Đồng tử Diệp Trùng đột nhiên thu nhỏ lại!
Tăng tốc! Tay Diệp Trùng giống như một đám hư ảnh lướt qua trên bàn điều khiển, mà F-58 vừa rồi hãy còn loạng choạng liền như đột nhiên ăn phải xuân dược vậy, kéo theo tiếng gió kinh người đánh về phía Carr! Mũi gai chặn đòn lóe lên quang mang mờ nhạt, sư sĩ bên trong Carr hoảng sợ nhìn điểm tia sắc lạnh này nhanh chóng phóng lớn trong mắt mình.
Thành quả huấn luyện khắc khổ thường ngày vào lúc này đây đã cứu hắn 1 mạng, căn bản không dùng đầu óc để suy nghĩ, gần như là bản năng, Carr vội vàng nhấc cái khiên to trên tay trái, che chắn điểm yếu hại toàn thân, tay phải còn không quên che chắn cho đồng bọn.
Có thể trong tình huống như vậy mà vẫn nhớ bảo vệ đồng bọn, cho dù là Diệp Trùng cũng không thể không thầm khen ngợi.
Mắt thấy Diệp Trùng sắp tông vào cái khiên lớn, Diệp Trùng lại không hề có ý giảm tốc! Một bước lướt qua bên cạnh, trên mặt khiên to lớn của Carr giống như phết một lớp dầu trơn trợt, Diệp Trùng men theo bề mặt cái khiên lớn lướt sang một bên.
Carr vô cùng kỳ quái, cảm giác va chạm trong dự liệu tại sao lại không có? Trên tay không hề có chút cảm giác nào, nhẹ nhẹ nhàng nhàng, không chút lực.
Đột nhiên, một bóng đen xuất hiện bên phải Carr, Carr kinh hoảng, cái khiên to lớn căn bản không kịp di động, chỉ có gập cánh tay lại, khẽ giương lên, dùng khuỷu tay của quang giáp bảo vệ chỗ yếu hại.
Mắt ưng vẫn luôn chuyên tâm theo dõi, lúc này mới phát hiện chỗ khác lạ, vội vàng phát ra tín hiệu bị tập kích, song lại không có bất cứ sự trả lời nào. Trái tim sư sĩ trong Mắt ưng không ngừng trầm xuống, mấy người còn lại có 80, 90% đã bị hại, xem ra đối phương nhất định là sớm có dự mưu, một luồng hơi lạnh từ gót chân xông thẳng lên đỉnh đầu, làm hắn chịu không nổi rùng mình! Phát tín hiệu cho Carr, yểm trợ mình rút lui, rồi dự định dùng tốc độ nhanh nhất bỏ chạy. Nhất định phải mang tin tức này trở về.
Vừa khởi động động cơ, vẫn chưa kịp làm bất cứ động tác gì, đột nhiên, hắn giống như bị một quang giáp bay với tốc độ cao mạnh mẽ tông vào chính diện, nỗi đau đớn mãnh liệt bị xé rách làm hắn nhịn không nổi phát ra một tiếng la thảm thiết, sau đó hắn thấy nửa bên thân của mình bị một thứ như thanh dao cầu vô cùng to lớn ung dung cắt đứt, máu tươi phun như suối bắn tung tóe lên thứ kỳ quái đó, giống như từng điểm hoa tươi được vẽ truyền thần, hắn cũng không nhịn được nữa, đầu nghiêng sang một bên, hôn mê, nhưng phỏng chừng vĩnh viễn cũng không tỉnh lại.
Chính ngay khoảnh khắc Carr gấp tay khẽ vung lên vừa rồi, F-58 tranh thủ mượn lực trên tay phải thô to của Carr, lộn mèo trên không, trước khi rơi xuống, cái khiên hợp kim bình thường ít khi sử dụng đã nằm trên tay. Xung lực to lớn của F-58 làm cho Carr trong thời gian ngắn không cách nào điều chỉnh thân hình. F-58 rơi xuống đất, ra sức đạp mạnh lên đất, thân hình mạnh mẽ đánh tới, đồng thời vung tay, làm ra một động tác vứt đi, khiên hợp kim như tia điện bay vụt qua khe hở giữa Carr và cái khiên to lớn, mạnh mẽ đánh trúng Mắt ưng đang muốn bỏ chạy.
Cạnh của khiên hợp kim sắc bén vô cùng, sức mạnh một động tác này của F-58 cũng lớn vô cùng, cộng thêm vỏ giáp của Mắt ưng quả thật quá mỏng manh, bị khiên hợp kim mạnh mẽ xuyên qua, loẹt xoẹt vài giây, Mắt ưng rền vang nổ lớn. Trên không, mấy cái quang giáp đang bay ở khu vực quanh đó bị dọa xém chút nữa rơi xuống.
