sachtruyen.net - logo
chính xáctác giả
TRANG CHỦLIÊN HỆ

Chương 172: Lằn Ranh Sinh Tử

Ầm lớn một tiếng, xen lẫn tiếng kêu la thảm thiết của vô số người, ở khu vực được thủ hạ của Thương Hân khống chế phía trước đột nhiên xảy ra nổ dữ dội, Diệp Trùng thậm chí còn cảm giác được mặt đất đang chấn động.

Trong nháy mắt, sắc mặt Thương Hân tái mét!

Mấy người bên cạnh Robert này, không ai không là người có kinh nghiệm phong phú, không lộ ra chút vẻ kinh hoảng nào, bọn họ biết càng là thời khắc này, càng phải bình tĩnh, như vậy mới không cho kẻ địch cơ hội có thể tranh thủ!

Robert chỉ đột ngột co rút đồng tử lại 1 chút!

Hộ vệ cận thân này phản ứng cực nhanh, gần như ngay khoảnh khắc nổ, 4 người lập tức thu nhỏ vòng bao vây, tăng cường sự bảo hộ đối với Robert. Hai cái quang giáp phía trước cùng nhau kề vai chắn trước người Robert, thay hắn ngăn cản mấy mảnh vỡ nổ bắn ra tứ phía đó.

Còn Thương Hân và A Đoạn gần như đồng thời gọi ra quang giáp.

Quang giáp của Thương Hân là 1 cái Ảnh Phượng - III. Không giống Ảnh Phượng - II, Ảnh Phượng - III là quang giáp cận chiến trong chuỗi quang giáp Ảnh Phượng, cũng tức là nói, tấn công tầm xa của nó không hề coi là xuất sắc, nhưng năng lực cận chiến của nó lại khá kiệt xuất. Phối hợp với gai cận chiến hợp kim đặc chủng, còn có 2 thanh trủy thủ laser, phối hợp với tốc độ xuất sắc của Ảnh Phượng - III vượt xa Ảnh Phượng - II, điều này làm cho phương thức tác chiến của nó cũng có đặc sắc đặc thù của nó, thuộc loại hình 1 kích không trúng, lập tức trốn ra xa. Nó cũng thừa kế đặc điểm ngoại hình rực rỡ của chuỗi quang giáp Ảnh Phượng. Thân hình nhỏ nhắn, tốc độ siêu đẳng, phương thức tác chiến cận chiến cự ly siêu gần, làm cho nó thành thích khách trong quang giáp!

(Chú thích: Quang giáp Ảnh Phượng II là quang giáp Tôn Tuyết Lâm dùng, xem lại chương 5)

Quang giáp của A Đoạn lại hoàn toàn không giống, quang giáp của hắn là 1 cái quang giáp xen lẫn màu đỏ và đen. Sự phối hợp kinh điển của đỏ và đen làm cái quang giáp này càng giống 1 cái quang giáp được chế tạo dùng để triển lãm, mà không phải là 1 cái quang giáp chiến đấu. Nhưng Diệp Trùng vẫn nhìn ra cái quang giáp này có tính năng kiệt xuất! Không chút nghi ngờ, đây là 1 cái quang giáp lắp ráp, vũ khí của nó lắp đặt cũng vô cùng quái dị. Ngoại trừ cây súng bắn tỉa laser đã qua cải tạo đặc biệt lớn ở trên tay đó, căn bản không có vũ khí bắn xa nào khác, vũ khí cận chiến 1 món cũng không có! Trang bị cực đoan thế này, Diệp Trùng vẫn là lần đầu tiên gặp được, cho dù là quang giáp của Hiệp hội sư sĩ, cũng sẽ trang bị vũ khí đại loại như trủy thủ. Cây súng này Diệp Trùng tạm thời vẫn nhìn không ra có manh mối gì, nhưng động cơ hắn phối chế Diệp Trùng lại nhìn ra. Trảm Lãng - động cơ quang thức, là 1 trong mấy cái có tính năng kiệt xuất nhất lưu thông trên thị trường, nhưng giá của nó cao ngất, cũng làm người ta líu lưỡi!

Hai cái quang giáp này vừa xuất hiện, lập tức che chắn mấy người này! Lúc này, 2 cái quang giáp này không nghi ngờ gì, là lô cốt rất tốt.

