- Mục, đôi tay của ta, ngươi xem, đều sắp phù lên rồi! Ngữ điệu của Diệp Trùng đầy ai oán, tưởng chừng như sắp khóc tới nơi. Diệp Trùng làm suốt 35 ngày, mới làm đủ tất cả linh kiện bằng xương, do không có máy móc, Diệp Trùng chỉ có thể dùng phương pháp chế tạo thủ công nguyên thủy nhất, điều này cũng trực tiếp dẫn tới 2 tay của hắn làm việc quá sức. Đương nhiên cũng không phải không có chỗ tốt, trải qua làm việc suốt ngày suốt đêm nhiều ngày như vậy, kỹ nghệ của Diệp Trùng tăng mạnh một bước lớn. Với lại, nhìn thấy trước mặt mình để dày đặc mấy vật liệu xương chất lượng tốt này, Diệp Trùng cảm thấy mình hình như có cả 1 núi vàng, giàu có chưa từng thấy. Diệp Trùng thậm chí còn chế tạo vài linh kiện của Hàm gia, để phòng lúc cần bất chợt. Phần còn lại cùng với 1 đống lớn những thứ kỳ lạ, cổ quái hắn mua, tất cả bị Mục mang vào không gian thứ nguyên của hắn. Loại lợi ích này nếu như không phải có Mục Thương, hắn không cách nào được hưởng. Chỉ có Mục Thương, quang nghĩ trí cảm có trí tuệ cao như thế này mới có thể ở trong thứ nguyên không gian hoàn thành 1 loạt thao tác này. Giống như miếng vảy của Thiết Mãng Tích lúc trước vẫn luôn do Mục cất giữ.
- Ừ, từ hình dáng mà xem, càng có thể làm người ta chú ý! Mục bình thường nói.
- Cái này đều trách tên Thương đáng chết, hừ, đợi hắn ra đây... Diệp Trùng nghiến răng nghiến lợi đau đớn nói.
- Diệp tử, ta không thể không nhắc nhở ngươi, ngươi thiếu thủ đoạn tấn công hữu hiệu! Dáng vẻ Mục như là suy nghĩ cho ngươi vậy.
Diệp Trùng lập tức yên lặng.
Cửu khai thành, sau khi người thần bí đó đột nhiên tuyên bố ngừng tin tức vừa được công bố 3 ngày, không ngừng có người lục tục nhận được linh kiện bằng xương, mấy người này đều là kẻ từng gửi vật liệu xương. Vì vậy đề tài mỗi ngày mà mọi người hứng thú nhất liền biến thành đại loại như hôm nay nhận được linh kiện thế nào, v.v...
Nỗ lực của Maltese không uổng phí, hắn cũng nhận được 1 linh kiện bằng xương, là 1 miếng bảo vệ vai do xương Hồng huyền chế thành, điều này làm hắn mừng như phát điên, yêu thích không nỡ rời, rồi lập tức vùi đầu nghiên cứu linh kiện bằng xương khó có được này.
Diệp Trùng cuối cùng cũng hoàn thành tất cả linh kiện bằng xương 3 ngày trước khi kiểm tra cấp 4. Điều này cũng làm hắn thở phào 1 hơi.
Rất nhanh, người trong Cửu khai thành phát hiện không có ai nhận được linh kiện bằng xương, mọi người liền đoán chắc là tất cả linh kiện bằng xương, toàn bộ đã được gửi đi xong. Tới ngày thứ 2 vẫn không nghe thấy ai lại nhận được linh kiện bằng xương, điểm số của linh kiện bằng xương trên thị trường liền tăng gấp mấy lần. Nhưng cho dù là thế, vẫn không có ai mang bán linh kiện bằng xương trên tay mình.
Trong lần hoạt động này của Diệp Trùng, Diệp Trùng và Tông sở là bên nhận được lợi ích nhiều nhất.
Diệp Trùng có được đống lớn vật liệu xương quý hiếm, trong đó rất nhiều loại mới mà trước giờ hắn chưa từng thấy qua, điều này làm hắn trong thời gian khá dài căn bản không cần lo lắng vấn đề thiếu vật liệu xương. Đương nhiên, trong đó hầu hết là cống hiến của Tông sở.
