Không thể nào!
Cảnh tượng trước mắt đã 1 lần nữa thay đổi sự nhận thức của Ấn Thủy Thiên về Diệp Tưởng.
Chẳng lẽ...phỏng đoán đối phương bị thương nặng của hắn là sai sao?
Ấn Thủy Thiên xưa nay đều là người vô cùng cẩn thận.Từ xưa tới nay hắn là người không mấy khi chịu mạo hiểm.Việc hắn có thể sống sót tới bây giờ phần nhiều dựa vào tính cách cẩn thận này. Chính vì vậy, lúc ban đầu hắn hy vọng quan sát Diệp Tưởng để quyết định xem phải làm thế nào để đối phó với Diệp Tưởng.Nhưng hiện tại xem ra người gọi là "Thợ săn Ác ma " này còn ma quái,đáng sợ và khó lường hơn sự tưởng tượng của hắn rất nhiều!
Nếu cứ để Diệp Tưởng trưởng thành thì y thật sự có thể trưởng thành đến độ đứng ngang hàng với An Nguyệt Hình! Đến lúc đó chỉ e ngay cả « Hầu tước » cũng phải chắp tay dâng ra vị trí thủ lĩnh của trận doanh Khu Ma! Thậm chí Ấn Thuỷ Thiên cũng không cảm thấy bất ngờ nếu như trong tương lai Diệp Tưởng sẽ đóng vai nhân vật chính trong phần 3 của serie《 Gia tộc Nitemare 》!
Nhất định phải giết y! Cho dù cái giá phải trả có đắt thế nào cũng phải giết y! Dù có phải hy sinh hết toàn bộ vật bị nguyền rủa, cho dù những diễn viên khác phải mất mạng thì Diệp Tưởng cũng nhất định phải chết! Y thực sự quá nguy hiểm! Nếu để y trưởng thành tới trình độ nói trên thì Ấn Thủy Thiên chắc chắn phải chết!
Cuối cùng, Ấn Thủy Thiên xông thẳng tới phía trước,sau đó y nhặt lên tấm da người và sau đó để nó vào trong vòng tay xương người của mình! Tốc độ phản ứng và động tác của hắn vô cùng nhanh khiến những người khác khó lòng ngăn cản!
Diệp Tưởng tuy cũng nhìn thấy cảnh tượng này phát sinh nhưng hắn cũng không thể ngăn cản.Giống như lúc trước trong bộ phim《 Chuyến bay mang số hiệu 444 》, Hoắc Thanh Lam nhân lúc hắn sơ sẩy lấy đi vòng tay xương người của Trương Hạo Thiên.Dù sao nhân vật luật sư kiêm thư ký do Hoắc Thanh Lam thủ vai thực sự không có quan hệ đối địch với những nhân vật do diễn viên « Rạp chiếu phim địa ngục » tầng 13 thủ vai. Trước mắt Bạch Vô Hạ do Ấn Thủy Thiên thủ vai còn chưa để lộ mặt thật nên Diệp Tưởng cũng không có lý do để ngăn cản hắn.
Diệp Tưởng nhanh chóng thu hồi cặp cánh lại,sau đó hắn đưa mắt nhìn Diệp Nhất Thiên và Lâm Huyền.
Hai người này lúc này đã ngậm câm như hến! Nhất là Lâm Huyền còn sợ tới mức suýt chút nữa thì hắn mất đi quyền quyển soát của cơ thể mình!
Không ngờ ngay cả 1 người sống sờ sờ cũng bị bốc hơi?
Nàng ta đã tới chỗ nào rồi?
Người đáng sợ thế này mà lại là kẻ địch mà họ cần giết sao?
Sự sợ hãi trong lòng của 2 người Diệp Lâm đã đạt tới cực hạn.So sánh với việc phải chết đi như vậy với việc bị quỷ hồn giết chết thì việc bốc hơi khỏi nhân gian còn đáng sợ hơn nhiều! Bọn họ ngay lập tức đưa mắt nhìn Ấn Thủy Thiên. Cả hai người chỉ còn biết đặt hết hy vọng vào việc Ấn Thủy Thiên có thể cứu bọn họ! Nên biết rằng thực lực của 2 người bọn họ còn yếu hơn Thụ Vũ nhiều lắm! Nếu đối đầu trực diện với Diệp Tưởng thì tỷ lệ sinh tồn của bọn họ căn bản bằng 0! Bọn họ thà đối mặt với làn sóng quỷ hồn cũng không muốn đối mặt với Diệp Tưởng! Dù sao chuyện này đã vượt quá tầm thường thức mà bọn họ đang có rồi!
Tầm mắt của Diệp Tưởng tập trung về phía bọn họ,sau đó hắn nói:
-Không biết hai anh...nghĩ sao? Các anh có định giúp tôi không?
-Giúp... Đương nhiên giúp chứ...
