sachtruyen.net - logo
chính xáctác giả
TRANG CHỦLIÊN HỆ

Quỷ Đế Cuồng Thê: Đại Tiểu Thư Ăn Chơi Trác Táng - Chương 940

Quỷ Đế Cuồng Thê: Đại Tiểu Thư Ăn Chơi Trác TángChương 940: Vân Tiêu rơi xuống (5)

Edit: Sahara

Nếu nói thực lực của Tôn Linh Giả là một vùng biển rộng lớn, thì Thiên Linh Giả bất quá chỉ là một vũng nước nhỏ mà thôi!

Khoảng cách chênh lệch giữa hai cảnh giới này, là không thể so sánh được.

Đây... Đây là đã xảy ra chuyện gì?

Chúng khách nhân đang có mặt đều ngây ngẩn cả người, ngạc nhiên mà nhìn Vân Lạc Phong, trên mặt bọn họ đều đầy vẻ khiếp sợ như nhau.

Nữ tử này sao lại đột nhiên đột phá như thế?

Hơn nữa... còn đột phá đến Tôn Linh Giả cường đại.

Tuổi còn trẻ như vậy mà đã là cường giả Tôn Linh Giả, thiên phú bậc này, ngay cả đại tiểu thư Huyền Âm Cốc cũng không thể sánh bằng.

"Ta hỏi lại lần cuối cùng, Vân Tiêu đang ở đâu?"

Vân Lạc Phong ngẩng đầu lên, sát khí quanh người càng ngày càng nồng đậm.

"Người đâu! Lên cho ta! Giết ả!"

Cốc chủ trầm mặt xuống, lạnh giọng ra lệnh.

Tức thì, người của Huyền Âm Cốc đều sôi nổi rút vũ khí ra, cùng lao về phía Vân Lạc Phong.

Vân Lạc Phong nắm chặt trường kiếm trong tay, thân mình bỗng nhá lên như một tia chớp, nháy mắt đã lao vào giữa đám người kia.

Mỗi một lần Vân Lạc Phong vung tay chém xuống, là một đầu người theo đó mà rơi xuống đất, máu đỏ bắn ra khắp bốn phương tám hướng.

Vân Lạc Phong chém giết đến đỏ cả hai mắt, trong đầu không ngừng vang đi vọng lại những lời của Tần Nguyên.

Nếu, có nữ nhân nào có tâm thuật bất chính đối với Vân Tiêu, linh lực trong cơ thể chàng sẽ tự động phản kích, nếu số lần phản kích quá nhiều, thì sẽ tự bạo mà chết.

Bốn chữ tự bạo mà chết vừa hiện lên, liền làm cho tinh thần Vân Lạc Phong lập tức rối loạn, lại càng khiến cho sát khí trên người cô đột ngột tăng lên mạnh mẽ, khuếch tán ra chung quanh, khiến khắp nơi ngập tràn hơi thở áp lực.

"Kẻ làm thương tổn Vân Tiêu, đều đáng chết!"

Máu, nhuộm đỏ mặt đất, ngay cả không trung cũng bị biến thành một mảnh hoa máu, đỏ rực như ngọn lửa đang thiêu đốt.

Không biết từ khi nào, mấy tên thị vệ Huyền Âm Cốc đều ngã xuống hết trong vũng máu, tiếp theo, đôi con ngươi đỏ bừng của Vân Lạc Phong chuyển hướng về phía hai cha con Cốc chủ.

"Ngươi điên rồi!"

Mấy khách nhân đến dự hôn lễ đều tránh hết về một bên mà chứng kiến một màn mưa máu vừa rồi, bỗng một người trong đó hét lên một tiếng đầy phẫn nộ.

"Chỉ vì một người nam nhân, mà ngươi giết hại nhiều sinh mạng vô tội như vậy, chọc cho thiên nộ nhân oán, chẳng lẽ ngươi không sợ phải rơi vào địa ngục hay sao?"

Vân Lạc Phong bỗng nhiên nở nụ cười.

Tiếng cười cuồng tiếu vang vọng khắp không trung.

"Địa ngục? Có gì đáng sợ?"

Đúng vậy, đối với Vân Lạc Phong mà nói, đĩa ngục thì có gì mà đáng sợ?

Vân Lạc Phong cô một thân nghịch cốt, ngay cả ông trời mà cô còn không để vào mắt, chẳng lẽ lại đi khiếp sợ một cái địa ngục?

Mọi người kinh ngạc nhìn chằm chằm vào khuôn mặt đầy cuồng ngạo của Vân Lạc Phong, tất cả đều trợn mắt há hốc mồm.

Rốt cuộc là phải có dũng khí bao lớn mới dám nói ra loại lời nói ấy? Đáng tiếc, nữ tử này dù có cường đại hơn nữa cũng chỉ mà một Tôn Linh Giả sơ giai, còn Cốc chủ Huyền Âm Cốc thì đã sớm đạt tới cao giai, nữ tử này làm sao có thể là đối thủ của Cốc chủ?

"To gan!"

Cốc chủ tức đến xanh mặt, phất ống tay áo, từ trong ống tay áo ông ta liền bắn ra một đạo linh lực, trực tiếp đánh về phía Vân Lạc Phong.

Đôi mắt sắc bén của Vân Lạc Phong nhìn thoáng qua động tác của Cốc chủ, thân mình cô liền khẽ nghiêng một cái, tránh được đạo linh lực kia, làm đạo linh lực kia đánh trúng vào ngọn núi giả ở sau lưng cô, lập tức, đá trên ngọn núi giả bị phá tan tạo thành một cái động lớn.

"Chít chít!"

Lúc này, một con chuột nhỏ màu trắng không biết từ nơi nào chui ra mà thoắt cái đã chạy đến trên đầu của Cốc chủ, đứng trên đầu ông ta diễu võ dương oai, tiếp đó liền cắn xuống một ngụm thật mạnh.

"A!"

Một tiếng hét đau đớn vang lên, Cốc chủ cảm thấy trên đầu mình đã bị hàm răng bén nhọn của con chuột nhỏ này cắn thành hai cái lỗ rồi, ông ta vội vàng huơ tay, muốn bắt lấy con chuột kia.

Thân mình nhỏ bé của Trà Sữa vô cùng linh hoạt phóng lên một cái, nhảy nhót tưng bừng trên mặt đất, hướng về phía Cốc chủ mà khịt mũi khinh thường: "Chỉ bằng cái loại hàng như ngươi mà cũng muốn bắt được ta? Hứ!"

Gương mặt của Cốc chủ liền biến sắc.

Những người khác cũng trợn to mắt đầy khiếp sợ.

Con... Con Tầm Kim Thử này.. Biết nói chuyện?

Chẳng lẽ nó là linh thú Tôn Linh Giả?

Không phải nói thực lực của Tầm Kim Thử đều rất yếu hay sao? Sao nó có thể đột phá đến cảnh giới này được?


SachTruyen.Net

@by txiuqw4

Liên hệ

Email: [email protected]

Phone: 099xxxx