Trên đường cao tốc yên tĩnh,1 chiếc xe hơi đang phóng đi như bay.
Người lái xe là Phương Lãnh. Ấn Thủy Thiên ngồi ở ghế phó lái. Vũ Sóc, Thành Tuyết Tùng, Lý Duy Tư ngồi phía sau.
Không biết Diệp Tưởng giờ thế nào khi một mình lưu lại nghênh địch?
Y có thể sống sót không?
Phương Lãnh cũng không ở bên cạnh y cho nên anh ta cũng không thể nghịch chuyển thời gian,trừ phi có người cố ý gây ra NG.Nhưng cái giá của việc cố ý NG quá lớn. Thông thường chẳng ai lại lựa chọn làm như vậy cả.
Việc duy nhất mà Vũ Sóc có thể làm lúc này là cầu nguyện.
Chỉ có lòng tin mới khiến người ta có ý chí sống sót.Con người quả thực có quà nhiều điều không làm được, cho nên nhiều khi chúng ta phải khẩn cầu sự thương xót của số phận.
Nhưng cũng như việc Diệp Tưởng không tin tưởng thần, thế giới này trên thực tế còn tàn khốc hơn cả « Đại ngục ».
Huyết dịch của « Ác ma » Nitemare trong khoảnh khắc nhỏ lên «Dạ Huyết ». Thanh « Dạ Huyết » lại 1 lần nữa toả ra ánh sáng màu đỏ máu.
Vẫn là giây thứ 6!
Nói thực thì việc làm như vậy đến ngay cả bản thân của Diệp Tưởng cũng thấy quá điên cuồng.Nhưng hắn lại không thể không làm vậy bởi vì chỉ có làm vậy mới giúp hắn có 1 cơ hội sống sót.
Cố ý NG căn bản là tự mình tìm chết.Thù lao danh nghĩa của hắn là 1000 tấm vé chuộc cái chết,nhân 10 lên là 10.000 tấm.Hắn đào đâu ra nhiều vé chuộc cái chết như vậy trong bộ phim này cơ chứ? Nếu hắn làm được như vậy thì hắn đã « phắn » khỏi cái rạp chiếu phim quỷ quái này.
Khi « Dạ Huyết » hấp thu kia máu tươi kia xong, hắn lập tức tiến hành nguyền rủa huyết dịch đã được đánh thức của « Ác ma » này!
Đối phương rõ ràng là xác sống do giáo đoàn Đoạ Tinh dùng lực lượng nguyền rủa để sáng tạo ra! Như vậy việc tiến hành nguyền rủa vào nguồn gốc của chính xác sống này là hy vọng duy nhất của Diệp Tưởng.
Nhưng ngay sát na sau đó,từ tất cả những lỗ chân lông trên người của Diệp Tưởng bắn ra 1 lượng máu lớn kinh người!
Toàn bộ căn tin biến thành 1 bể máu!
Đầu của Diệp Tưởng bay tít lên cao sau đó rơi xuống đất.Chân phải của hắn cũng gẫy lìa ra.Xác hắn nằm quay đơ trên mặt đất,trên người đầm đìa máu tươi.
Lượng máu mất đi lớn chẳng kém bao nhiêu với tổng lượng máu có trong cơ thể của 1 người trưởng thành bình thường!
Gần như tất cả máu trong người của Diệp Tưởng đã bắn ra bên ngoài!
Xác của Diệp Tưởng tái nhợt giống như thây khô.
Đã qua giây thứ 8.
Đôi đồng tử màu bạc cũng dần dần nhạt đi.Chữ thập ngược cũng biến mất.Đôi cái chim màu đen lúc này đã không còn.
Thanh « Dạ Huyết » đứt đoạn vẫn nằm trong tay phải của Diệp Tưởng,thế nhưng sự tồn tại của nó cũng trở nên mơ hồ,giống như nó sẽ biến trở lại thành đầu của ác ma bất cứ lúc nào.
Nhưng vào lúc này......
