Rạp Chiếu Phim Kinh DịHắc Sắc Hoả Chủngwww.
Q.11 - Chương 37 - Bị Ác Ma Thiên Vị
Khuôn mặt vốn cực kỳ mỹ lệ của Lý Mẫn Hà giờ phút này trong mắt Diệp Tưởng còn đáng sợ hơn so với bất kỳ quỷ hồn nào.
Dạ Huyết đã 2 lần bị bẻ gãy, cuối cùng Niết Bàn tân sinh, thế nhưng lúc này đâm vào thân thể Lý Mẫn Hà lại tuyệt không có hiệu quả!
Thời điểm thu hồi lại hắc ám lĩnh vực, Diệp Tưởng hoảng sợ nhìn Lý Mẫn Hà trước mắt.
“A... A a a”
Diệp Tưởng đã từng nhiều lần nhìn thấy ác linh, quỷ hồn trong phim kinh dị.
Nhưng thời điểm hình tượng của Lý Mẫn Hà xuất hiện trước mắt Diệp Tưởng lại làm hắn cảm giác hoảng sợ từ tận đáy lòng!
Đó là... hình tượng kinh khủng mà chỉ có nơi sâu nhất trong địa ngục mới có!
Dùng ngôn ngữ căn bản không thể miêu tả nổi vẻ bề ngoài đáng sợ của nó.
Diệp Tưởng càng đâm sâu Dạ Huyết vào cơ thể Lý Mẫn Hà, thế nhưng vẫn như trước không hề có chút hiệu quả nào.
Đối với “ Ác Ma địa vị cao giai”, mọi người lý giải về nó cực kỳ ít ỏi. Làm 1 diễn viên bị ký chủ, cho dù bản thân thực lực là diễn viên hạng A, thế nhưng thời điểm ác ma chân chính chiếm cứ nhục thể, ảnh đế chỉ là 1 cách gọi rất đáng buồn cười.
Sau một hồi...
Diệp Tưởng đã hoàn toàn mất đi tri giác.
Lần nữa khi hắn tỉnh lại, phát hiện bản thân đang nằm trên 1 cái ghế trong cửa tiệm cắt tóc.
Ở bên cạnh, đang được những thợ làm tóc sửa sang diện mạo chính là...
“Horstein... Tiểu thư?”
“Ở trong thế giới này cứ gọi tên của ta đi.” Ôn Vũ Phàm nói tiếp: “Ta đã đem ngươi kéo vào bên trong mộng cảnh. Ta tạm thời cũng chỉ có thể trốn vào trong thế giới này mà thôi, về phần nhục thể trong hiện thực, ta đã hoàn toàn buông bỏ.”
“Tiểu thư Serphillis và Charrie đâu?”
“Ngươi muốn nói tới Sa La? Ta không thể cứu nàng, bất quá Charrie lại không có việc gì.”
“Nơi này là mộng cảnh tầng thứ tư?”
“Ân. Đúng vậy.”
“Cám ơn ngươi... Vũ Phàm.” Diệp Tưởng nhìn người con gái đứng trước mặt. Lúc này hắn đã buông bỏ tình cảm đối với Ôn Vũ Phàm. Bất quá chung quy Vũ Phàm vẫn là mối tình đầu của hắn. Nam tính đối với mối tình đầu, vẫn luôn có 1 phần tình cảm khác thường tồn tại.
Sa La bị bắt đi?
Như vậy thời gian giao nang chẳng phải sẽ rơi vào tay Đọa Tinh giáo đoàn hay sao?
Chân chính là Ác Ma địa vị cao giao, thế nhưng lại đáng sợ như thế!
Mà Diệp Tưởng ngồi nhớ lại, nhưng không thể nào nhớ được gương mặt Ác Ma địa vị cao giai, hình tượng bản thân của ác ma vốn đã là 1 nguyền rủa, nếu không phải hắn là thợ săn ác ma, có lẽ cũng sẽ nhận phải nguyền rủa cường liệt đi?
“Phân thân của ngươi không sao chứ?”
“Vô phương. Phân thân của ta là vũ khí trọng yếu nhất, không được phép để nó bị tổn thất. Bất quá tổng sẽ có 1 ngày, ta sẽ khiến bản thể của ta còn cường đại hơn so với phân thân.”
