt đối không phải là người Ma thần tộc, Hình Thiên rốt cuộc mới chịu mở miệng, câu đầu tiên ngay lập tức khiến Trương Tử Tinh ngây ra: "Không ngờ Bệ hạ không phải là tộc nhân của chúng ta mà giờ lại hình thành được Ma thần chi thể!".


SachTruyen.Net

@by txiuqw4

Liên hệ

Email: [email protected]

Phone: 099xxxx