Cách vị trí xác của Diệp Tưởng không xa,ở 1 chỗ nào đó, 1 bóng người trên người choàng áo choàng đen bị đóng đi trên 1 chiếc cột! Từ phía sau của cây cột vươn ra lưỡi thanh « Dạ Huyết »!
Giây thứ 9!
-Ha ha...... Ha ha...... Ha ha ha ha ha ha ha ha ha ha ha ha ha......
Cái đầu đã đứt lìa của Diệp Tưởng đột nhiên lại phát ra 1 tràng cười điên cuồng!
Như Diệp Tưởng bây giờ thì việc bị chặt đứt đầu với hắn mà nói cũng chẳng phải là vết thương trí mạng gì.Cho dù máu trong người cạn sạch,hắn cũng sẽ không chết.Chỉ cần linh hồn vẫn còn tồn tại thì dù có « chết » ( chỉ tính các cách vật lý) bao nhiêu lần hắn cũng sống lại!
Cuối cùng, thanh « Dạ Huyết » hóa thành máu tươi không ngừng rơi xuống đất. Chiếc áo choàng đen rộng thùng thình kia cũng rơi xuống đất.
Trong « Rạp chiếu phim địa ngục » tầng 10.
Mộc Lam khẩn trương chờ đợi kết quả. Tuy rằng việc phái Y Mông có thể nói là « chắc cú », thế nhưng chung quy lại «Hầu tước» vô cùng coi trọng Diệp Tưởng.Không ai biết y có trợ giúp gì cho Diệp Tưởng hay không. Nếu y cho hoa Mạn Đà La đen cho người bên cạnh Diệp Tưởng thì điều đó cực kỳ phiền toái.Thậm chí nếu y cho người bên cạnh hắn trùng địa ngục thì mọi chuyện sẽ trở nên vô cùng tệ.Chung quy lại thì trùng địa ngục vẫn đang biến hóa.Không ai biết trùng địa ngục hiện tại đã biến thành thế nào.
Đúng lúc này, Mộc Lam đột nhiên biến sắc,sau đó y nhanh chóng đi về phía phòng An Nguyệt Hình!
Trước mặt của An Nguyệt Hình, những miếng vải đen mà Y Mông để lại không ngờ lại 1 lần nữa phồng lên!
Tiếp đó, có người xuất hiện bên dưới lớp vải đó!
Mộc Lam xông vào, theo sát sau đó là Lý Mẫn Hà!
-Không thể nào!
Sắc mặt của Mộc Lam biến hoá dữ dội:
-Sao có thể như vậy được?
Đối tượng được cử đi là Y Mông cơ mà!
Sao lại có thể thất bại được!
Hơn nữa còn bị trục xuất khỏi thế giới[ « Quỷ tế » phần III]?
Mộc Lam lúc này mới phát hiện hắn đã hoàn toàn coi thường Diệp Tưởng.
An Nguyệt Hình chậm rãi đứng lên.
-Mộc Lam!
-Dạ đại nhân!
Mộc Lam và Lý Mẫn Hà lập tức quỳ xuống và cúi thấp đầu!
-Nang cao giá trị giải thưởng dành ạng của « Thợ săn ác ma »!
-Đổi thành – vật bị nguyền rủa trong top trên bảng tổng soát vật bị nguyền rủa của 20 tầng «Rạp chiếu phim địa ngục» cộng thêm 1 lời hứa hẹn của ta!
Mộc Lam kinh hãi hít 1 hơi lạnh.
Không thể chỉ dùng từ «giải thưởng lớn » để hình dung nữa!
Nếu có người thật sự giết được Diệp Tưởng, y sẽ lấy được giải thưởng này và ngay lập tức biến thành diễn viên cấp BOSS ngay lập tức!
