Rạp Chiếu Phim Kinh DịHắc Sắc Hoả Chủngwww.
Q.12 - Chương 11 - Quyết Tâm Của Mộc Lam
Treo điện thoại, Mộc Lam nhìn về 1 người khác trước mắt.
Hoắc Thanh Lam!
Ở trong [gia tộc Nightliar], hắn đại nạn không chết, 1 lần nữa lại được lựa chọn tham diễn bộ phim này.
“Mẫn Hà nàng cũng phải đi học lớp bổ túc sao?”
Những lời này tự nhiên là dùng tin nhắn kịch bản gửi đi. Mộc Lam trả lời lại: “Nàng tự có năng lực sinh tồn. Hảo, vừa nãy ngươi tới vừa lúc ta đang gọi điện thoại, hiện tại đã xong, có thể nói ý đồ của ngươi được rồi.”
Đối với Mộc Lam, Hoắc Thanh Lam lúc nào cũng hận thấu xương. Thế nhưng hắn biết, so sánh với thực lực của Mộc Lam, hắn chẳng là gì. Người ta muốn giết hắn căn bản không tốn sức. Granr chết đi, hắn cũng mất luôn chỗ dựa. Nếu không phải Long Ngạo Thiên một lần nữa chưởng khống cục diện, hắn thậm chí hoài nghi có khả năng Mộc Lam sẽ lấy cớ tùy tiện nào đó mà giết chết hắn. Mà Long Ngạo Thiên lên cầm quyền, vì kiềm chế Mộc Lam một nhà độc đại, tự nhiên sẽ lưu lại những người ban đầu thuộc về phe phái Granr. Hoắc Thanh Lam tự nhiên cũng đổi chiều gió, biểu đạt với Long Ngạo Thiên nguyện ý trung thành, cũng vì thế hắn mới có thể sống đến ngày hôm nay.
Hắn tin tưởng, chính mình đối với Mộc Lam mà nói, tuyệt đối chính là cái đinh trong mắt cái gai trong thịt!
“Gần đây, trong những người mới tiến vào có người Nhật Bản, ngươi nhớ chứ?”
Hoắc Thanh Lam vào lúc này bỗng nhiên nói qua 1 chuyện khác.
“Có việc gì cứ nói thẳng, ta không muốn quanh co lòng vòng với ngươi.”
Thái độ của Mộc Lam như vậy càng khiến Hoắc Thanh Lam nghiến răng nghiến lợi, vì thế hắn oán hận truyền lại tin tức: “Mộc Lam, Mạc Niệm Sinh, Miyazaki Meiko. Hai người kia suýt nữa đem ta giết chết. Ngươi hẳn sẽ không dễ quên tới nỗi quên luôn chuyện này chứ?”
“Cho nên?”
“Hừ...” trong lòng Hoắc Thanh Lam hừ lạnh 1 tiếng, tiếp tục gửi tin: “Tên nhật bản kia nói với ta điều gì, ngươi 1 điểm cũng không hiếu kỳ sao? Trước đó 1 đoạn thời gian, ta có học qua tiếng nhật với Amaya Takanoko.”
“Không có hứng thú.”
Hoắc Thanh Lam tự nhiên không thể so sánh với Mộc Lam. Mộc Lam là cái loại không quan tâm hơn thua. Càng là sự tình để ý sẽ biểu hiện ra không để ý, có như thế mới chiếm được thế chủ động.
Hắn đã đoán được, người Nhật Bản kia cùng Hoắc Thanh Lam nói gì đó.
“Nếu ta đem sự tình nào đó ngươi đã làm nói cho đại nhân mà nói... Ngươi cho rằng sẽ như thế nào? Phải biết, Long Ngạo Thiên đại nhân cùng người của rạp chiếu phim thứ 19 là đại tử địch!”
“Một khi đã như vậy, ngươi vì cái gì không đi nói? Ngươi tựa hồ không cần đổi thứ gì đó từ trong tay ta.”