“Ân, ta tin tưởng ngươi.”
Ôn Vũ Phàm từ thời điểm trong [xe buýt khủng bố] đã quen biết Diệp Tưởng, đối với Diệp Tưởng nàng cũng hiểu được đôi chút. Nhìn hắn 1 đường trưởng thành đến ngày hôm nay, nàng cũng có chút cảm khái.
Dù có thế nào, Diệp Tưởng chính là đồng bạn quan trọng của nàng, nay nàng đã có thực lực, tự nhiên phải đem hết khả năng trợ giúp hắn.
Bên trong tòa thành bảo tối đen.
Sa La hôn mê té trên mặt đất, mà An Nguyệt Hình cao cao trên vương tọa nhìn xuống, ở 2 bên là hắc y giáo chủ chia nhau ra đứng.
Nàng từ từ tỉnh lại.
Một giây khi nàng mở mắt ra liền nhìn thấy 1 màn khủng bố.
Trên trần nhà tòa thành bảo, chi chít những thi thể bị treo dọc mắc ngang, mà những thi thể đó đều trần như nhộng gương mặt vặn vẹo thống khổ, trước khi chết còn phải chịu những thủ đoạn ngược đãi khủng bố!
Tiếp theo trước mắt nàng, 1 thân ảnh xuất hiện.
An Nguyệt Hình.
“Hoan nghênh quang lâm, Horstein tiểu thư. Hay nên xưng hô ngươi là... Phyllis tiểu thư?”
Diễn viên tên Sa La này ngày xưa căn bản không được Đọa Tinh doanh coi trọng, nhưng sau khi kết thúc [phòng học dị độ], mọi người mới biết được, nguyên lai nàng là chiến lực mà khu ma doanh che dấu. Là nữ dự khuyết nhân vật chính duy nhất, uy danh nháy mắt truyền khắp 20 rạp chiếu phim, trở thành người có thể so sánh với đám người Nam Cung Tiểu Tăng, Mạc Niệm Sinh, Kim Cực Thọ!
Không có bất cứ 1 người nào dám khinh thường nàng.
Sa La ở trước mặt An Nguyệt Hình giống như sơn dương đợi làm thịt, không có có bất kỳ lực lượng phản kháng.
“Ta muốn mượn tay ngươi, mở ra thời gian giao nang mà gia tộc Phyllis lưu lại. Phong ấn được thiết trí, 70 năm sau mới được mở ra, và người duy nhất mở ra được chính là ngươi.”
“Ngươi nói... Cái gì?”
“Chén rượu của bá tước Tulane, mũi tàu Asmerson. Chỉ cần có ngươi, 2 vật nguyền rủa đặt bên trong thời gian giao nang này mới có thể lấy ra.”
Gia tộc Northfield vì sao không tiến hành bảo hộ Tilda, người có thể mở ra phong ấn? Từ lúc mới đầu đọc kịch bản, Mộc Lam cũng từng nghi hoặc qua.
Thế nhưng, hiện tại hắn minh bạch rồi.
Gia tộc Northfield hoàn toàn không ngại Đọa Tinh giáo đoàn có thể lấy được 9 đại vật nguyền rủa, bọn hắn cũng hoàn toàn mặc kệ dự ngôn xảy ra.
Mà lúc này, Diệp Tưởng để Ôn Vũ Phàm đem hắn đặt vào mộng cảnh của chính hắn.
Hắn muốn từ thế giới trong mộng tìm được đáp án.
Mấy thế kỷ trước đến cùng đã phát sinh những gì mà tạo nên tình cảnh ngày hôm nay?
Chân thân của Nightliar đến tột cùng là ai?
Nếu không biết tình báo, có lẽ căn bản không thể đi tiếp. Đến cuối cùng, lý do nào dẫn đến trận chiến hiện tại? Gia tộc Northfield vì sao lại ký ước định với Đọa Tinh giáo đoàn? Vì sao lại mặc kệ dự ngôn xảy ra mà không ra tay ngăn cản?
Hắn tin tưởng, bên trong mộng cảnh sẽ cho hắn đáp án.
