Không thể không nói, kiếm tiền đối với Diệp Trùng mà nói, luôn là một vấn đề cực kỳ khó khăn. Trước mắt, nhất thời hắn cũng không có phương pháp giải quyết nào tốt, chỉ đành đợi mấy người Mục Thương tới.
Toàn bộ sức chú ý chủ yếu nhất của hắn hiện giờ đều đặt trên việc giám thị khu vực không gian không ổn định. Bởi vì không có thiết bị ước lượng tính ổn định không gian chuyên môn, bọn họ chỉ đành sử dụng phương pháp đơn giản nhất, vài đội tuần tra luân phiên thực hiện giám sát khu vực này.
Diệp Trùng cũng từng tự mình tới khu vực đó, nhưng vì không có thiết bị chuyên môn để tiến hành ước lượng, hắn cũng không phát hiện bất cứ dấu hiệu nào.
Toàn bộ tất cả liên lạc đối ngoại của hành tinh Dật Cúc đều bị sư sĩ đoàn Parpart khống chế, mà trong này, Trương Vũ có tác dụng khá quan trọng. Toàn bộ tất cả liên hệ giữa hành tinh Dật Cúc và hành tinh khác đều bị cắt đứt, nó hiện giờ đã trở thành một hành tinh cô lập.
Do nguyên nhân ở chốn xa xôi, thiếu hụt tài nguyên, hành tinh Dật Cúc trước giờ đều không ở trong phạm vi giám sát của ba đại thế gia. Một hành tinh mà ngay cả hải tặc cũng lười để ý, giá trị của nó cũng có thể nghĩ ra được.
Càng huống chi, ba đại thế gia hiện giờ cũng tự lọ không xong. Trên thực tế, điểm không gian không ổn định của cả thiên hà Hà Việt tổng cộng có bảy cái. Trong phạm vi thế lực của mỗi nhà trong ba đại thế gia tổng cộng có bốn cái, Diệp gia có một cái, Tuyết Lai tộc có một cái, bộ lạc Hy Phượng xui xẻo nhất, trong phạm vi thế lực của bọn họ có hai cái. Ba điểm không gian không ổn định khác lại phân tán ở các địa phương khác của thiên hà Hà Việt, hành tinh Dật Cúc chính là một chỗ trong đó.
Ba đại thế gia lúc này đã hoàn toàn tiến vào trạng thái thời chiến, ai nấy như lâm đại địch. Mà động tác của bộ lạc Hy Phượng càng thêm khoa trương, bọn họ hoàn toàn thực hiện co cụm phòng thủ. Giới bị thời chiến của ba đại thế gia dẫn tới sự chú ý của cả thiên hà Hà Việt. Tần số tin tức của thiên hà Hà Việt hiện giờ mỗi ngày đều đang phát sóng báo cáo liên quan tới trạng thái chiến đấu của ba đại thế gia. Mọi thứ xảy ra trong thông đạo tự do, ba đại thế gia đều nín thinh không nói, bên ngoài hoàn toàn không biết bọn họ vừa trải qua một trận chiến thảm liệt thế này. Do đó các loại phiên bản suy đoán xuất hiện bất tận, nhiều ý kiến khác nhau, mà ba đại thế gia không một ngoại lệ đều giữ yên lặng, không có bất cứ giải thích nào cho hành vi của bọn họ.
- Tra được là chuyện gì chưa? Tiêu Uyển nhìn chằm chằm đại hán trước mặt hỏi, trong giọng nói mang theo vài phần uy nghiêm. Bộ lễ phục tối bằng gấm đen bóng, mềm mượt phác họa thân thể nàng hoàn mỹ vô khuyết, trong khí chất bình lặng mang theo vài phần uy nghiêm của bậc bề trên, sự ung dung, hoa quý giống như đóa bách hợp màu đen nở rộ, làm người ta không nảy sinh chút ý khinh nhờn nào.
