Johnson lập tức nhận được tín hiệu từ F-58 của Diệp Trùng, giữa quang giáp của Hắc giác có một số phương thức liên hệ đặc biệt, một khi cự li giữa 2 người không vượt quá 500 km, hai bên sẽ chủ động liên lạc với nhau. Tinh Diễm nắm bắt rõ ràng vị trí của F-58 rất nhanh chóng, nếu như không phải Diệp Trùng dưới sự chỉ đạo của Mục từng xóa đi một đoạn mạch (quang) quan trọng, thời gian này sẽ còn bị rút ngắn hơn. Nhưng tín hiệu này chỉ lóe lên rồi mất, Johnson đoán rằng Số 58 chắc là đã thu F-58 lại.
Johnson với tốc độ nhanh nhất leo lên Tinh Diễm, đối với Số 58, thượng tầng Hắc giác cực kỳ coi trọng, tuy rằng thời gian hắn ở Hắc giác cực kỳ ngắn, nhưng biểu hiện trong lúc huấn luyện vượt xa tố chất và tốc độ tiến bộ của người bình thường, trong đám sư sĩ Hắc giác nhiều năm như vậy bồi dưỡng ra tuyệt đối được coi là số 1, hơn nữa điều quan trọng nhất là, thượng tầng Hắc giác cho rằng hắn vẫn còn không gian tăng trưởng rất lớn, tất cả điều này đã quyết định Hắc giác sẽ không tùy ỳ mà bỏ qua hắn.
Hệ thống tình báo của Hắc giác cũng mạnh mẽ giống vậy, vậy mà để cho họ tìm ra dấu vết của Số 58, tiếp tục lần theo, cuối cùng tìm tới hành tinh Lam Hải.
Vốn cho rằng mình phải tốn khá nhiều thời gian mới có thể tìm được Số 58, không ngờ vậy mà phát hiện hắn lại tranh đấu cùng Hiệp hội sư sĩ, nghĩ tới chỗ này, trong lòng hắn không cho là đúng, thực lực của Bạch Khả đó cũng không phải quá mạnh a, nếu không phải Số 58 đột nhiên rút lui làm mình có chút phân tâm, hôm đó hắn đã chết rồi!
Còn có Số 58 của tổ F đó, vậy mà dám dựa vào một cái quang giáp huấn luyện chiến đấu cùng Bạch Khả của Hiệp hội sư sĩ, thật là ngu hết chỗ nói.
Mệnh lệnh Hắc giác giao cho mình là dẫn hắn trở về Hắc giác, trong tất cả mọi người, chỉ có mình và giáo quan Huck đã gặp qua mặt thật của Số 58. Đối với nhiệm vụ lần này, hắn vốn rất có lòng tin, nhớ lại ánh mắt khát vọng sức mạnh của Số 58 ngày đó, hắn rất chắc chắn, chỉ cần hắn có thể tìm được Số 58, vậy hắn nhất định có thể hoàn thành nhiệm vụ này. Nhiệm vụ này có tới 50 điểm Hắc giác, giả sử hắn hoàn thành nhiệm vụ này, vậy điểm Hắc giác của hắn đủ để hắn tiến hành huấn luyện cao tầng hơn rồi.
Nghĩ tới đây, trong mắt hắn như có một ngọn lửa thiêu đốt mãnh liệt, hai tay không khỏi siết kêu lách cách, chỉ cần, chỉ cần mình có đủ thực lực, vậy mình nhất định có thể...
Trước mắt Johnson phảng phất như có một bóng dáng yểu điệu lướt qua, trái tim Johnson không khỏi đập lên dồn dập một trận.
Mãi lâu sau, Johnson mới hồi phục bình tĩnh, nhưng hắn không nghĩ tới Số 58 vậy mà lại chủ động bỏ đi, chẳng lẽ, hắn đối với sức mạnh không còn khao khát nữa rồi?
Mặc kệ thế nào, nhiệm vụ lần này nhất định phải thành công! Nếu như F-58 không chịu ngoan ngoãn cùng mình trở về, hừ hừ, trong mắt Johnson thoáng qua sát khí nồng nặc. Hà huống chi, theo như thời gian, cái đó cũng sắp bắt đầu rồi!