Mà lần tiến vào mộng cảnh này, hắn... Như trước trở về trên con tàu Asmerson.
Lần này trong cabin hắn nghe được tiếng nói chuyện.
“Cha xứ Normanda, ngươi vẫn không định nói ra sao?”
Tổ tiên gia tộc Northfield và đám người cha xứ Normanda cưỡi trên con tàu Asmerson ra khơi.
Nhưng kẻ thân là Hồng Y Nightliar lại tiêu thất. Trong cả 1 ngày, hắn không có xuất hiện qua. (hình như mình edit nhầm rồi, trên tàu gồm có hồng y Nightliar, cha xứ Normanda sắp lên làm hồng y cùng 2 vợ chồng Northfield. Người bị mất tích là hồng y Nightliar. Mình sẽ khắc phục lại lỗi này. Sr mn)
Ban đêm.
Hoạt động truy tìm chỉ có thể chấm dứt, có thể xác định, Nightliar đã không còn trên tàu Asmerson.
Northfield và thê tử, cùng với cha xứ Normanda 3 người bí mật hội đàm trong khoang thuyền.
“Đã đến mức này vẫn còn muốn dấu diếm sao?”
Hồng Y mất tích, đại sự bậc này khiến cha xứ Normanda cũng cảm giác có chút mất khống chế.
Diệp Tưởng rốt cục sắp nghe được 1 phần chân tướng lịch sử.
“Được rồi, ta sẽ nói.”
Cha xứ Normanda cuối cùng phải nói ra chân tướng.
“Đây là... bí mật trọng yếu về gia tộc Northfield các ngươi.”
Nghe đến đó, Northfield bỗng nhiên biến đổi sắc mặt.
“Chẳng lẽ là...”
“Không sai.”
Trình độ thần bí của gia tộc Northfield tuyệt đối không thua kém Đọa Tinh giáo đoàn. Gia tộc này hoàn toàn do huyết mạch châu á cấu tạo thành, nhưng trong thế giới tây phương lại chiếm 1 địa vị cao thượng, thậm chí được xưng là “họ hàng của thần”, ngay cả Rome giáo đình còn phải lấy lễ đối đãi. Thật khó có thể tưởng tượng, phải biết vào thời trung cổ, giáo quyền có thể nói áp đảo bên trên hoàng quyền!
Mà đáp án này, sắp được công bố.
Đế quốc rome thần thánh(còn gọi là đế quốc la mã) vào năm 395 phân chia thành Đông Rome và tây Rome. Năm 476 tây Rome diệt vong, đến năm 1453 đông Rome diệt vong, đây được coi là thời kỳ trung cổ đen tối.
Mà trong thời kỳ hắc ám này có 1 hồi tai nạn khủng bố, để người dân Âu Châu không thể nào quên được, đó chính là cái chết đen.
Cái chết đen được coi như bắt đầu ở Châu âu vào thế kỷ14, thời gian cụ thể rất khó khảo chứng, đại khái khoảng năm 1346 thì bắt đầu. Từ biển đen cho đến địa trung hải, thậm chí lan sang cả biển Baltic.
Mà gia tộc Northfield sở dĩ được mọi người coi là 1 gia tộc thần bí, là vì... gia tộc này trong thời kỳ cái chết đen tàn sát bừa bãi, nhưng không có lấy 1 người nhiễm bệnh!
Lúc ấy cái chết đen còn được gọi là “Sự trừng phạt của Thượng Đế”, bị coi là nguyền rủa của thần đối với nhân loại. Mà gia tộc Northfield thế nhưng có thể miễn dịch với cái chết đen, từ đó bọn hắn nhanh chóng được xưng hô với danh hiệu là “họ hàng của thần”. Sau này, tổ tiên gia tộc Northfield thậm chí còn được hoàng đế Rome đương thời triệu kiến.
“Tộc nhân của các ngươi có thể tận lực nghiên cứu cái chết đen, hy vọng tìm ra nguyên nhân thể chất của mình có thể miễn dịch với cái chết đen, từ đó làm thay đổi tất cả, mà điểm này, vô luận là Thiên Chúa giáo hội hay hoàng đế đều phi thường coi trọng.”
