sachtruyen.net - logo
chính xáctác giả
TRANG CHỦLIÊN HỆ

Chương 158: Ngự Ma Sơn Mạch Tinh Anh Của Ma Tộc [1]

Dịch giả: Tinh Vặn

Share by: MTQ - banlong.us

Long Hạo Thần suy nghĩ một lát sau, ra quyết định.

“Khu Ma Quan ở Ngự Ma sơn mạch gần như là vị trí chính giữa. Ngự Ma sơn mạch dọc theo biên giới, cho dù số lượng đại quân ma tộc nhiều gấp mấy lần cũng không thể chặn nguyên biên cảnh. Chúng ta đi đường vòng, thế nào cũng sẽ tìm ra chỗ phòng ngự tương đương yếu ớt. Chỉ cần tiến vào Ngự Ma sơn mạch rồi thì đương nhiên có thể trở về Khu Ma Quan.”

Lập kế hoạch xong, mọi người liền lên đường, giữ cự ly với đại doanh ma tộc, đi hướng biên cảnh phía bắc. Bởi vì đại bản doanh ma tộc ở hướng đông nam, chỉ có tiến hướng bắc họ mới có nhiều cơ hội, cũng không dễ đụng độ quân tiếp viện của ma tộc.

Phạm vi ma tộc trú đóng còn lớn hơn họ tưởng. Quân chủ lực rậm rạp như kiến, có nhiều quân đội phụ trợ và tuần tra, trinh sát đi lại dọc biên giới.

Trừ đại quân ma tộc ở chính diện Khu Ma Quan ra, mỗi một khoảng cách đều có đồn canh trú đóng một ít quân ma tộc. Dương nhiên, những chỗ này đều là đối diện sơn mạch, dự phòng liên minh thánh điện sẽ dọc theo sườn núi tập kích. Dù sao biên cảnh dài như vậy, ma tộc không thể nào bao vây hết liên minh thánh điện, đây cũng là nguyên nhân Long Hạo Thần chọn đi đường vòng.

Đĩ nhiên cách này không phải Long Hạo Thần tự nghĩ ra. Liệp ma Đoàn từ cấp suất trở lên gần như đều chọn đột phá chỗ yếu nhất, tiến vào lãnh địa của đối phương.

Vì an toàn, đám Long Hạo Thần tiếp tục hướng bắc gần hai trăm mét mới dừng lại. Lúc này sắc trời đã sáng tỏ, sắp đến giữa trưa.

Tìm một lùm cây không um tùm lắm, Long Hạo Thần dẫn đồng bạn tới đó nghỉ ngơi. Buổi tối mới là lúc ẩn thân tốt nhất, tối nay là thời gian họ trở về liên minh.

Theo ý Long Hạo Thần, kỳ thực lúc bình minh mới là tốt nhất. Bởi vì khi ấy, mặc kệ là nhân loại hay ma tộc thì ý chí lực sẽ giảm đến thấp nhất. Nhưng vấn đề là hắn bị hạn chế tuyển chọn thời gian, bởi vì Nhật Nguyệt Thần Oa tấm thuẫn.

Trải qua mấy ngày thử nghiệm, Long Hạo Thần phát hiện Nhật Nguyệt Thần Oa tấm thuẫn mỗi khi tới bình minh hoặc chạng vạng đều không thể phóng thích ra.

Không cần nghi ngờ, Nhật Nguyệt Thần Oa tấm thuẫn cấp sử thi bảo hộ mọi người mạnh cỡ nào. Kỹ năng Thuẫn Tường do tấm thuẫn này thi triển uy lực mạnh đến nỗi dù đối mặt cường giả cấp chín cũng có thể chống đỡ một thời gian. Cường giả cấp tám càng đừng nghĩ dễ dàng phá vỡ. Tuy từ bên này phá vòng vây không nguy hiểm lắm, nhưng vì an toàn, đương nhiên Long Hạo Thần phải chọn lúc có thể sử dụng Nhật Nguyệt Thần Oa tấm thuẫn đánh vỡ phòng tuyến trinh sát của ma tộc.

Mọi người ở trong bụi cây nghỉ ngơi lấy sức, không nhóm lửa, yên tĩnh chờ đợi đêm tối tiến đến.

Tà Nhãn của Hàn Vũ lặng lẽ bay trên bụi cây, một con mắt to thỉnh thoảng lóe lên quang mang, dò xét tình hình xung quanh.

Lúc này họ cách trạm gác ma tộc khoảng hai mươi mét, là khoảng cách vô hiệu ma pháp truy tầm của ma tộc. Đặc biệt là bên này không phải chính diện Khu Ma Quan.

