sachtruyen.net - logo
chính xáctác giả
TRANG CHỦLIÊN HỆ

Rạp Chiếu Phim Kinh Dị - Quyển 14 - Chương 130 - [ Âm Phủ Bản Đồ ], Đóng Máy!

Rạp Chiếu Phim Kinh DịHắc Sắc Hoả Chủngwww.

Q.14 - Chương 130 - [ Âm Phủ Bản Đồ ], Đóng Máy!

Tịch Kính đang tìm hiểu [ Chư Thiên Vãng Sinh Luân Hồi kinh ] Khổ Hải thiên.

Nhưng... Muốn vượt qua khổ hải, nói dễ hơn làm?

Cho dù trong mộng cảnh được gia tốc, tư chất của nàng cũng rất cao, thế nhưng [ Chư Thiên Vãng Sinh Luân Hồi kinh ] thật sự quá khó! Huống chi cho dù nàng thật sự vượt qua khổ hải, thực lực có tinh tiến cũng không thể đạt tới cấp độ như phụ thân Diệp Tưởng, chống lại Tần Quảng vương càng là người si nói mộng.

Điểm này bản thân Tịch Kính rất rõ ràng. Nhưng dưới cục diện trước mắt, nàng đâu thể làm gì khác?

Mà hết thảy, đối với Vũ Phàm có thể nhìn rõ toàn cảnh thế giới mộng, tất cả đều thu vào tầm mắt.

Bọn họ... vẫn còn quá yếu!

Giống như lúc trước đối mặt với biển địa ngục trùng hay quỷ triều tại trường trung học Quảng Nguyệt, yếu đuối vô lực, chỉ có thể tùy ý để chúng xâm lược! Cuối cùng, chỉ có thể giống như kịch bản miêu tả, chết trong bộ phim kinh dị cuối cùng này!

Bọn họ không có đường sống để lựa chọn!

Vũ Phàm cơ hồ cắn nát môi, đến cuối cùng nàng chỉ có thể đưa ra một kết luận, chính là tin tưởng Diệp Tưởng!

Diệp Tưởng, chính là hy vọng sống của mọi người!

Bởi không gian thường xuyên tan vỡ, Vũ Phàm hiện tại không thể nào điều tra tình huống không gian phía trước. Một trận chiến giữa Diệp Tưởng cùng Tần Quảng vương thật sự khó dò thành bại.

Diệp Tưởng... xin ngươi! Xin ngươi phải chiến thắng Diêm Vương!

Sau đó ta cũng cần phải bố trí Nghịch Loạn Âm Dương Ngũ Hành đại trận thành công!

Lúc này Vũ Phàm sau khi đã đem trận kỳ bố trí hoàn tất, liền niệm tụng chú ngữ. Đồng thời, nàng phát đi tin nhắn cho Hầu Tước cùng Dante: “Không cho phép lại đối phó với Diệp Tưởng! Nghe thấy không? Bằng không ta tuyệt đối không bỏ qua cho hai người các ngươi! ”

Vũ Phàm lần đầu tiên biểu đạt ý kiến một cách kiên định như vậy, thẳng thắn mà nói, đến cả Dante cũng không ngờ tới.

Mẫu thân... Chung quy quá mức mềm lòng. Trong thế giới địa ngục này, chỉ người tâm độc thủ lạt mới có thể sống sót. Chính cái gọi là ta không chết thì ngươi chết! Tâm tính mẫu thân như thế, nào có thể sinh tồn trong thế giới địa ngục?

Thực ra, Vũ Phàm không phải không biết điểm này. Nhưng... Diệp Tưởng và Vũ Sóc, hai người đó nàng tuyệt đối không thể để họ chết! Chỉ thế thôi! Nàng cũng không phải thánh nhân, nàng chỉ muốn bảo vệ đồng bạn ngày xưa!

Tịch Kính đang trong quá trình tìm hiểu [ Chư Thiên Vãng Sinh Luân Hồi kinh ] bỗng nhiên nhìn thấy mẫu thân xuất hiện ở trước mặt!

“Mẹ?”

Tịch Kính lập tức bổ nhào vào tới Vũ Sóc trước mặt!

Vũ Phàm liều chết bảo vệ tàn hồn cho Vũ Sóc, đưa nàng vào bên trong mộng. Giống như lúc trước nàng liều mạng bảo vệ Hầu Tước vậy!

Những điều nàng có thể làm, chỉ có như thế!

Giờ khắc này...

Bên cạnh Diệp Tưởng, bởi vì không gian đã là một mảnh hỗn loạn, hắn không biết mình đang ở âm gian địa phủ hay là ở một không gian nào khác. Cái vòng trên tay hắn đã dày đặc các vết nứt. Lúc nào cũng có thể vỡ tung!