20 tầng « Rạp chiếu phim địa ngục » là nơi ẩn mình của nhiều bậc tàng long ngọa hổ.Không ai dám xem thường anh hùng trong thiên hạ cả.Có thể sống được đến bây giờ thì có ai là người vô dụng đâu? Nếu có ai nói rằng đó là vật bị nguyền rủa thuộc top đầu thì chưa chắc người ta sẽ tin. Nhưng An Nguyệt Hình đã mở miệng thì ai còn nghi ngờ nữa?
-Còn ngươi Y Mông!
An Nguyệt Hình đưa mắt nhìn Y Mông.
Vừa nói xong thì đống vải căng phồng trên mặt đất lại sụp xuống và rơi xuống mặt đất!
Mộc Lam biết, Y Mông tạm thời sẽ không trở ra.
Điều này sao có thể chứ...... Ngay cả Y Mông ra tay cũng không thể giết được Diệp Tưởng. Chẳng lẽ phải đích thân Mộc Lam ra tay mới giết được y sao? Hơn nữa, chỉ trong 1 thời gian ngắn như vậy mà y lại mạnh tới như vậy quả là điều khó tin!
Y đã được định sẵn là là kẻ thù không đội trời chung với họ,chứ nếu không, điều mà Mộc Lam ưu tiên làm sẽ là lôi kéo chứ không phải là tìm cách trừ khử!
-Đại nhân, ngài không cần quan tâm!
Mộc Lam lúc này biết hắn cần phải làm gì đó để hạ hoả cho An Nguyệt Hình:
-Cho dù Y Mông không thể giết chết đối phương, nhưng cậu ấy nhất định đã khiến Diệp Tưởng bị thương nặng.Tiểu nhân tin rằng thể chất « Thợ săn ác ma » chịu sự suy yếu tương đối lớn.Cho dù y có lợi hại thế nào thì y đang đóng trong phần cuối cùng của 1 bộ phim kinh dị siêu khó!
Ý của Mộc Lam rất rõ ràng, Diệp Tưởng đã bị thương nặng, mà tình tiết chính của [ « Quỷ tế » phần III] còn chưa triển khai! Như vậy Diệp Tưởng làm sao để sống sót trong bộ phim này chứ? Dù hắn có mạnh thế nào cũng chỉ có hạn thôi! Hắn cũng không phải là nhân vật chính trong tiểu thuyết YY trên Qidian! Y cũng không tin hắn có thể còn sống và rời khỏi [ « Quỷ tế » phần III] với tình trạng như vậy!
Lúc này, ở «Rạp chiếu phim địa ngục» tầng 20.
«Rạp chiếu phim địa ngục» tầng 20 là 1 rạp chiếu phim thuộc trận doanh Đoạ Tinh và cũng là 1 trong những rạp có diễn viên hạng 1.Trong rạp chiếu phim này có 1 người là 1 trong 9 vị hắc y giáo chủ.
Diệp Tinh Vẫn.
-Vật bị nguyền rủa top đầu?
-Phải! Đó là vương bài mà ngay cả bây giờ đại nhân vẫn chưa từng sử dụng.
Diệp Tinh Vẫn đưa tay chống cằm nhìn Mộc Lam......
Đúng vậy, Mộc Lam.
Trước mắt y là 1 con rối,nếu nói cụ thể hơn là 1 con rối dây.Hình tượng của con rối bây giờ giống hệt như Mộc Lam. Nhưng lúc này con rối lá mở miệng nói chuyện khiến người ta có cảm giác vô cùng ma quái.
-Chỉ cần có thêm vật bị nguyền rủa, thì cậu sẽ không phải tiếc nuối giống như ngày xưa nữa,không phải sao?
Mộc Lam rõ ràng rất hy vọng kích động được Diệp Tinh Vẫn. Y tuyệt đối là 1 nhân tài. Tuy rằng thanh danh của y không bằng Lý Tín Lăng, Ấn Thủy Thiên giống như mặt trời ban trưa, nhưng Mộc Lam rất hiểu tiềm lực của đối phương ra sao.
-Ngay cả Y Mông cũng thua cho y thì tôi làm sao có thể đối phó y được?