Người trung niên trước mặt cung kính nói: “Vẫn chưa tìm ra. Ba đại thế gia đối với tin tức này phong tỏa cực kỳ nghiêm ngặt. Chúng ta tìm không ra bất cứ tình báo liên quan nào.” Tướng mạo chất phác không có bất cứ chỗ nổi bật nào, nhưng gương mặt bình hòa lại có thể mang lại cho người ta cảm giác an tâm. Bàn tay to lớn, dày rộng, có đầy vết chai. Rõ ràng là cao thủ đỉnh cấp Bắc Nghiêm của Hội cốc.
Một thanh nhiên đang đứng bên cạnh Bắc Nghiêm, quần áo giản dị, màu rậm mắt to, bờ vai rộng lớn, mái tóc ngắn trên đầu giống như từng sợi thép dựng đứng. Gốc râu ngắn ngủn càng làm hắn tăng thêm vài phần cảm giác cứng cỏi.
Tiêu Uyển dời ánh mắt lên người thanh niên này: “Alvaro, người thấy thế nào?”
Người thanh niên xem ra giống như nông dân chất phác này lại là thiên tài chiến thuật thanh danh hiển hách của Hôi cốc, Alvaro!
Alvaro trầm ngâm hồi lâu rồi nói: “Hành vi gần đây của ba đại thế gia xác thực có chút cổ quái. Từ sự điều động và bố trí lực lượng chiến đấu của bọn họ mà xét, bọn họ chắc là không phải đối phó chúng ta, mà hình như đang phòng ngự gì đó. Chỉ là chúng ta hiện giờ không biết tí gì về điều này, cũng rất khó đoán được rốt cuộc là thế nào.”
Tiêu Uyển mở quang não trong phòng. Ngón tay nhỏ nhắn, thon dài, trắng nõn ưu nhã chỉ hình ảnh xuất hiện trên màn hình nói: “Đây là báo cáo tổ nghiên cứu khoa học vừa mới đưa ra. Trong báo cáo này có vài thứ rất thú vị, các ngươi có thể xem xem.” Tiêu Uyển cười mỉm, làm một động tác tay mời.
Hai người Bắc Quảng và Alvaro nhìn nhau, thú vị? Có thể làm cho tiểu thư gọi là thứ thú vị vẫn luôn rất ít. Hai người rất mau liền đặt chú ý lên trên báo cáo được tiểu thư gọi là thú vị này.
Báo cáo làm rất chuyên nghiệp, nhưng cũng rất trực quan. Hai người rất mau liền xem lướt qua báo cáo này. Xem xong báo cáo này, hai người đánh mắt với nhau, cả hai đều có thể nhìn thấy rõ vẻ hoảng sợ trong mắt đối phương.
- Trong báo cáo này, chỉ ra bảy khu vực không gian không ổn định của cả thiên hà Hà Việt gần đây. Điều trùng hợp là bốn chỗ trong đó chính là chỗ tập trung nhất chiến lực của ba đại thế gia, đây cũng là điểm không gian không ổn định nằm trong phạm vi thế lực của ba đại thế gia. Chúng ta tạm thời không biết đây rốt cuộc là trùng hợp thật sự hay là còn có nguyên nhân nào khác. Nhưng điều rất bất hạnh là, Hôi cốc của chúng ta cũng có một khu vực không gian không ổn định.
Nói tới chỗ này, trong lời Tiêu Uyển không còn chút hài hước nào. Hai người đối diện cũng vẻ mặt ngưng trọng. Báo cáo đó hai người vừa rồi đã xem hết toàn bộ, chỗ trùng hợp mà tiểu thư hiện nói, bọn họ vừa rồi cũng đã phát hiện ra.
