sachtruyen.net - logo
chính xáctác giả
TRANG CHỦLIÊN HỆ

Chương 115: Linh Lô Hợp Thành (3)

Dịch giả: Tinh Vặn

Share by: MTQ - Banlong.us

Không cảm nhận được khảo nghiệm vòng thứ ba, hiện tại cô chỉ có thể chờ đợi.

Cô không định đi khỏi đây, bởi vì cô không thể đem phiền phức đến cho đồng bạn. Đợi chờ, rất nhanh đã qua sáu tiếng đồng hồ.

Mộng Huyễn Thiên Đường từ lúc xuất hiện đến khi kết thúc tổng cộng chỉ có ba ngày. Sáu tiếng đồng hồ khổ chờ, khiến Vương Nguyên Nguyên không thể không tiến vào trạng thái tu luyện. Nếu không cô sợ mình nhịn không được sẽ lao ra. Tịch mịch thường so với thân thể đau đớn càng hành hạ người.

Rốt cuộc, quang mang vàng chợt lóe. Một bóng người xuất hiện từ màu xanh, trực tiếp rơi bên cạnh Vương Nguyên Nguyên.

“A!” Người này vừa xuất hiện liền kiềm không được hét thảm một tiếng, thân thể kịch liệt run rẩy. Hai tay ôm ngực, ngồi phịch trên mặt đất.

“Anh làm sao vậy?” Vương Nguyên Nguyên vội vàng tiến lên ân cần hỏi han.

Người đi ra thứ nhất không phải ai khác, chính là Trương Phóng Phóng tu vi đã đột phá cấp bảy. Share by: MTQ - Banlong.us

Trương Phóng Phóng thở hồng hộc, trên trán mồ hôi to như hột đậu không ngừng lăn xuống, khó khăn lắm mới ổn định lại. Y thở dốc mỉm cười với Vương Nguyên Nguyên.

“Không có gì, ta không sao.”

Vương Nguyên Nguyên tức giận nói.

“Cứ nói không có việc gì? Lần trước anh cũng nói không sao, thiếu chút đã tàn phế.”

Trương Phóng Phóng cười ha ha, gãi đầu nói.

“Ta thật không có việc gì. Chẳng qua hợp thành linh lô quá hành xác. Nếu không phải tu vi của ta đã đột phá cấp bảy, rót vào linh lực trong khi hợp thành đủ nhiều, chỉ sợ chưa chắc ứng đối nổi lần hợp thành này. Lại nói, Dạ Tiểu Lệ xem như nương tay, linh lực của ta đã đột phá một vạn. Xem ra cô bé có thể cải biến đôi chút quy tắc Mộng Huyễn Thiên Đường.”

Vương Nguyên Nguyên vui mừng nói.

“Anh đã thành công hợp thành? Linh lô biến thành hình dạng gì?”

Trương Phóng Phóng đứng dậy, mỉm cười nói.

“Thành rồi. Sau khi hợp thành linh lô này, ta gọi nó là Sinh Mệnh Thứ Hai Linh Lô. Cô xem đi.” Share by: MTQ - Banlong.us

Nói xong mắt y chợt lóe tia sáng vàng, ngay sau đó, ngực bắn ra một tia sáng màu vàng. Bỗng chốc một Trương Phóng Phóng khác xuất hiện trước mặt Vương Nguyên Nguyên. Chẳng qua Trương Phóng Phóng này trên người không có trang bị. Hơn nữa toàn thân màu vàng.

“Tên này có tám phần linh lực của ta, thậm chí có thể sử dụng vũ khí ta cho nó, hành động nghe theo lệnh của ta. Mỗi ngày có thể triệu hoán một lần, mỗi lần có thể kéo dài hai tiếng đồng hồ. Sau khi hợp thành linh lô, có thể nói là uy lực tăng nhiều!”

Vương Nguyên Nguyên kinh ngạc nhìn thân hình màu vàng, trong lòng không phải không có hâm mộ. Đây giống với Phân Thân Linh Lô, đủ đạt tới linh lô cấp hai. Năng lực rất hữu dụng! Hơn nữa thời gian kéo dài cũng khá lâu. Quan trọng là, nó thậm chí có thể sử dụng trang bị.

Tuy cô không biết lúc trước Trương Phóng Phóng được linh lô là đẳng cấp nào. Nhưng một linh lô cấp hai sinh ra nghĩa là thực lực Trương Phóng Phóng sẽ tăng lên đột ngột. Dựa vào linh lô này, y mới tiến vào cấp bảy thậm chí có tư cách khiêu chiến lấy được Bí Ngân Cơ Tòa giáp.

Vương Nguyên Nguyên thấy Trương Phóng Phóng đã không có việc gì, bản năng lui ra một bên. Khi cô đang chuẩn bị ngồi trở lại chỗ cũ, tiếp tục chờ đồng bạn trở về, thì Trương Phóng Phóng đột nhiên hỏi.

“Nguyên Nguyên, cô có bạn trai không?”