Tông sở cũng là người được lợi lớn nhất trong lần hoạt động này, ước khoảng 80% linh kiện bằng xương rơi vào tay bọn họ. Thứ bọn họ bỏ ra chẳng qua là 1 phần vật liệu xương tồn kho.
Nhưng, tất cả cái này đều không có quan hệ với Diệp Trùng, thứ hắn quan tâm hiện giờ là kiểm tra cấp 4 3 ngày sau. Sau khi hoàn thành tất cả công việc trên tay, việc đầu tiên Diệp Trùng làm là nghỉ ngơi, mấy ngày này chế tạo linh kiện bằng xương suốt ngày suốt đêm, hắn đã ở trạng thái vô cùng mệt mỏi rồi, cần nghỉ ngơi gấp.
Hai ngày sau, sức khỏe bình phục, Diệp Trùng lại một lần nữa trở nên khỏe như vâm.
Rất nhanh, thời gian kiểm tra cấp 4 đã tới.
Người phụ trách hướng dẫn Diệp Trùng vẫn là Vacy. Nhìn thấy Diệp Trùng, trên mặt Vacy có vẻ thêm mấy phần kinh trọng. Là người hướng dẫn của Diệp Trùng, nàng đương nhiên biết kẻ gây ra phong ba về linh kiện bằng xương gần đây là ai. Vô luận là ở chỗ nào, người có thực lực vẫn luôn dễ dàng có được sự tôn trọng của người khác, huống chi là ở Cửu khai thành lấy thực lực là chính.
Diệp Trùng theo sau Vacy, xuyên qua đại sảnh.
Trước mặt đi tới 1 người phụ nữ che mặt mặc đồ màu tím, Vacy lập tức dừng chân, cong người hành lễ với nàng ta. Người phụ nữ che mặt mặc áo tím đó gật đầu với Vacy, đợi khi ánh mắt quét tới Diệp Trùng, mở miệng hỏi: "Vị tiên sinh này là?" Giọng nói ngọt ngào, hơi có vài phần mê ly.
Vacy vội vàng nói: "Vị này là Diệp tiên sinh đang đi tham gia kiểm tra cấp 4!"
- Ừ, không ngờ Diệp tiên sinh tuổi trẻ thế này lại có thể qua được kiểm tra cấp 3. Quả nhiên là thiên tài a! Người phụ nữ che mặt mặc áo tím vô cùng kinh ngạc.
- Bình thường! Diệp Trùng mặt không đổi sắc, không lạnh không nóng nói.
- Đúng vậy, Diệp tiên sinh rất lợi hại, là người xin kiểm tra đầu tiên qua được kiểm tra cấp 3 lần này! Vacy phụ họa nói.
- Diệp tiên sinh quả là thanh niên có triển vọng a! Ừm, đã vậy ta cũng không trì hoãn các người nữa, chúc ngươi kiểm tra thuận lợi, ta còn có việc, xin đi trước, tạm biệt! Phụ nữ áo tím nói xong, gật đầu với Vacy và Diệp Trùng rồi xoay người rời đi.
Người phụ nữ áo tím xoay người đi tới trước có vài phần nghi hoặc, nhịn không được xoay người, nhìn bóng lưng của vị Diệp tiên sinh gì đó, trong lòng thầm suy nghĩ, người này rốt cuộc là ai chứ? Tại sao bóng lưng của hắn mình cứ cảm thấy quen mắt, giống như là gặp ở đâu đó rồi. Nhưng nhất thời lại không làm sao nghĩ ra được, gương mặt xem ra không có gì đặc biệt đó, cũng làm nàng xác định mình căn bản chưa từng gặp qua người này.
Đột nhiên nhớ tới thời gian của mình khẩn cấp, lại có nhiệm vụ trên người, làm gì có thời gian dây dưa vấn đề này, Phượng Túc cười, mình làm sao thế này, lập tức quăng toàn bộ tạp niệm ra ngoài 9 tầng mây.
