Quỷ Đế Cuồng Thê: Đại Tiểu Thư Ăn Chơi Trác TángChương 1216: Nói không hết ân ái triền miên (1)
Editor: Tiểu Ly Ly.
Tử Liên phục hồi tinh thần lại, lại lần nữa thổi ngọc tiêu.
Vì thế, những linh thú đó ngốc tại tại chỗ, tất cả đều triển khai công kích về phía tiểu thụ.
Khuôn mặt nhỏ nhắn của tiểu thụ đều đã tái nhợt rồi, hắn giơ thịt cánh tay lên, bàn tay duỗi về phía bên trong không trung, oanh một tiếng, vô số sợi dây leo từ dưới nền đất chui ra, một cái nháy mắt, liền trói lại chân chúng linh thú, đưa bọn họ treo ở trong hư không.
Chuyện còn không có kết thúc...
Chỉ có treo bọn họ lên, có thể nào bình ổn lửa giận trong lòng tiểu thụ?
Vì vậy, hắn lại lần nữa làm cho dây leo duỗi lên, hóa thành một cây roi thật dài, hung hăng quất đánh thân thể những linh thú đó.
Tĩnh...
Toàn bộ thế giới, đều ở thời điểm này trở nên yên tĩnh.
Tay Tử Liên bị dọa đến buông lỏng, ngọc tiêu rơi xuống đất, khuôn mặt tú mĩ trắng bệch, hoảng sợ ngóng nhìn tiểu thụ kiêu căng ngạo mạn.
“Ha ha!” Hỏa Hỏa cười lạnh một tiếng, đôi tay chống nạnh nói, “Thật không biết các ngươi lấy lá gan từ đâu ra, dám động thủ với tiểu thụ? Nếu ta dám vứt tiểu thụ trên mặt đất, vậy các ngươi nên đoán được, nó không dễ dàng để cho các ngươi có thể chọc đến.”
Tử Liên cắn chặt môi, trên sắc mặt tái nhợt là vẻ tuyệt vọng: “Không có khả năng, tuyệt đối không có khả năng...”
Đối phương chỉ là một hài tử!
Vì sao, lại có thể trong một cái nháy mắt liền có thể đánh tan nhiều linh thú như vậy?
Nàng không tin!
Nàng tuyệt không tin tưởng trên đời này có người mới sinh ra liền có loại năng lực này!
Đúng lúc này, nam tử một thân áo đen đã giải quyết người phía trước, trên người nghiêm trang đầy sát khí xuất hiện ở của trước người nàng.
Tử Liên khó khăn nuốt nước miếng, ánh mắt nàng dần dần di chuyển về phía trước, sau khi nhìn thấy nam nhân mặt nạ lãnh khốc, mồ hôi lạnh từ thái dương chảy xuống.
“Quỷ... Quỷ Đế...”
Oanh!
Sức lực của nam nhân tràn ngập sát khí, thật mạnh dừng ở trong nàng ngực.
Này một cái chớp mắt, nàng cảm ứng được trong cơ thể đan điền rách nát thanh âm, trong thân thể linh lực cũng ra bên ngoài chảy tới.
“Ngươi thiếu nam nhân!” Ánh mắt nam nhân lãnh khốc, âm thanh lãnh tuyệt vô tình, “Thanh lâu thiếu ngươi.”
Ngươi thiếu nam nhân, thanh lâu thiếu ngươi!
Người nam nhân này, vĩnh viễn đều sẽ không lãng phí một câu với người không quan trọng.
Một câu, đơn giản sáng tỏ nói rõ ý đồ của chính mình.
Ngươi không phải thiếu nam nhân sao? Trong thanh lâu có rất nhiều nam nhân đi dạo kỹ viện, nơi đó thực thích hợp với ngươi.
Trong đáy mắt Tử Liên liên hiện lên vẻ hoảng sợ, vội vàng từ trên mặt đất bò lên, nàng quỳ gối trước mặt Vân Tiêu, sắc mặt tái nhợt nói: “Quỷ Đế, ta sai rồi, ta biết sai rồi, về sau ta cũng không dám kết hợp những người khác lại đối phó ngươi nữa, cầu ngươi tha cho ta lần này! Ta bảo đảm làm trâu làm ngựa báo đáp ngươi!”
Loại thời điểm này, nàng nào còn dám thể hiện? Nếu muốn bảo vệ chính mình, cũng chỉ có thể liều mạng xin lỗi.
Ầm!
Khoảnh khắc Tử Liên bò quỳ về phía nam nhân, ống tay áo nam nhân vung lên, làm cho thân thể của nàng xốc bay đi ra ngoài.
Tử Liên phun ra một ngụm máu tươi, sắc mặt càng thêm tái nhợt.
Nàng hối hận...
Hối hận đối phó Vân Tiêu!
Người nam nhân này, căn bản là không phải bọn họ có thể đối phó.
“Vân Tiêu đại nhân,” Hỏa Hỏa nhìn về phía Vân Tiêu làm mặt quỷ,: “Nơi này người giao cho ta xử trí, ta bảo đảm hoàn thành nhiệm vụ với tiểu thụ, không lưu lại bọn họ, người với chủ nhân đi qua thế giới hai người đi.”
Nàng quyết chí phải làm một linh thú giúp đỡ cho chủ nhân, hiện giờ chủ nhân và Vân Tiêu lâu như vậy không gặp, khẳng định muốn ở chung một chỗ, nếu như muốn giải quyết tốt hậu quả của chuyện này, nàng làm là đủ rồi.
Vân Tiêu đi về phía Vân Lạc Phong, sau khi hắn nhìn đến tiểu thụ ở một bên cười khanh khách, liền không có cách nào dời đi ánh mắt.
“Hắn là... nhi tử chúng ta?”
Đừng trách Vân Tiêu sẽ hiểu lầm Vân Lạc Phong, tiểu thụ này dù cho chỉ có lớn mấy tháng, vẫn là có thể từ trên người hắn nhìn thấy bóng dáng chính mình.
Đặc biệt là khuôn mặt, cực kỳ tương tự với hắn...
@by txiuqw4