Rạp Chiếu Phim Kinh DịHắc Sắc Hoả Chủngwww.
Q.14 - Chương 127 - Hầu Tước! Vũ Phàm! Sinh Tử Ràng Buộc!
Nại Hà kiều, dưới sự ra tay của Diệp Tưởng đã trở thành một mảnh rách nát.
Mà đám người Vũ Sóc phía sau Diệp Tưởng cũng cùng theo hắn đi lên Nại Hà kiều.
Thân ảnh màu đen kia cứ đứng lù lù như vậy, không hề nhúc nhích!
Áp lực cực lớn đập vào mặt Diệp Tưởng khiến hắn cơ hồ không thể nhúc nhích! Ngay cả hô hấp cũng dừng lại!
“Nghịch Loạn Âm Dương Ngũ Hành đại trận!”
Lúc này, Vũ Phàm tiến hành truyền âm mật cho Diệp Tưởng [ chú ý, là truyền âm mật, không phải tin nhắn kịch bản, thuộc về một loại lời kịch. ]: “Dạ Vương, chúng ta muốn chạy chỉ có một biện pháp! Bố trí Nghịch Loạn Âm Dương Ngũ Hành đại trận trên Nại Hà kiều!”
Nghịch Loạn Âm Dương Ngũ Hành đại trận! Đây chính là kế hoạch ban đầu của Hạ Hầu gia tộc khi lẻn vào âm phủ! Một khi bố trí đại trận này liền có thể trở về dương gian! Nói đến cùng chính là một loại truyền tống trận vượt qua hai giới âm dương!
Muốn trước khi Phong Đô thành sụp đổ chạy thoát là không hiện thực. Huống chi bây giờ còn có một Tần Quảng vương ở đây!
“Ngươi có thể bố trí được sao?”
“Ta cũng từng học tập qua trận pháp, gia chủ chính là vì phòng ngừa loại tình huống thế này phát sinh nên đã truyền cho ta phương thức bố trí Nghịch Loạn Âm Dương Ngũ Hành đại trận! Chỉ cần bày trận hoàn tất là có thể chạy!”
Trận pháp này ngay từ ban đầu là muốn lấy huyết mạch gia tộc Hạ Hầu để xúc phát, như vậy độ khó sẽ cao hơn một chút. Bất quá hiện tại là chạy trốn, phần phiền toái này tự nhiên phải bỏ bớt, hơn nữa như vậy Dante cùng Tịch Kính mới có thể chạy trốn. Hạn chế do gia tộc thiết trí cũng là để phòng ngừa người bên ngoài Hạ Hầu gia tộc vận dụng trận pháp này, dẫn đến âm phủ rơi vào hỗn loạn, sẽ khiến Diêm Vương chú ý tới. Chỉ cần người của Hạ Hầu gia tộc sau khi chết, thông qua Nghịch Loạn Âm Dương Ngũ Hành đại trận trên nại hà kiều hoàn dương, là có thể đoạt xá trùng sinh. Chẳng qua, không có ai dự đoán được sẽ xuất hiện một kẻ điên như Thôi phán quan. Không tiếc gánh tội nghiệt cũng muốn phá hủy toàn bộ Phong Đô thành!
“Mất bao lâu?”
Vũ Phàm rất nhanh cấp ra đáp án.
"Nhanh nhất cũng phải nửa giờ. Đây đã là đơn giản nhất có thể, hơn nữa loại tốc độ xây dựng truyền tống trận, còn có phiêu lưu sẽ rơi vào không gian loạn lưu.”
“Nửa giờ. Không thể dài hơn!”
Nửa giờ, ba mươi phút. Đặt ở bình thường cũng là một đoạn thời gian ngắn ngủi, nháy mắt liền qua đi. Nhưng hiện tại... muốn chịu đựng qua nửa canh giờ này là gian nan cỡ nào!
“Huyến Âm.” Diệp Tưởng nhìn nàng một cái, nói: “Ta cần ngươi!”
Vũ Sóc hiểu ý.
“Được!”
Lúc này, đã không còn là biểu diễn mà là tình cảm chân thật.
Dắt tay cùng tiến thối, đời này ai cũng sẽ không buông tay đối phương. Trừ phi có một bên tử vong, bằng không nhất định sẽ cùng nhau đi đến cuối đời!
Diệp Tưởng thở sâu, hai mắt trở nên vô cùng kiên định!
Hắc Diêm trong tay tản ra khí tức làm người ta kinh ngạc!
