sachtruyen.net - logo
chính xáctác giả
TRANG CHỦLIÊN HỆ

Tân Hôn Không Tình Yêu, Thế Tội Vợ Trước - Chương 583

Chương 483: Định ở luôn sao?

“Anh, anh sẽ không vì thất tình mà đi tự sát chứ?” Đỗ Tĩnh Đường gặm móng tay, anh họ hắn thế nào cũng không giống như người si tình, nói là bạc tình còn không kém nhiều, nay lại nghĩ quẩn trong lòng, cũng không có khả năng đem sự sống chết của mình nói đùa.

Sở Luật vươn tay vuốt bả vai mình, ho khan một tiếng. Mà mới “khụ”, lông mày liền nhíu lại. Bả vai hợp với cánh tay thỉnh thoảng truyền tới đau đớn như bị xé rách. Tuy sắc mặt anh vẫn như thường nhưng chỉ anh biết sự đau đơn này thật khó tin là có tồn tại.

“Anh, để em giúp anh đổi phòng bệnh đi?” Đỗ Tĩnh Đường vẫn thấy phòng bệnh này không thoải mái, quá nhiều bệnh nhân, mùi quá nồng. Nếu ở nơi này không bằng chết, hơn nữa về sau anh còn đến đây mỗi ngày, đâu phải chỉ là thăm bệnh mà còn có nhiều văn kiện cần thiết chính anh họ ký tên mới được. Hơn nữa còn muốn lắp máy tính tại đây, người nhiều phức tạp biết làm thế nào, máy tính không đáng bao tiền nhưng cái chính là tài liệu bên trong lại quá giá trị không đong đếm được.

“Tùy em.” Sở Luật nhắm mắt lại làm như muốn ngủ, rồi anh lại mở hai mắt, âm thanh lạnh lùng như chưa bị thương: “Tĩnh Đường…”

“À, em đang nghe.” Đỗ Tĩnh Đường đang cầm di động trước mặt, quay ra: “Còn có việc gì sao?”

“Đừng nói cho bố mẹ anh.” Nói xong, Sở Luật nhắm đôi mắt lại, rút cuộc không còn biết gì chìm vào ngủ mê vì mất máu quá nhiều. Dù sao cũng chỉ là con người, không phải máy móc, anh vốn vẫn là người có máu có thịt.

“Tất nhiên em sẽ không nói.” Đỗ Tĩnh Đường lại vùi mặt vào điện thoại, “Nói anh bị thương như vậy, không nói anh cũng vẫn bị thương như vậy. Anh giống quái vật, không tới mấy ngày liền sẽ không có việc gì.”

Đúng rồi, anh đứng lên, còn phải đổi phòng cho Sở Luật. Anh mới đi ra, bên tai còn nghe thấy âm thanh to nhỏ, ặc, chịu không được, vẫn là âm thanh nam nữ ân ái. Các người không có mặt mũi à.

Không lâu sau đó liền có người đem Sở Luật đổi sang phòng bệnh khác. Này là phòng bệnh VIP cao cấp, một giường một phòng; Tivi, điều hòa, máy sưởi đều có, hơn nữa phòng bệnh cũng có ý ta chuyên môn trực 24/24.

Đỗ Tĩnh Đường sớm mang máy tính của Sở Luật, vừa cầm thêm vật dụng tới phòng.

“Ặc, anh. Đây là anh muốn ở luôn sao?” Đỗ Tĩnh Đường lau mồ hôi trên đầu mình, mấy thứ này chuyển đến thật sự không dễ dàng, hơn nữa anh cũng có cảm giác không cần phải mang đến. Bác sĩ nói vết thương Sở Luật tuy nghiêm trọng, nhưng cùng lắm nằm mấy ngày liền có thể xuất viện về nhà tĩnh dưỡng. Chính là, tự nhiên anh có cảm giác anh họ muốn ở luôn trong này.

Sở Luật một tay bị thương treo trước ngực, tay còn lại đang gõ trên máy tính. Tuy rằng chỉ có một tay nhưng tốc độ gõ vẫn rất là nhanh. Đang tập trung vào công việc, anh cũng không trả lời Đỗ Tĩnh Đường khiến Đỗ Tĩnh Đường cho rằng anh không muốn nói chuyện.