Diệp Trùng lại không thoải mái như thế giống người phụ nữ áo tím, ngay khi vừa nhìn thấy người phụ nữ áo tím này, tim của hắn gần như ngưng đập trong khoảnh khắc!
Đây là Phượng Túc! Tuyệt đối là nàng ta! Không sai!
Gần như đồng thời, Diệp Trùng nhận được nhắc nhở của Mục: "Diệp tử, cẩn thận, đây là Phượng Túc!" Sau đó Mục còn bổ sung thêm 1 câu: "Thương từng quét hình đặc trưng đường nét toàn thân của nàng ta!"
Trong lòng đang nổi lên sóng to gió lớn nhưng Diệp Trùng cố gắng giữ vẻ mặt không đổi, lúc này nếu như bị Phượng Túc nhận ra, vậy thì xong đời rồi!
Ăn mặc của Phượng Túc quả thật quá dễ nhận ra, vĩnh viễn là bộ đồ màu tím thế này, đeo khăn che mặt, còn có giọng nói đặc thù đó của nàng ta, Diệp Trùng cũng có ấn tượng rất sâu sắc. Lần trước ở trong khu rừng nhỏ gần nhà vị Âm tiên sinh đó, Diệp Trùng từng giao thủ với Phượng Túc, biết người phụ nữ nhìn có vẻ yếu đuối trước mặt này thật ra có thực lực cực mạnh! Lần đó bị thương làm Diệp Trùng tới giờ vẫn còn sợ hãi trong lòng. Chẳng qua may mà lần đó mình mang mặt nạ của Hắc giác, nàng ta không thấy được gương mặt thật sự của mình, nếu không, nghĩ tới hậu quả, Diệp Trùng cũng không rét mà run!
Từ biểu hiện của Vacy đối với Phượng Túc mà xem, địa vị của người phụ nữ Phượng Túc này ở Tông sở nhất định không thấp, trong lòng Diệp Trùng thầm suy đoán. Xem ra người phụ nữ đó hình như hơi chú ý tới mình, Diệp Trùng không kiềm được da đầu tê dại.
Nghe thấy tiếng chân của Phượng Túc đã ra khỏi đại sảnh, Diệp Trùng giả như vô tình tiện miệng hỏi Vacy: "Người này là ai? Mặc đồ thật là kỳ quái!"
Vacy nhếch miệng cười: "Phượng đại nhân chính là vậy đó, chúng tôi cũng rất tò mò với dung mạo của nàng ta! Chẳng qua, nghe nói ngoài trưởng lão ra, không có ai biết nàng ta thế nào! Phượng đại nhân rất lợi hại, là sư sĩ át chủ bài của Tông sở, với lại đối nhân cũng rất thân thiết, chúng tôi đề rất thích nàng ta!" Hai mắt Vacy lấp lánh, vẻ mặt sùng bái, làm Diệp Trùng nhìn thấy lạnh người không thôi.
Thì ra là vậy, chẳng trách người phụ nữ này lại lợi hại như vậy, mình lần trước chịu thiệt trên tay nàng ta cũng không coi là oan uổng. Chỉ là không biết nàng ta điều khiển quang giáp sẽ như thế nào, sư sĩ át chủ bài, chắc là rất lợi hại! Quang giáp của nàng ta, không biết sẽ như thế nào? Trong lòng Diệp Trùng suy nghĩ lung tung.
Hắn căn bản không nghĩ tới mình có khả năng đã gặp qua quang giáp của Phượng Túc.
- Phượng đại nhân hình như hơi tán thưởng ngài đó! Vacy mở to cặp mắt ngân ngấn nước, hơi hứng thú nhìn Diệp Trùng.
- Ủa, thật sao? Diệp Trùng tùy tiện trả lời.
Vacy dẫn Diệp Trùng quẹo tới quẹo lui, tới cửa 1 gian phòng, Vacy ra dấu Diệp Trùng lấy vòng tay thông hành trên tay trái Diệp Trùng đặt trước cửa để thực hiện kiểm tra thân phận, tích nhẹ 1 tiếng, cánh cửa im lìm mở ra.