Không gian chung quanh toàn bộ đều sụp đổ, hình thành một hố đen! Tất cả tia sáng giờ khắc này đều triệt để bị hấp thu, Nại Hà kiều đã bắt đầu lung lay sắp đổ!
Bóng đen từ từ đi tới, càng tiếp cận càng làm người ta cảm nhận được sự đáng sợ của Tần Quảng vương!
Mà thể chất linh môi của Vũ Sóc đem lực lượng hắc ám cường đại chung quanh tiến hành chuyển hoán, tiến nhập vào trong cơ thể Diệp Tưởng, trở thành trợ lực cho hắn!
Đối với Diệp Tưởng lúc này, Vũ Sóc giống như một bình ắc uy!
Lực lượng hắc ám trong người Diệp Tưởng dũng mãnh tràn vào Hắc Diêm. Hắn đang tích tụ lực lượng.
Nếu muốn kiên trì ba mươi phút, tất nhiên sẽ là một hồi kịch chiến lâu dài. Như vậy hắn cần Vũ Sóc phải ở bên cạnh hắn! Chỉ cần có nàng là “Bình ắc quy”, lực lượng hắc ám trong thiên địa có thể lấy hoài dùng không kiệt!
Hơn nữa... Một phương diện khác, còn có một vấn đề. Vũ Phàm muốn bố trí Nghịch Loạn Âm Dương Ngũ Hành đại trận, Hầu Tước tất nhiên sẽ ngăn cản! Thế nhưng lúc này hắn không thể nào đi giúp nàng, có thể giúp nàng, cũng chỉ có Dante!
Thân ảnh Tần Quảng vương đã ngày càng gần!
“Chết!”
Lực lượng hắc ám khổng lồ thổi quét tới, hắc diêm trong tay Diệp Tưởng lại lần nữa vung lên!
Nại Hà kiều nát vụn từng đoạn, cỗ lực lượng kia thậm chí còn đem tất cả âm khí thôn phệ hầu như không còn, sau đó hung hăng va chạm lên người Tần Quảng vương!
Lực lượng hắc ám vừa rồi Diệp Tưởng phóng ra, ngay cả Nại Hà kiều cũng có thể hủy đi, lực lượng đã đạt tới một tình cảnh rất đáng sợ. Nhưng ngay cả như vậy, muốn giết Tần Quảng vương, vẫn còn chênh lệch quá xa!
Dưới bóng đêm tuyệt đối, Tần Quảng vương vẫn như cũ từng bước một đi tới!
Bóng tối phô thiên cái địa làm người ta cảm giác hít thở không thông, Diệp Tưởng hiểu được, cự ly của hắn hôm nay còn cách Diêm Vương quá xa!
Chịu đựng qua nửa giờ...
Giết!
Diệp Tưởng xông thẳng tới! Hắn tất yếu phải rời chiến trường ra xa nơi Vũ Phàm bố trí Nghịch Loạn Âm Dương Ngũ Hành đại trận!
Về phần Ôn Vũ Phàm...
Nàng đang trong quá trình bày trận, tự nhiên gặp phải sự cản trở của Hầu Tước.
Hầu Tước tự nhiên không có lựa chọn khác.
Nhân vật hắn sắm vai cần phải giết chết Vũ Phàm.
Giờ khắc này, Hầu Tước mới chính thức nhìn thẳng vào Vũ Phàm trước mắt.
Thật lâu trước kia, lần đầu tiên nhìn thấy Vũ Phàm chỉ bởi vì khi đó hắn cần cam đoan sự sinh tồn của Diệp Tưởng, mà Vũ Phàm có được Đạo Niệm linh thể, có thể tiến vào mộng cảnh của hắn, bởi vậy hắn muốn đem nàng bồi dưỡng thành bảo tiêu của Diệp Tưởng. Chỉ thế thôi.
Nàng chỉ là một quân cờ của Hầu Tước, thậm chí trên một trình độ nhất định là một quân cờ dùng để phản chế Diệp Tưởng. Không còn bất cứ một khái niệm nào khác.
Nhưng... Sai sót ngẫu nhiên, bởi vì nàng thế thân cho nhân vật nguyên lai của Sa La, cho nên nàng vì hắn sinh ra Dante. Từ sau đó, nàng một mực yên lặng bên cạnh hắn, cũng không đòi hỏi gì, chỉ vì hắn và con trai mà đưa ra hết thảy phụng hiến và hy sinh.
Mà hắn hôm nay... Thế nhưng, phải giết nàng sao?
