sachtruyen.net - logo
chính xáctác giả
TRANG CHỦLIÊN HỆ

Chương 2337: Bát Quỷ Phệ Phật Đồ

- Vãn bối có thể đứng ở đây, dĩ nhiên là người trong thương minh, phụng mệnh đại nhân Bích Ảnh tới mời Hàn tiền bối tới gặp một chuyến.

Cô gái với vẻ mặt lạnh lùng cung kính trả lời.

- Bích Ảnh? Mặc dù lần đầu tiêng nghe đến cái tên này, nhưng đã là tổng phụ trách của quý minh tại Huyết Thiên thì hẳn cũng là hạng người có thanh danh hiển hách. Bích đạo hữu tìm ta có chuyện gì quan trọng sao?

Ánh mắt Hàn Lập sau khi quan sát thì hỏi ngược một câu.

Hiện tại, hắn làm sao có thể không biết tin tức mình xuất hiện tại đây là do Minh tôn tiết lộ cho bên này chứ, nếu không đối phương làm sao lại vừa vặn tìm tới chính mình.

- Cái này thì vãn bối không được biết. Vãn bối chẳng quan chỉ là phụng mệnh mời Hàn tiền bối mà thôi. Nếu Hàn tiền bối có điều muốn hỏi thì có thể gặp trực tiếp Bích Ảnh đại nhân.

Cô gái lạnh lùng kia không lưỡng lự mà trả lời.

- Hắc hắc, Bích đạo hữu cho người mời ta mà không thông báo chút gì sao? Chẳng lẽ hắn khẳng định Hàn mỗ nhất định đáp ứng chuyện gặp mặt.

Hàn Lập nghe vậy thì cười lạnh nói.

- Trước khi Bích đại nhân sai vãn bối đi có từng giao cho một vật, ngài bảo vãn bối nhất định phải tự tay giao cho tiền bối.

Cô gái lạnh lùng sau khi hiện chút kỳ lạ thì thản nhiên nói.

- Một vật? Lấy ra ta nhìn một chút đi.

Hai mắt Hàn Lập chợt nheo lại.

- Vâng, mời tiền bối xem.

Tay áo cô gái lạnh lùng run lên, từ trong tay áo lấy ra một quyển trục đỏ lòm như máu, hai tay lật lên đưa tới.

Tay Hàn Lập khẽ vẫy, quyển trục màu đỏ kia chợt lóe lên đã rơi vào trong tay Hàn Lập. Sau khi dùng thần niệm đảo qua thì khẽ cau mày, nhưng cũng quyết đoán mở ra xem.

Quyển trục mở ra, bên trong đó in rõ hình tám con quỷ đen như mực đang thôn phệ một gã tăng nhân.

Tám cái mặt xanh nanh vàng của ác quỷ hoặc giương nanh múa vuốt, hoặc cầm trong tay cốt xoa cốt bổng, đang bao quanh một người trong đó. Bóng hình đó mơ hồ là một gã tăng nhân, dường như chỉ sau một khắc mà gã tăng nhân đó đã bị phân thây nuốt sống, có thể nói bức họa cực kỳ sống động.

Hàn Lập nắm hay đầu quyển trục mà nhìn ác quỷ. Sắc mặt tuy không thay đổi nhưng trong lòng có chút kỳ quái, không biết vị Bích Ảnh kia tặng cho mình một bộ tranh vẽ như vậy là có ý gì.

Đúng lúc này bỗng "phốc" một tiếng, mặt ngoài quyển trục đột nhiên tỏa ra ánh huyết quang, bay thẳng về phía Hàn Lập.

Hàn Lập hơi ngẩn ra, chỉ trong nháy mắt thần niệm đã đảo qua huyết quang. Sau khi suy nghĩ một chút thì để mặc cho huyết quang nhập vào trong thân thể.

Đám người Huyết Phách, Chu Quả Nhi bên cạnh thấy tình hình này đều giật mình.

