sachtruyen.net - logo
chính xáctác giả
TRANG CHỦLIÊN HỆ

Chương 293: Cái Chết Của Già Cơ (hạ)

Các loại động tác né tránh vạch nên từng quỹ tích ưu mỹ, lưu loát một, quang giáp tông ủi thiếu hỏa lực tầm xa, cho nên Diệp Trùng chỉ đành tốn chút công sức ở động tác né tránh, đây là bài học phải học của mỗi một thôn dân Tang gia. Thân thể người Tang tộc cường hãn vô bì, điều này cũng làm bọn họ có thể chịu được động tác né tránh có độ khó cao. Một cái đổi hướng đơn giản, nếu như thời gian giảm đi một phần tư, gánh nặng đối với thân thể sẽ tăng thêm một nửa, nhưng độ khó của khóa mục tiêu của nó có thể tăng lên kinh người tới bốn lần.

Diệp Trùng đã quên một vấn đề cực kỳ quan trọng, đó chính là đối phương nếu như không mở hệ thống truy tìm quang học, vậy thì căn bản không sao phát hiện được quang giáp tông ủi, toàn bộ quang giáp tông ủi là do vật liệu xương chế tạo mà thành.

Trong mắt đám hải tặc, chỉ nhìn thấy một tàu vũ trụ cỡ nhỏ cô đơn lầm lũi bay.

Tang Thiết nhạy bén phát hiện sự chậm chạp của đối phương, rất mau hắn liền nghĩ tới vấn đề ở đâu. Hắn vẫn nhớ khi quang giáp của mấy người bọn họ gắn hệ thống quét hình, từng kỳ quái phát hiện mấy hệ thống quét hình này căn bản là không sao bắt được quang giáp tông ủi của phe mình.

Là người chỉ huy, Tang Thiết cực kỳ hiểu rõ chức trách của mình.

Tang Thiết ra mệnh lệnh mới, tiến tới trước với tốc độ tối đa. Tất cả quang giáp tông ủi lập tức cùng lao đầu tới trước. Nếu như có người sử dụng hệ thống quét hình quang học lúc này thì sẽ phát hiện một màn ngụy dị, một ngàn cái phi hành khí có hình dáng kỳ quái, giống như tạo thành một bức tường, mau chóng ép tới đám hải tặc này.

Tang Thiết mau chóng tính toán trong lòng khoảng cách giữa hai phe.

Hai bên mỗi cái quang giáp tông ủi lộ ra hai cái lỗ tròn đen thui.

Tang Thiết nhanh nhẹn ra lệnh, oanh tạc khu vực.

Hai ngàn viên đạn nổ mạnh chế bằng xương kín trời rợp đất bắn về phía đám hải tặc, Tang Thiết chỉ ra lệnh tấn công một đợt, nơi này không phải trong thôn, trong tình huống không được bổ sung, đạn nổ mạnh chế bằng xương dùng một viên là mất một viên.

Đám hải tặc hung hãn chỉ nhìn thấy con tàu vũ trụ cỡ nhỏ đang cô đơn lầm lũi bay đi, giống như nhìn thấy một miếng thịt mỡ chảy nước, hoàn toàn không biết bọn họ sẽ gặp phải tấn công kịch liệt.

Không có ai có thể hình dung cảnh tượng hoành tráng lúc này.

Trên màn hình tàu vũ trụ, đột nhiên bừng sáng, quang mang chói mắt của vụ nổ làm mấy người Mễ Kỳ ai nấy đều nhao nhao nhắm tịt mắt lại. Vụ nổ ngụy dị, tuyệt đối là vụ nổ ngụy dị! Ba người Mễ Kỳ ngây ngốc như khúc gỗ, bọn họ nghĩ nát óc cũng nghĩ không hiểu, đám quang giáp hải tặc tại sao xảy ra vụ nổ kịch liệt như vậy.

Giống ba người Mễ Kỳ, đám hải tặc cũng hoàn toàn bị loạt nổ này làm cho phát ngốc.

