sachtruyen.net - logo
chính xáctác giả
TRANG CHỦLIÊN HỆ

Chương 408 : Ta Đã Có Tiểu Lão Bà! (3)

Văn Đình cười nói:

- Đùa với anh thôi, cứ suối nước nóng là tốt rồi, chúng ta phải đi suối nước nóng chỗ nào đây?

Tề Nhạc nghĩ nghĩ, nói:

- Phụ cận kinh thành có vài suối nước nóng không tệ, trước kia anh có nghe nói ở vùng ngoại thành phía bắc kinh thành có một nơi tên là Long Mạch ôn tuyền, em từng nghe qua chưa, chỗ đó đã được xưng là long mạch, suối nước nóng có lẽ rất không tồi a.

Văn Đình nâng bàn tay nhỏ bé lên gõ lên đầu Tề Nhạc một cái:

- Anh đó! Thật sự là qua loa đại khái. Được gọi là Long Mạch ôn tuyền cũng không phải vì chỗ đó có long mạch. Kinh thành Viêm Hoàng chúng ta, điểm trung tâm tự nhiên là Tử Cấm thành thời cổ đại, mà Long Mạch ôn tuyền bởi vì khoảng cách thẳng tắp với Tử Cấm thành, ở cùng với trục trái đất, cho nên mới được gọi là hai chữ long mạch.

- Cũng không phải là Long mạch thật sự. Những phong thủy kia tuy rằng không phải giả dối, nhưng cũng quá hư vô mờ mịt. Bất quá, nếu anh đã đề cập đến nó thì chúng ta cứ đến đó đi. Nơi đó là thắng địa du lịch, chúng ta còn có thể thuận tiện du lãm một chút nữa.

Đúng lúc này, điện thoại Tề Nhạc đột nhiên vang lên. Hắn lấy điện thoại di động ra xem, là số của Cơ Đức.

- Đồ đệ, sao nhanh như vậy đã gọi cho tôi thế, chẳng lẽ nhớ sư phụ của anh rồi sao? Hay là phương pháp tu luyện có gì không rõ thế?

Tề Nhạc nói đùa mấy câu.

- Sư phụ, dĩ nhiên là nhớ anh rồi. Bất quá, tôi điện thoại cho anh cũng không phải vì thế. Có phải anh vừa mua một chiếc xe không?

Thanh âm hùng hậu của Cơ Đức từ trong loa truyền đến.

Tề Nhạc vô ý thức nhẹ gật đầu, nói:

- Tin tức của anh thật linh thông a! Ta bên này vừa giao hết tiền, anh bên kia đã biết rồi.

Cơ Đức có chút đắc ý nói:

- Đó là đương nhiên, anh không được quên, chúng ta chính là tổ đặc thù đẳng cấp cao nhất Viêm Hoàng. Sư phụ, anh cần xe sao không nói với tôi một tiếng, tôi trực tiếp chuẩn bị cho anh một chiếc là được.

Tề Nhạc cười nói:

- Vậy tốt! Anh đưa chiếc của anh cho tôi đi. Tôi có ấn tượng rất không tồi với chiếc xe kia của anh đấy.

- À? Cái này ah! Vậy anh cứ mua đi, tâm can bảo bối của tôi cũng không thể cho anh được. Anh lái xe thật sự quá điên cuồng, nếu đưa nó cho anh, chờ lúc anh trở lại, chỉ sợ tâm can bảo bối của tôi cũng hỏng mất rồi. Nếu anh đã mua, như vậy tốt rồi, chút nữa tôi sẽ bảo người đưa cho anh một giấy thông hành đặc biệt, có giấy thông hành đặc biệt này rồi, bất luận anh đi đến chỗ nào cũng không phải giao phí gì cả. Hơn nữa, cũng không mang đến bất cứ phiền toái gì cả.

Tề Nhạc cười hắc hắc, nói:

- Vậy tôi không phải sẽ trở thành giai cấp đặc quyền sao?

Cơ Đức nói:

- Sư phụ ah, anh phải hiểu được, từ sau khi anh có được huân chương thủ hộ Kim cương thì bản thân cũng đã thuộc về giai cấp đặc quyền rồi. Coi như là lão gia nhà tôi cũng không thể hạ mệnh lệnh với anh được. Ah, còn có một việc anh phải cẩn thận một chút. Viêm Hoàng hồn chúng ta đã xảy ra chuyện, tôi cũng vừa nhận được tin, trước khi anh còn chưa rời khỏi kinh thành nhất định phải chú ý.

Tề Nhạc sửng sốt một chút. Nói:

- Viêm Hoàng hồn đã xảy ra chuyện? Chuyện gì?

Cơ Đức nói:

- Tuyết Nữ có thực lực thần bí nhất trong Viêm Hoàng hồn chúng ta đột nhiên Bạo Tẩu, đã rời khỏi tổng bộ Viêm Hoàng hồn, hiện giờ hướng đi không rõ, anh không thấy giờ sắc trời đã ầm trầm xuống sao? Chỉ sợ đó là do nàng làm!