Sắc mặt Hoa Thạch lão tổ liền biến đổi, đầu vai khẽ run một cái liền có một đạo hắc khí từ sau lưng bắn ra, trực tiếp hóa thành một cự mãng đen nhánh lớn vài chục trượng nhìn thẳng vào cô gái lạnh lùng kia.

Nếu thấy đối phương có động tác gì khác sẽ lập tức điều khiển cự mãng công kích.

- Chư vị đạo hữu không nên kinh hoảng, Hàn tiền bối cũng không có việc gì. Để đạt được mục đích, Bích Ảnh đại nhân đặc biệt dùng một luồng thần niệm đưa vào trong đó mục đích mà thôi, một lát nữa sẽ hoàn thành.

Cô gái lạnh lùng hướng chặn Hoa Thạch lão tổ lại, trấn định nói.

- Thật sự như vậy? Nếu là Hàn tiền bối có gì không may trong đó thì đừng trách tại hạ trở mặt vô tình.

Hoa Thạch lão tổ nửa tin nửa ngờ, nói.

- Nếu lát nữa không thấy Hàn tiền bối ra thì mấy vị đạo hữu cứ tìm thiếp thân là được.

Cô gái cười nói.

- Hoa huynh, đối phương không giống nói láo. Vậy chúng ta chờ thêm chút nữa, với thần thông của Hàn tiền bối thì cho dù có gặp chuyện gì cũng sẽ không gặp nguy hiểm.

Huyết Phách suy nghĩ một chút rồi nói.

Hoa Thạch lão tổ cảm thấy lời Huyết Phách nói có lý nên mới đem cự mãng vừa biến ảo ra thu lại, sắc mặt ấm trầm đứng một bên.

Chu Quả Nhi bên cạnh thì lại nhìn cuốn họa trục vẽ ác quỷ đang lơ lửng giữa không trung mà suy nghĩ.

Bức tranh quỷ dị giờ đây đã sớm bị ánh sáng màu đỏ máu bao phủ trong đó, thần niệm những người bên ngoài vừa tiếp xúc liền bị bắn ngược trở lại, căn bản không thể dò xét chút nào.

Thậm chí, từ bên trong bức tranh quỷ dị này còn liên tục tỏa ra mùi huyết tinh.

Mấy tên dị tộc nhân cách đó không xa vừa thấy tình hình như vậy liền vội vã nói vài câu rồi nhanh chóng độn quang đi mất.

Ngược lại, tên nam tử mặt tròn lại đang cười cười nhìn sang bên này.

Cùng một thời gian, trong không gian thần bí của bức tranh ác quỷ, Hàn Lập khẽ nhíu mày nhìn một lão tăng mặc áo bào tro đang nhắm mắt ngồi đó.

Từ hình dáng lão tăng, rõ ràng người bị tám con quỷ bên trong bức họa vây quanh.

Chẳng qua, tăng nhân lúc này lại không nhúc nhích giống như một tượng gỗ.

Tăng nhân thì ở đây, vậy ác quỷ kia ở đâu?

Tâm niệm Hàn Lập vừa chuyển, ánh mắt liền nhìn qua bốn phía.

Nhưng mà không gian ngoài mười trượng chỉ là lớp lớp sương mù màu huyết sắc dày đặc.

Từ bên trong huyết khí mơ hồ tỏa ra khí âm sát. Thần niêm chỉ hơi tiếp xúc liền như bị đóng băng.

Trên mặt Hàn Lập không giấu nổi vẻ kinh ngạc.

Đúng lúc này, trong huyết vụ bỗng truyền ra tiếng rống to, sương mù cũng dần tan đi, từ trong đó đi ra tám con ác quỷ cao mấy chục trượng. Nửa trên người ác quỷ không mặc gì, nửa dưới được bao phủ bằng da thú, bên ngoài thân thì hiện đầy những quỷ văn, đầu mọc sừng quái dị. Chúng vừa đi ra khỏi huyết vụ đã lập tức bao vây quanh Hàn Lập.