A Đoạn và Thương Hân với tốc độ nhanh nhất ra lệnh thả ra thang dây lên xuống, nhưng nhìn thang dây lên xuống từ từ hạ xuống, trong lòng 2 người sốt ruột vô cùng, nhưng bọn họ không có loại bản lĩnh tay không trèo lên buồng lái như Diệp Trùng.

Sư sĩ đích xác mạnh mẽ, nhưng trước khi bọn họ chưa chui vào buồng lái, 1 cây súng hồng ngoại công suất nhỏ nhất cũng đủ để kết thúc tính mạng của bọn họ!

Chính ngay lúc này, giọng nói của Mục đột nhiên vang lên: "Diệp tử, cẩn thận! Có người phóng đạn nhiễu từ!"

Đạn nhiễu từ? Trong lòng Diệp Trùng cả kinh! Vốn hắn đối với mấy thứ này không biết thứ gì, nhưng từ sau khi có Ngư, uy lực của mấy viên đạn hỗ trợ kỳ lạ, cổ quái đó kinh người, luôn có thể phát huy hiệu quả ngoài dự liệu. Điều này cũng làm Diệp Trùng vô cùng hứng thú với mấy viên đạn hỗ trợ này.

Đạn nhiễu từ chủ yếu là có tác dụng gây nhiễu từ dùng trong phạm vi nhỏ. Nó có thể làm cho sự truyền tin trong phạm vi nhỏ hoàn toàn vô hiệu, nhưng nó có mấy nhược điểm, 1 là không phân địch ta, 2 là thời gian tác dụng quá ngắn, 3 là phạm vi hữu hiệu quá nhỏ. Ba điểm này hạn chế rất lớn phạm vi sử dụng của nó.

Thương Hân và A Đoạn lập tức phát hiện điểm này, 2 người không khỏi đồng thời nhìn nhau. Nhưng hết cách, tốc độ của thang dây lên xuống quả thật quá chậm, 2 người chỉ có thể lo âu nhìn.

Khói sương hình thành do vụ nổ dưới tác dụng của sóng xung kích mau chóng nuốt chửng mọi người, xung quanh là 1 mảng hỗn độn, cái gì cũng nhìn không rõ!

Chính ngay lúc này, Mục đột nhiên la lớn: "Diệp tử, cẩn thận, 20 viên đạn nổ mạnh!"

Hệ thống quét hình của quang giáp mini cũng giống vậy phát giác ra 20 viên đạn nổ mạnh như hạt mưa bay về phía bên này! Hai mươi viên đạn nổ mạnh, chỉ cần 1 viên trong đó phát nổ, vậy đám người này chỉ e trừ 4 hộ vệ mặc quang giáp mini, ai cũng sống không nổi!

Tình huống nguy cấp, 4 hộ vệ bảo vệ xung quanh Robert đột nhiên xông vào trong khói sương, tốc độ cực nhanh, như 4 viên đạn pháo. Bỗng, đôi chân 4 người phát lực, bay vọt lên.

Lực chú ý của mọi người đều tập trung trên người 2 người! Chỉ là dáng vẻ nghi hoặc trên mặt lại tỏ ra bọn họ không hề biết xảy ra chuyện gì!

Chính lúc này, vốn đang nhìn gắt gao thân hình 4 người, Diệp Trùng đột nhiên nghe thấy giọng nói gấp rút của Mục: "Diệp tử, chiều mũi tên hướng 76 độ!"

Diệp Trùng phản ứng cực nhanh, đối với Mục, hắn tin cậy vô điều kiện, gần như khi lời nói của Mục vừa dứt, Diệp tử đột ngột vặn mình, quay eo, lại thình lình phát hiện trên 1 tòa nhà cao ở xa 5, 60 mét, 1 đạo hàn quang phản xạ trên mặt kính lóe lên rồi mất!

Diệp Trùng giật mình, lông tóc toàn thân bỗng dựng đứng cả lên, cảm giác nguy hiểm cực độ không làm hắn mất đi sự bình tĩnh phải có! Căn bản không kịp xem kỹ đó là cái gì, Diệp Trùng đột ngột nắm lấy cạnh bên ngoài của đùi!

Soạt 1 tiếng, Diệp Trùng dùng hết lực khí toàn thân, giơ tay ném thanh trủy thủ lúc nào cũng buộc ở đùi hắn đó ra!