Lâm Huyền mở miệng.Hắn sợ nếu mình dám nói "Không giúp", Diệp Tưởng sẽ ngay lập tức tiễn họ xuống Địa ngục ngay! Ai biết được hiện tại có phải bất cứ lúc nào y cũng có thể bốc hoả hay không!
Biến m* nọ cái vụ NG hay không NG đi! Lâm Huyền hắn dù sao cũng chỉ là một nhân vật tôm tép,thù lao danh nghĩa cũng mới chỉ có 400 tấm vé chuộc cái chết mà thôi.Thích trừ thì trừ đi,vì ít ra còn tốt hơn chán vạn so với việc phải chết ở đây!
Trong lòng Diệp Nhất Thiên rủa thầm: « Cái thằng ch* Lâm Huyền ngu ngốc này! » Đúng là không sợ đối thủ giống như thần, mà chỉ sợ đồng đội ngu như heo. Chẳng lẽ cái thằng này ăn rùa mới trở thành linh môi sư sao?
Nhưng việc trả lời bừa bãi của y vẫn chưa tạo thành NG khiến Diệp Nhất Thiên thở phào nhẹ nhõm. Y cũng nói:
-Tôi hiểu rồi! Tôi sẽ giúp các anh!
Nhưng trước đó còn có một vấn đề.
Cái xác đã biến mất kia...
Ở chỗ nào?
Những linh môi sư sử dụng thể chất của mình để tìm kiếm xung quanh, nhưng kết quả là chẳng tìm được gì.Lưới cảm giác của Diệp Tưởng cũng chẳng tốt hơn. Cho nên cái xác đã biến mất kia rốt cục sẽ xuất hiện ở chỗ nào, kia biến mất thi thể, sẽ ở bất kỳ địa phương nào, với tư thế ra sao là điều không thể đoán trước được.Trong kịch bản gốc cũng không có chi tiết này.
Lúc này sắc trời đã tối. Theo lý thuyết thì mọi người nên ở lại đây 1 đêm đợi sáng mai mới lên đường.Thế nhưng chỗ này đã bị hậu duệ của tộc Cửu Luân phát hiện nên việc tiếp tục ở lại chỗ này không phải là sự lựa chọn sáng suốt. Thành ra việc chạy xuyên đêm là giải pháp tương đối thích hợp hơn.Kế hoạch từ từ tổ chức 1 đội khảo cổ lúc trước cũng vì thế mà trở nên bất hợp lý.
Tình tiết chính rốt cục đã dần dần được tiết lộ.
Việc mà bọn họ phải làm lúc này là phải nhanh chóng tìm cho ra vị trí của mộ chính, sau đó nhanh chóng tìm tới chỗ đó. Bọn họ nhất định phải thâm nhập vào mộ chính của tộc Cửu Luân mới có hy vọng tìm được tờ da dê ghi lại khế ước với "Ác ma" – vật bị nguyền rủa dạng « trùm cuối » trong bộ phim này.
Lúc này, màn kịch chính của bộ phim mới bắt đầu
Những chuyện phát sinh sau đây khiến đám người Diệp Tưởng hiểu rằng những việc đã trải qua lúc trước căn bản mới chỉ là món khai vị của bữa tiệc chết chóc và tuyệt vọng này.Chúng vẫn còn chưa thấm vào đâu!
Con người cũng tốt, mà tộc Cửu Luân cũng được, dù 2 bên thuộc 2 trận doanh đối địch,thì trên thực tế, bọn họ cũng đều bị kịch bản sắp xếp chết vào lúc cuối phim, để đặt 1 dấu chấm tròn trĩnh cho 1 serie phim kinh dị không thể giải.
Lúc này,mọi người bắt đầu di chuyển.
Đội hình của đoàn người trước mắt là:
Phương Lãnh ( Bạch Thụ Hà ), Ấn Thủy Thiên ( Bạch Vô Hạ ), Diệp Tưởng ( Tống Tuấn Trúc ), Bạch Vũ Sóc ( Tống Từ Trúc ), Thành Tuyết Tùng ( Liễu Nhất Trần ), Lý Duy Tư ( Giản Khuất Ly ), Nguyên Nham ( Diệp Nhất Thiên ), Nguyên Lập ( Lâm Huyền ). Tổng cộng là tám người.
8 người chia làm 2 nhóm di chuyển bằng 2 chiếc xe khác nhau. 2 anh em họ Bạch, Diệp Tưởng,Vũ Sóc ngồi 1 chiếc; còn Thành Tuyết Tùng, Lý Duy Tư cùng hai diễn viên còn lại của « Rạp chiếu phim địa ngục » tầng 7 ngồi chung 1 chiếc. Loại nhân vật như Ấn Thủy Thiên cần Diệp Tưởng và Phương Lãnh liên thủ mới đối phó được. Hơn nữa cái xác đã biến mất chẳng biết sẽ xuất hiện vào lúc nào. Nếu nó xuất hiện thì cũng tiện để ép Ấn Thủy Thiên phải liên thủ với bọn họ. Cho dù có thế nào thì việc có thể làm yếu đi sức chiến đấu của Ấn Thủy Thiên với Diệp Tưởng mà nói cũng là 1 việc đáng mừng.
