sachtruyen.net - logo
chính xáctác giả
TRANG CHỦLIÊN HỆ

Rạp Chiếu Phim Kinh Dị - Quyển 15 - Chương 07 - Hồi Ức Thiếu Nữ

Rạp Chiếu Phim Kinh DịHắc Sắc Hoả Chủngwww.

Q.15 - Chương 07 - Hồi Ức Thiếu Nữ

Giây phút Tịch Kính ra tay, nàng dường như... quên hết tất cả...

Trong đầu, ký ức ngày xưa kéo trở về...

Một buổi chiều trời trong nắng ấm.

Một đám con nít đang chơi đùa nhốn nháo. Có một thiếu nữ chừng mười sáu mười bảy tuổi ngồi trên thảm cỏ. Dung mạo thiếu nữ rất mĩ lệ, trên tay nàng đang cầm một cuốn truyện tranh, tay trái cầm một thanh chocolate đang nhấm nháp.

Nàng hết sức chăm chú, tất cả sự tập trung đều dồn lên cuốn truyện trong tay, đối với mọi thứ xung quanh đều không để ý.

Bỗng nhiên, một bàn tay thò lại, giật đi cuốn truyện trong tay thiếu nữ!

“A... Ai... Dante!”

Trước mắt thiếu nữ là một thiếu niên tuấn mỹ không giống người phàm. Thiếu niên thản nhiên nhìn thiếu nữ đang ngồi dưới đất nói: “Tịch Kính, chương trình kỹ xảo biểu diễn an bài cho ngươi, ngươi đã hoàn thành hay chưa? ”

“Ta... Ta...”

“Có thời gian đọc truyện ăn vặt, sao không đặt tâm tư vào nghiên cứu kỹ xảo biểu diễn?”

“Dante!” Tịch Kính mặt đỏ lên, nói: “Ngươi... Ngươi đừng nói cho cha mẹ ta biết được không? Ta căn bản không muốn làm diễn viên a! ”

Dante ném cuốn truyện trong tay đi, thế mà lại rất chính xác rơi vào một thùng rác phía xa!

“Ngươi...” Tịch Kính nhất thời giận dữ: “Ta còn chưa đọc xong đó!”

“Ngươi còn chưa tỉnh táo lại sao?” Dante cầm chặt tay Tịch Kính, kéo nàng tới trước mặt mình, giờ phút này, gương mặt hai người chỉ cách nhau vài phân: “Thích? Ngươi nghĩ rằng ta thích cho nên mới luyện tập kỹ xảo biểu diễn sao? Tổng sẽ có một ngày chúng ta phải tới rạp chiếu phim địa ngục. Ngươi cho rằng... Đó là nơi dễ sống sót sao? ”

“Ta...”

Tịch Kính làm sao không biết điểm này? Nhưng chỉ dựa vào lời nói, nàng làm sao biết được sự tàn khốc của rạp chiếu phim địa ngục.

“Ngươi không có quyền lãng phí thời gian để giải trí, nếu ngươi còn muốn sống. ”

“Ngươi không cần quản ta! Ngươi cũng không phải cha mẹ ta! ”

“Cha mẹ ngươi trao quyền cho ta, ta có nghĩa vụ phải chiếu cố ngươi! ”

“Ta sẽ không biểu diễn đâu! Ta không giống ngươi, ngươi cái gì cũng có thể làm tốt, ba mẹ ta lúc nào cũng so sánh ta với ngươi! Nếu không có ngươi thì tốt rồi! ”

Tịch Kính muốn thoát khỏi Dante. Nhưng... Dante sẽ buông nàng ra sao?

Trong lúc hai người đang giằng co, không gian chung quanh đang náo nhiệt đột nhiên vô cùng an tĩnh. Hơn nữa bầu trời cũng trở nên u ám như sắp có cơn mưa lớn rơi xuống.

Tịch Kính giật mình một chút. Nàng nhìn quét bốn phía, bọn nhỏ vừa rồi đang chơi đùa đi đâu rồi?

Chạy tới nơi nào rồi ta?

Nàng còn chưa kịp nghĩ nhiều, bỗng nhiên gương mặt kịch biến!

Nàng nhìn thấy, giờ phút này, trên cửa sổ tầng bốn ở một tòa nhà cách đó không xa, có một nữ nhân sắc mặt trắng bệch đang nhìn nàng!

Dante tự nhiên cũng chú ý tới.

