sachtruyen.net - logo
chính xáctác giả
TRANG CHỦLIÊN HỆ

Chương 160: Danh Sách

Cốt tượng sư, nghề nghiệp lấy các loại vật liệu xương làm nguyên liệu, chế tạo các loại linh kiện quang giáp, rất hiếm người biết.

Chế tạo động cơ quang giáp lại là thứ Diệp Trùng trước giờ chưng từng nghĩ qua, bởi vì cần phải thay đổi đặc biến vốn có của vật liệu xương, có thể nói, vượt ra ngoài phạm trù của Cốt tượng sư. Cốt tượng sư với Diệp Trùng mà nói, chính là phát huy tới mức cao nhất đặc tính tốt vốn có của vật liệu xương. Nhưng vấn đề trước mắt đã liên quan tới thay đổi đặc tính của vật liệu xương, 2 cái này căn bản không phải là 1 khái niệm. Hết cách, nan đề hiện đang bày trước mặt, Diệp Trùng cũng chỉ có miễn cưỡng mà làm.

Từ chỗ Vacy lấy được 1 đống lớn vật liệu xương, tuy rằng bản thân Diệp Trùng có không ít vật liệu xương, nhưng Diệp Trùng vẫn không ngốc tới mức lãng phí vật liệu xương mình cực khổ mới có được ở chỗ này. Đồng thời, Diệp Trùng còn đặc biệt cần 1 cái máy phân tích chuyên dụng có độ chính xác cao của điều bồi sư, thứ này so với của Quản phong tử thì tiên tiến hơn nhiều, hơn nữa thao tác cũng được trí năng hóa khá tốt.

Do chủng loại vật liệu xương cực kỳ đa dạng, với lại sự khác biệt giữa chúng rất lớn, Diệp Trùng đành phải thử mỗi thứ một chút.

Diệp Trùng trước tiên chọn ra 1 số loại vật liệu xương có tính năng vật lý xuất sắc, sau đó bỏ chúng lần lượt vào trong máy phân tích, thông qua quang não, lợi dụng cơ chế phân tích tự động thực hiện phân tích.

Lượng công việc bước này cực lớn, dù sao chủng loại vật liệu xương quả thật là quá nhiều, chủng loại vật liệu xương sau khi được lọc lần thứ nhất vẫn có khá nhiều. Vật liệu xương mà Vacy đưa tới cho Diệp Trùng chất đầy nhóc căn phòng của Diệp Trùng, trong đó không thiếu 1 số vật liệu xương quý hiếm. Diệp Trùng hiện giờ không có tinh thần để đi lo mấy cái gì mà tài liệu xương quý hiếm cũng sẽ ảnh hưởng tới sự đánh giá thành tích cuối cùng của ngươi vân vân, với hắn mà nói, mình có thể làm ra toàn cốt động cơ thì đã là kỳ tích rồi!

Tốn thời gian 1 tháng, Diệp Trùng cuối cùng hoàn thành bước thứ nhất này. Hắn không chỉ có được công thức điều bồi có thể có của các loại vật liệu xương, mà còn có thu hoạch khác. Nhưng cái này đều là công của Thương, không dễ dàng gì ra ngoài đổi không khí, Thương đề nghị Diệp Trùng nhân cơ hội này, thu thập số liệu về các phương diện khác của các vật liệu xương này. Diệp Trùng nghĩ đi nghĩ lại, cảm thấy cũng có lý, dù sao cũng đã phân tích rồi, vậy không bằng làm phân tích toàn diện, mấy số liệu này sau này nói không chừng cũng sẽ dùng tới. Đương nhiên, công việc thu thập tự nhiên là giao cho Thương. Kho tư liệu khổng lồ của Mục Thương hiện giờ vẫn có rất nhiều chỗ trống trơn.

Diệp Trùng cũng nhịn không được nói thầm, Thương vậy mà cũng có thể đưa ra 1 đề nghị có ích.

Đương nhiên, cây nói này vấp phải sự phản bác mãnh liệt và và sự tức giận to lớn của Thương.

Chính là như vậy, Diệp Trùng ngoại trừ thu được công thức có thể có của các loại vật liệu xương, mà còn thu được thông tin số liệu phân tích toàn diện của mấy vật liệu xương này qua máy phân tích.