Diệp Trùng đi vào phòng, Vacy không đi vào cùng, mà ở lại ngoài cửa. Diệp Trùng vừa bước vào, cửa liền tự động yên ắng đóng lại.
Cuối phòng ngồi 1 dãy 7, 8 ông già, xem ra tuổi tác đều vô cùng lớn, đối diện bọn họ đứng 1 hàng người, mấy người đang đứng này hình như khá khẩn trương. Mấy người này chắc là giống mình, là người xin kiểm tra tham gia kiểm tra cấp 4.
Diệp Trùng bước vào lập tức hấp dẫn ánh mắt tất cả mọi người.
- Ý! Rất nhiều tiếng kêu kinh ngạc vang lên, ngay cả người khá trẩm ổn, cặp mắt cũng không che giấu được sự kinh ngạc. Liếc qua đám người, Diệp Trùng rất nhanh liền biết bọn họ tại sao lại kinh ngạc như vậy. Tất cả những người ở đây ngoài mình ra, đều là trung niên trở lên, một tên nhóc không tới 20 mình đây, đột nhiên xuất hiện trong đám người này, đương nhiên là vô cùng nổi bật.
Vẻ mặt Diệp Trùng không đổi, bình tĩnh như không, đi tới đứng ở 1 đầu hàng người đó.
- Hừm, hưm! Thấy rất nhiều người vẫn nhìn chằm chằm Diệp Trùng không ngưng, ông già ngồi giữa đó nhịn không được, liền khẽ đằng hắng nhắc nhở mọi người chú ý.
Sự chú ý của mọi người lập tức bị mấy tiếng đằng hắng này kéo lại, lập tức, tất cả ánh mắt chuyển tới trên người của ông già đang ngồi ở giữa đó. Ông già này toàn thân mặc đồ vải màu xanh, tinh thần quắc thước, dưới cằm có vài chòm râu trắng, xem ra khá là uy nghiêm.
Đồ xanh! Diệp Trùng đánh lô tô trong lòng, hắn biết, ở chỗ này, chỉ có thuật thừa sư mới mặc đồ xanh. Ông già này lại là 1 vị thuật thừa sư! Diệp Trùng không khỏi tăng cường cảnh giác trong lòng. Tuy không có lực chiến đấu mạnh mẽ của thuật thừa sĩ, nhưng thành tựu về mặt tôi luyện tinh thần của thuật thừa sư lại thâm hậu hơn, bọn họ có rất nhiều thủ đoạn sâu không thể đo lường. Với lại tự Diệp Trùng cũng có tập minh tức, chỉ sợ một khi không cẩn thận bị mấy lão già này phát hiện, vậy thì phiền phức to rồi!
Ông già này từ từ quét nhìn đám người 1 cái, ánh mắt sắc bén như kiếm, đám người không khỏi lần lượt cúi đầu, né tránh ánh mắt của ông già.
Đến khi ánh mắt của ông già ở trên người mình, Diệp Trùng cảm thấy như hình như mọi thứ của mình đều bị ông ta nhìn xuyên qua. Điều này làm lông tóc toàn thân hắn dựng đứng lên!
Diệp Trùng học theo mấy người khác, vội cúi đầu xuống, trong lòng lại run rẩy. Áp bức tinh thần! Trong tin tức lấy được từ chỗ Âm tiên sinh có 1 phương pháp vận dụng kỹ xảo này, nhưng nó yêu cầu tu dưỡng tình thần của thuật thừa sư rất cao! Xem ra lão già này quả nhiên là cao thủ trong thuật thừa sư. Tuy rằng cúi đầu, Diệp Trùng vẫn mẫn cảm phát hiện ánh mắt đối phương dừng lại trên người mình thêm vài giây!
- Ừm, đầu tiên chúc mừng các ngươi qua được kiểm tra cấp 3. Nhưng, tiếp theo các ngươi sẽ đón nhận kiểm tra càng thêm nghiêm khắc, bây giờ, ta nói trước chút quy tắc của kiểm tra cấp 4! Ông già từ từ nói, lời của ông già làm đầu của tất cả người xin kiểm tra đều ngẩng lên.
@by txiuqw4