Với tốc độ gần đạt 7 Hz của Tinh Diễm, tới vị trí của Số 58 chỉ cần nửa phút, nếu như không phải bởi vì việc xác định vị trí của Số 58 tốn khá nhiều thời gian, Johnson đã sớm ở trước mặt Số 58 rồi.
Tinh Diễm của Hắc giác trong bóng đem giống như thần chết bay qua không trung, khí lưu tốc độ cao thổi qua lưỡi đao đen và gai nhọn của Tinh Diễm, phát ra âm thành vù vù, làm người ta hoảng sợ!
Chắc là chỗ này, Johnson nhìn căn cứ thoạt nhìn không thể bình thường hơn trước mặt này, vị trí Số 58 quang não vừa mới hiển thị chính là ở chỗ này. Tinh Diễm trôi nổi trên không của căn cứ này, hệ thống quét hình mở tối đa, quét đi quét lại từng lượt, từng lượt một, tín hiệu của F-58 vẫn không thu được!
Số 58 là đi vào bên trong căn cứ hày là đã rời đi?
Johnson hơi do dự một lát, rồi rơi xuống dưới, bên cạnh không ngớt có quang giáp vù vù bay qua. Ở Hắc giác, mỗi một quang giáp đều giữ một khoảng cách an toàn nhất định với nhau, đề phòng đối phương, đây đã là trở thành quy luật ngầm của Hắc giác, giả sử ngươi và đối phương quá gần nhau, đối phương cực có khả năng cho rằng ngươi có địch ý, vậy điều chờ đợi ngươi rất có thể là một kích trí mạng của đối phương!
Không thể để người khác tới gần mình! Đây là pháp tắc đặc biệt của Hắc giác!
Nhưng, một khi rời khỏi Hắc giác, loại cử động này lại rõ ràng có chút quái dị, ở những hành tinh có người sinh sống như hành tinh Lam Hải này, số lượng quang giáp tuyệt đối là nhiều vô số kể, mỗi ngày trên không đều có vô số quang giáp bay qua, thử nghĩ xem, nếu như trong dòng thác lũ quang giáp to lớn đó, có khả năng vĩnh viễn giữ khoảng cách nhất định với người khác không?
Ngay trong mười mấy giây ngắn ngủi vừa rồi, đã có mấy cái quang giáp bay lướt qua bên cạnh hắn! Hệ thống chống truy tìm của Tinh Diễm xịn hơn hẳn F-58, quang giáp thông thường căn bản không cách nào phát giác ra sự tồn tại của Tinh Diễm qua hệ thống quét hình của quang giáp. Nếu như không phải Johnson chủ động né tránh, chỉ sợ rằng đã có mấy cái trực tiếp đâm thẳng vào Tính Diễm rồi.
Đây không nghi ngờ gì, làm cho một người từ rất lâu rồi không ra khỏi Hắc giác như Johnson cảm thấy vô cùng không thoải mái.
Lại có một quang giáp đang bay thẳng tới, theo như đường bay này, có 80, 90% sẽ va chạm với mình. Quang giáp màu lam trắng, kiểu dáng lại khá là mới mẻ, một cây trường thương có vẻ cổ trên tay làm Johnson có chút kinh ngạc, rất ít quang giáp trang bị loại vũ khí này, loại vũ khí giống như trường thương này đã sớm bị chôn vùi trong lịch sử, thường yêu cầu kỹ xảo sử dụng đặc thù, nếu như không có kỹ xảo sử dụng đặc thù, vậy nó còn xa mới bằng mấy loại vũ khí thực dụng như kiếm laser, thúc diệm đao...