Hoắc Thanh Lam đương nhiên có thể trực tiếp đi nói. Thế nhưng, hắn cũng rõ ràng, chỉ với 1 nấy lợi thế căn bản không đủ khiến Mộc Lam chết đi, còn không bằng bắt lấy thóp này, hạn chế hắn, về sau nói không chừng còn có thể lợi dụng 1 phen. Hiện tại nói cho hắn biết là muốn ôm mục đích đàm phán. Sở dĩ nói chuyện này ra trong lúc biểu diễn cũng là vì, ở trong này Mộc Lam căn bản không có khả năng giết hắn. Bất quá hắn cùng Mộc Lam diễn vai Lâm Viễn quan hệ rất bình thường. Tiêu tốn không ít thời gian mới hỏi thăm được địa chỉ, lại dùng một chút thời gian, mới thành công hẹn gặp mặt Lâm Viễn tại nhà.
“Có, đương nhiên là có!” Ý tứ của hắn đã quá rõ ràng: “Đem Mẫn Hà... trả lại cho ta!”
Không khí trong phòng nhất thời trở nên lạnh lẽo.
Ở mặt ngoài, Mộc Lam cùng Hoắc Thanh Lam hai người là đang nói chuyện về sự tình lớp bổ túc, còn đây là trao đổi thông qua tin nhắn kịch bản.
“Thời gian dài như vậy ngươi vẫn luôn coi Mẫn Hà là đồ chơi mà thôi, cũng nên dừng tay đi! Mẫn Hà là bạn gái của ta! Đương nhiên, nếu ngươi không hài lòng, ta có thể dùng vật nguyền rủa bồi thường ngươi! Chỉ cần ngươi làm được điểm này, ta sẽ khiến tên Nhật Bản kia ngậm miệng, vĩnh viễn không nói ra chuyện này! Ngươi hiện tại muốn hảo hảo biểu hiện trước mặt Long Ngạo Thiên đại nhân, tất nhiên sẽ không hy vọng lưu lại ấn tượng xấu với hắn đi?”
“Mạc Niệm Sinh trước kia là người bên này của chúng ta. Sự tình ta làm không có gì đáng trách.”
“Mạc Niệm Sinh phải, Miyazaki Meiko không phải! Hơn nữa khi đó nàng muốn giết ta! Là địch nhân của chúng ta!”
Giờ khắc này... Mộc Lam không khỏi nhớ lại sự tình vài tháng trước.
Thời điểm Mạc Niệm Sinh làm việc cho Đọa Tinh, vẫn luôn tiến hành liên lạc với Mộc Lam thông qua Mephisto chi môn.
Mà loại người làm công tác nội gián này, bất cứ thời điểm nào cũng phải có giác ngộ sẽ chết. Mạc Niệm Sinh cũng biết, một khi hắn bại lộ, thân phận của Meiko cũng sẽ bại lộ. Lấy lý giải của hắn đối với Hầu Tước, tuyệt đối sẽ không bỏ qua bọn họ. Bất cứ sự tình nào, đều phải tính đến kết quả xấu nhất.
“Matsuki Kiyonaga?”
Đó là thời điểm đại khái 1 năm trước kia, trong 1 lần Mạc Niệm Sinh cùng Mộc Lam liên hệ.
“Đúng vậy, Mộc Lam đại nhân.” Lúc ấy bóng dáng của Mạc Niệm Sinh liên hệ với Mộc Lam, trịnh trọng nhờ hắn 1 việc: “Ta vì Đọa Tinh trận doanh làm việc là mạo hiểm sinh mệnh. Nhưng nếu ta cùng Meiko có cái gì bất trắc, hi vọng ngươi có thể giúp ta làm một việc.”
“Muốn ta giết người tên là Matsuki Kiyonaga này?”
