sachtruyen.net - logo
chính xáctác giả
TRANG CHỦLIÊN HỆ

Chương 257-2: Phó Chủ Tịch Thành Phố Tập

Thấy Mã Hiểu Yến đóng cửa văn phòng mình lại, An Tại Đào thở phào một tiếng, thu những suy nghĩ về người phụ nữ ấy trở về. Hắn cúi người mở máy tính, tìm trên internet cụm từ “phó Chủ tịch Tập của thành phố Hải Lan”. Nhấp nhẹ một cái, kiểm tra một chuỗi dài tin tức và tư liệu.

Đây rồi!

“Tập Đức Khải, nam, bốn mươi tuổi, tốt nghiệp đại học chính quy, phó Chủ tịch thành phố Hải Lan, hỗ trợ kỹ thuật cao trong toàn bộ công tác của khu kinh tế mới, quản lý nông lâm ngư nghiệp.”

An Tại Đào xem các tin tức liên quan về vị phó Chủ tịch thành phố này, cũng không phát hiện được điểm nổi trội nào. Xét về tuổi và kinh nghiệm lý lịch, vị phó Chủ tịch Tập này cũng không có bất kỳ điểm mào kỳ lạ. Y lên chức theo con đường chính quy của một nhân viên bình thường. Trưởng phòng, phó Cục trưởng, trưởng phòng, Chủ tịch huyện, Bí thư Huyện ủy, bước thẳng một đường, cơ bản là bước từng bậc thang, thời nào cấp bậc nấy, lý lịch vô cùng vững chắc. Nhưng An Tại Đào lại cảm thấy có điều đáng để suy ngẫm, chợt sáng mắt lên: từ lúc tham gia công tác, vị phó Chủ tịch thành phố Tập này, từ nhân viên lên đến cấp Cục huyện, thời gian là mười lăm năm. Không phải chậm nhưng tuyệt đối không phải là nhanh, nhưng từ cấp Cục ở huyện lên đến cấp giám đốc sở lại chỉ mất có tám năm.

Đây là một phát hiện rất đáng giá. Phía trên quan trường, càng lên cao càng đi gian nan. Cấp Cục huyện là một cánh cửa, nhưng qua cánh cửa này có khi cả đời phải làm cán bộ cấp phòng, còn sau khi qua được cấp Cục huyện thì đến cánh cửa cấp phó sở. Cánh cửa này không phải ai cũng có thể vượt qua. Cần phải có thiên thời địa lợi nhân hòa, càng cần phải có chỗ dựa hùng mạnh vững chắc. Một người không có chỗ dựa, muốn có tên trong danh sách cán bộ cấp sở thì có thể nghĩ khó khăn đến độ nào. Còn từ Phó giám đốc sở đến Giám đốc sở thì tương đối dễ dàng hơn một ít.

Vì thế, xem qua đường hoạn lộ của phó Chủ tịch thành phố Tập, gần như có thể đoan chắc là y không có chỗ dựa quá lớn. Cấp Cục huyện này, rất có thể là may mắn mà có. Nhưng sau tám năm, y lại phóng nhanh như hỏa tiễn, nhảy lên làm cán bộ cấp Giám đốc sở, ý nghĩa bên trong không cần nói cũng biết.

An Tại Đào lập tức nghĩ đến khoảng thời gian của Tập Đức Khải từ cấp Cục phó đến phó giám đốc sở, xem lại thật kỹ.

Làm phó chánh văn phòng khu kinh tế kỹ thuật hiện đại Thành phố Hải Lan bảy năm, đột nhiên được đề bạt làm Chánh văn phòng khu kinh tế mới. Chỉ nửa năm sau lại được bổ nhiệm làm nhân vật số một trong một đơn vị cấp hai trong khu kinh tế mới, năm thứ hai lại được điều lên làm phó Chủ tịch huyện. Làm ở vị trí này hai năm. Lúc này y đã lên cấp huyện, sau đó, trở thành Bí thư Huyện ủy. Nhưng chỉ một năm ngắn ngủi, y lại đột nhiên được điều về khu kinh tế mới kỹ thuật hiện đại thành phố Hải Lan, đảm nhiệm chức phó Chủ nhiệm thường trực Ban quản lý.