Chính mình... Cũng không yêu Vũ Phàm, mối liên hệ duy nhất giữa hắn và nàng là Dante. Nhưng... Quả thật chỉ có như thế?
Con người thường thường sẽ cảm giác, tình yêu khắc cốt minh tâm, oanh oanh liệt liệt, ngọc thạch câu phần mới là chân ái vĩnh hằng. Không biết chân ái vốn sinh ra từ trong sinh hoạt vô cùng bình thường, sinh ra từ trong ngôn ngữ giản dị lạnh nhạt, sinh ra từ trong thói quen lơ đãng thường ngày.
Đương nhiên phải tới khi Hầu Tước giơ lên đồ đao, hắn mới chính thức nhìn thẳng vào Vũ Phàm.
Hắn vẫn đang luôn trốn tránh sao?
“Tiêu Thạch, ngươi cũng ở tại Hạ Hầu gia tộc nhiều năm, thật sự muốn đuổi tận giết tuyệt sao?”
Tuy rằng nguồn sáng đã bị hố đen của Diệp Tưởng thôn phệ, thế nhưng thần niệm của Vũ Phàm đủ để thay thế ánh mắt. Nàng cho dù từ nay về sau có bị mù cũng vẫn có thể sinh hoạt như người bình thường.
Mà nàng, cứ như vậy giằng co cùng Hầu Tước.
Thực lực của nàng hiện tại tuy rằng cũng đột nhiên tăng mạnh, thế nhưng Hầu Tước muốn giết nàng, nàng thật không có bao nhiêu cơ hội sống sót.
Hầu Tước một đời này, xưa nay tâm ngoan thủ lạt, tâm cơ thâm trầm, vì đạt được mục đích không từ thủ đoạn, chỉ cần có thể hoàn thành mục đích, không để ý hi sinh. Đổi lại bất cứ người nào khác, hắn sẽ không chút do dự ra tay giết người, cho dù đối phương là người vô tội hắn cũng không có nửa phần lương tâm bất an. Nhưng... Đối phương nếu đổi thành Vũ Phàm, hắn, quả thật có thể xuống tay?
Thế nhưng, không thể kéo dài, nếu kéo dài nữa chính là ng.
“Dante... Giết ta đi!” Hầu Tước phát cho Dante một tin nhắn: “Giết ta đi!”
Mà lúc này, Dante đang ngăn ở giữa Vũ Phàm cùng Hầu Tước. Thời điểm nhận được tin nhắn, hắn cơ hồ không dám tin.
Trong ấn tượng của Dante, phụ thân đối với mẫu thân không có tình yêu, phụ thân lại vì mẫu thân mà lựa chọn tử vong?
“Ta sẽ tạo cho ngươi một cơ hội để giết ta! Sau đó, mang mẫu thân ngươi tới rạp chiếu phim linh độ!”
Sống tới ngày nay, Hầu Tước biết, trận chiến ngày hôm nay hy vọng sống sót không lớn, hơn nữa cho dù có thể sống sót, cũng phải lấy tiền đề là giết chết Vũ Phàm, giết chết mẫu thân của con trai hắn! “Thê tử” của hắn!
Cái gì gọi là yêu?
Hầu Tước xưa nay lãnh khốc vô tình, nhưng, con người có thể vô tình tuyệt đối sao?
Ôn Vũ Phàm cho dù lúc bản thân mình chật vật khó khăn cũng không chê, làm bạn bên người hắn, cho dù hắn đối với nàng lãnh đạm không thay đổi, vì dưỡng dục Dante mà trả giá càng lớn hơn nữa. Càng bởi vì hắn, triệt để quyết liệt với đồng bạn cùng rạp chiếu phim, cùng bằng hữu tốt nhất coi như người xa lạ.
Nếu vì sinh tồn mà hắn giết nàng, dứt khoát chính là cầm thú không bằng!
Hắn cũng chẳng phải người tốt, nhưng tuyệt đối không phải loại người mất hết nhân tính. Đối với hắn, sinh mệnh có giá trị rất cao, nhưng không phải trí cao vô thượng, có một vài thứ còn giá trị hơn...
Tỉ như, nữ nhân trước mắt này.
“Giết ta đi, Dante! Ngươi là vì bảo vệ mẫu thân mà giết ta, cũng không phải giết cha!”
Hầu Tước hạ ra chỉ thị này đối với Dante, thế nhưng Dante quả thật có thể làm như vậy sao?
Vì bảo vệ mẫu thân, mà giết chết phụ thân?
Hắn... Quả thật có thể làm như vậy sao?
@by txiuqw4