“Đúng. Theo ta được biết, máu của ngươi có 1 bộ phận lưu lại ở thế giới hiện thực, chỉ cần ngươi biết tư liệu cụ thể về người nào đó là có thể dễ dàng kéo hắn vào Mephisto chi môn. Người này là kẻ đã bức bách Meiko đi lên tuyệt lộ. Meiko nếu không phải rơi vào tuyệt cảnh, đại khái sẽ không bị rạp chiếu phim lựa chọn trở thành diễn viên. Ngày sau cho dù nàng có thể sống sót trở về thế giới hiện thực cũng trở thành 1 tội phạm bị truy nã. Đương nhiên đây là suy xét dưới tình huống xấu nhất. Ta hy vọng, cho dù ta có chết đi thì Meiko cũng có thể may mắn tiếp tục sống sót, nhưng nàng không phải người của rạp chiếu phim thứ 10, ngươi cũng vô pháp giúp được nàng. Nhưng ít ra... Nếu chúng ta đều chết, hi vọng ngươi có năng lực báo thù cho nàng.”
“Cái này được xem như điều kiện sao?”
“Đương nhiên không phải. Chỉ là hi vọng đại nhân niệm tình ta phản bội lại rạp chiếu phim của mình, vì các ngươi làm nhiều chuyện như vậy, cho ta một hứa hẹn. Báo thù vĩnh viễn là tâm bệnh của Meiko, nàng luôn cảm giác, nếu không thể báo thù thành công thì cho dù tương lai chết đi, nàng cũng không có mặt nào đi gặp mẫu thân.”
Mộc Lam lúc ấy suy tư một chút, cho rằng chuyện này đối với hắn mà nói không có tổn hại gì, nếu vì đáp ứng điều này có thể khiến Mạc Niệm Sinh càng thêm ra sức, khăng khăng một mực làm việc vì Đọa Tinh doanh là chuyện tốt. Vì thế đã hứa hẹn. Đương nhiên không có ký khế ước.
Mạc Niệm Sinh chết đi cũng khiến trong lòng Mộc Lam thổn thức. Mặc kệ như thế nào, hắn vì rạp chiếu phim thứ 10 làm không ít chuyện. Nếu bản thân đã hứa hẹn, vậy cũng nên thực hiện lời hứa.
Đương nhiên, đối tượng báo thù không phải chỉ có Matsuki Kiyonaga năm đó hãm hại Miyazaki Meiko, mà còn bao gồm những học viên y khoa khác. Những người này Meiko đều nói lại chặt chẽ với Mạc Niệm Sinh. Đó là những kẻ dối trá, trên toà án đưa ra khẩu cung giả. Mà tư liệu về những người này, toàn bộ đều nằm trong tay Mộc Lam.
Vì thế...
Mộc Lam chỉ cần một ý niệm, liền đem những học viên năm đó cùng lớp với Miyazaki Meiko...
Toàn bộ kéo vào Mephisto chi môn, biến thành Vong Linh không sống không chết. Trong đó nhất là Matsuki Kiyonaga, đối với hắn tiến hành đãi ngộ đặc biệt, khiến linh hồn hắn vĩnh viễn thừa nhận thống khổ vô chừng mực.
Nhưng... Trước đó một đoạn thời gian, có 1 người Nhật Bản gia nhập vào rạp chiếu phim.
Matsuki Kiyonaga sau này kế thừa một bệnh viện lớn, cũng coi như nhân vật có chút danh tiếng. Hắn cùng với những người ngày xưa trong vụ án năm đó toàn bộ tử vong trong 1 đêm, làm xã hội Nhật Bản lúc đó oanh động. Tin tức đưa lên cũng có đề cập tới bản án năm đó của Miyazaki Meiko. Người đó đem án kiện nói chi tiết cho Hoắc Thanh Lam, mà vừa nhắc tới tên Miyazaki Meiko, ai cũng đoán ra được người nào làm chuyện này.
Miyazaki Meiko là người của Hầu Tước, báo thù cho nàng là loại hành vi sẽ gợi ra tâm lý kiêng kỵ cho Long Ngạo Thiên. Cho nên, Hoắc Thanh Lam quyết định lợi dụng việc này uy hiếp Mộc Lam!
