sachtruyen.net - logo
chính xáctác giả
TRANG CHỦLIÊN HỆ

Tái sinh 2 - Chương 03

Hồi thứ nhất

Một ngày mới trên đỉnh Gia Ấn Bầu trời trong xanh cao vời vợi, nắng lên chan hòa cùng vạn vật, sưởi ấm không gian sau một đêm dài ướt át và lạnh lẽo Căn nhà tồi tàn xiêu vẹo dưới sự cố gắng lau quét dọn dẹp của mọi người, cuối cùng cũng trở thành “mái che” tương đối sạch sẽ, ổn định Số người sống sót còn lại không nhiều lắm, chỉ là một nhóm nhỏ, hiện tại tinh thần họ đã bắt đầu ổn định, cùng nhau đi tìm thức ăn để mà sống qua ngày Vết thương của Tử Phong khá nặng, Thủy Nguyệt và anh được ưu ái một căn phòng hẹp trong cùng, 3 phòng còn lại chia đều ra cho các cô gái, ngay ngoài cửa chính là chỗ qua đêm giản dị của mấy cậu thanh niên, đến sáng thì tự khắc trở thành khu vực đàn đúm -Rừng rú quá đi ha ha ha, bộ đồ mấy ngày không giặt, không khéo bị ghẻ mất-Một cô nàng lên tiếng, tay cô ấy bị thương, nhờ Tố Như thủ sẵn thuốc trong người, thành ra vết chém kia nhanh chóng tiền lại. Tâm trạng cô ấy hôm nay có lẽ rất vui -Tớ cũng có khá hơn đâuHoa độc Thúy Vy bĩu môi than thở -Các nàng lượn ra siêu thị mua ít thịt bò thịt heo thịt dê về mở tiệc giữa núi rừng nào hú hú-Anh chàng Đại Thiếu Gia Quang Khải phát bệnh hoang tưởng đột xuất -Chốn hoang sơ này cái chợ còn chưa đào ra, nói chi đến siêu thị gắn máy lạnh, haizzzzz-cô nàng bên cạnh làu bàu -Cậu khỏe chưa mà lết ra đây thế? Tố Như đột ngột gào lên làm cho mọi người không hẹn mà cùng nhìn về một hướng Tại sao trong film truyền hình cổ trang, các đại hiệp sau khi được chữa trị thương tích đều “áo quần tươm tất chỉnh chu”, sạch sẽ trắng sáng như dùng omo matic…? Lừa gạt! Áo sơ mi màu trắng của Tử Phong bị kiếm chém te tua tơi tả, rách rưới thê thảm vô cùng, thân người còn quấn băng chằng chịt, máu đỏ máu đen bám vào vấy bẩn Tóm lại giờ phút này chỉ có gương mặt và dáng dấp là “xài được”, còn quần áo trên người của anh…mất thẫm mỹ hết sức Tử Phong chậm rãi bước ra, quan sát một lượt xung quanh với tâm trạng cực kỳ phức tạp, lần đầu ở chung nhà với nhiều người như vậy a ~ Hơn nữa họ đều biết được bí mật của Đoàn gia, không biết sẽ xem anh là con quái vật phương nào đây Tình hình trái hẳn với những gì tưởng tượng… -Đại hiệp! Không sao chứ? -(đại hiệp là gọi mình?) -Siêu nhân đã bình phục chưa? -(hả? siêu nhân…? Danh phong này mới à nha) Nhiều người cùng “bâu” vào anh thăm hỏi -Sao không gọi là Thủy thủ mặt trăng luôn đi =.=!-Tố Như cũng chen “mỏ” bàn luận -(Tử Phong không xem truyện tranh nên không biết là ai) -Vô Tình ơi tớ có thể di cư đến Lạc Hà quốc của cậu ở không? Ở đó chắc zui lắm ha -(oack...) Tử Phong gãi đầu, nhất thời nhận được nhiều sự quan tâm hỏi han như vậy liền cảm thấy không quen -Tôi không sao. Xin lỗi đã kéo mọi người vào chuyện này -Sao cậu lại nói như vậy? Lần này có thể thoát chết đều là nhờ cậu mà -Đúng đúng! Thật giống siêu