sachtruyen.net - logo
chính xáctác giả
TRANG CHỦLIÊN HỆ

Chương 10: Dạ Tu La (4)

"Tỷ."

Người tới chính là Lý Hinh.

Mặc dù thỉnh thoảng vẫn gặp mặt nhau, nhưng khi Lý Hinh thấy bộ dáng tuấn tú cảu Long Hạo Thần thì vẫn như cũ không nhịn được mà ngẩn ngơ, nhất là trên người hắn còn có hương thơm nhàn nhạt sau khi tắm rửa.

"Tỷ vừa mới tu luyện xong vừa hay nhìn thấy đệ trở lại, nên ghé thăm đệ một chút." Lý Hinh cười nói tự nhiên, vừa nói hay sờ sờ mái tóc đang ướt của Long Hạo Thần.

Long Hạo Thần có chút xấu hổ nói: "Tỷ, ngươi vào bên trong ngồi đi đã rồi ta rót nước cho tỷ."

"Không cần phiền phức đâu. Tỷ chỉ là tới thăm đệ một chút thôi." Lý Hinh rất tự nhiên ôm bả vai của Long Hạo Thần đi vào bên trong. Mặc dù Long Hạo Thần đã một thước bảy rồi, nhưng Lý Hinh cao chừng một thước bảy lăm,bắp đùi thon dài,vòng eo mãnh khảnh thon nhỏ cùng với đôi mông căng tròn ngạo nghễ kia đã mê chết không biết bao nhiêu người. Chỉ bất quá, không ai dám đùa giỡn đóa hoa có biệt danh Địa Ngục Mân Côi này mà thôi.

Vỗ vỗ bả vai Long Hạo Thần, nhéo nhéo cánh tay hắn một cái, Lý Hinh cười đùa nói: "Thân thể càng ngày càng săn chắc làm đệ càng ngày càng hấp dẫn. Có lúc, tỷ tỷ thật muốn ăn ngươi một miếng. Nếu là ta có thể có làn da trắng như của đệ thì tốt biết bao!"

Long Hạo Thần có chút bất đắc dĩ nói: "Tỷ, ngươi lại thế nữa rồi.Tỷ cho rằng ta muốn như vậy sao? Nhưng dung mạo là do cha mẹ ban cho ta cũng không có biện pháp. Chỉ là ta giống mẫu thân mà thôi."

Lý Hinh ha ha cười nói: "Tốt lắm, không đùa đệ nữa nói chuyện đứng đắn thôi. Qua nửa năm nữa chính là Liệp Ma đoàn tiến hành khảo hạch. Tỷ đã đột phá nhị cấp Đại Kỵ Sĩ, lần này nhất định sẽ cố gắng trở thành một thành viên của Liệp Ma đoàn. Tỷ đã cùng Nạp Lan thúc thúc nói chuyện, lần này cũng dẫn đệ đi theo để tăng kiến thức, kiến thức tràng diện kia. Năm năm sau, đệ vẫn chưa tới mười hai tuổi, có thể tiến hành khảo hạch tiếp theo của Liệp Ma đoàn. Lần này coi như là tăng thêm cho đệ một chút kinh nghiệm. Chẳng qua là Dạ Tu La bên kia thật không dễ đối phó, còn muốn một mình đệ phải đi nói. Coi như là Nạp Lan thúc thúc không có biện pháp với hắn đâu."

Long Hạo Thần ha hả cười nói: "Tốt, đệ sẽ đi nói. Tỷ, ngày mai đệ sẽ cùng Tu La lão sư đi ra ngoài một chuyến. Đến lúc đó đệ sẽ nói với người." Hắn cũng rất là bất đắc dĩ, Dạ Tu La đã ra nghiêm lệnh, không cho phép hắn tiết lộ tu vi trước bất kỳ ai, thậm chí bao gồm cả với Nạp Lan Thứ. Dùng lời của Nạp Lan Thứ để hình dung, mặt cương thi này đã là buồn bực đến mức tận cùng rồi lần này hắn quyết định phải khiến mọi người kinh ngạc.