Nơi này là thế giới mộng. Tất cả tự nhiên... đều nằm dưới ý chí an bài của mẫu thân.

“Dante... Kia... là quỷ sao? ” Tịch Kính mưa dầm thấm đất, tự nhiên đối với quỷ hồn cũng không có gì xa lạ: “Vì cái gì lại...”

“Theo sát ta.”

Dante giữ chặt tay Tịch Kính, chậm rãi đi xuống bụi cỏ. Hắn đại khái biết ý tứ của mẫu thân. Hẳn muốn dùng phương thức này huấn luyện đi. Bởi thế, hắn nhanh chóng kéo Tịch Kính tới tòa nhà bên kia!

“Đợi đã... Dante... Chúng ta phải đi vào sao?”

“Đương nhiên. Nơi này là thế giới mộng, tất cả đều vận chuyển dưới ý chí của mẫu thân, ngươi không chết được. Đây chỉ là một thí nghiệm nhỏ để rèn luyện đảm lược và ứng biến của chúng ta mà thôi.”

“Ta... Ta sợ a!”

Mặt Tịch Kính đã không còn chút máu. Thân là nữ giới, sợ quỷ đương nhiên là thiên tính, lại càng không cần nói tới, bản thân Tịch Kính còn biết quỷ thật sự tồn tại!

Nhưng tay Dante căn bản giống như kìm sắt, thoát không ra. Hắc ma pháp Tịch Kính tu luyện ở trước mặt Dante hoàn toàn không đủ nhìn. Cho nên nàng chỉ có thể bất lực để Dante kéo vào bên trong tòa nhà kia.

Toàn bộ tòa nhà âm trầm vô cùng, không có nửa điểm sinh khí, mạng nhện giăng đầy, tro bụi khắp nơi, khí tức ma quái tràn ngập không gian.

“Xin ngươi... Dante, ta thật sự không muốn ở chỗ này...”

Nhưng Dante lại ngoảnh mặt làm ngơ, hắn chỉ lo bắt lấy tay Tịch Kính.

Bỗng nhiên, bóng đèn trên đỉnh đầu đột nhiên nổ tung! Tịch Kính sợ tới mức hét lên một tiếng, nhìn Dante liên tục lắc đầu.

Hắn rất lo lắng cho tương lai của Tịch Kính, nàng như vậy làm sao có thể sống sót trong sự tàn khốc của rạp chiếu phim địa ngục!

Mẫu thân làm quả thực không sai! Nên rèn luyện đảm lược cho nàng một phen!

Mà khi đèn sáng lên một lần nữa, bọn họ nhìn thấy bên trong hành lang cư nhiên nhiều thêm ra một thi thể đầm đìa máu tươi!

“A!”

Xuất phát từ bản năng nữ giới, Tịch Kính nhào vào trong lòng Dante!

Bỗng nhiên bị Tịch Kính ôm lấy, Dante cảm nhận được hương thơm cùng cơ thể mềm mại của Tịch Kính. Cho dù với định lực của Dante cũng không khỏi hoảng hốt trong nháy mắt.

Bất quá, hắn lập tức phản ứng lại, đẩy Tịch Kính ra!

Chỉ có chút trình độ như vậy mà ngươi đã sợ hãi tương lai quay phim kinh dị, làm sao có thể sống sót?”

Lúc này Dante hoàn toàn là một bộ dáng tức giận không được tranh cãi. Hiện tại nhớ lại, nếu không phải Dante ôm một mối mong đợi to lớn với nàng, thì biểu hiện sao lại thất vọng như vậy?

“Ta... Ta biết rồi.”

Tịch Kính hiển nhiên nói năng rất miễn cưỡng, hai chân run rẩy đủ để chứng minh nội tâm đang sợ hãi của nàng.

Dante mang theo nàng vượt qua cái thi thể kia, sau đó bước lên lầu. Toàn bộ quá trình hắn đều có vẻ rất lạnh nhạt, trấn định, còn Tịch Kính lại nơm nớp lo sợ, kinh hoảng lúc nào đó quỷ hồn đột nhiên xuất hiện!

“Dante... ngươi nhất định phải ở bên cạnh ta, nhất định đó... xin ngươi...”

Lúc này Tịch Kính biết, nàng có thể dựa vào cũng chỉ có Dante trước mắt.

Hắn vì sao lại trấn định và im lặng như thế? Chỉ bởi vì...Hắn là nam tử sao?