Nhưng Johnson cũng không có đặc biệt để ý, sau khi nhìn thấy đây là một cái quang giáp xa lạ, liền không chú ý tới nữa, mà chỉ hơi di động sang bên cạnh vài mét, mở rộng vị trí giữa hai người. Với xác suất sở hữu quang giáp cao như vậy, thêm vào chính phủ không có hạn chế nào với ngoại hình quang giáp, đủ loại quang giáp có hình dạng kỳ lạ, quái đản xem đến nhàm chán, lúc trước Johnson thậm chí còn thấy qua quang giáp được cải tạo thành hình dạng thiết bị mà hình như mấy ngàn năm trước giải quyết sự bài tiết của con người, nghe nói, nó có một tên gọi kỳ quái, là "thùng ngựa" (cái bô có nắp) (NV: 马桶)! Mà chủ nhân của cái quang giáp này nghe nói là một người yêu thích "thùng ngựa". Nhưng trí tưởng tưởng của Johnson rất kém, thế nào cũng không thể mang loài động vật móng gõ có 4 chân đó và cái thùng hình tròn kết hợp lại với nhau, rồi lại kết hợp với sự bài tiết của con người!
So đi so lại, quang giáp trước mặt không nghi ngờ gì bình thường hơn nhiều! Có lẽ người sở hữu quang giáp này chẳng qua chỉ là một người mê vũ khí thời cổ, Johnson thầm đoán.
Lực chú ý của Johnson hoàn toàn bị trường thương dạng cổ trên tay quang giáp màu lam trắng hấp dẫn, hắn không chú ý tới tốc độ của đối phương thật ra đã vượt xa quang giáp thông thường, nhưng cho dù có chú ý tới, Johnson có lẽ cũng sẽ không để tâm, dù sao, tốc độ của Tinh Diễm cũng là siêu hạng!
Đối phương chắc là không có phát giác ra sự tồn tại của mình, nhìn thấy đối phương không có cử động bất thường nào, chú ý của Johnson đã hoàn toàn để lên các loại quét hình của quang não, cực khổ tìm kiếm bóng dáng của F-58.
Tất cả dường như giống với lúc trước, mỗi lần hắn né tránh mấy quang giáp không cách nào phát giác ra sự tồn tại của Tinh Diễm này.
Tốc độ của quang giáp màu lam trắng không có chút thay đổi nào, nhanh chóng bay về phía Johnson, nhưng, mấy mét Johnson vừa mới di động đó làm cho 2 quang giáp này trong tình huống bình thường sẽ không xảy ra việc gì ngoài ý muốn!
Khoảng cách hai cái quang giáp càng lúc càng gần, cánh tay cầm trường thương kiểu cổ đó của quang giáp màu lam trắng dường như có một sự điều chỉnh cực nhỏ, nhưng chỉ giống như là một sự di động không chủ ý, sức chú ý của Johnson vẫn ở trên việc quét hình không ngừng của quang não.
Cự ly của 2 người chỉ có không tới 100 mét, lực chú ý của Johnson mới từ từ chuyển sang trên người quang giáp này, đương nhiên, hắn chỉ là đề phòng xảy ra việc bất ngờ, tuy rằng xác suất cực nhỏ.
Quang giáp không ngừng phóng lớn trong ánh mắt vô tình liếc qua, Johnson đột nhiên hơi cảnh giác, cảm giác có chút gì không đúng, nhưng cụ thể là gì thì lại nói không được, loại cảm giác này làm hắn cảm thấy rất không thoải mái! Dường như mọi thứ đều rất bình thường!
Khoảng cách 100 mét đối với quang giáp có tốc độ vượt quá 5 Hz mà nói vẫn không tới 1 giây thời gian.
Hai cái quang giáp nhìn như sắp sánh vai mà qua, dường như căn bản sẽ không có điều gì ngoài ý muốn xảy ra!
Đột nhiên, một điểm hàn mang đột ngột phóng lớn trong mắt Johnson, gần như đồng thời, cảnh báo bị đánh trúng của Tinh Diễm điên cuồng vang lên! Johnson kinh hãi, dường như hồn phi phách tán, theo bản năng nhấc khiên ion trên tay trái, muốn ngăn cản cú anfy, đồng thời quang giáp toàn lực lùi về sau!
Quá nhanh!
Đây là suy nghĩ duy nhất trong đầu Johnson lúc này!
Khiên ion của Tinh Diễm mới nâng lên một nửa, mũi thương của trường thương kiểu cổ mang theo một điểm hàn mang đã lướt qua tay trái mới nâng lên một nửa của Tinh Diễm!