Nhưng... Hắn sẽ không ngã xuống! Tuyệt đối không thể!

Vũ Phàm gửi tin nhắn báo cho hắn biết, nàng hiện tại đã an bài Vũ Sóc và Tịch Kính ở trong mộng của nàng, để hắn không cần phải lo lắng.

“Vũ Phàm, ơn này, Diệp Tưởng ta tuyệt không dám quên!”

Lệnh Hồ Nguyệt Quang, còn có Vũ Phàm, Diệp Tưởng ghi khắc ân tình của họ trong lòng!

Hắn cầm trong tay Hắc Diêm, đối mặt với Tần Quảng vương. Nổi giận gầm lên một tiếng, lại lần nữa xông lên, đem Hắc Diêm đâm thẳng mà tới!

Một trận chiến này, thực lực cách xa nhưng dựa vào vòng tay này mới có thể miễn cưỡng bù lại chênh lệch!

Thế nhưng... Rất nhanh cũng sẽ vỡ vụn, tuyệt vọng sẽ nối gót mà tới!

“Giết! Giết! Giết! Giết! Giết! Giết! Giết! Giết! Giết! Giết! Giết! Giết! Giết! Giết! Giết! Giết! Giết! Giết! Giết! Giết! Giết! Giết! Giết! Giết! Giết! Giết! Giết!”

Giết! Giết Diêm Vương!

Chỉ có giết Diêm Vương, ta mới có thể sống!

Vũ Sóc mới có thể sống!

Tịch Kính mới có thể sống!

Vũ Phàm... Nàng cũng có thể tiếp tục sống!

Cho nên cần phải giết!

Ý niệm giết chóc vô cùng mạnh mẽ bành trướng trong lòng Diệp Tưởng!

Rốt cuộc!

Cánh tay còn sót lại của hắn đem Hắc Diêm kiếm... Đâm vào trong cơ thể Tần Quảng vương! Mà hắn cũng ngay sau đó ôm lấy cơ thể Tần Quảng vương!

Hắn, rốt cuộc bắt được Diêm Vương!

Trước khi tiến vào rạp chiếu phim địa ngục, hắn chỉ là một lao động kế toán bình thường, cho tới bây giờ, hắn đã đạt tới tình cảnh có thể uy hiếp Diêm Vương! Thực sự là khó có thể mà tin được!

Hết thảy, tựa như một giấc mộng!

Tất cả chuyện xưa đều rõ ràng trước mắt!

Phương Lãnh... Vũ Sóc... Vũ Phàm... Tiêu Mộng Kỳ... Thành Tuyết Tùng... Lý Duy Tư... Mạc Thu Thực...

Những người này đều là người của rạp chiếu phim thứ 13.

Tuyệt đại đa số đều đã chết trên con đường trải đầy gai góc!

Khóe miệng tràn ra máu tươi, ý thức có chút mơ hồ, một cánh tay bị gãy không nói, linh hồn cũng vì một kích cuả Hầu Tước mà tổn thương rất nặng.

Hắn gắt gao tóm chặt thân thể Diêm Vương, tự nhiên cũng nhận phải công kích càng thêm mãnh liệt!

Nhưng vậy thì tính sao?

Một đường đi đến ngày hôm nay, chứng kiến quá nhiều người tử vong, cũng vì thế thay đổi tín niệm một độ hắn từng kiên trì theo đuổi. Có thể làm, không thể làm, hắn đều đã làm!

Hắn từng vì không muốn để bản thân biến thành ác ma mà phong ấn bản thân. Thế nhưng lại cũng chính là hắn tự tay đem phong ấn kia đánh vỡ. Hiện tại hắn có thể vì sống sót mà hy sinh người khác. Hắn đã trở thành một người mà đến ngay cả bản thân cũng không nhận ra. Nhưng cho dù là như vậy hắn cũng muốn sống sót, cùng vợ và con gái sống sót. Hắn không để ý có biến thành ác ma hay không! Bởi vì hắn hiểu được, ở địa ngục này không phân biệt thiện hay ác, chỉ dựa theo năng lực mà nói chuyện.

Đây là một thế giới ca tụng cường giả, vùi dập kẻ yếu!

Chỉ có nhỏ yếu mới chính là tội nghiệt duy nhất! Hơn nữa còn là tội chết không thể đặc xá!

Kẻ yếu chỉ có thể bị đào thải, bị giết chết, bị giẫm lên tôn nghiêm, bị người triệt để quên đi! Chỉ có cường giả mới có thể chúa tể vận mệnh, có thể thay đổi nguyên kịch bản, có thể lựa chọn nhân vật của chính mình, thậm chí đoạt lấy aura nhân vật chính! Chỉ đơn giản như vậy!

