Thủ Hộ giống như một làn khói nhẹ, im hơi lặng tiếng lao về chỗ phát ra tiếng động, cánh tay phải hơi căng lên, đột nhiên phát lực, vung thành một hình tròn hoàn chỉnh. Sức mạnh cú vung này của Diệp Trùng cực lớn, không khí xung quanh điên cuồng chảy vào chính giữa hình tròn này, hình thành một lốc xoáy xoay chuyển tốc độ cao. Sức mạnh đột nhiên này cũng làm cho bụi bặm trong phạm vi nhỏ chung quanh xuất hiện một khoảng không tạm thời cực ngắn. Mà tầm nhìn trước mắt Diệp Trùng cũng xuất hiện một sự rõ ràng tạm thời cực ngắn.
Tầm nhìn trắng đen lại trở nên đơn giản hơn, mấy đường kẻ trắng đan xen ngang dọc, trong mắt Diệp Trùng biến thành nổi bật vô cùng.
Nhân lúc bụi đất xung quanh vẫn chưa che lấp khu vực trống không vừa hình thành này một lần nữa, tay trái Diệp Trùng đã động rồi. Tập trung tinh thần, tay trái lần này chính xác dị thường, không có bất cứ động tác dư thừa nào. Động tác này lại đánh tan lốc xoáy vừa mới hình thành, không khí mạnh mẽ rách toạc nhiễm đầy bụi bậm bắn ra xung quanh, trước mắt Diệp Trùng lại trở lại mù mịt như vừa rồi.
Một đòn này của Diệp Trùng cũng đến từ cận chiến tay không. Trong lúc luyện võ, Diệp Trùng từng phát hiện động tác thế này có tác dụng tập trung không khí mạnh mẽ. Nhưng hắn cũng không ngờ điều khiển Thủ Hộ sử dụng lại có thể đạt tới mức độ kinh người như vậy.
Diệp Trùng đã không có thời gian để nghĩ mấy thứ này, mũi chân nhấn một cái trên thân quang giáp đối phương, cả người liền giống như mũi tên rời cung, bắn đi, hoàn toàn mặc kệ trước mắt rốt cuộc là tường hay là cái gì. Chỉ liếc một cái, Diệp Trùng liền biết đối phương tiêu rồi. Chỗ mình vừa đánh trúng vừa may chính là động cơ của đối phương!
Giống như có thứ gì ở sau đuổi theo, Diệp Trùng liều mạng bay ra ngoài. Chỉ là địa hình vẫn luôn hỗ trợ Diệp Trùng lúc này lại trở thành yếu tố quan trọng nhất ngăn cản Diệp Trùng rời đi.
Oành! Tiếng nổ dữ dội vang lên sau lưng Diệp Trùng. Sóng không khí do vụ nổ hình thành quét qua Diệp Trùng vẫn chưa thoát ra khu vực an toàn. Thể hình Thủ Hộ nhỏ bé, trọng lượng lại nhẹ, trước sóng xung kích thế này không có tí sức đề kháng nào. Diệp Trùng cảm thấy một sức mạnh to lớn sau lưng đẩy tới, không tự chủ được bay lên không, mạnh mẽ ngã ở chỗ xa xa.
Cũng may có Thủ Hộ bảo vệ, cú té này tuy nặng, nhưng Diệp Trùng lại không hề bị thương. Trong lòng Diệp Trùng thầm líu lưỡi, sóng xung kích của tên này nổ cũng thật sự có chút khủng bố.
Từ trên mặt đất bò dậy, vẫn còn kinh hãi nhưng trong lòng Diệp Trùng lại có chút thất vọng, xem ra trình độ khoa học kỹ thuật ở phương diện ổn định năng lượng của quang giáp Liên minh tự do này quả nhiên vẫn không bằng ba thế lực lớn kia a. Quang giáp của ba thế lực lớn cho dù động cơ bị đánh trúng cũng sẽ không hình thành vụ nổ mức độ này. Diệp Trùng từ vị trí một chuyên gia về quang giáp đưa ra đánh giá như vậy.
Nhưng khi Diệp Trùng đứng lên lại có chút ngớ người. Vụ nổ hình thành một hố sâu cực lớn, cư dân xung quanh cũng bị quét sạch trơn. Nhưng điều làm Diệp Trùng kinh ngạc lại không phải điều này, mà là mười mấy cái quang giáp khác ở bên cạnh cái hố này.
Mười chín cái! Thêm một cái mình vừa mới tiêu diệt vừa tròn 20 cái.
Lại phái 20 cái quang giáp tới đối phó mình, điều này cũng quá khoa trương rồi nha. Chẳng lẽ đối phương phát hiện thân phận thật sự của mình? Hay là quang giáp này quả thật tới mức không cần tiền rồi?
Cái quang giáp này, Diệp Trùng đã từng thấy qua ở hành tinh nguyên sinh, thân súng to đùng, trên người còn trang bị đủ loại vũ khí, có trường thương kiểu cổ, có đao từ trường, còn có rất nhiều các loại vũ khí quái lạ khác, rất nhiều thứ Diệp Trùng dù nhìn cũng chưa nhìn thấy qua.