Sự cường hãn của cơ chế phân tích tự động họ Quản lại 1 lần nữa biển hiện toàn diện. Diệp Trùng tổng cộng có được hơn 300 công thức, khi kết thúc, lúc mà Thương đưa cho hắn số liệu này, Diệp Trùng suýt nữa té từ trên ghế xuống!

Hơn 300 cái? Cái này, cái này cũng thật là dọa người đi! Vốn Diệp Trùng dự đoán, có thể có 30 cái đã là không tồi rồi, không ngờ lại có hơn 300 cái! Số liệu này quả thật là có chút dọa người!

Vacy hiện giờ vô cùng buồn bực, nàng ta mỗi ngày đều phải nhón chút thời gian chạy tới chỗ đó của Diệp Trùng, mà chỗ đó của Diệp Trùng bây giờ gần như đã trở thành nấm mồ xương. Cho dù Vacy từng được huấn luyện nghiêm khắc, nhưng ở trong đám xương cốt đủ loại này, có lúc nàng cũng nhịn không được mà có chút rờn rợn trong lòng. Hết cách, chức trách của nàng lại không cho phép nàng rời khỏi, hiện giờ chỉ hy vọng lần kiểm tra này có thể sớm kết thúc, mình cũng có thể trở về Tông sở học tập.

Vị Diệp tiên sinh xem ra tuổi tác trẻ măng này không phải là 1 ông chủ dễ hầu hạ gì cho cam, danh sách vật liệu xương lần trước đưa cho nàng, danh sách dài dằng dặc như thế gần như làm nàng lập tức có xung động muốn hôn mê. Chạy tới nhà kho, người quản lý kho lại nói có rất nhiều vật liệu xương gom không đủ, nói cái gì lần trước Tông sở điều động khẩn cấp một đống vật liệu xương hiếm có, làm cho bây giờ rất nhiều vật liệu xương hiếm có trong danh sách này không cách nào có đủ.

Vacy lúc đó trố mắt ra, nàng đương nhiên biết cái gọi là điều động khẩn cấp lần trước là chuyện gì, còn không phải đưa cho vị Diệp tiên sinh đó để đổi lấy linh kiện bằng xương sao. Hết cách, Vacy chỉ có thể tìm tới đại sư Phàm phụ trách lần kiểm tra cấp 4 này, đại sư Phàm trầm ngâm hồi lâu, sau đó trực tiếp lệnh cho 7 tiểu tổ chiến đấu tiêu chuẩn tới căn cứ gần nhất, với tốc độ nhanh nhất chuyển vật liệu xương còn thiếu trên danh sách. Điều này làm cho Vacy ở bên cạnh lại trố mắt lần nữa, điều động 7 tiểu tổ chiến đấu tiêu chuẩn, lại chỉ vì mấy cái vật liệu xương đưa cho 1 người như vậy.

Cái này có điểm quá khoa trương rồi! Vacy nghe thấy đại sư Phàm ra lệnh qua máy liên lạc mà đứng trơ ra!

Nhưng tiếp theo Diệp Trùng hỏi nàng cần máy phân tích, càng làm nàng kinh ngạc hơn. Nàng học dược tễ học, trong đó có xen lẫn rất nhiều tri thức điều bồi học, có thể nói, không hề xa lạ với điều bồi học chút nào. Thứ Diệp Trùng cần là máy phân tích chuyên dụng của điều bồi sư, chẳng lẽ hắn lại còn là 1 điều bồi sư?

Trong lòng Vacy vô cùng nghi hoặc, thời gian tiếp theo đó càng chú ý tới Diệp Trùng. Nhưng trong suốt 1 tháng này, Diệp Trùng chẳng qua chỉ liều mạng phân tích mấy vật liệu xương này, hắn đang làm gì? Không biết đề thi của Diệp Trùng, Vacy không hiểu đầu cua tai nheo gì hành vi của Diệp Trùng. Sau khi bẩm báo với trưởng lão, mệnh lệnh của trưởng lão là tiếp tục giám sát chặt chẽ.