Vì khu kinh tế mới kỹ thuật hiện đại thành phố Hải Lan chỉ là đơn vị cấp sở, bình thường đã có một phó Chủ tịch thành phố Hải Lan kiêm Chủ nhiệm Ban quản lý. Như vậy lúc này Tập Đức Khải đến, đã có đến hai vị quan phó giám đốc sở. Hai năm sau lại lên chức, được bầu lên làm phó Chủ tịch thành phố Hải Lam kiêm chủ nhiệm Ban quản lý khu kinh tế mới kỹ thuật hiện đại thành phố Hải Lan.

Tám năm. Tám năm này Tập Đức Khải một bước lên mây. Rõ ràng, trong tám năm này, y đã gặp quý nhân.

Nhưng, quý nhân là người nào, An Tại Đào không thể biết được.

Nhưng trong lòng hắn khẽ động, thuận tay điều tra một chút, phát hiện ngoài ý muốn, đề bạt Tập Đức Khải làm phó Chủ tịch thành phố Hải Lam kiêm chủ nhiệm Ban quản lý khu kinh tế mới kỹ thuật hiện đại thành phố Hải Lan là Mã Diễm Minh, cái tên này lại rất quen thuộc. Lục lọi một chút, hóa ra Mã Diễm Minh hiện giờ là Bộ trưởng một bộ có thực quyền ở trung ương, là Ủy viên Trung ương. Khó trách An Tại Đào cảm thấy như từng quen biết. Trong kiếp trước, hắn đã từng đến Bắc Kinh phỏng vấn toàn bộ mấy vị quan lớn này.

Vì thế, An Tại Đào bỗng nhiên tỉnh ngộ, như trút được gánh nặng.

Theo đó, có thể đoán được: Tôn Cốc có quan hệ thông gia với Tập Đức Khải, Mã Diễm Minh chính là chỗ dựa vững chắc của Tập Đức Khải. Tôn Cốc thông qua Tập Đức Khải có chút “quan hệ” với Mã Diễm Minh, nhưng loại quan hệ này vô cùng yếu ớt, cũng không phải quan hệ trực tiếp mà hoàn toàn do Tập Đức Khải bên trong bắc cầu và giật dây. Thậm chí, có khả năng Mã Diễm Minh cũng không biết cấp dưới của mình vài năm nay đã bảo hộ Bí thư Huyện ủy Tôn Cốc.

Nhưng dù không phải quan hệ trực tiếp nhưng có chút ít quan hệ với vị Bộ trưởng Mã Diễm Minh ở trung ương này, các lãnh đạo ở tỉnh và thành phố không thể không nể mặt. Cũng vì nể tình nên Tôn Cốc có thể duy trì được chức vụ trong một khoảng thời gian, nhưng nếu dựa vào điều này mà muốn lên chức thì gần như là không có khả năng.

Chuyện này có thể giải thích, dù Tôn Cốc ra vẻ có hậu trường, nhưng e là không đủ.

Lão Lộ gõ cửa:

- Bí thư An!

- Lão Lộ à, vào đi!

An Tại Đào ngẩng đầu lên, dập tàn thuốc trong tay, khoát tay mỉm cười.

Lão Lộ cười ha hả bước đến, không khách sáo với An Tại Đào, lập tức ngồi vào ghế sô pha.

- Bí thư An, nghe hai thằng nhóc kia nói anh tìm tôi?

- Lão Lộ này, gần đây tôi có một ý tưởng, muốn thương lượng với anh một chút. Anh nhìn đi, việc triển khai công tác của chúng ta ỏ khu kinh tế mới đang dần đi vào quỹ đạo. Công tác Đảng rất quan trọng, mọi việc đều liên quan đến sự kết nối trong tổ chức Đảng. Tôi cứ nghĩ mãi, hay là để anh làm phó Bí thư Đảng ủy kiêm Chủ nhiệm Ủy ban Kỷ luật? Sắp đến lúc họp rồi, tôi muốn bàn trước với anh, ý anh thế nào?

Lão Lộ là tâm phúc, chưa bao giờ An Tại Đào nói chuyện quanh co, luôn nói thẳng vào vấn đề.

Lão Lộ rất vui, trở thành phó Bí thư, ông ta danh chánh ngôn thuận tiến vào bộ máy, là thành viên lãnh đạo bộ máy có thực quyền, xem như là một lãnh đạo cao cấp của khu kinh tế mới.

Ông ta nhìn An Tại Đào đầy vẻ cảm kích, cũng không che giấu:

- Bí thư An, tôi nghe lời anh. Anh nói làm thế nào thì làm thế ấy.

- Được, nếu anh đồng ý, khi bộ máy lãnh đạo quyết định xong, chúng ta sẽ thông báo với Huyện ủy và Thành ủy để phê chuẩn.