Nhưng mấy cái quang giáp này giờ đây cũng chật vật dị thường. Vụ nổ vừa rồi quá đột ngột, hoàn toàn không có dấu hiệu nào, bọn họ tới giờ vẫn không rõ chuyện gì xảy ra. Hệ thống chống quét hình của Thủ Hộ cũng vô cùng xuất sắc, xem hình dáng của bọn họ hiện giờ, Diệp Trùng đoán rằng bọn họ vẫn chưa phát hiện ra mình.
Đây là lần đầu tiên Diệp Trùng và Liên minh tự do gặp gỡ, đối phương rõ ràng thiếu kinh nghiệm tác chiến với loại quang giáp có năng lực chống quét hình như Thủ Hộ, Hàm gia này. Nếu như đổi lại là ba thế lực lớn, Diệp Trùng đoán rằng bọn họ đã sớm chuyển sang phương thức quang học rồi.
Thủ Hộ cao không quá hai mét, ở địa hình phức tạp thế này, hơn nữa năng lực chống quét hình xuất sắc của bản thân nó, xác suất bị phát hiện cực nhỏ.
Nhưng Diệp Trùng không có ý nhắc nhở bọn họ, lúc này không chạy còn chờ tới lúc nào?
Diệp Trùng mượn sự che chở của nhà cửa, mau chóng lủi khỏi khu vực này.
Nhưng rất hiển nhiên, Diệp Trùng lần này chắc chắn là đụng phải tổ ong rồi, vừa mới chạy ra khỏi khu dân cư, Diệp Trùng rất mau liền phát hiện sự khác thường ở xung quanh. Khắp nơi trên không đều là quang giáp Diệp Trùng vừa nhìn thấy đó, đây chắc là quang giáp chiến đấu tiêu chuẩn của Liên minh tự do. Nhưng số lượng nhiều thế này cũng làm Diệp Trùng cả kinh. Diệp Trùng hiện giờ có chút hiểu tại sao Liên minh tự do có thể đối mặt ba thế lực lớn mà không rơi vào thế hạ phong, chẳng lẽ con đường của bọn họ là con đường dùng số lượng để thắng này? Nhưng bọn họ lấy đâu ra nhiều sư sĩ như vậy? Quang giáp dễ làm, sư sĩ khó cầu a. Diệp Trùng đối với một điểm này hiểu rõ vô cùng.
Còn thân phận của Thu Mạn ở Liên minh tự do là gì? Diệp Trùng không tin một nhân vật nhỏ bị thương mà gây ra cục diện lớn thế này.
Nhưng, trước mắt lại không phải là lúc suy nghĩ mấy việc này.
Diệp Trùng đưa ra phán đoán đối với cục thế trước mắt, mình nếu như bây giờ xông ra, cuối cùng khẳng định là rơi vào kết cục bị vây công, vậy thì cho dù mình có lợi hại hơn cũng chỉ có một con đường chết.
Diệp Trùng dùng tốc độ nhanh nhất kết nối máy liên lạc đặc chế.
- Diệp tử, ngươi hình như gặp phiền phức lớn rồi. Trong giọng nói bình đạm của Mục lúc này lại có chút chế giễu, nhưng trái tim Diệp Trùng lúc này lại ổn định lại. Loại ngữ khí này của Mục cũng nói rõ hiện giờ không hề không có bất cứ sinh cơ nào.
- Đúng vậy, người phụ nữ đó quá nguy hiểm. Diệp Trùng nói thẳng thừng, biểu tình lại ít nhiều có chút bất lực. Nếu như là Thương ở đây, tin rằng hắn nhất định sẽ rất khoái trá, trong đầu Diệp Trùng không biết tại sao đột nhiên lại nảy ra suy nghĩ như vậy.
- Theo tư liệu cho biết, chỉ số nguy hiểm của phụ nữ đích xác quá cao, có lẽ chỉ có Thương mới cảm thấy hứng thú với loại việc này. Ừ, Diệp tử, đây là tuyến đường chạy trốn tối ưu. Ngươi chỉ có nhiều nhất mười phút, khả năng xung mạch liên lạc mã hóa của chúng ta bị đối phương phá giải rất lớn. Mục nhắc nhở nói.
Diệp Trùng dùng tốc độ nhanh nhất ghi nhớ tuyến đường chạy trốn, cả quá trình chỉ tốn mười giây. Điều này hoàn toàn được lợi từ việc hắn thăm dò địa hình cả thành phố đầu tiên, mỗi một con đường, mỗi một giao lộ đều đã sớm ghi lại trong đầu hắn. Bởi vì biết đối phương có sự tồn tại của một vị hôi vực lĩnh giả siêu cấp, dưới áp lực nặng, công tác chuẩn bị của Diệp Trùng cũng làm vô cùng đầy đủ. Nhưng điều không ngờ là thật sự có lúc phải dùng tới.
Lại là bỏ chạy, chẳng lẽ mình thật sự là có số bỏ chạy sao? Diệp Trùng rên rỉ trong lòng, nhưng đã ở trong tư thế chuẩn bị bỏ chạy.
@by txiuqw4