Trong mắt Lý Hinh đột nhiên toát ra mấy phần giảo hoạt, "Đệ đệ, mặc dù đệ không thể nói cho tỷ biết tu vi của đệ bây giờ như thế nào, nhưng đi theo Dạ Tu La tu luyện, hẳn sẽ không kém. Lần này Hạo Nguyệt thành chúng ta đi tham gia khảo hạch của Liệp Ma đoàn trừ chúng ta ở ngoài còn có vài người khác nhất là Lâm Giai Lộ cái nha đầu chết tiệt kia cũng muốn đi. Lúc đó đệ cần phải giúp tỷ tỷ nha."

Long Hạo Thần có chút im lặng nói: "Tỷ, các người cãi nhau cũng lâu như vậy rồi, coi như xong đi. Ta nhìn ra được, các người mặc dù gặp mặt liền rùm beng nhưng trên thực tế hai người vẫn coi đối phương là bằng hữu."

"Phi, phi, phi, ai thèm đem nàng làm thành bằng hữu. Được rồi, tỷ đi đây, nửa năm này đệ cần phải cố gắng tu luyện nha." Tác phong của cô nương luôn luôn mạnh mẽ dứt khoát, nói đi là đi, vừa sờ sờ mái tóc ướt nhẹp của Long Hạo Thần rồi đi ra khỏi phòng hắn.

Nhìn bóng lưng nàng rời đi, Long Hạo Thần trong mắt toát ra một tia ấm áp, kể từ sau khi cha mẹ rời đi,người duy nhất có thể làm cho hắn cảm nhận được thân tình ấm áp, chính là vị tỷ tỷ này. Ở trong lòng hắn, đã sớm đem Lý Hinh làm thành thân tỷ tỷ đối đãi, đáng giá để hắn dùng tánh mạng của mình bảo vệ nàng.

Long Hạo Thần cũng không phải là một người giỏi biểu đạt, nhưng hắn vẫn có tâm tư biết ơn.

Trở lại tĩnh thất của mình. Khoanh chân đả tọa, sau một khắc cơ hồ là Long Hạo Thần đã tiến vào trạng thái nhập định. Người có thiên phú tốt, không nhất định có thể thành công, vô số thiên tài vẫn lạc tại trên con đường tu luyện, hơn nữa có vô số thiên tài bởi vì tính cách mà nửa đường đã chết. Long Hạo Thần tu vi có thể tăng lên nhanh như vậy ngoại trừ thiên phú của hắn ra thì chính là do tâm cảnh của hắn.

Tâm vô tạp niệm, tâm sáng như gương, Khi tu luyện trong lòng hắn căn bản sẽ không có bất kỳ tạp niệm nào tồn tại, nhập định so với thường nhân đơn giản hơn.

Linh lực nhu hòa từ trên người hắn nhẹ nhàng phóng thích ra, kim sắc quang mang nhàn nhạt từ trong cơ thể hắn như ẩn như hiện khuếch tán ra. Ở giữa ngực hắn từ từ xuất hiện một đoàn kim sắc quang mang càng thêm nồng đậm, quang mang này, hẳn là nương theo tần suât ba động từ trái tim hắn mà ra.

Quang minh khí tức tinh thuần từ trong cơ thể Long Hạo Thần tỏa ra, có quang minh chi tử thể chất khi hắn hấp thụ quang minh nguyên tố trong thiên địa dễ dàng hơn so với thường nhân. Càng thêm quan trọng là... khi nội linh lực cùng tu vi của hắn không ngừng đề thăng, Long Hạo Thần phát hiện, Thần thánh quang minh nội linh lực của mình tựa hồ tinh thuần hơn so với những Kỵ sĩ khác. Phát hiện điểm này là khi hắn tu luyện kỹ năng của Thủ Hộ Kỵ Sĩ.

Đồng dạng kỹ năng,khi dạy hắn Dạ Tu La nói cho hắn biết cần phải sử dụng năm mươi điểm linh lực, nhưng trên thực tế hắn chỉ cần dùng đến ba mươi điểm linh lực đã hoàn thành.