Trong khoảnh khắc bắn đi một loạt đạn nổ bằng xương đó, mấy quang giáp tông ủi này lao bổ về phía đám quang giáp hải tặc đã giống như ruồi nhặng không đầu.

- Đồ đần, mở quét hình quang học! Trong tần số loạn nhặng xị chỉ nghe thấy một tiếng rống quen thuộc, trong khoảnh khắc, trong tần số yên tĩnh tới mức một cây kim cũng có thể nghe thấy. Mọi người đều nghe ra được, đây là giọng nói của lão đại bọn họ.

- Tản ra, không muốn chết thì đều tránh mẹ nó ra. Tiếng rống như sấm lại vang lên lần nữa.

Đám hải tặc không khỏi đồng loạt phấn chấn tinh thần, vội vàng theo lời mở hệ thống quét hình quang học, tản đội hình ra.

Trong quang giáp Già Cơ, trong mắt lúc này của một gã có thần sắc lạnh lùng lộ ra vẻ cùng đường mạt lộ, đáy lòng hắn hiểu rất rõ, lần này đạp phải miếng thép rồi.Mấy hải tặc đó có lẽ không biết, nhưng hắn lại nhìn ra huyền hư ở trong đó.Biết hôm nay khó tránh nạn kiếp, đáy lòng hắn bình tĩnh dị thường, không sợ chút nào, mình chẳng qua chỉ là một người nên sớm chết rồi, như giờ cũng coi như đúng như mong ước rồi.

Hệ thống quét hình Già Cơ trang bị cực kỳ tiên tiến, đây chính là thứ hắn tốn giá cao mua được ở chợ đen tự phục vụ nổi tiếng nhất, là hàng cao cấp nội bộ Tuyết Lai tộc. Ngay cả quang giáp của ba đại thế gia ở trong nó cũng không sao ẩn hình triệt để được, nhưng mấy quang giáp này lại có thể hoàn toàn tránh được quét hình của loại hệ thống quét hình này, chấn động trong đáy lòng hắn đã không thể dùng lời gì mô tả được rồi.

Đôi tay nhẹ nhàng đặt trên bàn điều khiển, thần sắc vốn dĩ buồn phiền, hắn lại trở nên phấn chấn tinh thần, cặp mắt trở nên cuồng nhiệt vô bì.

Mình cho dù chết cũng phải chết trong chiến đấu, mà không phải bó tay đợi chết!

Mạnh mẽ cởi bỏ áo ngoài, ở trần nửa trên, hắn nhịn không được, phát ra một tiếng rống kinh thiên!

Một chùm tia năng lượng suýt soát sượt qua quang giáp của Tang Thiết mà biến vào trong hư không, Tang Thiết không khỏi cả kinh, đây là chùm tia năng lượng suýt chút nữa bắn trúng hắn đầu tiên từ trước tới giờ mà hắn gặp phải. Ánh mắt của hắn không khỏi rơi trên người bắn chùm tia năng lượng này, đó là một quang giáp màu đỏ tươi.

Trong vũ trụ, năng lượng đủ màu giao thoa với nhau, hình thành một cái lưới ánh sáng sặc sỡ. Nhưng chỉ có cực ít chùm tia năng lượng may mắn bắn trúng quang giáp tông ủi, may mà không bắn trúng chỗ yếu hại, hơn nữa năng lực phòng hộ của quang giáp tông ủi cũng tốt hơn tưởng tượng của Diệp Trùng nhiều.

Răng của gã trong Già Cơ đó cũng sắp nghiến chảy máu rồi, tự tin của hắn lại một lần nữa bị đả kích. Hắn hoàn toàn không sao thực hiện khóa mục tiêu, động tác né tránh của mấy cái quang giáp này quả thật là quá nhanh. Bản lĩnh xạ kích hắn trước giờ kiêu ngạo lại bị bẻ gãy không hơn không kém trên tay đám người này, tới giờ một phát cũng không trúng, hắn phảng phất như bị người ta đánh cho một gậy.