- Bích Ảnh đạo hữu, đây là ý gì vậy?

Sắc mặt Hàn Lập trầm xuống, bỗng nhiên quay đầu nhìn tăng nhân hỏi với vẻ lạnh lùng.

- Ồ! Làm sao Hàn đạo hữu lại biết Bích mỗ ở chô này?

Thân hình tăng nhân khẽ run lên, đôi mắt mở ra. Con mắt đục ngầu lạ thường, giống như còn chưa tỉnh ngủ.

- Đạo hữu nói đùa, Hàn mỗ tuy tiến giai Đại Thừa chưa bao lâu, nhưng loại bí thuật ký gửi thần niệm này làm sao mà chưa từng thấy chứ? Ta còn tưởng rằng đạo hữu đưa pháp khí ra là muốn che giấu chuyện cần thương lượng nào đó, mới để đạo hữu tùy ý thi pháp kéo vào trong này. Bây giờ nhìn bộ dáng mấy ác quỷ này xem ra có chút không giống như tại hạ nghĩ rồi.

Hàn Lập thản nhiên nói.

- Hàn đạo hữu đừng hiểu lầm. Tại hạ đưa đạo hữu đến đây quả thực có việc cần nói. Nhưng việc này trọng đại, lão hủ cần kiểm chứng xem đạo hữu có tư cách hay không để biết rõ chuyện này. Đây là tám biến ảo từ Hoàng Tuyền Quỷ Vương mà ra, tuy rằng thực lực không thật sự cao, nhưng Hoàng Tuyền Minh Phong được thao túng lại là hàng thật giá thật. Tu chân giả bình thường trúng phải một tia lập tức thịt nát, xương tan biến thành nước loãng. Dù một số Đại Thừa bình thường gặp phải vật này cũng phải một mực tránh lui, không dám tiến đến. Chỉ cần đạo hữu ở trong Hoàng Tuyền Minh Phong này dễ dàng, lại không dùng bất cứ bảo vật pháp khí gì, kiên trì được trong thời gian một khắc là đã thông qua khảo nghiệm rồi. Sau đó lão hủ chắc chắn dâng trà bồi tội, đem chi tiết tất cả chuyện này mà trả lời rành mạch. Nếu không qua được, lão hủ chỉ còn cách đưa đạo hữu ra khỏi họa đồ. Xem như tất cả mọi chuyện chưa từng phát sinh.

Gương mặt tăng nhân không chút biểu tình nói.

Dường như cùng lúc, tám ác quỷ gầm nhẹ lên, mở to cái miệng, âm phong đen như mực từ đó mà tuôn ra, thoáng cái tạo thành một bức tường gió đem không gian xung quanh khóa lại chặt chẽ rồi cuốn đến chổ Hàn Lập.

- Hoàng Tuyền Minh Phong, không dùng bất cứ pháp khí nào ở trong này một khắc! Có chút thú vị đấy, nhưng cũng hơi xem thường tại hạ rồi.

Hàn Lập nhìn minh phong đang cuồn cuộn kéo tới, trong mắt hiện lên vẻ ngạc nhiên nhưng vẫn điềm nhiên như không, nói.

Oành một tiếng.

Không thấy Hàn Lập bấm niệm pháp quyết nào. Khi đám âm phong kia cuồn cuộn kéo tớ trước người, lập tức bên ngoài thân bỗng nhiên hiện ra một tầng hào quang màu vàng mờ mờ.

Đám gió đen kia đến chổ cách Hàn Lập một trượng bỗng nhiên khựng lại, đã bị những ánh sáng vàng kia giữ lại tại chổ, không thể tiếp cận thêm chút nào.

- Thần thông quả nhiên mạnh mẽ! Nhưng đạo hữu quá chủ quan rồi, Hoàng Tuyền Minh Phong này gặp mạnh càng mạnh, gặp yếu lại yếu đi. Không chỉ có chừng đó uy năng đâu.