An Tại Đào cười cười.

- Hiện nay công việc cũng rất căng thẳng, anh cũng phải lo lắng nhiều. Trước mắt có hai việc, thứ nhất là soạn thảo văn kiện học tập, thứ hai là đến cuối năm phải lập tức xây dựng xong tổ chức cơ sở Đảng. Chắc chắn Thành ủy và Huyện ủy sẽ đến kiểm tra chúng ta, đến lúc đó, các công tác cơ sở còn chưa xong thì thối cả đám.

Lão Lộ gật đầu:

- Bí thư An, ngài yên tâm! Công tác này tôi sẽ nắm chặt!

- Còn có, Lão Lộ, tiếp theo tôi chuẩn bị điều chỉnh cơ cậu một lần… Văn phòng Tổng hợp Đảng, một chia làm hai, tách công tác Đảng ra, mặt khác vẫn về văn phòng. Người phụ trách Ban Tổ chức Cán bộ này, ông có người lựa chọn cụ thể thích hợp hay không?

An Tại Đào cười.

Lão Lộ giật mình trong lòng. Bộ phận cơ quan cấp dưới của khu kinh tế mới cũng là một đơn vị cấp Phòng, An Tại Đào vừa thốt ra lời kia, ông ta lập tức liền ý thức được, dường như An Tại Đào đang muốn bố trí công tác vì người khác đi? Nếu không vì đề bạt cán bộ mới, êm đẹp hắn tách văn phòng Đảng ra làm gì?

Loại hoài nghi này của Lão Lộ, trong quan trường cũng rất bình thường, bởi vì rất nhiều lãnh đạo đề bạt cán bộ đều như vậy. Cái gọi là cải cách cơ cấu, bình thường đều là cái cớ và ngụy trang lãnh đạo xếp thân tín của mình vào.

Nhưng trên thục tế, An Tại Đào không phải như vậy.

Ngay từ đầu thiết lập văn phòng tổng hợp Đảng, chẳng qua là kế hoạch thích ứng tạm thời, hiện giờ khu kinh tế mới đã đi vào quỹ đạo, tự nhiên phải tách văn phòng Đảng ra. Hơn nửa, văn phòng Đảng hợp lại làm việc, rất dễ khiến cho người nhiều hơn việc, hiệu suất công tác rất thấp. Gần đây, An Tại Đào đã chú ý tới vấn đề này. Thừa dịp cơ cấu quản lý của khu kinh tế mới vừa bắt đầu hoạt động, điều chỉnh lúc này còn không tính quá muộn, một khi chờ sau khi cương vị nhân viên các bộ phận vững chắc, lại muốn điều chỉnh sẽ gặp được khó khăn rất lớn.

- Bí thư An, Ban Tổ chức Cán bộ là một bộ phận quan trọng, người phụ trách Ban Tổ chức Cán bộ đầu tiên phải là Đảng viên, tiếp theo phải có kinh nghiệm công tác Đảng, trong các nhân viên trước mắt của khu kinh tế mới chúng ta, dường như không có ai thích hợp…

Lão Lộ thử thăm dò cúi đầu nói:

- Chẳng qua, Bí thư An, nếu ngài có người lựa chọn, tôi dẫn dắt anh ta, không cần bao lâu, công tác cũng sẽ lên quỹ đạo!

An Tại Đào cười ha ha, biết rõ Lão Lộ suy nghĩ cái gì, cũng không làm rõ, chỉ cất cao giọng nói:

- Lại khảo sát đi, nếu thật sự không có ai thích hợp, như vậy, chúng ta sẽ thông qua Ban Tổ chức Cán bộ Huyện ủy công khai lựa chọn mời nhận chức toàn huyện!

- Được rồi, ông đi trước đi.

An Tại Đào đột nhiên nhớ tới một chuyện, liền khoát tay áo để Lão Lộ rời khỏi.

Lão Lộ đi rồi, hắn nhấc điện thoại lên, yêu cầu Bành Quan lập tức thông báo, 2h chiều mời dự họp hội nghị Đảng ủy mở rộng khu kinh tế mới. Toàn thể thành viên bộ máy lãnh đạo khu kinh tế mới, toàn bộ người phụ trách các đơn vị cấp dưới tham dự, một người cũng không được xin nghỉ.


SachTruyen.Net

@by txiuqw4

Liên hệ

Email: [email protected]

Phone: 099xxxx