Ta... Không muốn trở thành kẻ yếu, không muốn kéo dài hơi tàn, không muốn bị người khác tàn nhẫn giết chết, cuối cùng ngay cả nửa điểm tôn nghiêm cũng không còn, bị người khác triệt để lãng quên. Ta không muốn con gái của ta cũng phải trải qua cuộc sống như vậy!

Cho nên vì điều này, cái gì ta cũng có thể làm!

Cho nên... Vì sống sót... Tần Quảng vương, đi tìm chết cho ta!

Theo tiếng rít gào điên cuồng, hắn đem Hắc Diêm càng đâm sâu vào cơ thể Tần Quảng vương!

Lúc này, vòng tay đã bên bờ vực ta vỡ, một khi vòng tay vỡ ra cũng chính là thời khắc tử kỳ của Diệp Tưởng!

Aura nhân vật chính đã không thể bảo vệ được hắn.

Theo từng tấc kiếm Hắc Diêm đâm vào, Diệp Tưởng cũng đem lực lượng tối cường kia điên cuồng lao vào trong cơ thể Tần Quảng vương!

“Chết! Chết! Chết! Chết! Chết! Chết! Chết! Đi tìm chết cho ta!”

Diệp Tưởng thậm chí còn không diễn theo kịch bản!

Sát niệm trong đầu hắn sôi trào, toàn bộ sát niệm kia được hắn quán chú vào Hắc Diêm trong tay! Sau đó hắn túm lấy Hắc Diêm, hung hăng lôi về phía trước!

“Xoạc”!

Lần này...

Thân thể Tần Quảng vương thế nhưng bị chém thành hai nửa!

Giờ khắc này, vòng tay cũng triệt để vỡ vụn!

Mà cánh tay còn lại của Diệp Tưởng cũng vào giờ khắc này mất đi!

Sau đó, hắn rơi vào khe nứt không gian phía dưới, một lần nữa trở về âm gian địa phủ!

Lúc này Diệp Tưởng đã hao tổn hết sức lực trong cơ thể.

Máu hắn phun ra đã không thể nào đo được.

Thương thế về mặt linh hồn một khắc này bạo phát toàn diện, làm hắn cảm giác sống không bằng chết!

Thế nhưng, hắn lại rất vui mừng...

Ta... Rốt cuộc giết chết được Tần Quảng vương!

Bởi vậy... Vũ Sóc, Tịch Kính... Có thể sống sót rồi...

Chúng ta tuy rằng là kẻ yếu, nhưng ta đã giết chết cái kẻ cao cao tại thượng Tần Quảng vương kia!

Đi tới rạp chiếu phim linh độ... Sau đó nhất định có một ngày có thể so với hiện tại càng trở nên mạnh mẽ hơn nữa! Đến lúc đó, chúng ta có thể xoay chuyển vận mệnh của chính mình... rồi sẽ có thời điểm, không cần tới vòng tay này ta vẫn có thể giết chết Tần Quảng vương...

Nếu... Nếu có ngày đó mà nói...

Lúc này, một bàn tay thò lại một phen nâng Diệp Tưởng dậy!

Sau đó từ bàn tay kia truyền tới một lực lượng làm Diệp Tưởng trong nháy mắt khôi phục tất cả thương thế, kể cả tổn thương linh hồn!

Diệp Tưởng nhìn qua, kinh ngạc phát hiện... Đó là...

Địa thi! Cũng chính là Miyazaki Meiko!

Thực Âm chi Thủ cuả nàng đem tất cả thương thế trên người Diệp Tưởng chữa trị triệt để!

Mà người chủ ý làm như vậy chính là Vũ Phàm! Nàng là người Tông gia, cũng có thể thao túng địa thi!

Vũ Phàm tê liệt ngã xuống đất, nhẹ nhàng thở ra.

Rốt cuộc...

Rốt cuộc thành công!

Hết thảy, đã triệt để hạ màn![ chưa xong còn tiếp ]

ps: Hôm nay đi đem mẫu thân tro cốt gởi lại đến mộ viên đi, bận rộn cả một ngày, hiện tại cuối cùng là mã hoàn 2 chương.

[ âm phủ bản đồ ] này một quyển còn tiếp gần nửa năm, rốt cuộc kết thúc, trong quá trình này mẫu thân qua đời, trải qua rất nhiều. Mà này cũng là [ Địa Ngục rạp chiếu phim ] một biến chuyển. Hi vọng mọi người tiếp tục duy trì quyển sách!


SachTruyen.Net

@by txiuqw4

Liên hệ

Email: [email protected]

Phone: 099xxxx