Có cảm thụ giống hắn còn có mấy sư sĩ bắn tỉa trong đám hải tặc đó, động tác né tránh của mấy người trước mắt này không có chỗ nào khác thường, nhưng không biết tại sao, hệ thống bình thường có thể dễ dàng khóa mục tiêu hôm nay lại giống như mất linh vậy, làm sao cũng không thể hoàn thành khóa mục tiêu.

Kỳ quái, đây là việc gì chứ? Mấy sư sĩ bắn tỉa ngày trước đó ai nấy đều cảm thấy khó hiểu, trong lòng khó chịu dị thường.

Nhưng mấy người Tang Thiết không cho bọn họ chút cơ hội nào, mang theo động tác né tránh hoa lệ, bọn họ cứ như thế lao thẳng vào đám quang giáp hải tặc đã hỗn loạn cả lên này.

Tốc độ quang giáp tông ủi nhanh vượt xa dự liệu của đám hải tặc, đặc biệt là mấy sư sĩ bắn tỉa đó, khó chịu tới mức gần như phải thổ huyết. Hệ thống khóa mục tiêu hôm nay mất linh tập thể một cách ngụy dị, mà tốc độ của mấy phi hành khí quái dị này lại nhanh tới mức độ này, bọn họ hoàn toàn không có cơ hội ra tay.

Quang giáp của Tang Thiết hơi điều chỉnh phương hướng, rồi lao tới cái quang giáp màu đỏ tươi ở phía trước đó. Đối phương dường như phát giác ra ý đồ của hắn, quang giáp chung quanh đều bị xua đi.

Hắn muốn một đấu một!

Tang Thiết lập tức phán đoán ra tin tức mà hành vi của đối phương để lộ ra.

Một đấu một, đây là một màn thường thấy trên chiến trường. Cao thủ thông thường đối với một đấu một không bao giờ rút lui. Bởi vì điều này đại biểu cho tự tin đối với bản thân của hắn, nếu như đối với bản thân cũng không tin được, vậy thì vĩnh viễn không thành được một sư sĩ đứng đầu. Cách nói giống kiểu này cực kỳ phổ biến ở thiên hà Hà Việt, có khá nhiều sư sĩ khá nổi tiếng cũng tán đồng loại luận điệu này, điều này cũng dẫn thẳng tới sự tràn lan của chủ nghĩa anh hùng cá nhân.

Thật ra, ở Tang gia thôn, một đấu một cũng là việc cực kỳ thường thấy, gặp được người khiêu chiến, cực ít có người sẽ rút lui.

Gã ở trong Già Cơ cười gằn nơi khóe miệng, cặp mắt đỏ rực, mẹ nó, hôm nay không lôi một tên đệm lưng, hắn thế nào cũng không cam lòng! Hắn không tin ai sẽ từ chối khiêu chiến. Đơn chiến mà giết mình, hắc hắc, đó chính là một tiếng vang không nhỏ a.

Thần sắc Tang Thiết dưới mặt nạ màu bạc lạnh lùng dị thường, hắn lúc này hoàn toàn khác với sự nóng nảy lúc bình thường. Khiêu khích của đối phương, hắn nhìn thấy, lại như không thấy, dẫn theo tiểu đội của mình, tạo thành một đường thẳng lao về phía đối phương.

Trong tầm nhìn của quét hình quang học, xung đột thị giác do tốc độ của quang giáp tông ủi mang lại dữ dội không gì sánh bằng, trái tim mấy tên hải tặc này dường như cũng mau chóng co rút lại.

Quang giáp của Tang Thiết biểu hiện ra khí thế lao tới dũng mãnh, mang theo bốn cái quang giáp tông ủi sau lưng lao thẳng tới Già Cơ. Già Cơ cũng dùng tốc độ cao nhất lao về phía Tang Thiết, gã trong buồng lái liều mạng mở to cặp mắt, thở hồng hộc, đôi tay lại mềm mại vô cùng đặt trên bàn điều khiển, chỉ đợi khoảnh khắc va chạm sẽ cho đối phương một kích trí mạng.