Mấy trăm năm cái chết đen tàn sát bừa bãi Âu Châu, nhân số tử vong so với bệnh dịch Aids, Ebola còn lớn hơn nhiều. Thời đại kia nếu có thể đạt được phương pháp trị liệu cái chết đen, có thể nói, ngươi muốn xưng đế hoặc thành lập 1 tân tôn giáo cũng đều được vô số người ủng hộ. Huống chi cho dù là hoàng đế cũng sợ chết. Bệnh tật, tử vong không phân sang hèn, cho dù ngươi có địa vị và quền thế cũng không thể thay đổi được.
Nhưng căn cứ vào những điều gia tộc Northfield ghi lại, không tìm ra được nguyên nhân vì sao tổ tiên gia tộc lại miễn dịch với cái chết đen.
“Trên thực tế, lúc ấy có tra ra nguyên nhân vì sao ra tộc các ngươi có thể miễn dịch với cái chết đen, chỉ là nguyên nhân này hoàn toàn bị che giấu.”
Nguyên nhân là cái gì?
Ngay cả Diệp Tưởng cũng đồng dạng muốn biết chân tướng.
“Là cái gì?” Northfield khẩn trương hỏi.
“Chân tướng là...” cha xứ Normanda cẩn thận nhìn xung quanh, sau đó đè thấp âm thanh: “Gia tộc các ngươi cũng không phải họ hàng của thần gì cả, mà là...”
“Được Ác ma thiên vị! Bộ tộc của các ngươi... có thiên hướng về hắc ám.”
Cho nên, gia tộc Northfield kỳ thật phải gọi là
“Họ hàng của ác ma”!
“Ngươi điên rồi?” Northfield căn bản không thể tiếp nhận hiện thực này!
“Ta sở dĩ nói cho ngươi, là vì ta biết chúng ta không có khả năng sống sót rời khỏi con tàu này. Ta sẽ trở về vòng tay ôm ấp của chúa, con ngươi cũng chỉ có thể mang theo bí mật này chôn vùi.”
“Nếu chúng ta là gia tộc được ác ma thiên vị, vậy vì cái gì người của giáo hội... vẫn để chúng ta tồn tại?”
Gia tộc Northfield đều là giáo đồ thiên chúa chân chính, thế nhưng bọn hắn lại nhận được sự thiên vị của ác ma?
Điều này cũng quá châm chọc đi?
“Giáo hội hy vọng từ trên người các ngươi lấy được 1 'thứ'’. Ngay từ bắt đầu, con tàu Asmerson chính là vì gia tộc các ngươi mà chuẩn bị.”
“Vì... Có thể đạt được 1 ‘thứ’ trên người chúng ta?”
“Ta là tín đồ Thượng Đế! Làm sao có khả năng thiên hướng về phía hắc ám? Cha xứ Normanda, đến cùng đây là chuyện gì? Còn có, điều này có quan hệ gì với Nightliar?”
“Có quan hệ.”
Giờ phút này, người nói chuyện là kẻ có dung mạo giống Vũ Sóc, thê tử của Northfield lên tiếng.
“Ngươi... Ngươi nói cái gì?”
“Vũ Sóc” ngẩng đầu lên, chậm rãi nói: “Bởi vì, hắn đã chiếm được ‘Thứ đó’ mà biến thành Ác Ma.”
“Thứ đó, đến cùng là cái gì? Còn có, ngươi từ lúc bắt đầu đã biết điều này sao?”
“Vũ Sóc” Chậm rãi gật đầu.
“Xin lỗi đã lừa gạt ngươi. Ngay từ bắt đầu, ta vì thứ đó mới gả cho ngươi. Nightliar, hắn cũng biết hết thảy chân tướng.”
“Nói cho ta biết... thứ kia đến cùng là cái gì?”
“Bọn họ vẫn tồn tại. Bọn họ có mặt khắp nơi.”
“Chỉ là...”
“Ngươi vẫn không có phát hiện, ngươi cùng ‘Bọn họ’ vẫn luôn ở cùng nhau.”
“‘Bọn họ’ chính là...”[ chưa xong còn tiếp...]
@by txiuqw4