Mà lúc này, 4 hộ vệ thân đang ở trên không, hiển thị ra kỹ xảo hoa lệ của họ, hoặc đạp hoặc dùng tay đánh, 20 viên đạn nổ mạnh vậy mà lại không có 1 viên lọt lưới, toàn bộ đều bị bọn họ đánh văng ra xa!

Oành oành oành, l chuỗi ầm vang, sóng xung kích do 20 viên đạn nổ mạnh đồng thời phát nổ hình thành nên khuấy động lẫn nhau, thổi cho mọi người ngã nghiêng xiêu vẹo, nhất thời, sắc mặt mọi người đều kinh hoảng thất sắc. Vụ nổ thế này nếu như vừa rồi thật sự xảy ra, vậy chỉ e mọi người ở chỗ này ngay cả tro cũng không còn!

Vẻ mặt Diệp Trùng hồi phục như thường. Nổ dữ dội như vậy đối với hắn không tạo ra chút ảnh hưởng nào. Ngay khoảnh khắc trước khi xảy ra vụ nổ, hắn rõ ràng nhìn thấy hàn quang của cái gì đó vỡ nát trên tòa nhà cao tầng đó!

- Nguy hiểm giải trừ! Giọng nói của Mục như lời thơ đẹp đẽ, Diệp Trùng lập tức thở phào!

Sắc mặt Thương Hân tái mét!

Vấn đề lần này lại xuất hiện ở phía bên mình. Thủ hạ của mình có 3 người bị người ta giả mạo lẻn vào! Từ khi nàng ta ngồi lên vị trí này tới nay, kỷ lục an toàn hoàn mỹ bị đánh sập, hơn nữa đối phương lại xém chút nữa đã thành công! Mà điều làm nàng ta phẫn nộ là, người giải trừ nguy cơ đều là người của bên Robert! Hiện giờ ánh mắt của nàng chỉ cần vừa chạm vào ánh mắt của A Đoạn, thì phảng phất như sự trào phúng không lời của đối phương lại cuộn lăn trong lòng nàng hết lần này tới lần khác!

Vẻ mặt kẻ trực tiếp bị hại của sự kiện này, Robert, lúc này vẫn như thường, còn liên tục nói cười với Bách Lý Nam, trấn định như không, phong phạm của cường giả lộ ra rõ ràng!

Robert đánh giá Diệp Trùng từ trên xuống dưới vài lần, khẽ cười nói: "Không ngờ thân thủ của tiểu huynh đệ lại cao siêu như vậy, lần này nếu như không phải tiểu huynh đệ ra oai, chỉ sợ cái mạng già này của ta hôm nay phải bỏ lại đây rồi!" Câu nói này làm cho khóe mắt của Thương Hân đang ở bên cạnh giật mạnh vài cái. Nhưng nghĩ tới lần này đích xác là sơ suất của mình, mới suýt chút nữa làm mọi người bỏ mạng chỗ này, vẻ mặt không khỏi vô cùng khó xem!

Diệp Trùng lúc này xem ra vô cùng hoạt kê, phía ngoài đùi phải của cái quần tây lúc này khuyết 1 lỗ lớn, lộ ra 1 cái vỏ trủy thủ, mà dưới nách 2 bên của bộ đồ tây ngay ngắn toạc ra 1 cái lỗ lớn, lộ ra cái áo sơ mi màu trắng bên trong. Nếu như ở trên đường, người khác nhất định sẽ cười ầm lên, nhưng ánh mắt mọi người bên cạnh lúc này nhìn Diệp Trùng đều lộ ra sự kính nể không thể tưởng tượng được!

Dáng vẻ thong thả thoải mái, bình tĩnh tự nhiên của Diệp Trùng dưới sự tôn lên của quần áo trên người lại càng hiện rõ sự bất phàm!

- Ông chủ quá khen rồi! Diệp Trùng vẫn nhớ rõ mình có thân phận là hộ vệ cận thân của Bách Lý Nam, nói chuyện không lộ kẽ hở nào. Nhìn thấy vẻ mặt Diệp Trùng như cũ, không có chút vẻ hưng phấn sau khi lập được công lớn, sự tán thưởng trong mắt Robert càng nặng thêm! Bách Lý Nam ở bên cạnh lại thầm kêu khổ trong lòng, hắn trước giờ tinh thông quan sát nét mặt, ánh mắt ông chủ lúc này có ý gì, hắn thế nào lại không biết? Xem ra, việc mình lo lắng nhất vẫn xảy ra rồi!

