sachtruyen.net - logo
chính xáctác giả
TRANG CHỦLIÊN HỆ

Chương 1297 : Thần Khí Hạo Thiên Tháp (2)

Ads - Vì bảo trụ số mạng của ta. Bàn Cổ Phủ mặc dù tốt, nhưng ta cũng nguyện ý đưa cho ngươi. Bất quá, ngươi nhất định phải cam đoan an toàn của ta mới được.

Trong mắt Ngưu Ma Vương hiện lên một đạo lệ mang:

- Lấy ra đi.

Vừa nói hắn vừa giơ tay về phía Xi Vưu. Lúc này, thân thể của hắn cũng khống chế bằng độ cao chừng mười mét, nhìn bề ngoài trên cơ bản đồng dạng cùng Xi Vưu.

Khí tức trên người Xi Vưu có chút không ổn định nhưng hắn vẫn cúi đầu bay về phía Ngưu Ma Vương, tựa hồ tại lưu luyến không rời nhìn Bàn Cổ Phủ.

Thanh bạch sắc quang mang nhàn nhạt không ngừng lóe ra bên trên Bàn Cổ Phủ, khí tức thần khí cường đại cho dù ở xa xa Tề Nhạc cũng có thể cảm giác được rõ ràng. Dù sao nso cũng là siêu cấp thần khí công kích đồng nhất cấp bậc với Hiên Viên Kiếm! Bàn Cổ Phủ đối với Xi Vưu mà nói, không thể nghi ngờ là phi thường trọng yếu. Nhìn Bàn Cổ Phủ trong tay Xi Vưu sắp đưa tới lão Ngưu, không biết vì sao, trong lòng của Tề Nhạc đột nhiên sinh ra một loại cảm giác không ổn, hắn mơ hồ cảm giác được tựa hồ có chuyện gì muốn phát sinh. Nhưng mà, hắn không có động, bởi vì hắn thủy chung không cách nào nắm bắt được cảm giác đó là gì.

Lão Ngưu thò ra tay, ngay tại thời điểm hắn duỗi bàn tay lớn ra sắp bắt được Bàn Cổ Phủ thì đột nhiên thay đổi bất ngờ.

Một tiếng gào thét điên cuồng lập tức bộc phát trong miệng Xi Vưu, Bàn Cổ Phủ trong tay hắn bỗng nhiên phóng xuất ra một đoàn bạch sắc quang mang mãnh liệt giống như một mặt trời màu xanh trắng bộc phát giữa hắn và Ngưu Ma Vương. Lưỡi búa cự đại hoàn toàn hóa thành một đạo năng lượng cứng rắn ngạnh sanh chém vào ngực của Ngưu Ma Vương.

Đánh lén khoảng cách gần như vậy, Ngưu Ma Vương cũng không có lộ ra có nửa phần bối rối, thần sắc trên mặt trở nên càng thêm dữ tợn, sát khí lập tức bộc phát, thân thể nhẹ nhàng động, bay thẳng đến Xi Vưu nhào tới. Cánh tay phải cực lớn của hắn lập loè đồng dạng một đoàn thanh bạch sắc quang mang, trảo tới Bàn Cổ Phủ đang bổ về phía hắn.

Thấy một màn như vậy, Tề Nhạc không khỏi vô ý thức mà thốt ra:

- Lão Ngưu, ngươi điên rồi hả?

Bàn Cổ Phủ là cái gì? Bàn Cổ Phủ Khai Thiên Ích Địa ah! Lực công kích cường hoành cộng thêm sức nặng cực lớn của bản thân Bàn Cổ Phủ không cách nào tưởng tượng nổi, cho dù là thời điểm Tề Nhạc có Hiên Viên Kiếm cũng không muốn va chạm chính diện với nó. Mà lão Ngưu lại lấy tay muốn tóm lấy Bàn Cổ Phủ tràn ngập năng lượng, cái đó và tự sát có cái gì khác nhau. Cho dù lực lượng của lão Ngưu đã cường đại đến trình độ áp đảo hắn và Xi Vưu, nhưng tùy tiện tóm lấy một kiện siêu cấp thần khí sắc bén như thế, cũng quá mức lớn mật a. Chẳng lẽ hắn là vì không thể né tránh mới làm như vậy sao? Dùng hi sinh một cánh tay làm đại giá đánh trọng thương Xi Vưu?

Ngưu Ma Vương rất nhanh nói cho Tề Nhạc hành động của mình rằng hắn không điên, chẳng những không có điên, hắn còn rất thông minh.

Bàn tay lớn của Ngưu Ma Vương vừa lúc gặp phải năng lượng bên trên Bàn Cổ Phủ bộc phát, hai luồng thanh bạch sắc quang mang lại đồng thời bộc phát, trong nháy mắt dung hợp cùng một chỗ, sau một khắc tay phải của Ngưu Ma Vương trực tiếp đột phá trong thanh bạch sắc quang mang một phát bắt được lưỡi búa của Bàn Cổ Phủ. Năng lượng ba động cường đại không có mang cho hắn chút nào tổn thương. Mà cùng lúc đó, quyền trái của hắn cũng đã vung đi ra ngoài thẳng đến ngực của Xi Vưu.