Điều bí mật này hắn không có nói ra, ở trong lòng hắn, mặc dù biết rõ Dạ Tu La đối với mình thật là tốt, cũng đưa hắn trở thành một trong những người thân cận nhất, nhưng vô luận thế nào, địa vị của Dạ Tu La ở trong lòng hắn cũng không cách nào so sánh với Long Tinh Vũ. Vì vậy, hắn thủy chung nhớ kỹ lời phụ thân nói..., vĩnh viễn không nên hoàn toàn bại lộ nội tình bản thân. Huống chi là loại tình huống này đối với người thường mà nói là bất khả tư nghị.

Chỗ ngực như ẩn như hiện kim sắc quang mang là năng lượng ba động của thánh dẫn Linh Lô. Linh Lô này ở trong cơ thể hắn lúc này đã biến thành màu vàng, ở trong quá trình minh tưởng ngưng thần nội thị, Long Hạo Thần có thể thấy, thánh dẫn Linh Lô ở bên trong ngực mình đang lặng lẽ huyền phù, mà ở chung quanh nó, nội linh lực như toàn qua (vòi rồng) tiến hành xoay tròn chung quanh nó.

Nó giống như đám sương mù màu vàng,nội linh lực tốc độ xoay tròn rất chậm, ở minh tưởng có thể thúc dục, có gia tăng một chút tốc độ xoay tròn. Nhưng nếu như không thể thúc dục, bọn nó cần hai canh giờ mới có thể xoay tròn một vòng.

Nhìn qua, loại tốc độ vận chuyển nội linh lực khi tu luyện thật sự là quá chậm, nhưng mà, ở trong quá trình nhìn như gian khổ, trong quá trình xoay tròn chậm chạp này kim sắc toàn qua mỗi khi xoay được sáu vòng thì nội linh lực của Long Hạo Thần sẽ gia tăng một điểm.

Nói cách khác, chỉ sợ dù hắn bây giờ cái gì cũng không làm thì ít nhất mỗi ngày hắn cũng có thể tăng thêm một điểm nội linh lực. Ngàn vạn không nên xem thường điểm linh lực này, mỗi ngày một điểm một năm chính là ba trăm sáu mươi lăm điểm nói cách khác, chỉ sợ hiện tại cho dù hắn mỗi ngày chỉ ăn với ngủ thì ba năm sau hắn cũng có thể từ cảnh giới Đại Kỵ Sĩ tấn thăng đến cảnh giới Đại Địa Kỵ Sĩ.

Toàn qua nội linh lực này là sau khi hắn dung hợp với linh lô được một tháng khi nội linh lực hồi phục thì bắt đầu xuất hiện, lúc mới bắt đầu Long Hạo Thần căn bản là không phát hiện nó đang xoay tròn,hắn phải dùng ý niệm toàn lực thúc dục, nó mới có thể vận hành. Từ khi đó cho tới nay sau khi đột phá một ngàn linh lực, nó mỗi ngày đã có thể tự vận chuyển nên tốc độ tu luyện của Long Hạo Thần tuyệt đối là kinh người.

Long Hạo Thần tự nhiên là không thể nào chỉ ăn với ngủ hắn chăm chỉ đến ngay cả Dạ Tu La cũng tìm không bắt được lỗi.

Cảm nhận, hấp dẫn, hấp thu, đồng hóa, tinh luyện, ngưng tụ, đây là toàn bộ quá trình trong khi Long Hạo Thần tu luyện nội linh lực, rất nhanh hắn liền tiến vào trạng thái nhập định.

Sáng sớm.

Long Hạo Thần đúng giờ đi tới trước mặt Dạ Tu La.

"Chúng ta đi." Dạ Tu La như cũ là một bộ mặt cương thi.

"Lão sư, chúng ta đi đâu?"

"Kỵ sĩ Thánh sơn."

"Cỡi tọa kỵ sao?"

"Ừ."

Một cổ hưng phấn mãnh liệt như núi lửa phun trào loại xuất hiện ở trong lòng Long Hạo Thần. Măt đỏ như máu, nhanh như điện xẹt,hình ảnh Mân Côi Độc Giác Thú phảng phất hiện lên trong hắn,nội tâm Long Hạo Thần thầm hô to một tiếng, "Ta cũng sẽ có tọa kỵ của riêng mình."

Tác giả: Đường Gia Tam Thiếu


SachTruyen.Net

@by txiuqw4

Liên hệ

Email: [email protected]

Phone: 099xxxx