Thế nhưng... Mộc Lam đưa ra đáp án rất đơn giản.
“Ngươi muốn thì cứ nói đi.”
“Ngươi... Ngươi lúc trước muốn Mẫn Hà đơn giản chỉ là 1 phút bốc đồng mà thôi! Chẳng lẽ nàng so với hình tượng của ngươi trước mặt chủ nhân mới quan trọng hơn? Ngươi không phải luôn giỏi về tâm kế sao? ngươi không phải nên trước tiên hướng chủ nhân mới biểu hiện trung tâm sao?”
“Ta yêu nàng.”
Ba chữ này, giống như sấm sét vang lên bên tai Hoắc Thanh Lam, khiến hắn nửa ngày cũng không phản ứng nổi.
“Ngươi... Ngươi nói cái gì?”
“Ta chưa từng có ý nghĩ coi Lý Mẫn Hà là đồ chơi. Ta, yêu nữ nhân này. Chỉ đơn giản như vậy.”
Hoắc Thanh Lam nhìn thấy trên bàn có 1 chén nước, lập tức cầm lấy đổ vào trong miệng.
Sau khi uống nước, hắn sửa sang lại đầu tóc, tiếp tục gửi tin nhắn: “Ngươi... Ngươi nói ngươi yêu nàng? Ngươi yêu một người, chính là bắt buộc nàng lên giường với ngươi sao?”
“Tùy tiện ngươi hiểu như thế nào. Đúng, ta giỏi về tâm kế, dã tâm của ta là bò lên trên, nhưng Mộc Lam ta có vài thứ sẽ không bao giờ lấy ra giao dịch!”
Hoắc Thanh Lam cứ lăng lăng đứng ở kia, hồi lâu vẫn chưa phục hồi được tinh thần.
Lúc này, sự tình về lớp bổ túc trong kỳ nghỉ hè, Diệp Tưởng tự nhiên rất nhanh thông qua Vũ Sóc [ Di Hoa ] biết được.
Chẳng qua, dựa theo lẽ thường, dưới tình huống biết được sự thật về trường trung học Quảng Nguyệt còn chủ động tới trường học, không khỏi không hợp với lẽ thường, chỉ sợ sẽ NG. Hơn nữa, trước mắt với thực lực này của Diệp Tưởng, chỉ sợ đi cũng sẽ chịu chết. Cho nên vẫn là xem kịch bản an bài. Đương nhiên, đám người Long Ngạo Thiên, Mộc Lam tham gia là điều xác định không cần nghi ngờ.
Ý nghĩ của Vũ Sóc là, cho rằng Diệp Tưởng không tất yếu phải đi, nhiều nhất là nàng cùng Hầu Tước đi đã đủ rồi. Nếu mục đích là khai thác kịch tình mà nói, Vũ Sóc cho rằng có nàng cùng Hầu Tước là đủ. Cho dù an bài Diệp Tưởng, cũng có thể đại khái không đi. Lần trước ở trong [gia tộc Nightliar], dựa vào đem Ma Vương vĩnh viễn phong bế trong hắc động, Diệp Tưởng đạt được vé chuộc cái chết tương đối dày, cho nên dù khấu trừ đi 1 bộ phận cũng không tính là lớn.
Điều này làm cho Diệp Tưởng cảm giác rất vô lực. Chẳng lẽ hắn cứ như vậy không thể khôi phục thực lực lúc trước sao? Nếu cứ tiếp tục như vậy, trong bộ phim này hắn chẳng phải căn bản chết không cần nghi ngờ sao.
Trước mắt, chờ mong duy nhất là có thể tìm được phương pháp sinh tồn trong bộ phim này. Bất cứ bộ phim kinh dị nào cũng sẽ không đẩy diễn viên tới cục diện phải chết không thể nghi ngờ.[ chưa xong còn tiếp...]
@by txiuqw4