- Vương ca, trủy thủ của anh! Một hộ vệ cung kính, 2 tay nâng trủy thủ của Diệp Trùng, vẻ mặt đầy tôn kính!

Vô luận là ở chỗ nào, cường giả đều được mọi người tôn kính! Chính trong khoảnh khắc vừa rồi, không kịp gọi ra Thủ hộ, Diệp Trùng toàn lực ném trủy thủ của hắn ra! Sau khi tất cả vụ nổ dừng lại, dưới sự nhắc nhở của Diệp Trùng, hộ vệ tìm thấy người mai phục trên tòa nhà cao đó, chính xác mà nói, đã là 1 cái thi thể! Trủy thủ cắm sâu vào trán của kẻ bắn lén này. Mà trên mặt đất còn rơi vãi 1 cây súng nhắm laser độ chính xác cao, máy ngắm, khóa mục tiêu trí năng của nó đã bị hủy diệt, linh kiện bên trong rơi vãi trên đất!

Trong đầu mọi người đều hiện lên 1 bức tranh thế này: Một thanh trủy thủ bay vèo vèo, chuẩn xác bắn trúng máy ngắm, khóa mục tiêu trí năng của cây súng nhắm laser, trong tích tắc, máy ngắm, khóa mục tiêu trí năng vỡ tan nát, vô số linh kiện như thiên nữ tán hoa trong không trung. Mà máy ngắm, khóa mục tiêu trí năng không hề tạo ra anh hưởng nào tới tốc độ của trủy thủ, thanh trủy thủ này hung hãn chui vào trong trán của kẻ bắn lén này, kẻ bắn lén này trong nháy mắt mất mạng!

Người có ý len lén ước lượng 1 chút khoảng cách vị trí lúc đó của Diệp Trùng và phía trước kẻ bắn lén này, 68 mét!

Ở khoảng cách 68 mét, đơn thuần dựa vào sức mạnh tay phải, có thể chuẩn xác bắn trúng mục tiêu, hơn nữa còn giết chết kẻ địch? Sức mạnh và độ chính xác này, lập tức làm vẻ mặt mọi người thay đổi! Sự tôi luyện nhục thể đối với tuyệt đại đa số sư sĩ mà nói, là tất nhiên, không thể thiếu được, nhưng bọn họ ai cũng không ngờ sức mạnh nhục thể của con người lại có thể đạt tới bước như thế này!

Mà đối với A Đoạn và Thương Hân từng tới qua hiện trường, tin tức họ lấy được trong đó càng nhiều hơn!

Chỉ có 2 người họ mới chân chính hiểu sức mạnh 1 kích này của Diệp Trùng rốt cuộc là lớn thế nào! Xương trán vô cùng cứng rắn, bản thân sức mạnh có thể đâm sâu như vậy đã đủ dọa người rồi! Mà 2 người bọn họ còn phát hiện 1 chi tiết bị người khác bỏ qua, vị trí nơi mà kẻ bắn lén này lúc ngã xuống không hề là địa điểm bắn lén ban đầu của hắn, mà là dời về sau cả 1 mét, trên mặt đất có vết ma sát rất rõ ràng!

Gần như ngay đồng thời, A Đoạn và Thương Hân nghĩ tới 1 loại suy đoán mà ngay cả họ cũng không dám tin tưởng: Thanh trủy thủ này sau khi đâm vào trán của kẻ bắn lén, dư thế chưa hết, sức mạnh to lớn làm cho thi thể kẻ bắn lén bất ngờ dời về sau 1 mét!

Phảng phất như tâm linh tương thông, A Đoạn và Thương Hân đồng thời nắm bắt được chi tiết này, đồng thời nghĩ tới sự suy đoán có khả năng này, đồng thời nhìn nhau, lại đồng thời phát hiện trong mắt đối phương sự hoảng sợ sâu sắc!

Hai người rất biết chuyện đồng thời rời khỏi hiện trường!