Diệp Trùng không cần ẩn nấp nữa, rút ra đao từ trường siêu tần, dự định nhanh chóng giải quyết trận đấu, sau đó thoát khỏi hiện trường.
Mà Carr rõ ràng bị tiếng nổ đột nhiên này làm hoảng sợ đến ngây ra, không hề chú ý tới F-58 đang nhanh chóng tiếp cận mình.
Lúc này mà phát ngốc, không phải là tìm chết sao? Trong mắt Diệp Trùng, Carr giống như người chết, đao từ trường siêu tần giống như lưỡi rắn, lập tức sẽ hôn lên chỗ yếu hại chí mệnh của Carr. Đột nhiên, trước mắt Diệp Trùng lóe lên một tia sáng trắng! Gần như đồng thời, Mục phát ra lời cảnh báo: "Cẩn thận!"
Carr trước mắt đột nhiên nổ mạnh, vụ nổ mạnh mẽ thổi bay Diệp Trùng, Diệp Trùng nhìn điểm đen nhỏ bé ở chân trời đó, thông qua quang não không ngừng phóng lớn, Diệp Trùng mới thấy rõ, lại là quang giáp màu trắng lần trước đó. Đáng chết! Trong lòng Diệp Trùng thầm chửi không ngớt.
F-58 thò tay chống trên đất, ổn định thân hình không chịu không chế, Diệp Trùng ngay lập tức liền làm động tác lẩn tránh, quả nhiên, lại là một tia sáng trắng đánh trúng vị trí vừa rồi của Diệp Trùng. F-58 dán chặt sân thượng tòa nhà, làm mấy bước đi hình chữ Z, lụm khiên hợp kim trên đất lên, thứ này bây giờ rất có ích, không dám trù trừ, Diệp Trùng điều khiển F-58 tung người từ đỉnh tòa nhà 500 tầng nhảy xuống.
Quang giáp màu trắng vội đuổi không tha, rõ ràng lần này không muốn bỏ qua Diệp Trùng.
Diệp Trùng không khỏi thầm hô xui xẻo, lại ngay lúc này gặp phải quang giáp màu trắng đáng chết này.
Diệp Trùng không ngừng len lỏi giữa mấy tòa nhà, lần này cái quang giáp màu trắng này vẫn không có chút ý bỏ qua nào. Hơn nữa điều càng làm Diệp Trùng phiền muộn là bọn cảnh sát nghe có chuyện kéo tới dường như lại giúp đỡ cái quang giáp màu trắng này, quang giáp 3 màu lam, đen, trắng là quang giáp chuyên dụng của cảnh sát, mấy cái quang giáp cảnh sát dùng này không có cái nào là hàng dỏm, toàn bộ đều là trung cấp trở lên. Dưới sự giúp đỡ của đám cảnh sát này, không gian chạy trốn của Diệp Trùng không ngừng bị thu hẹp!
Ngay lúc Diệp Trùng bị đuổi tới sứt đầu mẻ trán, đột nhiên, máy liên lạc của F-58 vang lên: "Mục, ta là Johnson, chỗ ngoặc trước ngươi 100 mét, muốn sống thì qua đây tụ họp." Diệp Trùng trong lòng máy động, người của Hắc giác quả nhiên đến rồi!
Suy nghĩ một hồi, liền cắn răng, Diệp Trùng bay thẳng về phía trước. Một trăm mét đối với Diệp Trùng mà nói, chẳng qua chỉ trong nháy mắt là tới, Diệp Trùng tinh mắt lập tức tìm thấy một cái quang giáp màu đen.
Đây là lần đầu tiên Diệp Trùng nhìn thấy quang giáp loại chiến đấu của Hắc giác. Quang giáp loại chiến đấu của Hắc giác, Diệp Trùng tại Hắc giác nghe tiếng đã lâu, nhưng chưa từng nhìn thấy qua!
Ý nghĩa duy nhất trong lòng Diệp Trùng lúc này chính là, quang giáp này thật là quá tuyệt vời!