anh hùng trong ti vi a -Phép thuật có tựa như nội công trong film chưởng hum vậy? Truyền một chút cho tớ nha nha -Đệ nhất cao thủ ơi, ông không chỉ trong game có đẳng cấp mà ở ngoài cũng thật oách, tui đây rất ngưỡng mộ -Hắc hắc huynh đẹp trai quá đi Cái gì gọi là Bang phái lớn trong giang hồ đấu đá lẫn nhau, cái gì gọi là không đội trời chung…giữa con người với con người, có thời gian tiếp xúc tự khắc sẽ thân thiết thôi ^^ Hừ, kể ra cũng ganh tỵ thật đấy, nhân vật “cỡ bự” có khác, vừa xuất hiện đã trở thành tâm điểm rồi, 2 mỹ nhân kia bị “đá” sang bên chẳng ai thèm ngó nữa -Cả đám con gái bu vào như vậy…cậu không ghen? Tố Như đứng cạnh Thủy Nguyệt, tò mò hỏi -(lắc đầu) Hì Tử Phong trước giờ khép kín lắm, ít tiếp xúc với bạn bè. Tớ thật muốn cậu ấy trải lòng ra, hưởng thụ sự vui vẻ của cuộc sống. Tớ tin phu quân mình mà Cô quả quyết -Ừ, vậy tớ yên tâm rồi (cười) -Cậu đi đâu vậy Tố Như? -Tớ muốn chen vào sờ mặt Tử Phong một phát, da cậu ấy trắng quá, mũi cao lông mày cũng đẹp…(nói đến sắp rớt nước miếng) -Giang Tố Như !!! -Tớ đùa thôi, đùa thôi mà(đưa tay chùi miệng) 2 ngày trôi qua, thương tích của Tử Phong đã lành hẳn, mọi người bắt đầu ngồi xuống cùng nhau bàn bạc kế hoạch thoát khỏi khu rừng này, mò về lại thế kỷ 21 Hoặc chí ít tìm được chỗ bán áo quần…ôi chao trang phục trên người bốc mùi lắm rồi! Tử Phong cắn ngón út của mình, đem máu quẹt lên lòng bàn tay của từng người, sau đó niệm thần chú. Phép thuật này giúp bọn họ tránh được một số con quái biến dị dọc đường -Mọi người chuẩn bị hành trang xong chưa?-Quang Khải hào hứng lên tiếng -Hành trang cái con khỉ khô! Không có 1 đồng xu dính túi, quần áo thì dơ chưa từng thấy đào đâu ra tài sản mang theo cha nội -A ha ha ha Tớ quên! Thôi thôi không nói nữa! Let’s go -Đi thôi đi thôi! Tìm đường về nhà nào Đoàn người vui vẻ nói cười, còn ồn ào hát hò nữa chứ, đúng là không biết trời cao đất dày! … Rừng rậm đầy ám khí, âm u quỷ dị vô ngần Một Tà Thú cao lớn có cái đầu biến dạng đang đánh hơi không khí. Với hàm răng nanh sắc nhọn, hắn sẵn sàng xé nát thây thể bất cứ con mồi nào trước mặt -Xuất hiện rất nhiều thức ăn tươi sống ngon lành, ngươi có muốn? Cánh bướm trắng lượn lờ trước mặt Tà Thú, giọng đầy khiêu khích Hắn chớp mắt ngạc nhiên, sau đó gào lên một âm thanh kinh khủng muốn xé toạc khu rừng. Lập tức quanh hắn xuất hiện 10 con tiểu yêu tinh với móng vuốt của loài thú dữ và bộ dạng đói khát đến tột cùng -Bọn ngươi cứ giữ ở đây, nửa canh giờ sau chúng sẽ đến Bướm trắng nói rồi tung cánh bay mất vào khoảng không Tà Thú ra mệnh lệnh, bầy tiểu yêu kia lập tức rít lên đồng thanh, sau đó nhanh chóng lẩn khuất vào những bụi rậm gần đấy, chờ con mồi xuất hiện Khu rừng bỗng chốc trở lại yên lặng như tờ, chỉ còn vang bên tai tiếng côn trùng bay lượn…

Hồi thứ hai


SachTruyen.Net

@by txiuqw4

Liên hệ

Email: [email protected]

Phone: 099xxxx