Việc tính toán ra vị trí mộ chính của tộc Cửu Luân cần phải dựa vào Thành Tuyết Tùng. Nàng sẽ dựa trên vị trí địa lý của những ngôi mộ phụ do Phương Lãnh cung cấp kết hợp với những kiến thức phong thuỷ và sự phân bố các nguyên tố hoá học trong tự nhiên để suy đoán ra vị trí mà mộ chính có khả năng nằm ở đó nhất. Trong đầu nàng ghi lại toàn bộ ký ức của những thầy phong thuỷ xuất sắc nhất nên nàng không ngừng phân tích và tính toán để đề cao độ chính xác lên cao nhất. Phương Lãnh trước đó đã để lại 1 cục xương trên người của Thành Tuyết Tùng,mà huống chi với thực lực của chính nàng,Thành Tuyết Tùng thừa sức để đối phó với 2 người Diệp Nhất Thiên và Lâm Huyền.
Đêm nay đã được định sẵn là 1 đêm không ngủ.
Khoảng 20 giờ đêm.
Tới 1 thị trấn nằm gần vị trí khả nghi,đám người Diệp Tưởng dừng xe để đổ xăng, đồng thời tìm kiếm 1 quán trọ để nghỉ lại.Bọn họ cũng tìm đại 1 nhà hàng ở gần đó vì lúc này không ai còn có tâm tư đi thưởng thức món ngon vật lạ.
Khi đồ ăn được đưa lên,mọi người ngay lập tức và lấy và để.Dù sao cả ngày hôm nay bọn họ đã mài mặt trên mặt đường và chưa được nghỉ ngơi chút nào, cho nên lúc này họ đương nhiên cần phải ăn nhiều 1 chút.
Nói thật thì việc người của hai trận doanh đối địch lại ngồi ăn chung mâm phải nói là quái dị đến vô cùng.Mỗi khi Diệp Tưởng đưa đũa ra gắp thức ăn, những người khác đều theo bản năng ngừng đũa và bất giác họ để ý tới sắc mặt của hắn. Ấn Thủy Thiên nhìn đám người hèn nhát này mà cảm thấy vô cùng mất mặt! Bây giờ dì thực sự trong lòng có sợ muốn chết đi chăng nữa thì khí thế tuyệt đối không thể tỏ ra thua kém đối phương được vì như vậy chẳng phải sẽ khiến đối phương mặc sức làm tới hay sao?
Nói lại thì thực lực của Diệp Nhất Thiên và Lâm Huyền cũng miễn cưỡng có thể xem như diễn viên hạng 1 ( mặc dù thực lực của họ quá đỗi bình thường trong danh sách những diễn viên hạng 1) nên ít nhiều gì họ cũng là người từng trải, nên đúng ra bọn họ không nên tỏ ra sợ hãi đến như vậy mới phải. Nhưng Diệp Tưởng lại mạnh đến độ vượt quá lẽ thường. Đôi cánh chim màu đen kia lại có thể dễ dàng giết chết Tăng Thụ Vũ! Diễn viên hạng 1 không ngờ lại bị Diệp Tưởng giết dễ dàng như vậy! Đương nhiên, Ấn Thủy Thiên cũng không biết những diễn viên chủ lực cuả « Rạp chiếu phim địa ngục » tầng 10 như Y Mông cũng có thể làm được. Nói cho cùng thì Ấn Thuỷ Thiên chẳng hiểu biết được bao nhiêu về giới cao tầng của giáo đoàn Đoạ Tinh.
Đúng lúc này, bỗng nhiên Thành Tuyết Tùng chạy vào trong nhà hàng! Nàng vừa rồi còn đang ngồi trên xe để không ngừng tính toán vị trí của mộ chính.
-Tìm được rồi..
Nàng đi tới trước mặt của mọi người sau đó trải ra trước mặt họ tấm bản đồ của tỉnh Hồ Nam và vùng lân cận.
-Ở chỗ này!
-Mộ chính của tộc Cửu Luân nằm ở đây!
Lúc này ở 1 nơi cách chỗ của đám người Diệp Tưởng tương đối xa.
Ở bên trong núi sâu.
Nơi này đã tràn ngập sự thê lương lạnh lẽo, tối tăm và khủng bố.
Ánh trăng màu bạc chiếu rọi tới nơi này,nhưng rất nhanh ánh sáng bị thứ gì đó hắc ám nuốt chửng.
Nếu có người đứng ở chỗ này và cẩn thận lắng nghe thì người đó sẽ phát hiện họ sẽ nghe được một số âm thanh kỳ quái.
Giống như...
Tiếng khóc của vong hồn!
@by txiuqw4