Diệp Trùng và Thương đã sớm chú ý tới sự khác thường của Vacy, việc sử dụng cơ chế phân tích tự động đều chỉ sử dụng trong tình huống không có mặt Vacy, hơn nữa bất cứ lúc nào cũng ở trong trạng thái có thể tiêu hủy. Thứ này nếu rơi vào tay Tông sở, vậy thì phiền phức lớn rồi!

Hơn 300 công thức, thuốc thử, nguyên liệu cần thiết của mỗi công thức đều trên 10 loại, thậm chí có cái cần hơn 100 loại, với lại hầu hết thuốc thử, nguyên liệu hắn vốn là không biết.

Thương lại đưa cho hắn 1 danh sách vật phẩm khác: "Diệp tử, đây là danh sách tổng tất cả vật phẩm cần thiết!"

Tuy rằng so với danh sách vừa rồi đó ít đi không ít, nhưng vẫn làm người ta hoa cả mắt, hơn nữa Thương còn thêm rất nhiều máy móc điều bồi trong đó, cùng các loại bình đựng thuốc thử.

Khi Diệp Trùng giao danh sách này cho Vacy, danh sách dài xộc lập tức làm Vacy như hóa đá, tới tận nửa phút sau mới khó khăn thốt ra lời: "Những thứ này đều là thứ ngài cần sao?"

Diệp Trùng gật gật đầu. Ngược lại Thương ở trong lòng Diệp Trùng lại đồng tình nói: "Tiểu cô nương tội nghiệp, Diệp tử, người ta bị ngươi dọa chết khiếp rồi!"

Tuy rằng nhận được danh sách này rõ ràng là 1 việc cực kỳ đau khổ, nhưng Vacy cũng vì vậy mà xác định được 1 việc, đó chính là vị Diệp tiên sinh trẻ tuổi này không chỉ là 1 cốt tượng sư lợi hại, đồng thời cũng là 1 điều bồi sư cực kỳ lợi hại. Diệp Trùng là điều bồi sư lợi hại hay không, Vacy không sao xác định được, nhưng Diệp Trùng là 1 điều bồi sư, Vacy có thể xác định vô cùng chắc chắn, hắn nhất định là 1 điều bồi sư vô cùng xuất sắc.

Có lẽ, cái từ xuất sắc này đã không thể hình dung hắn rồi. Từ danh sách đó lộ ra quá nhiều tin tức, nguyên liệu thuốc thử liên quan trong đó không thể đếm được, có cái vô cùng hiếm có, với lại có rất nhiều máy móc chỉ có thao tác cao cấp mới phải dùng tới.

Vacy không lập tức mang danh sách này giao cho đại sư Phàm, mà giao cho trưởng lão trước, và mang quan điểm của mình nói ra 1 lượt. Vừa nhìn danh sách này, vừa nghe Vacy nói lại quan điểm của mình, vẻ mặt trưởng lão càng lúc càng ngưng trọng. Ông ta mở máy liên lạc trên bàn, thấp giọng phân phó vài câu.

Chẳng bao lâu sau, 1 người đàn ông trung niên đi vào. Vacy kinh ngạc, thất thanh nói: "Haite lão sư!"

Người đàn ông trung niên tên gọi Haite này là thầy dạy Vacy điều bồi, dáng vẻ anh tuấn, trước giờ đều có dáng vẻ văn nhã, lịch sự, vẫn luôn được học viên nữ trong Tông sở vô cùng yêu thích.

Người đàn ông trung niên quay đầu lại, khẽ cười với Vacy, sau đó quay sang hành lễ với trưởng lão: "Trưởng lão, không biết ngài gọi tôi tới là có chỉ thị gì?"

- Haite, ngươi tới coi danh sách này. Giọng nói khàn khàn trầm thấp của trưởng lão vang lên trong phòng, nói xong khẽ nhấn lên quang não trên bàn 1 cái.

Hình chiếu nổi cái danh sách của Diệp Trùng lập tức phóng to trôi nổi trên không trước mặt Haite.

Haite nhìn thấy mấy cái máy móc trước mặt không khỏi khẽ nhíu mày, trên mặt lộ ra dáng vẻ có chút hứng thú, nhưng rất nhanh, vẻ thoải mái trên mặt hắn biến mất tăm, mà thay vào đó là vẻ ngưng trọng của hắn.