Diệp Tinh Vẫn lại không tỏ ra 1 chút cuồng nhiệt hay kích động nào:
-Chắc anh cũng phải hiểu chuyện này chứ!
Trên người của người đàn ông này toả ra 1 cỗ khí tức đau thương khá đậm khiến bất cứ ai tiếp cận anh ta đều cảm giác được 1 sự bất hạnh không cách nào có thể xoá đi được.
Diệp Tinh Vẫn quả thực là 1 người vô cùng bất hạnh.
Mộc Lam rất rõ về quá khứ của y.
Kỳ thật, nói 1 cách tổng thể thì Diệp Tinh Vẫn là 1 người tốt. Chỉ là so với người diễn viên cùng họ,hiện nay đang nổi như cồn thì vận may của y thực sự quá tệ.
Bàn về dung mạo, kỹ năng diễn xuất, năng lực...... Diệp Tinh Vẫn tuyệt đối là 1 người có thực tài.Chỉ bằng việc y được chọn để đóng vai hắc y giáo chủ đã có thể nhận ra rồi.Nhưng nếu so với đám người đã mất đi nhân tính của «Rạp chiếu phim địa ngục» tầng 10 thì Diệp Tinh Vẫn thật sự là 1 người rất hiền lành. Nhưng số mệnh bi kịch của y lại bắt nguyền từ chính sự lương thiện của y.
-Tôi là người đầu tiên thông báo cho cậu tin tức này.
Mộc Lam tiếp tục thuyết phục:
-Tuy rằng tôi cho rằng người này không thể nào sống trở về từ [ « Quỷ tế » phần III], nhưng chuyện chẳng biết thế nào mà lần.Nếu như y thật sự có thể sống trở về......vậy thì Tinh Vẫn, đó là cơ hộ trời ban để cậu phát triển « Rạp chiếu phim địa ngục » tầng 20.Chắc cậu biết tôi luôn rất tán thưởng cậu.
Diệp Tinh Vẫn đương nhiên biết điều này.Y gia nhập trận doanh Đọa Tinh chẳng phải là để đền ơn tri ngộ của Mộc Lam sao?
Đích thân Mộc Lam lúc trước đứng ra mời chào y.Ngay sau đó, Tinh Vẫn trong bộ phim [« Gia tộc Nitemare » phần II] đóng vai hắc y giáo chủ.Điều này đã chứng minh ánh mắt của Mộc Lam sắc bén.Cũng vì Mộc Lam đã chăm sóc và bồi dưỡng y trên nhiều phương diện nên Diệp Tinh Vẫn mới nhận được cơ hội đóng vai này. Từ tận đáy lòng, Diệp Tinh Vẫn vô cùng biết ơn Mộc Lam.
Có thể nói, Mộc Lam là ánh sáng hy vọng trong cuộc đời đau khổ của Diệp Tinh Vẫn.
-Lần này cậu sẽ cùng chúng tôi tham gia [ Phòng học không gian khác]. Tôi có linh cảm nếu Diệp Tưởng thật sự không chết thì có lẽ......Y sẽ tham gia [ Phòng học không gian khác].
Mộc Lam nói đến đây liền thở sâu rồi tiếp tục:
-Đó là cơ hội không thể tốt hơn dành cho cậu.
-Anh Mộc Lam! Tôi có 1 vấn đề không rõ!
-Vấn đề gì?
-Bản thân anh......không lẽ lại không muốn thu được vật bị nguyền rủa top đầu kia sao?
Mộc Lam cứng họng.
Diệp Tinh Vẫn tuy biết Mộc Lam xưa nay rất coi trọng mình,nhưng hắn biết Mộc Lam tuyệt không phải là nhà làm tử thiện mà trái lại,y luôn là rất tàn nhẫn với những kẻ chống đối lại mình. Đứng dưới góc độ đạo đức thì Mộc Lam tuyệt đối là kẻ ác.