“A?” Vương Nguyên Nguyên giật mình ngẩng đầu nhìn y. Khi cô thấy ánh mắt nóng rực của Trương Phóng Phóng, tính đàn ông như cô chẳng biết sao trong lòng nai con đi loạn, bản năng đáp. “Không có.”

“Vậy thì tốt.” Trương Phóng Phóng nhẹ nhõm thở ra.

Vương Nguyên Nguyên nhíu mày.

“Cái gì gọi là vậy thì tốt? Chẳng lẽ bổn cô nương không thể có người thích sao?”

Trương Phóng Phóng bỗng chốc có chút luống cuống tay chân.

“Không, không, cô đừng hiểu lầm. Ta không phải ý đó, ta thích cô!” Khi y thốt ra ba chữ cuối cùng, hai người không hẹn mà cùng ngẩn ngơ.

Vương Nguyên Nguyên chỉ cảm thấy tâm mình chấn động, nhưng cô rất nhanh kịp phản ứng, trầm mặt nói.

“Nhưng mà ta không thích anh. Có phải là anh cảm thấy đã cứu ta, thì ta nên lấy thân báo đáp? Ta cho anh biết, ta không thích đàn ông. Anh cứu ta, sau này ta sẽ trả lại cho anh.”

Nói xong câu đó cô lập tức quay đầu đi, không nhìn Trương Phóng Phóng. Nhưng cô lại phát hiện tim mình đập rộn lên, hơn nữa sau khi nói ra mấy lời này, cảm giác hối hận chưa từng có bỗng chốc lan tràn.

Trương Phóng Phóng không có mở miệng nói chuyện, chỉ là trầm mặc nhìn Vương Nguyên Nguyên. Vương Nguyên Nguyên cũng không quay đầu lại. Không khí bỗng chốc biến nặng nề.

Thật lâu sau, Trương Phóng Phóng dường như điều chỉnh tốt tâm tình, thanh âm y có chút khàn khàn mà trầm thấp.

“Nguyên Nguyên, ta không nghĩ muốn cô sẽ thích ta. Dù sao thời gian chúng ta quen biết nhau quá ngắn. Mặc kệ cô có thích ta hay không, hoặc là cô thích nam hay nữ, đều sẽ không ảnh hưởng tình cảm của ta với cô. Ta chỉ muốn cô biết như vậy mà thôi.”

Vương Nguyên Nguyên bả vai run run, không quay đầu lại, hỏi.

“Anh thích ta cái gì chứ?”

Thanh âm của cô rõ ràng mềm mại vài phần. Lúc này đây trước mặt cô như hiện ra người đàn ông hai tay tàn phế nhưng vẫn mỉm cười nói với cô, không có việc gì.

Trương Phóng Phóng nói.

“Cô tin tưởng vừa gặp đã yêu không? Nếu muốn ta trả lời thật tình, thì ta chỉ có thể nói, ta không biết. Nhưng ta rất vui mừng, duyên phận cho ta gặp cô.”

Vương Nguyên Nguyên lần nữa rơi vào im lặng. Trương Phóng Phóng không nói thêm gì nữa, sắc mặt lại thả lỏng vài phần, không đến gần, chỉ khoanh chân ngồi trên mặt đất, ngây ngốc nhìn chăm chú nữ tử trước mắt dáng người mảnh mai mà cao ráo.

Đúng lúc này, đột nhiên chợt lóe tia sáng vàng, lại một bóng ngươi rơi ra quang mang xanh. Dáng vẻ chật vật của y còn hơn cả Trương Phóng Phóng, trực tiếp ngã sấp xuống đất.

Vương Nguyên Nguyên giật nảy mình, vội vàng đứng dậy xem, phát hiện ngã trên đất chính là Hàn Vũ.

Hàn Vũ không chỉ thở dốc, đã rơi vào hôn mê.

Không đợi Vương Nguyên Nguyên tiến lên, một luồng sáng vàng chính xác rơi trên người Hàn Vũ. Đại Hồi Phục Thuật, ma pháp trị liệu quang hệ đơn thể.

Trương Phóng Phóng bàn tay to ổn định ấn trên ngực Hàn Vũ, cảm thụ thân thể y biến hóa, một lúc sau, Trương Phóng Phóng thở ra nói.

“Anh ta không sao. Nếu ta không cảm nhận sai, chắc là anh ta cũng thành công hợp thành. Trong ngực anh ta ẩn chứa linh lực quang hệ rất nhu hòa nhưng cực kỳ cứng cỏi. Nhất định là lực lượng linh lô.”

Vương Nguyên Nguyên gật đầu, vẻ mặt nghiêm túc nhìn Trương Phóng Phóng.

“Vậy thì tốt.”

Ánh mắt hai người chạm nhau, kẻ trốn tránh lại là Vương Nguyên Nguyên. Cô lập tức nghiêng đầu, không dám nhìn Trương Phóng Phóng nữa. Không ngờ cô có chút sợ nhìn sự nghiêm túc trong mắt y.

Khoảng một tiếng đồng hồ sau, Hàn Vũ dần tỉnh lại. Tựa như Trương Phóng Phóng đã nói, y thành công. Sau khi hợp thành hai linh lô, biến thành linh lô mới tinh, Quang Chi Thủ Hộ Linh Lô.