Xi Vưu hoàn toàn ngốc trệ, hắn chẳng thể nghĩ tới, lại có người có thể dưới tình huống tay không tấc sắt phá vỡ công kích của Bàn Cổ Phủ. Điều này căn bản là không thể tưởng tượng nổi, nhưng mà sự thật bày ở trước mắt khiến hắn không thể không tin tưởng.

Kinh ngạc của Tề Nhạc còn chưa có dừng lại, Ngưu Ma Vương đột phá năng lượng công kích của Bàn Cổ Phủ bắt được lưỡi búa cố nhiên để cho hắn giật mình, nhưng lúc quyền trái của Ngưu Ma Vương oanh kích ngực Xi Vưu thì còn có kinh ngạc lớn hơn.

Năng lượng của Ngưu Ma Vương cường đại đến cỡ nào, Tề Nhạc vô cùng tinh tường. Cho dù hắn hiện tại đạt đến cường đại trình độ như thế đối mặt khí tức năng lượng của Ngưu Ma Vương vẫn bị cảm giác thâm bất khả trắc đè nén.. Đúng vậy, chính là thâm bất khả trắc. Từ mới quen Ngưu Ma Vương đến bây giờ, cảm giác của Ngưu Ma Vương cho hắn đều không có cải biến. Tuy rằng Tề Nhạc mơ hồ cũng biết đây là bởi vì Ngưu Ma Vương thành sử lệnh của mình, lợi dụng khí tức năng lượng trên người mình đột phá, nhưng mà sự cường đại của Lão Ngưu tuyệt đối là không thể nghi ngờ.

Lão Ngưu cường đại như thế mặc dù là dùng tay trái nhưng năng lượng từ một quyền kia của hắn tuyệt đối có thể phá hủy một tòa núi cao. Chỉ là một quyền cường hãn chính là như vậy oanh kích trên ngực Xi Vưu thì một màn kỳ dị lại xuất hiện. Một tầng bạch sắc quang mang bỗng nhiên xuất hiện trước người Xi Vưu, ngay sau đó một tiếng kịch liệt nổ vang bỗng nhiên vang lên, thân thể Xi Vưu như là mũi tên bay ra ngoài. Sóng xung kích năng lượng cực lớn thậm chí làm cho cơn lốc màu xanh của Tề Nhạc phóng thích run rẩy, mà thân thể của Xi Vưu như là đạn pháo lao đến.

Bởi vì một quyền oanh kích cường hoành, Xi Vưu lại mượn sức của Ngưu Ma Vương chiếm Bàn Cổ Phủ lại, hơn nữa mắt Tề Nhạc thấy hắn chạy về phía mình thì cảm giác rõ ràng, Xi Vưu sau khi bị Ngưu Ma Vương oanh trúng một quyền thì không có bị bất cứ thương tổn gì.

Thời gian đã không cho phép Tề Nhạc đi suy nghĩ đây là tại sao, mắt thấy Xi Vưu xông về bình chướng do cơn lốc do chính mình tạo thành, hắn cơ hồ vọt vào bên trong.

Thần Phong xác thực cường đại, nhưng chủ yếu của nó tác dụng là vì phòng ngừa Xi Vưu sử dụng kỹ năng ve sầu thoát xác. Linh hồn năng lượng trong Thần Phong hoàn toàn có thể ngăn cản Xi Vưu, nhưng mà không có khả năng ngăn cản được sự sắc bén của Bàn Cổ Phủ.

Thân thể Xi Vưu mượn nhờ lực đánh vào một quyền kia của lão Ngưu mang đến, lúc này tốc độ của hắn có thể nói là kết hợp được song trọng tốc độ của hắn cùng lão Ngưu, cho dù là Tề Nhạc cũng cảm thấy được hoa mắt, Xi Vưu cũng đã vọt tới Thần Phong. Bàn Cổ Phủ trong tay hắn cũng đã huy động lên trực tiếp ngăn tại trước người vọt tới Thần Phong.

Tốc độ của Xi Vưu nhanh như thế nào thì Tề Nhạc không biết, nhưng hắn tin tưởng Xi Vưu tuyệt đối không nhanh bằng chính mình. Nhưng mà Ma Thần sinh tồn trên vạn năm xét trình độ giảo hoạt thì Tề Nhạc không thể nào so sánh. Chỉ cần hắn có thể từ nơi này lao ra, rất có thể chính là lại một lần nữa đào thoát ah! Loại tình huống này bất luận là Tề Nhạc hay là lão Ngưu đều tuyệt đối không muốn chứng kiến. Bởi vậy, trước tiên Tề Nhạc cùng lão Ngưu đều làm ra phản ứng tương ứng.

Tề Nhạc xông vào bên trong mà cùng lúc lão Ngưu phát hiện mình không thể tạo thành thương tổn cho Xi Vưu thì hai con mắt trâu lập tức đỏ bừng, hai tay cùng lúc làm ra một động tác kéo lại. Khí tức năng lượng khổng lồ mang theo vẻ cường hãn lập tức tràn ngập khắp thần phong, đó là năng lực đặc thù lão Ngưu - trọng lực khống chế.


SachTruyen.Net

@by txiuqw4

Liên hệ

Email: [email protected]

Phone: 099xxxx