Y chẳng lẽ lại không thèm khát vật bị nguyền rủa top đầu kia sao?
Không thể nói là Mộc Lam không thèm muốn được!
Nhưng Mộc Lam biết rõ thế nào gọi là “công cao chấn chủ”. Y biết rõ ngoài mặt y là cánh tay phải của An Nguyệt Hình nên y không thể nào phản bội hắn,nhưng An Nguyệt Hình vẫn sắp xếp Y Mông bên cạnh hắn để giám thị.Trong tương lại,chính Mộc Lam cũng không biết mình có bị giết bởi An Nguyệt Hình hay không.
Địa vị của Mộc Lam cũng đã đủ cao rồi.Rất nhiều người hâm mộ địa vị của hắn,người sẵn lòng nịnh nọt bợ đít hắn nhiều không đếm xuể. Chỉ cần hắn ra lệnh một tiếng, không biết có bao nhiêu cái đầu sẽ rơi xuống. Nhưng Mộc Lam chưa bao giờ thực sự hưởng thụ cảm giác này.
Hắn thật ra càng mong mỏi được trở lại ngày xưa, được sống cùng với người mẹ già,dù cuộc sống đó vô cùng khó khăn gian khổ.
Hắn đã giết rất nhiều người.
Sau này hắn còn phải giết nhiều hơn.
Đây là số mệnh của hắn.
Tinh Vẫn...... cũng vậy.
Ngày xưa Mộc Lam cũng rất hiền lành giống như Tinh Vẫn.Chính y cũng chẳng nghĩ sẽ có 1 ngày y sẽ trở thành như bây giờ.
Y và Tinh Vẫn đã mất đi rất nhiều người quan trọng.Mộc Lam thì mất đi người mẹ hiền, còn Tinh Vẫn thì mất đi người mà hắn yêu tha thiết. Hơn nữa còn mất đến 2 lần liên tiếp.
Trong «Rạp chiếu phim địa ngục», quan hệ nam nữ là thứ vô cùng cực đoan.Hoặc là tình yêu chân thành và tha thiết giữa 2 người được đâm chồi nẩy lộc từ trong hoạn nạn sinh tử,còn không thì chỉ đơn thuần là bạn tình để giảm bớt áp lực khủng bố của việc sinh tồn trong phim kinh dị chân thực.Phần lớn quan hệ nam nữ đều thuộc về loại sau.Nhưng quan hệ của Tinh Vẫn cùng người hắn yêu lại thuộc về loại trước.
Hắn thật sự quá hiền lành, cho nên, có 1 dạo hắn ôm mộng cứu vớt tất cả mọi người.
Nhưng sự hiền lành của hắn lại bị người ta lợi dụng,khiến hắn phải gánh chịu 1 cái giá vô cùng đắt.
Cũng chính vì như thế, hắn mới ý thức được rằng trong thế giới địa ngục này, chỉ có lực lượng mới là duy nhất,còn những thứ khác chỉ là phù phiếm.
Quá trình chuyển biến của Tinh Vẫn rất giống với quá khứ của Mộc Lam.
Cũng chính vì nguyên nhân này nên Mộc Lam luôn tìm cách giúp Tinh Vẫn,để hắn không trở thành loại người như y.Bề ngoài thì có vẻ như rất mạnh,nhưng thực chất chỉ là con rối cho người ta.
Phải, giống như con rối trước mặt của Tinh Vẫn vậy.
-Tôi không cần thứ đó.
Mộc Lam đưa 2 tay che miệng rồi nói:
-Với tôi thì những gì bây giờ là đủ rồi!
Vậy là đủ rồi......
«Rạp chiếu phim địa ngục» đã bước vào thời đại mới.Thời đại mới sẽ thai nghén ra các diễn viên xuất chúng mới.
Cuộc quyết chiến chân chính sẽ sớm nổ ra thôi.Thế nhưng cho dù cuối cùng là ai sống sót thì thật ra chẳng có ai là người thắng cuộc cả.