- Nhìn ra điểm gì không? Đây là danh sách vật phẩm yêu cầu của 1 người xin kiểm tra tham gia kiểm tra cấp 4. Chúng ta không có chút tư liệu nào về phương diện hắn có quan hệ với điều bồi, ta nghĩ ngươi chắc là có thể từ cái danh sách này nhìn ra điểm gì đó, điểm quan trọng nhất là, có thể hay không ước chừng đại khái trình độ của hắn về mặt điều bồi? Điều này rất quan trọng với chúng ta, Cốt tượng sư tinh thông điều bồi, loại nhân tài thế này làm sao có thể bỏ qua? Câu cuối cùng trưởng lão nói sâu xa.

Haite trầm ngâm 1 lát mới nói: "Từ danh sách này mà xét, người xin kiểm tra này chắc là có trình độ điều bồi khá cao. Thí dụ như Tỉ minh phấn này, cực kỳ hiếm thấy, cho dù là tông sở chúng ta, rất nhiều điều bồi sư cũng không biết loại tài liệu này. Tỉ minh phấn cần phải sử dụng phối hợp với dung dịch Fairtex, người biết điểm này càng ít, tôi cũng là 1 lần vô tình có cơ hội phát hiện được từ bút ký của 1 vị đại sư điều bồi. Quả nhiên, tôi phát hiện phía dưới có dung dịch Fairtex. Với lại, từ danh sách này mà xem, trên đó có khá nhiều thuốc thử không cần tinh chế là tài liệu thức vật, khoáng thạch các loại, điều này vô cùng khác biệt với điều bồi học đang thịnh hành hiện nay, ừm, tôi hoài nghi hắn có khả năng là điều bồi sư của lưu phái cổ đại nào đó."

Tinh quang trong mắt trưởng lão lóe lên, có chút hứng thú hỏi: "Ừm, điều bồi sư của lưu phái cổ đại? Nghe ra rất thú vị, bọn họ có chỗ nào đặc biệt không?"

Vacy bên cạnh càng dỏng tai lên, bình thường rất khó có cơ hội nghe được mấy thứ bí mật này.

Haite ngập ngừng một hồi mới nói: "Quan niệm của điều bồi sư của lưu phái cổ đại và điều bồi sư thịnh hành hiện nay hoàn toàn khác nhau. Bọn họ tôn sùng tự nhiên, khá thầm lặng, rất ít người biết. Phần lớn bọn họ là truyền thừa theo hình thức gia tộc. Do lịch sử lâu đời, bề sâu tiếp xúc của bọn họ ở lĩnh vực điều bồi so với điều bồi sư hiện nay sâu rộng hơn rất nhiều. Bọn họ có linh vực chuyên sâu của mình, với lại giữa bọn họ dường như đều có ký kết ngầm nào đó. Ừm, tôi biết cũng không nhiều, đây cũng là từ đôi lời trong bút ký của vị đại sư điều bồi đó lộ ra."

- Nếu như hắn là 1 điều bồi sư của lưu phái cổ đại, hơn nữa có thể vào Tông sở chúng ta, ngươi cho rằng giá trị của hắn bao lớn? Trưởng lão có chút cân nhắc hỏi.

- À, giá trị đó là không gì so sánh được! Tuyệt đối là không gì so sánh được! Chúng ta không biết chút gì về mấy điều bồi sư lưu phái cổ đại này, bọn họ có hệ thống lý luận hoàn toàn khác điều bồi học hiện đại. Hơn nữa, loại truyền thừa theo hình thức gia tộc bọn họ, có rất nhiều thứ làm người ta cảm thấy không thể tin được. Nếu như chúng ta có thể biết tất cả những thứ này, ta tin rằng, trình độ điều bồi của Tông sở chúng ta nhất định sẽ bước vào một thời đại phát triển tốc độ cao, nhất định có thể bỏ xa Hắc giác và Hiệp hội sư sĩ ở đằng sau. Chỗ tốt do điều này mang lại cho chúng ta cũng không gì so sánh được! Trưởng lão, người này nhất định không thể thả đi! Mặt Haite vì kích động mà đỏ rực lên.

Vacy kinh ngạc nhìn Haite lão sư vẫn luôn lịch sự nho nhã lại vì 1 người mà kích động như vậy.

