Quỷ Đế Cuồng Thê: Đại Tiểu Thư Ăn Chơi Trác TángChương 566 - Hội Đấu Giá (8)
Edit: Sahara
Ngươi thắng?
Ngươi thắng là có ý gì? Chẳng lẽ Vân Lạc Phong từ bỏ không muốn ra giá tranh giành nữa?
Nếu vậy, không phải kết quả chờ đợi hắn sẽ là...
Nghĩ đến cái hậu quả nghiêm trọng kia, sắc mặt Đường Lâm liền trở nên thập phần khó coi, hai nắm tay bất giác siết chặt lại: "Vân Lạc Phong! Mẹ kiếp nhà ngươi! Ngươi dám chơi ta!"
Cho đến tận lúc này, Đường Lâm mới bừng tỉnh mà hiểu ra rằng, từ đầu đến cuối, Vân Lạc Phong vốn không hề có ý định muốn tranh giành gì với hắn ta cả, cô ta chỉ là đang gài bẫy chơi hắn mà thôi!
Buồn cười là mới một giây trước đó, hắn còn đang âm thầm cười lạnh trong lòng rằng đã cắt được trên người của Vân Lạc Phong một miếng thịt, ai ngờ rằng kẻ luôn tưởng là người giăng bẫy, lại trở thành người rơi vào bẫy của con mồi của mình.
"Trước đó là đã nói rồi! Ta đối với quyển thư tịch kia không hề có hứng thú. Là do ngươi một hai không chịu tin mà thôi!" Vân Lạc Phong cười khẽ một tiếng: "huống chi, nếu ta muốn đốt, thì một trăm ngàn vạn ngân phiếu cũng đủ cho ta đốt rất lâu rồi, thư tịch kia có thể đốt lâu hơn sao? Nhưng ngươi đúng là quá ngu xuẩn, đạo lý đơn giản như vậy mà cũng không biết!"
Đường Lâm bị chọc tức tới mức cả người run rẩy không thôi, hắn thật sự là không nói được nên lời.
Khó trách...
Khó trách trước khi đi các chủ lại liên tục căn dặn, không được giao tranh chính diện với Vân Lạc Phong. Thì ra không phải vì các chủ kiêng kị Hội Đấu Giá Thịnh Thiên, mà là kiêng kị sự gian xảo như hồ ly của nữ nhân này.
Bất luận là ai, một khi giao tranh cùng nữ nhân này thì người chịu thiệt chắc chắn không phải là ả ta!
Lúc này, Vân Lạc Phong lại không có để ý đến Đường Lâm, bởi vì cô đang bận dạy dỗ đồ đệ nhà mình: "tiểu Bạch, con phải nhớ kỹ, khi làm những chuyện hố người này thì phải quan sát hơi thở của đối phương. Giống như thời điểm mà hắn đấu giá với sư phụ lúc đầu, sư phụ nhận thấy hơi thở của hắn rất gấp gáp nóng vội, vì vậy, sư phụ kết luận rằng hắn sẽ tiếp tục kêu giá, sau đó hơi thở của hắn đột ngột vững vàng, sư phụ liền biết hắn đã quyết định từ bỏ thư tịch của Tuyệt Thiên, cho nên sư phụ không ra giá nữa!"
Loại chuyện hố người này trước giờ muốn thành công đều không thể nhờ vào vậy khí! Nếu chỉ biết trông cậy vào may mắn, e là chưa kịp hố người thì bản thân mình đã lọt hố không biết bao nhiêu lần.
Lâm Nhược Bạch lĩnh ngộ lời dạy của sư phụ nhà mình, gật gật đầu: "sư phụ, đồ nhi biết rồi, con nhất định sẽ học tập theo người thật tốt, hố chết người không đền mạng!"
Nhìn cái bộ dáng như đang muốn ăn thịt người kia của Đường Lâm, Lâm Nhược Bạch cảm giác được một sự thống khoái mà từ trước tới giờ cô bé chưa từng có.
"Mặt khác..." Vân Lạc Phong cong cong khóe môi của mình: "ta muốn nhờ Hội Đấu Giá Thịnh Thiên tiến hành thẩm tra tài sản của Thiên Võ Các!"
Dựa theo những gì Vân Lạc Phong quan sát được, thì Thiên Võ Các rõ ràng là nhất định phải đoạt cho bằng được thư tịch của Tuyệt Thiên, trừ phi là bọn họ không đủ tiền, bằng không sẽ tuyệt đối không từ bỏ như thế!
Cho nên, lúc này Vân Lạc Phong mới đưa ra yêu cầu thẩm tra tài sản.
"Cô nương, vừa rồi Thiên Võ Các đã yêu cầu Hội Đấu Giá thẩm tra tài sản của cô nương thì tất nhiên bây giờ cô cũng có quyền yêu cầu thẩm tra tài sản của Thiên Võ Các, Hội Đấu Giá Thịnh Thiên trước giờ luôn luôn công bằng. Nếu hắn không giao ra được một trăm ba mươi ngàn vạn lượng, ta lập tức đã chặt một chân của hắn, đem hắn vĩnh viễn trục xuất ra khỏi thành Hoàng Tuyền!"
Đấu giá sư hơi hơi mỉm cười, quay sang nhìn Đường Lâm: "Đường Lâm công tử, không biết người có thể lấy ra một trăm ba mươi ngàn vạn lượng kia hay không?"
Sắc mặt Đường Lâm đại biến, theo bản năng đứng dậy khỏi chỗ ngồi, gương mặt hắn ta trắng bệch không còn một giọt máu: "ta sẽ lập tức trở về nói các chủ bán một ít vật quý để đổi lấy tiền mặt, xin thỉnh quý Hội có thể châm chước cho ta một ít thời gian!"
Đấu giá sư liền nhíu mày: "Hội Đấu Giá Thịnh Thiên trước giờ luôn xem trọng quy tắc, một khi bước vào Hội Đấu Giá thì phải mang đủ ngân lượng, chúng ta chưa bao giờ mở ra tiền lệ cho người khác thư thả thời gian, nếu ngươi không mang đủ tiền, vậy sao còn kêu giá lớn hơn tổng số tài sản trên người của ngươi?"
Đường Lâm nắm chặt hai nắm tay, trước đó hắn một lòng chỉ muốn chơi Vân Lạc Phong một vố, nên không có suy nghĩ nhiều như vậy!
"Ta nhất định sẽ giao đủ số một trăm ba mươi ngàn vạn lượng, hiện tại ta giao trước cho các người một trăm hai mươi ngàn vạn lượng làm tiền thế chấp, mười ngày sau, ta nhất định trả hết mười ngàn vạn lượng còn lại cho các người!"
Giọng nói của Đường Lâm lúc này dịu đi rất nhiều, trong ngữ khí còn mang theo cả sự khẩn cầu.
@by txiuqw4