Tề Nhạc cả kinh trong lòng, ngẩng đầu nhìn lên bầu trời, quả nhiên, bầu trời lúc trước vẫn trong xanh không biết lúc nào đã u ám, vốn khí trời đã rét lạnh nay càng tăng thêm thêm vài phần hàn ý. Xem ra, tựa hồ như sắp có tuyết rơi vậy.

Tuyết Nữ? Năng lượng của nàng rõ ràng có thể thay đổi hiện tượng thiên văn sao? Vậy phải cần năng lượng mạnh đến mức nào chứ?

Cơ Đức cười khổ nói:

- Năng lực của Tuyết Nữ là một trong các cơ mật tối cao nhất của Viêm Hoàng hồn, tôi cũng chỉ là biết rõ nàng thuộc về một nhân viên đặc thù trong Viêm Hoàng hồn, nhưng lại không thuộc bất luận tổ nào trong Thiên Địa Huyền Hoàng, có lẽ cũng bởi vì năng lượng và cảm xúc của nàng không đủ ổn định a.

- Hiện giờ nàng đột nhiên mất tích, Viêm Hoàng hồn chúng ta giờ đã phát động toàn bộ, tìm kiếm nàng khắp nơi, bất quá, chuyện này cũng không quan hệ gì đến các anh cả, nói chung cũng không trùng hợp đến mức để anh đụng phải đâu. Tốt rồi, sư phụ, tôi phải nhanh chóng tham dự hành động, chúc các ngươi một đường xuôi gió.

Cúp điện thoại, Văn Đình hỏi:

- Tề Nhạc, Tuyết Nữ vừa rồi anh nói là người nào?

Tề Nhạc nhún vai, nói:

- Anh cũng không biết là người nào, chỉ là Cơ Đức nói Tuyết Nữ trong Viêm Hoàng hồn bọn hắn đột nhiên mất tích. Em xem, giờ ngay cả không khí cũng thay đổi. Nhân loại có thể có được năng lực cải biến hiện tượng thiên văn sao? Cái này cũng quá kinh khủng a.

Văn Đình buột miệng cười, nói:

- Anh cũng là Kỳ Lân đấy thôi, cải biến hiện tượng thiên văn có gì đặc biệt hơn người đâu, em cũng có thể. Loại cải biến hiện tượng thiên văn này cũng không khó khăn như anh nghĩ, cũng không phải dùng năng lượng bản thân để hình thành hiện tượng thiên văn, chỉ là bằng vào năng lượng sinh ra ảnh hưởng đến khí trời thôi. Hơn nữa, chỉ giới hạn trong phạm vi nhất định.

- Người có cường độ năng lượng càng cao, phạm vi năng lượng thiên văn có thể khống chế càng lớn. Nếu như em toàn lực làm, khuếch tán năng lượng của mình, đại khái có thể khiến nhiệt độ cả nửa kinh thành tăng lên chừng mười độ, loại tình huống này anh cũng có thể, chỉ có điều anh chưa từng thử qua thôi.

Tề Nhạc cười nói:

- Cái này đến không tệ a! Hiện giờ khí trời lạnh như vậy, nếu em tăng nhiệt độ lên cao mười độ, cảm giác sẽ thoải mái hơn nhiều.

Văn Đình tức giận nói:

- Vậy anh cũng nghĩ ra được. Em thấy anh nghe xong người mất tích là nữ nhân, khẳng định liền động tâm. Có phải anh nghĩ nếu như bắt Tuyết Nữ này tới tay, đợi đến lúc mùa hè có nàng ở bên người sẽ giảm bớt được điều hòa phải không.

- Cái này... sao lại thế được, Đình Đình, em đây là ăn dấm chua ah! Anh ngay cả thấy cũng chưa thấy qua Tuyết Nữ gì đó, cô ta và anh có quan hệ gì chứ. Nói không chừng, còn là một sửu nữ nữa. Được rồi, chúng ta đi tùy tiện đi dạo, buổi trưa sẽ quay lại lấy xe bảo bối của chúng ta.

Văn Đình nói:

- Ba giờ ah, chúng ta phải đi đâu mới tốt đây?

Tề Nhạc cười nói:

- Cái này còn không đơn giản sao, tự nhiên là đi tới một siêu thị lớn rồi. Chúng ta mua một chiếc xe lớn như vậy, tự nhiên phải có đồ vật tương xứng rồi. Đi thôi, chúng ta đến siêu thị đi mua sắm.

Hai người trực tiếp thuê một chiếc taxi, bắt đầu mua sắm trọn vẹn cả 3 tiếng đồng hồ, sau khi Tề Nhạc đi đến siêu thị, cái thứ nhất lựa chọn chính là một tấm lót kê giường chừng 5 thước, cùng với một ít đồ dùng trên giường.

Khi hắn đẩy mấy thứ đó ra khỏi siêu thị, Văn Đình không khỏi khuôn mặt ửng đỏ, nói:

- Anh thực sự muốn làm giường trên xe sao?


SachTruyen.Net

@by txiuqw4

Liên hệ

Email: [email protected]

Phone: 099xxxx