Quân Thiếu Độc Sủng: Thiên Kim Kiểm Sát TrưởngChương 175-3: Anh hi vọng em cũng vậy
Minh Ý đã nghe thấy Mậu Hinh nhắc Tiểu Bạch lần thứ hai, anh nhìn cô: "Em không nhớ rõ năm đó Đại Bạch làm em bị thương thế nào sao?"
"Đại Bạch cũng ngoài ý muốn." Mậu Hinh chỉ cần nghĩ đến Đại Bạch, không đành lòng Tiểu Bạch chịu khổ.
"Nhất Hạ chưa chắc sẽ cảm kích em." Anh hiểu rất rõ em gái này.
"Em chưa bao giờ cần cảm kích của cô." Cô chỉ không muốn Tiểu Bạch vô tội chịu khổ.
"Mặc kệ ra sao, anh sẽ để bác sỹ thú y kiểm tra Tiểu Bạch một chút." Minh Ý nói.
"Ừm." Mậu Hinh nhìn anh, biết hôn lễ hôm nay phát sinh quá nhiều chuyện, anh tất nhiên cực kỳ mỏi mệt.
Minh Ý xoa nhẹ mặt cô: "Hôm nay em chịu ủy khuất rồi."
"Em không chịu ủy khuất." Mậu Hinh vội nói, "Em thấy rất tốt."
"Ngày mai chúng ta đi đảo Ngô Chi một lát." Minh Ý nói.
Mậu Hinh nghe lời này, mặt hơi hơi đỏ, mặc dù bọn họ không có kế hoạch tuần trăng mật, nhưng anh nói với mình như vậy vẫn hơi mất tự nhiên.
Cô có thời gian nghỉ kết hôn một tuần, mặc dù hai người là hôn nhân hợp đồng, cô vẫn muốn giống những người khác, có một thời gian nghỉ kết hôn bình thường.
"Ừm, Tiểu Sâm khẳng định cực kỳ vui vẻ." Mậu Hinh nói.
"Anh cũng hi vọng em vui vẻ." Minh Ý vỗ về mặt cô
"Anh cũng vậy." Mậu Hinh nhu tình.
Minh Ý nắm tay cô, hôn một cái lên mu bàn tay của cô, nói: "Đi thay quần áo, sắp bắt đầu tiệc tối."
Mậu Hinh đi thay quần áo, Minh Ý ở phía trước chào hỏi khách khứa.
Tiệc tối tiến hành có vẻ thuận lợi, bạn của Minh Ý cực kỳ nể tình, hiệu quả tiết mục cũng không tệ, Mậu Hinh và Minh Ý còn chơi mấy trò chơi với bạn bè, không khí hội trường cũng được hâm nóng.
Mậu Hinh không thể tránh khỏi phải uống vài ngụm rượu, tính tình cô cũng bộc phát, rượu cũng uống thêm vài chén.
Cái này cũng dọa Minh Ý, Hướng Kỷ đặc biệt tới đây kính Mậu Hinh vài chén.
"A Ý là đồng bọn đoàn chúng ta, tất cả mọi người cho rằng nhất định anh sẽ kết hôn trễ nhất, không nghĩ tới bị Mậu kiểm sát trưởng bắt, chén rượu này tất phải uống, chúc hai người trăm năm hạnh phúc." Hướng Kỷ nói xong cạn một ly trước.
Minh Ý nhìn Mậu Hinh cầm chén rượu định uống, anh cầm cổ tay Mậu Hinh: "Để anh uống."
"A Nhất, cậu không đúng, rượu này là chúng tôi cùng nhau kính chị dâu, phải là cô uống mới được." Hướng Kỷ mặc kệ
"Không sao đâu, em uống!". Mậu Hinh cực kỳ hào sảng, một ngụm uống cạn.
"Hay!". Mọi người cùng nhau vỗ tay.
Ầm ĩ đến cực kỳ khuya, hơn 10 giờ tối Minh Chí Côn gọi điện thoại cho Minh Ý, anh vẫn không nghe.
Về sau thật sự không mặc kệ được nữa, anh mới đi nghe điện thoại.
"Ông nội, có chuyện gì?" Minh Ý đã uống không ít rượu, lúc nghe điện thoại giọng cực kỳ trầm thấp, người cũng choáng váng.
"Trâu phu nhân bị chó cắn là chuyện gì xảy ra? A Nhất, cháu tổ chức hôn lễ sao lại xảy ra nhiều chuyện như vậy, tiệc tối gần xong rồi cháu trở về nhà." Minh Chí Côn nói.
"Bây giờ cháu không rảnh." Giọng điệu Minh Ý không tốt lắm, hôn lễ anh và Mậu Hinh, anh cũng muốn mình được vui sướng nhiều một chút, mà không phải vẫn bị việc này phiền.
"10 giờ rưỡi, cháu trở về!". Minh Chí Côn nói xong, lập tức cúp điện thoại.
10 giờ rưỡi, làm sao có thể kết thúc, anh cũng đặt khách sạn, định hôm nay ở một đêm ở khách sạn.
@by txiuqw4