Trên mặt Tiêu Uyển mang theo vẻ lo lắng nhàn nhạt: “Nếu như suy đoán này thật sự bất hạnh trúng, sự việc có thể rất nghiêm trọng. Ba đại thế gia nhất định biết gì đó, nếu không cũng không khẩn trương như vậy. Khu vực không gian không ổn định đó ở trong phạm vi thế lực của sư sĩ đoàn Hồng Liệt, nhưng ta rất hoài nghi bọn họ có thể khống chế cục diện hay không. Chúng ta cần sớm chuẩn bị sẵn sàng một chút. Ài, bên trong Hôi cốc chúng ta quả thật quá hỗn loạn, hỗn chiến lâu năm, tổn hại bên trong quá nghiêm trọng rồi. Chỉ sợ lần này…”
Lời còn lại Tiêu Uyển không nói ra, nhưng Bắc Quảng và Alvaro nào có thể không hiểu ý trong đó chứ. Hỗn loạn bên trong Hôi cốc bên ngoài hoàn toàn không sao tưởng tượng được. Trong lịch sử, cũng chỉ có khi quân đội liên hợp của ba đại thế gia xâm nhập mọi người mới ôm chặt thành một khối. Mà mấy người Tiêu Uyển chỉ là một trong những thế lực trong số đông đảo thế lực của Hôi cốc, dưới tình huống thế này mà có thể bảo vệ được mình thì đã không tệ rồi.
Nói ra, cơ cấu của Hôi cốc vô cùng kỳ quái, trường phái, thế lực như rừng, mà trong này đặc biệt nhất chính là tổ nghiên cứu khoa học.
Thái độ của tổ nghiên cứu khoa học đối với mỗi thế lực Hôi cốc, mỗi sư sĩ đều hoàn toàn giống nhau. Nó là một cơ cấu hoàn toàn độc lập, không thuộc bất cứ một thế lực nào của Hôi cốc. Tổ nghiên cứu khoa học đã xây dựng quy tắc trao đổi cực kỳ hoàn thiện, tổ nghiên cứu khoa học mỗi ngày sẽ phát ra lượng lớn ủy thác, có một số là tìm kiếm nguyên liệu đặc thù, có một số lại nêu đích danh cần tư liệu cơ mật của tập đoàn hoặc thế già nào đó. Dùng phương pháp gì, tạo thành hậu quả gì, bọn họ đều mặc kệ, chỉ cần ngươi có thể hoàn thành ủy thác nào đó, thì ngươi có thể nhận được điểm cống hiến tương ứng.
Mấy điểm cống hiến quý giá này, ngươi có thể đổi được vài kỹ thuật nào đó từ tay tổ nghiên cứu khoa học, nếu như là cá nhân, ngươi còn có thể đổi quang giáp siêu cấp hoàn toàn không thể nào mua được trên thị trường. Chỉ cần là người của Hôi cốc chân chính đều biết, trình độ khoa học kỹ thuật mà tổ nghiên cứu khoa học nắm trong tay không hề thua kém ba đại thế gia chút nào.
Như Trung lang thị của Bắc Quảng, còn có Hôi tích thú của A Hoa lần trước cùng hắn chấp hành nhiệm vụ, hai cái quang giáp này đều là sản phẩm của tổ nghiên cứu khoa học, từ chỗ này có thể thấy được thực lực hùng hậu của tổ nghiên cứu khoa học Hôi cốc.
Ở Hôi cốc, tổ khoa học kỹ thuật mới là kẻ nắm quyền chân chính, không có ai đi đắc tội nó.
- Có cần điều A Hoa trở về không? Bắc Quảng nhìn Tiêu Uyển.
Tiêu Uyển trầm ngâm hồi lâu, dứt khoát nói: “Ra lệnh A Hoa lập tức trở về. Ra lệnh tất cả đội ngũ trú thủ bên ngoài lập tức trở về bản bộ. Bản bộ lập tức tiến vào cảnh giới cấp một.”
- Vâng! Bắc Quảng và Alvaro đồng thanh trả lời. Bọn họ đều biết, tiểu thư tuy trông yếu ớt, nhưng trên thực tế sát phạt quyết đoán, cực có chủ kiến, hơn nữa đối với việc nắm bắt cục thế còn lâu hai người mới so được. Mệnh lệnh của tiểu thư tuy làm bọn họ cực kỳ kinh ngạc, với cái nhìn của bọn họ, cục thế hình như vẫn không nghiêm trọng tới mức thế này, nhưng hai người vẫn không chút do dự mà chấp hành.