Trong thế giới của [« Quỷ tế » phần III],Diệp Tưởng lúc này có thể nói là suy nhược đến cực điểm.
Đương nhiên, hắn thu được 1 phần thưởng khổng lồ lên đến 3500 tấm vé chuộc cái chết,đủ đề bù lại chi phí 1000 tấm vé chuộc cái chết cho việc sử dụng thể chất « Thợ săn ác ma »! Thế nhưng, « Dạ Huyết » vẫn cứ bị bẻ gãy.Cho dù dựa vào huyết dịch của huyết mạch « Ác ma » đã được đánh thức,và thành công đẩy lùi Y Mông, thế nhưng « Dạ Huyết » vẫn chỉ là 1 thanh kiếm cụt. Muốn khôi phục lại nó cần phải có thời gian.Không ai biết hắn có đủ thời gian không nữa!
Không chỉ như thế, quy tắc nguyền rủa giảm dần có ảnh hưởng rất lớn lên linh hồn của hắn.
Cuộc chiến đã kết thúc cách đây 10 phút, nhưng bộ dạng của Diệp Tưởng vẫn chẳng có gì khá hơn.
Rốt cuộc, đến phút thứ 11, cánh tay của Diệp Tưởng mới có thể cử động.
Tất cả máu tươi trong căng tin lại 1 lần nữa tập trung lại.
Chúng được chảy trở lại vào bên trong người của Diệp Tưởng.Sau đó thân thể của hắn cũng được tái sinh nhờ vào việc bổ sung đủ lượng máu.Cái chân đứt gãy cũng nhanh chóng khôi phục.
Diệp Tưởng đứng dậy trong trạng thái mất đầu.
Lúc này hắn còn đáng sợ hơn cả quỷ hồn!
Hắn chậm rãi bước về phái cái đầu của mình rồi nhặt nó lên.
Đây là lần đầu tiên kể từ khi Diệp Tưởng bước chân vào « Rạp chiếu phim địa ngục » mà đầu và mình của hắn mỗi thứ mỗi nơi. Y thực sự chẳng cảm thấy vui chút nào.
Diệp Tưởng đặt đầu mình lên trên cổ gãy lìa.
Này để người bình thường nhìn thấy cảnh này thì chắc chắn người đó sẽ sợ đến mức hồn bay phách lạc.
Không bao lâu sau,miệng vết thương trên cổ lành lại giống như ban đầu,ngay cả 1 vết sẹo nhỏ cũng không có. Diệp Tưởng rốt cuộc đã khôi phục,nhưng sắc mặt hắn lại vô cùng tái nhợt.
Bộ phim vừa mới bắt đầu thì hắn đã mất đi 1 vũ khí quan trọng như « Dạ Huyết ». Hiện tại nay lực lượng nguyền rủa của ác ma mà hắn mới có được đã bị tiêu hao nghiêm trọng trong 10 giây trước, nên ảnh hưởng của quy tắc nguyền rủa giảm dần nghiêm trọng hơn sự tưởng tượng của hắn rất nhiều. Hiện tại đến ngay cả tay trái cũng bị ảnh hưởng.Trước mắt,đôi mắt ác ma và tay trái cùng tay phải, thậm chí cả đôi cánh chim đen sau lưng cũng không thể sửu dụng.Việc gắng gượng sử dụng cũng chẳng có tác dụng gì nhiều.Linh hồn của hắn hiện tại đã bị thương tổn đến căn cơ.
Tình hình trở nên bất lợi chưa từng có.Nếu Y Mông lại 1 lần nữa xuất hiện trước mặt hắn, Diệp Tưởng chắc chắn phải chết! Nhưng Y Mông cũng chỉ xâm nhập được lần này. Muốn đi vào lần thứ 2 thì còn chờ ít nhất nửa năm để tiến hành định vị lại không gian và thời gian.
Dù giữ được cái mạng nhỏ nhưng tình hình của Diệp Tưởng không mấy lạc quan. Vé chuộc cái chết dù nhiều nhưng vật bị nguyền rủa bị phế thì có lợi lộc gì chứ?