- Ừ, ngươi nói không sao! Đã bị chúng ta biết hắn có khả năng là điều bồi sư của lưu phái cổ đại, vậy tự nhiên là không có lý nào lại bỏ qua. Đám phế thải đó của Tông sở, vậy mà tới tận bây giờ, ngay cả linh kiện bằng xương đơn giản nhất cũng làm không xong, ừm, nếu như giữ hắn lại, vấn đề này cũng có thể giải quyết được, linh kiện bằng xương đúng là thứ tốt a! Cặp mắt vẫn đục của trưởng lão lúc này lại càng lúc càng sáng.

Vacy lui ra khỏi phòng, trong lòng lại rất lâu vẫn không thể bình tĩnh, nàng thế nào cũng không ngờ Diệp tiên sinh trẻ tuổi này lại được trưởng lão và Haite lão sư xem trọng như vậy. Nhưng nghĩ tới thiên tài như vậy, vận mệnh lại vừa bị quyết định trong căn phòng tối tăm đó, hơn nữa người quyết định lại không phải là chính hắn, bất giác, trong lòng Vacy không kiềm chế được nảy sinh sự xót xa.

Ài, loại việc này cũng không phải 1 nhân vật nho nhỏ như nàng có thể quyết định được, huống chi trưởng lão đưa ra quyết định này cũng là vì Tông sở, có lẽ hắn ở lại Tông sở càng có lợi với hắn, nàng tự an ủi mình như vậy, lấy lại tinh thần. Chỉ là sự xót xa mong manh trong lòng đó lại không cách nào đuổi đi được.

Trưởng lão ra lệnh cho nàng toàn lực phối hợp với Diệp tiên sinh, và mang nhất cử nhất động của hắn báo cáo cho trưởng lão.

Khi Vacy mang danh sách đó giao cho đại sư Phàm, cặp mắt gần như sắp lồi ra và vẻ mặt phong phú của đại sư Phàm làm Vacy rất muốn bật cười.

Diệp Trùng rất nhanh nhận được tất cả máy móc và thuốc thử.

Hơn 300 công thức, nếu như không phải trí năng hóa của mấy cái máy móc này đủ cao, điều chế mấy cái công thức này cũng đủ làm Diệp Trùng phải thổ huyết rồi. Nhưng cho dù là vậy, điều chế 300 công thức này vẫn tốn thời gian 3 ngày. Nhưng điều làm Diệp Trùng buồn bực là, Vacy vốn chỉ rút chút thời gian mỗi ngày ghé qua thì giờ đây căn bản là cả ngày đều ở bên cạnh hắn.

Điều duy nhất làm Diệp Trùng cảm thấy may mắn là, Thương không có lại lộ ra sự nhiệt tình đáng sợ làm lông tóc người khác phải dựng đứng lên đối với Vacy. Lỗ tai của Diệp Trùng cũng giữ được sự yên tĩnh khó có được.

Nhìn thấy Vacy chăm chú quan sát nhất cử nhất động của mình, vốn cảnh giác, trong lòng Diệp Trùng cười lạnh không thôi, mức độ phức tạp của mấy công thức này, ngay cả Diệp Trùng với trí nhớ siêu quần cũng không phải 1 sớm 1 chiều mà có thể nhớ hết mấy cái công thức này. Huống chi ngâm tẩm vật liệu xương, còn có rất nhiều tri thức ở trong đó, không có ai chỉ điểm, người bên cạnh căn bẳn nhìn không ra bất cứ manh mối nào.

Cho nên khả năng muốn học trộm gần như bằng 0.

Quả nhiên, chẳng bao lâu sau, Vacy từ bỏ loại hành vi không chút ý nghĩa này. Mấy cái công thức này trong mắt nàng căn bản là như thiên thư vậy, nàng căng đầu cố gắng nhớ 1 công thức đơn giản nhất, lấy về cho Haite lão sư, Haite lão sư lại cũng như lạc vào sương mù, nhìn không ra chút gì.

Điều này làm nàng không khỏi càng thêm kính phục vạn phần Diệp tiên sinh có tuổi tác gần giống như mình.

Nhưng chính là thiên tài như vậy, vận mệnh của hắn...


SachTruyen.Net

@by txiuqw4

Liên hệ

Email: [email protected]

Phone: 099xxxx