Dữ tợn! Đây là ấn tượng sâu sắc nhất mà quang giáp này tạo cho người khác. Thân giáp đen bóng nổi lên quang mang yếu ớt, so với quang giáp huấn luyện mảnh mai, đều đặn hơn nhiều, ngạnh trên bề mặt cánh tay, khuỷu tay, vai, đầu, đầu gối răng trắng um tùm khẽ lộ ra của ma vương đi ra từ địa ngục. Thanh loan đao dài tới 1 mét rưỡi ở cạnh bên tay phải, nước sơn màu đen sơn lên, che giấu sát khí bức nhân của nó, trên tay phải còn quấn một sợi xích dài, 2 đầu xích đều thu vào bên trong quang giáp, không biết có điều bí ẩn gì.
Phần lưng đan chéo 2 thanh đao từ trường siêu tần dài khoảng 3 mét.
Khiên tay trên tay trái xem ra khá không thuận mắt, nhưng Diệp Trùng vừa nhìn đã thấy lưỡi đao sắt bén được lớp sơn màu đen bao phủ ở mép khiên tay. Cạnh bên hai chân cũng giống vậy, có 2 cái loan đao, gai nhọn sau gót chân giống như lưỡi câu khẽ vểnh lên. Còn như có bao nhiêu súng xạ kích ngầm, Diệp Trùng nhìn không ra, nhưng Mục giúp hắn giải thích nghi hoặc trong lòng: "Tổng cộng có 5 súng xạ kích ngầm!"
Cái này tuyệt đối là lợi khí giết người! Trong lòng Diệp Trùng than thở mãi không thôi! Tưởng tượng một chút cách đánh thiên về tốc độ của Johnson, thực lực quang giáp này phát huy ra tuyệt đối là kinh người! Lại suy nghĩ, theo thói quen nhất quán của Hắc giác, bên trong khẳng định vẫn còn không ít bố trí đặc biệt, có càn khôn khác, nhưng từ ngoài nhìn không ra, làm người ta phòng cũng không thể phòng.
F-58 của mình và đối phương hoàn toàn không cùng một đẳng cấp, sự khác biệt chênh lệch quá xa, giống như một cái là bán thành phẩm, một cái là thành phẩm! Giả sử mình điều khiển F-58 trên cơ Johnson, tuy rằng thực lực của mình hơn Johnson một chút, nhưng vẫn là chỉ có thua không thắng.
Johnson trầm giọng nói: "Đối phương là người của hiệp hội sư sĩ, chúng ta liên thủ tiêu diệt hắn đi!"
Diệp Trùng theo lời, cùng Johnson mai phục 2 bên lối vào con đường, trong lòng nhanh chóng suy nghĩ, hiệp hội sư sĩ? Hiệp hội sư sĩ và Hắc giác là tử địch? Nhiều lần tiếp xúc như vậy, vốn đi ra từ Hắc giác, Diệp Trùng đối với thực lực của sư sĩ được chứng nhận bởi cái được gọi là hiệp hội kỵ sĩ vô cùng coi thường, trong quan niệm của hắn, từ việc này có thể tưởng tượng được đẳng cấp của hiệp hội sư sĩ cũng thật là chẳng ra làm sao. Diệp Trùng thê nào cũng không nghĩ tới quang giáp cao cấp thế này lại từ hiệp hội sư sĩ mà ra, hơn nữa sư sĩ bên trong quang giáp màu trắng tuy rằng trình độ còn thua mình, nhưng cũng không phải sư sĩ cao cấp gì đó trên thị trường có thể so bì được. Hắn cũng là người của hiệp hội sư sĩ ư?
Hiệp hội sư sĩ và Hắc giác thế nào lại là tử địch chứ?
Diệp Trùng có chút nghĩ không thông! Nhưng, bây giờ rõ ràng không phải là thời cơ tốt để nghĩ vấn đề này, Johnson thấp giọng nói: "Đến rồi!", Diêp Trùng vội vàng tập trung tinh thần.
Thân hình ưu nhã đó của quang giáp màu trắng xuất hiện ở đầu đường, khi hắn nhìn thấy 2 cái quang giáp màu đen không khỏi sửng sốt, mà khi nhìn thấy quang giáp của Johnson, động tác liền đình trệ.
Johnson trầm giọng: "Ra tay!" Lời nói chưa dứt, thân hình liền xông về hướng quang giáp màu trắng. Tốc độ quang giáp của Johnson rõ ràng nhanh ngoài sở liệu của đối phương, tuyệt đối nhanh hơn F-58 của Diệp Trùng một bậc.
Quang giáp màu trắng dù kinh nhưng không hoảng, nhanh chóng lùi ra sau, đồng thời, súng có hình dạng kỳ lạ trên tay nhắm vào Johnson.
Lúc này, giọng nói trầm thấp mang theo phẫn nộ của Johnson lại vang lên: "Ngươi..."
@by txiuqw4