Tăng nhân thấy tình huống này, đồng tử co rụt lại, nhưng miệng vẫn nói không chút biểu tình.

- Vậy sao? Nếu Hoàng Tuyền Minh Phong này quỷ dị như vậy thì Hàn mỗ thật mong muốn thưởng thức một chút.

Hàn Lập nhìn minh phong đằng xa, nhàn nhạt nói.

Khi hắn vừa dứt lời, minh phong đột nhiên bùng phát, một luồng sức mạnh làm người khác khó tin thoáng cái đã tuôn ra.

Sau khi kim quang từ trong cơ thể Hàn Lập thả ra vừa tiếp xúc với lực lượng to lớn này, liên tục vang lên một hồi những tiếng răng rắc quái dị ở bên trong, dần bị ép lui về sau.

Mặc dù chỉ lui tầm nữa thước đã bị hào quang màu vàng chặn lại một lần nữa. Nhưng điều đó khiến ánh mắt Hàn Lập lóe lên.

- Những Hoàng Tuyền Minh Phong này quả nhiên thú vị. Tại hạ muốn dùng một ít để nghiên cứu, đạo hữu sẽ không để tâm chứ?

Hàn Lập bỗng nhiên nói.

- A… nếu đạo hữu có thần thông lớn như vậy thì cứ thu lấy những minh phong này đi. Vật này lão phu có rất nhiều.

Tăng nhân nghe xong có chút bất ngờ, nhưng lập tức cười nhẹ trả lời một tiếng.

- Đạo hữu đã nói vậy thì Hàn mỗ cũng không khách khí nữa.

Hàn Lập khẽ mỉm cười, một thì bắt quyết.

Một tiếng "phốc" vang lên, vầng sáng sau lưng Hàn Lập lóe lên, ngưng kết thành một pháp tướng ba đầu sáu tay trên không trung.

Pháp tướng này cao chừng mấy chục trượng, toàn thân bao bọc bởi phù văn màu vàng. Tỏa ra hào quang màu vàng chói mắt kinh người. Vừa hiện thân, sáu đầu cánh tay đã nhấc lên, miệng niệm chú ngữ.

Oanh một tiếng, sáu đoàn quang cầu màu vàng thoáng cái đã hiện ra trong lòng bàn tay, sau đó bành trướng ra, rồi lập tức tụ thành một đoàn trước mặt Hàn Lập, biến thành một vòng xoáy màu vàng vô cùng lớn.

- Thu!

Ngón tay Hàn Lập chỉ vào vòng xoáy trên không một cái, trong miệng hô lên một tiếng hơi ngưng trọng.

Bên trong vòng xoáy đột nhiên nổi lên những tiếng oanh minh. Vô số phù văn màu vàng theo đó mà tuôn trào. Đồng thời, lực hút từ bên trong tỏa ra kéo mọi thứ phía trước vào.

Một màn kinh người xuất hiện.

Những đợt minh phong cương mãnh không gì bì kịp bên ngoài kia sau khi tiếp xúc với dòng xoáy hấp lực giống như gặp phải khắc tinh, cứ thế bị hút trở vào dòng xoáy.

Những dòng xoáy màu đen cuồn cuộn chui vào dòng xoáy màu vàng, giống như vạn sông cùng đổ, một đi không trở lại.

Vách tường được tạo từ gió đen kia chớp mắt đã bị hút đến thất linh bát lạc, còn dư lại không bao nhiêu.

Thậm chí tám con quỷ đang liều mạng phun ra gió đen kia cũng bị lực hút kéo đến từng chút một, không cách nào trụ vững dưới dòng xoáy màu vàng đang kéo tới. Bộ dáng không thể dãy giụa.


SachTruyen.Net

@by txiuqw4

Liên hệ

Email: [email protected]

Phone: 099xxxx