Nguyên nhân rất đơn giản, phán đoán của tiểu thư chưa từng sai lầm, lý trí và nhạy bén của nàng đã sớm khắc sâu vào trong lòng bọn họ.
Hai người vừa định rời khỏi, Tiêu Uyển kêu Alvaro lại, mỉm cười nói: “Alvaro, nếu như không có gì bất ngờ, quang giáp mới Chung linh giả của ngươi chắc là đã đưa tới phòng ngươi rồi. Đây chính là sản phẩm mới nhất của tổ nghiên cứu khoa học a.”
Alvaro ngớ người, lập tức mừng như điên, hắn cố gắng đè nén sự kích động trong lòng, trịnh trọng nói với Tiêu Uyển: “Ân của tiểu thư, Alvaro sẽ lấy thân đền đáp!”
Đối với một sư sĩ mà nói, có lẽ mộng tưởng cả đời chính là có thể điều khiển một cái quang giáp siêu cấp, càng huống chi thiên tài chiến thuật giống như Alvaro thế này. Xuất thân bình dân, thứ Alvaro vẫn luôn điều khiển đều là quang giáp bình thường. Có lẽ ai cũng không ngờ kẻ được xưng là thiên tài chiến thuật Alvaro lại không hề có thiên phú trời cho ở phương diện chiến thuật, mà chỉ là vì túng thiếu, không có tiền mua quang giáp tốt hơn, chỉ đành sử dụng quang giáp bình thường đọ sức với người khác. Không còn cách nào khác, hắn chỉ đành chế ra phương pháp khác, liều mạng bỏ sức ở phương diện chiến thuật, dần dà, điều này mới làm hắn có danh là thiên tài chiến thuật.
Mặc kệ hắn vô số lần vì cái tên này mà kiêu ngạo, nhưng lại có một sư sĩ nào không khát vọng mình có một quang giáp siêu cấp chứ? Nhưng điểm cống hiến cần cho mấy quang giáp siêu cấp đó của tổ nghiên cứu khoa học căn bản không phải thứ cá nhân có thể hoàn thành.
Không ngờ nguyện vọng lâu nay của mấy năm này hôm nay cuối cùng đã thực hiện! Điều làm hắn cảm động nhất là sự coi trọng của tiểu thư đối với hắn, độ cao của điểm cống hiện cần của Chung linh giả, xếp hạng chin trong quang giáp tổ nghiên cứu khoa học cung cấp! Phải biết rằng, ngay cả Trung lang thị của Bắc Quảng, xếp hạng ở trong này chẳng qua cũng chỉ thứ bốn mươi lăm, Hôi tích thú lại là xếp hạng sáu mươi bảy.
Từ điều này cũng có thể tưởng tượng tính năng mạnh mẽ của cái quang giáp này, điều này thế nào có thể không làm hắn cảm kích rơi nước mắt?
Bắc Quảng là người từng trải, rất rõ tâm tình lúc này của Alvaro, vỗ vỗ vai hắn, cười nói: “Còn ngớ ra ở chỗ này làm gì, còn không mau đi tới phòng coi quang giáp mới của ngươi!”
Alvaro nghe nói bỗng cười lên, lập tức co giò chạy ra ngoài.
Bắc Quảng nhìn bóng hình mau chóng biến mất của Alvaro, không khỏi bật cười. Xoay người tỏ ý hành lễ với tiểu thư, sau đó lui ra khỏi phòng, tiện tay đóng cửa lại.
Nhìn phòng hội nghị không còn một ai, Tiểu Uyển thở dài một tiếng, ngồi xuống lại, cánh tay nhẹ nhàng day huyệt thái dương. Nàng lúc này nào có chút sự trấn định và lão luyện vừa rồi, chỉ có vẻ mặt mệt mỏi.
@by txiuqw4