Mà anh nhận lệnh đem tới đồ dùng của Sở Luật, nhất nhất đều phân loại tốt. Quần áo treo ở tủ quần áo bên trong, văn kiện sửa sang đặt gòn gàng, lại đi ra ngoài mua một chậu xương rồng đặt ở trong phòng, cây này tương đối dễ trồng, cũng không cần tưới nước lại mang tới một chút sinh khí cho phòng bệnh. Vốn trầm tính, Sở Luật không thích nói chuyện, anh nửa chữ không nói khiến cho Đỗ Tĩnh Đường lầu bầu một mình.

“Cộc cộc” Bên ngoài truyền đến một tiếng gõ cửa.

Sẽ không có người thăm bệnh chứ? Đỗ Tĩnh Đường có chút buồn bực, Sở Luật sinh bệnh, anh đều giấu mọi người, công ty không ai biết, bố mẹ anh cũng không biết, dì dượng càng không biết. Đối với người ngoài, anh cũng chỉ nói Sở Luật đi công tác khoảng mười ngày, nửa tháng; lúc này có ai tới?

Anh ra mở cửa, còn sợ liệu có phải dì dượng đã biết, kết quả cửa vừa mở ra, đứng đó lại là một cô gái xa lạ. Cô gái cưới có chút xấu hổ, mà ánh mắt đang nhìn vào như khẩn trương, cũng làm như lo lắng có chút e lệ chờ mong cùng kích động.

“Chị d…” Đỗ Tĩnh Đường suýt nữa mang hai chữ “chị dâu” nói ra, kết quả cuối cùng anh nháy nháy mắt, không đúng, đây không phải là người kia, tuy rằng có chút giống nhưng vẫn là không phải. Mới nhìn qua có chút giống, nhưng nhìn kỹ lại mới phát hiện còn kém quá nhiều.

“Xin hỏi Sở Luật Sở tiên sinh là ở chỗ này sao?” Cô gái dịu dàng hỏi, đôi mắt vẫn muốn xuyên thấu qua Đỗ Tĩnh Đường tìm kiếm người trong phòng, chính là nàng muốn thấy người kia.

Tìm anh họ? Đỗ Tĩnh Đường đánh giá cô gái trước mặt tới nửa ngày. Thật đúng là rất không tồi. Chỉ là chị dâu của hắn, không đúng, là chị dâu cũ, so với người này đẹp hơn nhiều, khí chất cũng hơn nhiều. Người này chỉ là rất giống, nhưng vẫn là kém quá nhiều. Trên đời này sao lại có thể có có 2 lá cây giống hệt nhau, đương nhiêu cũng không thể có hai người giống hệt nhau, cho nên người này không phải là Hạ Nhược Tâm, chỉ là anh họ hắn như nào lúc này tìm được một người như vậy, không phải là để thay thế đi. Anh chính là…, anh hiểu anh họ anh nhất định sẽ hối hận, xem đi, hiện người thay thế đã tới, có tám phần sẽ là hối hận. Người thật không muốn, lại cứ muốn tìm người thay thế.

“Xin hỏi…” Cô gái còn muốn hỏi lại. Đỗ Tĩnh Đường lập tức bày ra khuôn mặt tươi cười, “Cô tìm anh họ tôi à, anh ấy đang ở bên trong.”

“Thật đúng,” cô gái mắt sáng lên, cũng không vội vàng, cô liền nhấc chân phải đi vào, lại bị Đỗ Tĩnh Đường nhanh chóng chắn lại, cô gái này muốn làm gì, anh còn chưa cho nàng đi vào tưởng vậy liền tiến vào. Nghĩ anh dễ phạm sai lầm thế nào?

“Cái kia, tôi có thể đi vào không?” Cô gái cuối cùng cũng cảm thấy mình có chút vội vàng, mới sửa sang lại một chút tinh thần, ngại ngùng nói, có điều đôi mắt long lanh lại hiện lên rõ ràng không kiên nhẫn.

Lại diễn, Đỗ Tĩnh Đường trợn mắt kìm nén. Trình độ này còn chưa bằng Lý Mạn Ni đâu, Lý Mạn Ni ở trước bọn họ diễn 4 năm, hiện tại với bọn họ xem diễn đã không dễ tin tưởng. Muốn diễn trước mặt hắn, cứ tiếp tục đi.

“Anh, tìm anh,” Đỗ Tĩnh Đường nói với vào bên trong, “Nếu anh không nói lời nào, em sẽ cho cô ta vào.”

“Vào đi,” Sở Luật cũng không biết bên ngoài là ai, “Cho vào đi.”


SachTruyen.Net

@by txiuqw4

Liên hệ

Email: [email protected]

Phone: 099xxxx