Linh lô này tác dụng vô cùng mạnh. Dưới bất cứ tình huống nào sử dụng linh lô này, đều có thể làm Hàn Vũ phóng ra một vòng bảo hộ quang nguyên tố đường kính năm mét. Vòng bảo hộ này lực phòng ngự tương đương với gấp ba linh lực của y. Chính là nói cường độ phòng ngự bằng với lúc y thi triển Thần Ngự Thuẫn, đồng thời trong quá trình phát ra Quang Chi Thủ Hộ Linh Lô, trong phạm vi trừ thuộc tính hắc ám ra, linh lực người khác đều hồi phục tốc độ gấp mười lần, cho đến khi hoàn toàn đạt tới đỉnh.

Không cần nghi ngờ, linh lô này sẽ tùy theo thực lực y tăng lên mà càng mạnh. Tiếc nuối duy nhất là Quang Chi Thủ Hộ Linh Lô sau khi hợp thành dường như không thể tiến hóa thêm. Tổng thể nói thì linh lô này hơi yếu hơn Sinh Mệnh Thứ Hai Linh Lô của Trương Phóng Phóng.

Lâm Hâm lần lượt xuất hiện sau đó. Y mới từ đi ra khỏi quang mang xanh lập tức khóc thét.

“Ê, có dược ca, làm sao vậy? Hợp thành thất bại thì thôi, ông không sao là tốt rồi.” Vương Nguyên Nguyên an ủi khuyên.

Hàn Vũ cười khổ nói.

“Hợp cái này cũng khó quá chứ, lấy lực khống chế hỏa nguyên tố như anh ta mà cũng thất bại.”

“Ai nói ta thất bại? Ta đau lòng tóc mình chứ bộ!” Nói tới đây, Lâm Hâm lại kiềm không được khóc lớn.

Tên này bộ dạng như thế thật khiến người nhìn đau lòng. Một thân áo choàng ma pháp biến thành thủng lỗ tùm lum, trên đầu đen một mảnh. Nguyên bản tóc xanh dài bềnh bồng đã không có, ngay cả lông mày cũng bị đốt mất. Nhưng nhìn y như vậy so với Hàn Vũ và Trương Phóng Phóng thì đỡ hơn nhiều, ít nhất không có dấu hiệu suy yếu.

Vương Nguyên Nguyên tức giận nói.

“Cứ để hắn ta khóc đi, khóc chết luôn càng tốt. Mớ tóc đó có gì đau lòng. Vậy cũng tốt, cùng Tư Mã Tiên cạo trọc đi, nhiều mấy phần khí chất đàn ông, nói không chừng Hinh nhi tỷ tỷ càng thích ông hơn.”

“Thật hả?” Lâm Hâm tiếng khóc ai oán, ngẩng đầu mắt đẫm nước hỏi.

Vương Nguyên Nguyên bực bội nói.

“Xạo.”

Trương Phóng Phóng mỉm cười nói.

“Nói sao thì ít nhất chúng ta đều thành công hợp thành, hy vọng bọn họ cũng thành công hết.”

Lại qua một tiếng đồng hồ, Trần Anh Nhi và Tư Mã Tiên cùng lúc xuất hiện. Chẳng qua bộ dáng hai người hoàn toàn khác biệt.

Trần Anh Nhi tóc tán loạn, mới xuất hiện đã té xỉu trong ngực Vương Nguyên Nguyên. Vạt áo đã ướt đẫm mồ hôi, cả người cực kỳ suy yếu.

Tư Mã Tiên hình dáng còn thảm hơn cô. Khi gã xuất hiện, tựa như một khối thịt trực tiếp đập xuống đất, còn mang theo nhàn nhạt mùi thịt khét. Làn da nhiều chỗ khô nứt, phần chân có thịt bị khét đen.

Hàn Vũ và Trương Phóng Phóng dốc sức chữa trị cho họ. Coi như là nhặt về mạng Tư Mã Tiên, nhưng hai người như cũ hôn mê. Xem ra trong chốc lát sẽ không tỉnh lại được. Đặc biệt là Tư Mã Tiên, thân thể bị thương rất nghiêm trọng. Ăn đan dược của Lâm Hâm, thêm vào trị liệu, cũng chỉ có thể miễn cưỡng giữ cái mạng nhỏ, có để lại di chứng hay không thì rất khó nói.

Một luồng sáng vàng dường như chém quang mang xanh làm hai. Một bóng dáng màu vàng hiện ra từ quang mang vàng.

Tư Mã Tiên, Hàn Vũ, Trương Phóng Phóng quang hệ đều đã ra. Lại xuất hiện quang hệ thì chỉ có Long Hạo Thần!

Nhưng sau đó, ánh mắt mọi người đều ngẩn ngơ. Bởi vì, trước tiên bước ra khỏi quang mang xanh, là một cái chân thon dài trắng nõn nà.

Tác giả: Đường Gia Tam Thiếu


SachTruyen.Net

@by txiuqw4

Liên hệ

Email: [email protected]

Phone: 099xxxx