sachtruyen.net - logo
chính xáctác giả
TRANG CHỦLIÊN HỆ

Ngoảnh lại phía sau một lần thôi - Chương 06

Đến giữa năm học lớp tám, Duy được chọn để tham dự đội tuyển thi học sinh giỏi Toán của trường, đại diện cho trường thi đấu với các trường khác trong huyện. Cô Hà và cả lớp 8E tự hào về Duy lắm, bởi cả trường có mỗi năm bạn được chọn thôi. Có điều, từ lúc được chọn vào đội tuyển, Duy được tách ra học riêng cùng nhóm tài năng, nên là Duy không học cùng 8E nữa. Duy có lịch học riêng, lớp học riêng.

Chi thấy vui hay buồn vì điều này? Chi cũng không rõ nữa, chỉ là thi thoảng Duy vào lớp trao đổi với Tú Anh, Duy lơ Chi mà Chi cũng thấy hơi hụt hẫng. Lẽ nào Duy vẫn còn giận Chi hôm kiểm tra đó? Hay giờ Duy là thần tượng của cả trường rồi nên Duy kiêu?

Bách trở lại làm lớp trưởng như trước, nhưng Bách vẫn phải kiêm nhiệm chức lớp phó học tập vì cô Hà thấy Bách làm hiệu quả hơn Chi.

*****

Lên lớp chín, những cô bé cậu bé ngày nào bỗng vụt thành thiếu nữ dịu dàng hay những chàng trai có giọng nói lạ lùng. Những ánh nhìn hình như cũng khác đi thì phải, nên Chi càng ngại ngùng hơn khi ở gần Bách. Bách cao nhanh quá, càng lớn lại càng đẹp trai, mà khí chất tỏa ra từ Bách lại càng thu hút Chi nhiều hơn trước. Đặc biệt hơn là, từ đầu năm học lớp chín, cô Tính giúp việc nhà Tú Anh được ông chủ giao việc đưa đón bạn đi học nên từ lúc ấy trông Bách buồn hơn thì phải. Nhưng như thế lũ con gái 9E trong đó có Chi lại khấp khởi mừng thầm, vậy là Bách và Tú Anh đã “chia tay” rồi phải không?

Ngày mồng tám tháng ba năm đó, ngày mà lũ con gái lớp 9E háo hức trước những tình cảm thầm kín hay rõ ràng của lũ bạn trai thường ngày vẫn gặp. Chi lại chẳng háo hức chút nào bởi Chi biết thừa bạn Bách có đời nào thèm tặng quà Chi. Thế nhưng mà, thẳm sâu trong lòng, chẳng hiểu sao Chi vẫn mong đợi một điều gì đó dù là thật nhỏ, cực kỳ nhỏ cũng được từ Bách.

Từ năm lớp sáu, năm nào vào ngày này Chi cũng được nhận một món quà bí mật trong ngăn bàn. Chi biết thừa ai tặng, nhưng Chi chả thích bạn ấy chút nào. Nhìn bạn ấy bé xíu, có khi còn bé hơn Chi, lại còn học dốt ơi là dốt. Mỗi lần gặp Chi bạn ấy lại ngượng ngùng, lắp ba lắp bắp. Con trai gì mà yếu ớt còn hơn cả con gái nữa, thấy bạn ấy thi thoảng lại đến gần, Chi còn mở miệng cấm bạn ấy đến gần Chi luôn.

Chi vừa đến lớp, không khí lễ hội tràn ngập trong từng ngóc ngách của trường học. Mấy cánh hồng vương vãi khắp sân trường rải đến tận lớp Chi.

Chi nhìn sang phía Tú Anh, mới đầu buổi học mà Tú Anh đã được nhận tận mấy món quà xinh xắn từ hội con trai trong trường rồi. Tú Anh đúng là hoa khôi không chỉ của lớp Chi mà.

Chi ngó xuống ngăn bàn, vẫn có một hộp quà nho nhỏ màu tím có đính nơ hoa. Chi hướng mắt về đầu lớp phía bên tay trái, bạn Quang thấy ánh mắt Chi liền đỏ mặt quay lên. Quang “chung tình” với Chi ghê đó, Chi thầm nghĩ mà cũng thấy áy náy lắm.

Chi đi ra phía nhà vệ sinh một lát, rồi Chi trộm liếc vào lớp Tài năng của Duy ở góc cuối hành lang. Chỉ là tiện đường đi thôi mà, Chi cũng chẳng cố tình đâu.

Duy đang làm bài trên bảng, có vẻ như là cùng giải với cả lớp một bài toán khó thì phải. Công nhận cái lớp này chỉ có học và học thôi. Toàn những cái đầu siêu hạng tụ tập ở đó. Còn hai tháng nữa là có kỳ thi quan trọng của huyện rồi mà, bạn nào cũng ra sức cày cuốc, nếu đạt giải cao đợt này thì còn được tuyển thẳng vào trường cấp ba chuyên của tỉnh nữa. Năm ngoái Duy cũng được giải nhì học sinh giỏi Toán của huyện rồi, năm nay Duy quyết tâm đạt giải nhất luôn, Chi nghe Tú Anh nói với lũ con gái lớp Chi như thế.

Sau mấy tháng không gặp mà hình như Duy cao bổng lên, da dẻ cũng bớt đen nhẻm như hồi đầu Chi biết Duy. Căn bản hồi ở quê Duy hay đi bêu nắng với lũ bạn, rồi Duy lại hay làm mấy công việc đồng áng lặt vặt của trẻ con như chăn trâu cắt cỏ nên làm sao màu da Duy trắng trẻo kiểu lũ trẻ con phố chợ như Bách được. Giờ Duy ở trong nhà suốt, da dẻ Duy muốn đen nữa cũng chả được.

Không biết hôm nay Duy có tặng quà ai không nhỉ? Chả hiểu sao Chi lại thắc mắc thế. Mà kệ Duy chứ, chắc Duy chả biết thích ai đâu, Duy cứ lầm lầm lì lì thế suốt mà.

Ấy thế mà lúc đi ra từ nhà vệ sinh, Duy đang đứng chờ Chi? Thấy Chi, mặt Duy đỏ bừng lên, rồi Duy dúi một tấm thiệp vào tay Chi!

Xong, Duy chẳng nói gì, Duy đi về lớp luôn.

Chi sững sờ. Không lẽ Duy tỏ tình với Chi? Mà dù Duy có tỏ tình thì Chi cũng sẽ từ chối, Chi không thích Duy mà.

Chi cầm tấm thiệp xinh xinh có hình hoa hồng đó xem Duy viết gì, rồi Chi cực kỳ bất ngờ.

Tấm thiệp chỉ có một câu thôi. Là tấm lòng của Duy dành cho Chi.

“Từ mai tớ đưa đón Chi đi học nhé!”

Nét chữ Duy cũng rắn rỏi y như con người Duy vậy.

Duy thích Chi là thật? Nhưng Chi có muốn điều đó không?

Duy đâu có bắt Chi yêu Duy, Duy chỉ muốn đưa đón Chi thôi, Chi có nên nhận lời Duy không?

Chi cân nhắc. Chi cũng không ghét Duy như hồi đầu nữa. Chỉ là, Chi lúc nào cũng mơ mộng đến Bách. Phải chi, phải chi người muốn đưa đón Chi là Bách, được như vậy thì chắc chắn đời Chi chẳng còn mong muốn nào hơn!


SachTruyen.Net

@by txiuqw4

Liên hệ

Email: [email protected]

Phone: 099xxxx