Cả kế hoạch của đối phương có thể nói là khá hoàn mỹ, bọn họ đã sớm trước khi thủ hạ của Thương Hân đi vào khu thông hành chôn xong thuốc nổ ở chỗ này, mục đích của vụ nổ này không phải là để nổ chết Robert, tác dụng của nó chẳng qua chỉ là vì tạo ra hỗn loạn! Gần như đồng thời, kẻ tập kích dưới sự yểm hộ của vụ nổ bắn ra đạn nhiễu từ, thủ hạ của Thương Hân và A Đoạn mất đi liên lạc lập tức hỗn loạn. Kẻ tập kích ẩn thân trong đó trong khói sương của vụ nổ nhân dịp loạn mà quăng ra 20 viên đạn nổ mạnh, 20 viên đạn nổ mạnh này cũng giống vậy, không phải là sát chiêu cuối cùng, chỉ là vì điều động 4 hộ vệ cận thân mặc quang giáp mini lúc nào cũng bảo vệ bên cạnh hắn đó.Sát chiêu chân chính chính là kẻ nằm trên đất này, kẻ bắn lén đã không còn hơi thở!

Bọn họ tới giờ vẫn nghĩ không ra Diệp Trùng làm thế nào phát hiện ra người này, là ngẫu nhiên? Hay là hắn có thủ đoạn đặc thù nào đó? Tất cả những thứ này đều xảy ra trong thời gian cực ngắn, nếu như không phải sớm có chuẩn bị, khả năng phát hiện ra kẻ địch, hơn nữa còn có thể làm được ứng đối này quả thật là quá nhỏ! Chẳng lẽ đây là bố cục do đối phương cố ý bày ra, A Đoạn đột nhiên ngẩng đầu, lại phát hiện Thương Hân gần như đồng thời cùng với mình 2 mắt nhìn nhau!

Nhưng, vị Vương Hành này chính là người quen cũ của tổng quản, hơn nữa lần này còn cứu ông chủ 1 mạng, tuy rằng trong lòng có hoài nghi, A Đoạn lại chỉ có thể để nó ở trong lòng.

Vô luận nói thế nào, đối phương lần này cũng là ám sát hoàn mỹ, tuy rằng nó không có 1 kết quả hoàn mỹ! Vô luận là từ mặt nắm bắt thời gian, hay là mặt phối hợp lẫn nhau, đều không thể bắt bẻ, nếu như không phải có mặt tên quái vật Vương Hành này, tuyệt đối sẽ có 1 kết quả hoàn toàn ngược lại!

Mà điều làm 2 người cảm thấy hoảng sợ từ sâu trong đáy lòng nhất là, kẻ địch bố trí từ trước, bọn họ làm sao biết được hành trình cụ thể của Robert chứ? Bọn họ làm thế nào thâm nhập vào trong thủ hạ của Thương Hân được? Từ biểu hiện của kẻ địch mà xét, tất cả mọi thứ hình như đều nằm trong giám sát của họ, kẻ địch đối họ rõ như lòng bàn tay. Còn bọn họ lại không biết tí gì về kẻ địch, người tập kích bọn họ rốt cuộc là ai, nguyên nhân gì, tới tận bây giờ vẫn không có tí manh mối nào! Ba người tập kích của đối phương đều không ai sống sót!

Lòng tự tôn của Thương Hân bị đả kích trước giờ chưa từng có, thủ hạ của mình lại bị thâm nhập nhiều người như vậy, nhưng nàng vẫn không biết gì, ngay cả những người còn lại này, nàng cũng không dám bảo đảm trong đó không có người của đối phương! Quá đáng sợ rồi!

Người tử thương lần này phi thường nhiều, chủ yếu là do 20 viên đạn nổ mạnh đó gây ra! Trước mắt hai người gần như hoàn toàn là 1 đống tan hoang!

Hai người ở 1 bên trầm mặc không nói gì, trong lòng suy tư!

- Tiểu huynh đệ, ngươi đã là người quen cũ của A Nam, là người của mình, từ bây giờ bắt đầu, ngươi chính là tổng trưởng của tất cả hộ vệ! Vẫn luôn ôn hòa cười nói, Robert đột nhiên ném ra câu này. Ngữ khí tuy rằng lạnh nhạt, lại ngấm ngầm lộ ra mùi vị không cho phép cự tuyệt, còn cặp mắt lại nhìn chằm chằm Diệp Trùng.

Thương Hân, A Đoạn 2 người cả kinh, bọn họ thế nào cũng không ngờ Robert lại đưa ra quyết định này vào lúc này.

Trước mắt Bách Lý Nam tối sầm, gần như muốn hôn mê, trời ơi, lần này xong rồi!


SachTruyen.Net

@by txiuqw4

Liên hệ

Email: [email protected]

Phone: 099xxxx