Mà Dante lại biết, Tịch Kính muốn sống sót, nàng cần phải vượt qua sợ hãi, thậm chí phải quen với máu tanh khủng bố! Trên thực tế, tư chất của nàng rất cao, lớn lên từ nhỏ với nàng hắn đã sớm nhìn ra. Thậm chí... tư chất của nàng còn hơn xa cha mẹ nàng! Thế nhưng nếu không thể vượt qua chính mình, như vậy nàng sẽ không thể có được thành tựu, cũng giống như mẫu thân hắn lúc trước vậy...

“Ngươi không thể lúc nào cũng dựa dẫm vào ta,”

Dante dùng giọng nói bình thản không cho phép hoài nghi nói lại.

“Rồi sẽ có một ngày ngươi sẽ muốn bản thân trở nên mạnh mẽ, muốn so với cha mẹ ngươi còn mạnh hơn.”

Sau đó... sống sót, Tịch Kính... Trở thành Thiên Sứ cũng được, ác ma cũng thế... ghét ác như cừu cũng tốt, chém giết nhân mạng thế gian cũng vậy... Nhất định phải sống sót, Tịch Kính!

Dọc theo cầu thang lên lầu, hắn dắt tay Tịch Kính đi lên. Hắn cầm tay Tịch Kính, trong lòng biết rõ... Bàn tay này, hắn không có khả năng cầm được vĩnh viễn. Nhưng nếu có khả năng, hắn hi vọng thời gian hoàn toàn dừng lại ở một khắc này, không có Địa Ngục vương, chỉ là Dante cùng Diệp Tịch Kính mà thôi.

Đây chính là khát cầu lớn nhất của hắn.

Rốt cuộc... Đi tới tầng bốn.

Nhưng tới nơi này Dante lại buông tay, đẩy nàng ra.

“Ngươi đi một mình đi, Tịch Kính!”

“Dante?” Tịch Kính nhìn Dante, không biết làm sao.

“Ta chờ ở đây, ngươi không cần phải chạy trốn.” Dante nghiêm nghị nói: “Nếu ngươi muốn sống sót, nhất định phải tự dựa vào chính mình. ”

“Ngươi không thể đi theo giúp ta sao? ”

“Ta không thể vĩnh viễn ở bên cạnh ngươi. Tịch Kính, rồi sẽ có một ngày ta sẽ rời khỏi bên cạnh ngươi. ”

“Ta... Thật sự có thể làm được sao? ”

Đối mặt với nghi vấn của Tịch Kính, Dante đưa ra câu trả lời của mình.

“Phải! Ngươi nhất định có thể!”

Là những lời do chính Dante nói ra lại khiến trong lòng Tịch Kính

không biết vì sao, trào dâng tự tin.

“Được... ta sẽ thử xem. ”

Vì thế, Tịch Kính liền cất bước, dọc theo hành lang tiến về trước...

Vừa rồi, gương mặt nữ tử trắng bệch nhìn qua cửa sổ về phía nàng vẫn khiến trong lòng nàng còn sợ hãi. Thế nhưng, câu nói của Dante, “Ngươi nhất định có thể ” lại khiến bước chân nàng không khỏi nhanh hơn.

Nàng... Đối với Dante có 1 loại cảm giác tín nhiệm không cần có lý do.

Nhưng lúc này, một cánh cửa của căn phòng phía trước đột ngột “Két” một tiếng mở ra!

Trong hoàn cảnh im lặng, cái này thật sự khiến người ta sởn tóc gáy! Bước chân Tịch đột ngột dừng lại!

Nàng quay đầu nhìn Dante, vẫn đang ở vị trí đầu cầu thang, sau đó cắn răng, đi về phía cánh cửa được mở ra.

Cho tới nay... Nàng vẫn luôn kém cỏi hơn Dante... Hiện tại, chẳng phải là cơ hội để chứng minh bản thân sao?

Nàng có thể! Nếu Dante đã nói như vậy, nhất định là nàng có thể!

Tiếp theo, nàng liền bước vào cánh cửa kia...

Máu.

Nàng chỉ cảm thấy trong xoang mũi đều là mùi máu tanh.

Trước mắt, không phải là hồi ức thế giới trong mộng, mà là thế giới hiện thực, Nguyên Huyết Tầm đang đứng trong màn mưa máu!

Ta có thể...

Dante... Ngươi từng nói, ta có thể làm được!


SachTruyen.Net

@by txiuqw4

Liên hệ

Email: [email protected]

Phone: 099xxxx