Tinh Diễm đã tận lực lùi ra sau, nhưng động cơ vẫn ở trong trạng thái trôi nổi muốn đạt tới tốc độ tối đa cần một khoảng thời gian, cho dù khoảng thời gian này của Tinh Diễm vô cùng ngắn, lúc bình thường gần như có thể nhỏ quá bỏ qua, nhưng trong thời khắc này, không phẩy không mấy giấy (mấy mươi mili giây) ngắn ngủi này lại trở thành thời khắc trí mạng nhất!
Âm thanh trầm muộn của quang giáp bị đâm xuyên là lạ lẫm như thế, cảm giác xé toạc mạnh mẽ làm đầu óc Johnson đột nhiên sững lại, lập tức nỗi đau đớn mãnh liệt như nước lớn cuốn trôi hắn, làm hắn muốn nghẹt thở, chính vào một lúc ngưng trệ này, ngược lại làm cho đầu óc hắn có một sự tỉnh táo cực ngắn!
Một dáng người uyển chuyển xuất hiện trong đầu hắn, càng lúc càng rõ ràng, hắn nhịn không được vươn ra hai tay đã nhuốm đầy máu tươi, dường như muốn ôm lấy bóng dáng mà hắn ngày đêm mơ tưởng, không ngừng khổ cực phấn đấu này! Cảm giác vô lực càng lúc càng nặng, máu tươi liều mạng từ miệng hắn trào ra, hai tay vươn ra cũng dường như càng lúc càng nặng, dần dần, bóng hình khắc sâu trong lòng đó phảng phất đi vào trong mây mù, theo sinh mạng đang từ từ trôi đi của hắn mà mờ dấn, cho tới khi biến mất!
Phòng bảo vệ căn cứ, một người hoảng hốt chạy tới, vẫn chưa vào tới phòng cảnh giới đã kinh hoảng la hét: "Không hay rồi, không hay rồi, có người lẻn vào căn cứ..."
Mây người ở phòng bảo vệ nhìn nhau, không khỏi đồng thời cười ha hả.
Một người dẫn đầu trong đó cười nói: "Lão Lý, ngươi nói đùa cũng thật không có trình độ tí nào, có người lẻn vào căn cứ? Ha ..."
Lão Lý cuống quít nói: "Úi, lần này là thật đó, thật có người lẻn vào, ngay cả..."
Một người khác ở bên cạnh hi hi ha ha cắt ngang, cố ý dùng giọng điệu kỳ quái nói: "Ừ, lần này là thật đó nha!" Hai chữ "lần này" còn cố ý nhấn mạnh, phối hợp với vẻ mặt cổ quái của hắn, mấy người bên cạnh lại cười ha hả một trận!
Lão Lý gấp tới mặt mày đỏ bừng: "Thật đó, là..."
Một người khá tốt bụng trong đó bất nhẫn nhìn Lão Lý quẫn bách như vậy, liền mở miệng nói: "Ài, lão Lý, trò đùa này thực là không được tốt đâu, ngươi xem, tất cả hệ thống cảnh báo chỗ này của chúng ta hoàn toàn bình thường, không có tí dị thường nào! Nếu có người lẻn vào, chỗ này chúng ta vẫn yên tĩnh vậy ư? Ha ha, ngươi không tin chúng ta, vẫn không tin hệ thống cảnh báo quang não của nhà họ Cơ chúng ta sao?"
Nói xong liền lôi lão Lý, rồi muốn đưa lão Lý ra ngoài, thuận tiện giúp lão Lý giải vây.
Đột nhiên, một tiếng nổ lớn truyền tới, mọi người không khỏi ngây người!
Diệp Trùng mãn ý nhìn quang giáp của Johnson nổ trước mặt mình, trong tình huống này, xác suất sống sót của sư sĩ bên trong quang giáp có thể hoàn toàn xác định là 0!
Không có Johnson, nhìn căn cứ dường như vẫn chưa có phản ứng, Diệp Trùng đột nhiên nghĩ tới cái quang giáp màu hồng - bạc ở dưới tầng thấp nhất đó!
@by txiuqw4