sachtruyen.net - logo
chính xáctác giả
TRANG CHỦLIÊN HỆ

Quỷ Đế Cuồng Thê: Đại Tiểu Thư Ăn Chơi Trác Táng - Chương 1339

Quỷ Đế Cuồng Thê: Đại Tiểu Thư Ăn Chơi Trác TángChương 1339: Quân gia Linh Châu (3)

Edit: Sahara

Trên thực tế, Hồng Loan muốn báo chuyện này với Quân gia, là vì muốn cho Vân Lạc Phong thêm một cái đảm bảo.

Quan trọng nhất là, Hồng Loan cảm thấy bội phục lão gia tử Quân gia từ tận đáy lòng.

Phu nhân của lão gia tử Quân gia chết đã nhiều năm vậy rồi, mà trước sau ông ấy luôn giữ vững lòng mình, cả đời không thành thân nữa, sau khi báo thù xong thì toàn tâm toàn ý đi tìm nữ nhi, mấy chục năm qua đều như thế, đến giờ cũng vẫn chưa từ bỏ.

Tinh thần như vậy, bảo nàng làm sao mà không bội phục?

"Miếng ngọc bội này chắc chắn là xuất phát từ trong tay Quân lão gia tử, không còn gì nghi ngờ, nhưng mẫu thân Vân Lạc Phong có phải là vị đại tiểu thư mất tích của Quân gia hay không, thì còn cần kiểm chứng. Hơn nữa, sau khi Quân lão gia tử giao lại Quân gia cho đồ nhi của ông, thì liền rời khỏi Linh Châu, đến nay hành tung bất định, muốn tìm được ông ấy, quả thật là nói dễ hơn làm!"

(*hành tung bất định: đi đâu, làm gì không ai biết.)

Hồng Lăng lắc lắc đầu, bất đắc dĩ thở dài!

Quân lão gia tử vẫn luôn đi khắp các Châu, cụ thể là nơi nào thì sợ là ngay cả người của Quân gia cũng không biết.

Mà bên cạnh Quân lão gia tử chỉ mang theo nữ nhi của đồ đệ ông ấy. Muốn tìm được Quân lão gia tử, chẳng khác gì mò kim đáy biển.

"Cha, mặc kệ là như thế nào, chúng ta cũng phải báo cho Quân gia biết, Quân gia nhất định sẽ có biện pháp tìm được Quân lão gia tử."

Ánh mắt Hồng Loan kiên định, nếu Vân Lạc Phong có Quân gia làm hậu thuẫn, thì nàng hoàn toàn có thể đi ngang đi dọc tại Thất Châu Đại Lục này.

Còn ai dám khinh thường nhục mạ nàng nữa?

"Được!" Trên mặt Hồng Lăng bỗng lóe lên một tia sáng: "Loan nhi, trong khoảng thời gian này con cứ tiếp tục tạo mối quan hệ tốt với Vân Lạc Phong, nếu hắn quả thật là nhi tử của đại tiểu thư Quân gia, thì con liên hôn cùng hắn cũng không sao!"

Hồng Lăng càng nói càng hưng phấn.

Ở trong Thất Châu Đại Lục, Linh Châu xếp hạng trước Đông Châu và Bắc Châu, nếu có thể liên hôn với Quân gia, hiển nhiên là tốt hơn nhiều so với Bắc Châu.

Nhưng tâm trạng hưng phấn của Hồng Lăng còn chưa kịp thu hồi, thì Hồng Loan đã dội một chậu nước lạnh xuống người ông ta.

"Thứ nhất, quan hệ giữa con và Vân Lạc Phong vốn dĩ đã không tệ!"

"Thứ hai, Quân gia là Quân gia, Vân Lạc Phong là Vân Lạc Phong, mặc kệ hắn có phải người của Quân gia hay không, thì hắn vẫn là người mà con nhận định! Con và cha không giống nhau, cha quá coi trọng quyền thế, nhưng trong mắt con, quyền thế không quan trọng bằng tình nghĩa. Quá nặng lòng theo đuổi quyền thế, thì cả đời có thể đạt được bao nhiêu thành tựu chứ?"

Hồng Lăng bị chính nữ nhi nhà mình giáo huấn, sắc mặt xanh trắng đan xen nhau, trong lòng giận dữ.

"Cha, chúng ta là người tu luyện, người tu luyện vốn là tùy tâm sở dục*, tạp niệm quá nhiều chỉ làm chúng ta khó mà có được bước tiến. Nếu cha cứ khăng khăng muốn con trở thành người giống như cha, vậy vị trí Châu chủ này, con không cần cũng được! Con tin, bằng vào thực lực của con, dù chỉ có một mình thì con cũng có thể bước lên đỉnh của đại lục này."

(*tùy tâm sở dục: làm việc tùy theo ý mình.)

Hồng Loan sớm đã nhìn không quen phụ thân mình cứ mãi truy danh trục lợi*, trong mắt nàng, tu luyện vốn là nên làm việc theo ý mình.

(*truy danh trục lợi: theo đuổi danh lợi.)

Bất luận Vân Lạc Phong có phải là người Quân gia hay không, thì nàng ấy cũng là bằng hữu mà đời này của nàng nhận định! Cả đời không thay đổi!

Nếu có ai hỏi, tại sao nàng lại xem trọng Vân Lạc Phong như vậy? Thì nguyên nhân có lẽ là do trận chiến trong khách điếm lúc trước.

Một trận chiến này, đã làm cho nàng sinh ra cảm giác thương tiếc nhân tài đối với Vân Lạc Phong. Mà qua những ngày ở chung này, nàng hiểu rõ, các nàng là cùng một loại người.

Huống chi, trong trận chiến ấy, nàng và Vân Lạc Phong đánh hòa nhau, mà mục tiêu của nàng, chính là có một ngày đánh bại được Vân Lạc Phong!

"Loan nhi, con..." Hồng Lăng vỗ bàn đứng dậy, tức giận nhìn Hồng Loan.

Hồng Loan không dao động, mỉm cười, nói: "Cha, nếu Vân Lạc Phong là người Quân gia, con sẽ không vì cha mà đi vay mượn bất cứ quyền thế nào của Quân gia, nếu hắn không phải là người Quân gia, vậy hắn cũng là người duy nhất có thể gọi là bằng hữu trong đời này của con!"

Những người nàng từng gặp qua, đều là đám người vì thế lực của phủ Châu chủ mà nịnh bợ lấy lòng nàng.

Chỉ có mỗi mình Vân Lạc Phong, mới có thể trở thành bằng hữu của nàng.

=== ====== ====== ====== ===


SachTruyen.Net

@by txiuqw4

Liên hệ

Email: [email protected]

Phone: 099xxxx