Càng lúc càng gần rồi, đám hải tặc xung quanh ai nấy đều mở to cặp mắt, chỉ sợ bỏ sót một màn này. Còn người Tang tộc, bọn họ nhìn chung giống như không nhìn thấy hai người quyết đấu vậy, vẫn vùi đầu tiêu diệt kẻ địch.

Gần rồi, gần rồi! Mọi người ngừng hô hấp, nhìn chằm chằm không nháy hai cái quang giáp.

Đồng tử đột nhiên co rút, đôi tay cử động, móc câu ở tay phải Già Cơ đột nhiên vạch về phía đối phương!

Trước mắt hoa lên, va chạm trong tưởng tượng không hề xảy ra, móc câu cũng đánh vào khoảng không, tình huống hoàn toàn ra ngoài ý liệu này làm hắn ngơ ngẩn.

Không thể nào!

Phụp, toàn thân đau đớn, nhìn vật nhọn đâm xuyên vào người, hắn tới trước khi mất đi tia ý thức cuối cùng vẫn không rõ là chuyện gì.

Quang giáp tông ủi của Tang Thiết ở ngay khoảnh khắc mọi hải tặc đều cho rằng sẽ tông tới đó đột nhiên đổi hướng một cái, suýt soát lướt qua bên cạnh Già Cơ, đây cũng là vì sao hải tặc trong Già Cơ lại hoa mắt. Đâm xuyên Già Cơ chính là cái quang giáp thứ hai sau lưng Tang Thiết, cái mâu xương ngay mũi quang giáp tông ủi đâm xuyên qua Già Cơ. Cái quang giáp tông ủi thứ ba, cái thứ tư, cái thứ năm luân phiên lướt qua bên cạnh Già Cơ, chỉ là cánh xương của chúng giống như lưỡi đao mang theo vô số mảnh vỡ.

Trên màn hình tàu vũ trụ, trên Già Cơ đột nhiên ngụy dị xuất hiện một cái lỗ lớn, tiếp theo phân rã thành vô số mảnh vỡ, từ đầu tới cuối, không nhìn thấy một người tấn công nào. Chỉ nhìn thấy từng cái quang giáp hải tặc yên lặng biến thành mảnh vụn, hoặc là bị những vật nhọn vô hình nào đó đâm thủng. Do khoảng cách đám quang giáp hải tặc và tàu vũ trụ hơi xa, nếu sử dụng hệ thống quét hình quang học, hình ảnh không hề quá rõ ràng, thứ Diệp Trùng sử dụng là quét hình nổi, cho nên bọn họ mới nhìn không thấy sự tồn tại của quang giáp tông ủi.

Màn ngụy dị này vô nghi là cực kỳ khảo nghiệm năng lực chịu đựng con người, tay chân ba người Mễ Kỳ lạnh băng, y phục trên người giống như không thể mang lại cho bọn họ bất cứ sự ấm áp nào.

Tang Thiết dưới mặt nạ cười lạnh một tiếng, lạnh lùng liếc nhìn Già Cơ đã trở thành vô số mảnh vỡ. Trong đầu của hắn không có khái niệm một đấu một gì, lại không phải sự mài giũa bình thường, đây là chiến trường, giữa sống và chết còn cái gì một đấu một, trong mắt hắn quả thật là một việc vô cùng hoang đường, buồn cười. Hoàn cảnh sinh tồn của mấy người Tang Thiết quyết định trực tiếp thái độ của bọn họ đối với chiến đấu, trước kia chưa có quang giáp tông ủi, do sự mạnh mẽ của dã thú, một người căn bản không cách nào đối địch với dã thú, bọn họ đã sớm quen thông qua phối hợp đoàn thể để săn bắt con mồi.

Ánh mắt Tang Thiết nhìn về phía xác quang giáp Già Cơ hoàn toàn giống lúc nhìn mấy con mồi của Thiên vực trì đó.


SachTruyen.Net

@by txiuqw4

Liên hệ

Email: [email protected]

Phone: 099xxxx