Nhưng cho dù là vậy thì Diệp Tưởng cũng sẽ rơi vào tuyệt vọng. Hắn bây giờ đã có được tố chất tinh thần vượt xa người thường.Cảm giác sợ hãi trước tử vong cũng không mãnh liệt như người thường.
Điều kế tiếp mà hắn muốn làm chính là đi tìm đám người Phương Lãnh. Xe còn chưa đổ đầy xăng cho nên Diệp Tưởng đành phải đi bộ. Nhưng nói là “đi bộ” chứ tốc độ của hắn còn trên cả ô tô!
Diệp Tưởng lấy ra điện thoại di động rồi gọi cho Vũ Sóc.
Khi Vũ Sóc nhìn thấy cuộc gọi của Diệp Tưởng, nàng cuối cùng mới dám thởi phào,sau đó bắt máy.
-Anh không sao chứ anh?
-Đã xử lý xong! Là 1 ‘con mồi’ khó giải quyết.
Diệp Tưởng rất hiểu lần này hắn may mắn thế nào.Nếu không phải hắn luôn mang trên người ống nghiệm đứng huyết dịch của Lý Duy Tư và dùng nó làm chất dẫn để ếm nguyền rủa thì Diệp Tưởng chắc chắn không thể sống sót.
18 giờ hơn tối.
Kịch bản màn thứ 4 trên cơ bản đã diễn xong.
Sau khi đi qua trạm nghỉ ngơi này,đám người Phương Lãnh sẽ đi vào địa phận huyện Kim Phong tỉnh Hồ Nam. Đây là 1 huyện do bộ phim này hư cấu ra chứ không tồn tại trong thực tế.Ở đó, bọn họ sẽ hội hợp với diễn viên còn lại của «Rạp chiếu phim địa ngục» tầng 7.
Còn vấn đề trạm thu phí ư? Nếu Diệp Tưởng dốc toàn lực thì Diệp Tưởng có khiến ngay cả camera an ninh cũng chẳng quay lại được hình ảnh của hắn.Việc tới trạm nghỉ ngơi tiếp theo dễ như trở bàn tay.
Khi Diệp Tưởng lại 1 lần nữa xuất hiện trước mặt mọi người, Vũ Sóc là người đầu tiên nhào tới đỡ Diệp Tưởng.Nàng nhìn ra được tình trạng hiện tại của hắn chẳng tốt chút nào.
-Anh! Nghỉ ngơi 1 lát rồi hẵng lên đường!
-Sắp tới nơi rồi còn nghỉ ngơi gì nữa.Lúc tới nhà khách thì nghỉ ngơi cũng không muộn.
Diệp Tưởng biết hiện tại việc cấp thiết là phải tranh thủ thời gian.
-Đi thôi!
Hiện tại sớm hội hợp với người của «Rạp chiếu phim địa ngục» tầng 7 bao nhiêu thì cục diện sẽ bớt căng thẳng bấy nhiêu.
Cho dù tương lai bọn họ đã được định sẵn là kẻ thù thì chí ít trong giai đoạn hiện nay,hai bên vẫn còn là đồng minh.
Hơn nữa Diệp Tưởng tuyệt đối không thể để Ấn Thủy Thiên nhìn ra hắn lúc này giống như nỏ mạnh hết đà. Nên biết rằng nếu Ấn Thủy Thiên ra tay vào lúc này thì Diệp Tưởng khẳng định không thể chống lại được.
Thế cục trước mắt tồi tệ chưa từng thấy.Việc gặp phải cục diện tồi tệ thế này trong một bộ phim kinh dị không thể giải kiến việc Diệp Tưởng muốn sống tiếp đã không thể chỉ dùng 2 từ « khó khăn » để hình dung.
Hắn......
Phải diễn tiếp nội dung tiếp theo thế nào đây?
@by txiuqw4