Trong Liệp ma Đoàn số sáu mươi bốn cấp suất, trừ Long Hạo Thần và Thải Nhi tu vi tăng nhanh nhất, tốc độ tăng lên của mọi người kỳ thật không chậm, chẳng qua ánh hào quang đều bị Long Hạo Thần, Thải Nhi che lấp. Ví dụ như Hàn Vũ. Hiện tại nội linh lực của Hàn Vũ đã cao hơn sáu ngàn, tiêu chuẩn tu vi cấp sáu bậc bốn. Y chỉ mới hơn hai mươi tuổi! Lấy ví dụ đơn giản, cha Long Hạo Thần ở tuổi như Hàn Vũ chưa chắc tu cao hơn y.

Hàn Vũ tăng thực lực thì đồng bạn ma thú Tà Nhãn của y cũng tiến hóa đến thống lĩnh, tương đương với nhân loại cường giả cấp sáu. Độc nhãn to hơn nửa mét, hơn nữa có bốn cái vòi mềm dài hơn sáu mét. Tuy trong Liệp ma Đoàn tác dụng phần lớn của nó là tìm kiếm, nhưng thực tế thì Tà Nhãn có sức chiến đấu không tầm thường.

Bầu trời dần tối đen, vài quân đội ở biên cảnh nhóm lửa.

Một đội tuần tra do năm mươi con Song Đao Ma tổ thành đang tuần tra ở lằn ranh biên giới. Số lượng Song Đao Ma là khổng lồ nhất trong cả ma tộc, loại công việc nặng nhọc mệt mỏi như vậy đương nhiên phải do chúng làm.

Trừ Song Đao Ma ra, trong đội này còn có hai Ma Nhãn Thuật Sĩ, chắc là phụ trách truyền tin tức.

Chúng đang tiến lên, đột nhiên Ma Nhãn Thuật Sĩ phát ra tiếng kêu sắc nhọn, dừng bước. Đám Song Đao Ma cũng mau chóng dừng lại vây nó vào chính giữa. Ma tộc thấp kém không có ngôn ngữ, đều dựa vào bản năng truyền tin.

Sáu con mắt của Ma Nhãn Thuật Sĩ nhìn chăm chú một hướng, nhưng ngay sau đó, mặc kệ là nó hay Song Đao Ma đều không kiềm được run rẩy dán sát mặt đất.

Một đội mặc áo choàng đen đi hướng bọn chugns. Đi trước nhất không phải hình người mà là con rồng đen thân thể cực to lớn. Trong mắt rồng lấp lóe luồng sáng đỏ, chỉ lạnh lùng nhìn lướt qua Ma Nhãn Thuật Sĩ và Song Đao Ma, đám binh sĩ ma tộc này đã suýt nữa mềm nhũn.

Sau lưng rồng đen đi theo chín người mặc áo choàng đen. Trong đó một người đi trước nhất gỡ xuống mũ trùm đầu, lộ ra khuôn mặt cực kỳ tuấn tú, trong tay cầm lệnh bài vung vẫy hướng Ma Nhãn Thuật Sĩ và Song Đao Ma, chân không chút dừng lại, ngẩng đầu bước đi.

Đừng nói là ngăn cản, hỏi han, đối với Ma Nhãn Thuật Sĩ và Song Đao Ma mà nói, trước uy áp của Nghịch Thiên Ma Long, chúng nó thậm chí không có dũng khí đứng lên, chỉ có thể tràn ngập kính sợ nhìn đám ma tộc rất có thể là cường giả đỉnh cấp đi xa, dần dần biến mất trong bóng đêm. Hướng họ đi chính là Ngự Ma sơn mạch.

Mãi đến khi uy thế con rồng hoàn toàn biến mất, đội binh tuần tra mới bò dậy khỏi mặt đất, tiếng thở dốc rõ ràng biến nặng nề. Đây là lần đầu tiên chúng ở khoảng cách gần tiếp xúc cường giả đỉnh cấp, bình tĩnh được mới kỳ.

Tình huống giống vậy liên tiếp xuất hiện ở biên cảnh, có ít nhất bốn đội tuần tra bị dọa nằm rạp dưới đất. Nếu chỉ là cường giả ma tộc hình người, có lẽ chúng còn dám tiến lên hỏi một câu. Nhưng vấn đề là, dẫn đầu là Nghịch Thiên Ma Long thật sự!

Cả ma tộc thì tổng lượng sinh sản của Nghịch Thiên Ma Long chẳng qua hơn hai trăm, bọn chúng mới là thuộc hạ chân chính của Ma Long Hoàng. Xem như là ma thần thứ hạng thấp chút, ở trước mặt chúng còn phải khép nép chứ nói gì là ma tộc thấp kém phụ trách tuần tra.

“Mạch Đâu ngày càng ra dáng nha.” Dưới áo choàng đen đột nhiên truyền ra tiếng cười khẽ.

Người mặc áo choàng đi đầu quay lại, lạnh lùng trừng người nói chuyện. Người vừa nói chuyện vội vàng ngậm miệng, không dám nói nhiều.

Không sai, đội mặc áo choàng đen này chẳng phải chính là đám Long Hạo Thần sao? Vì giả trang thành Diệt Liệp ma, Long Hạo Thần triệu hoán ra Thánh Vệ số mười một và Thánh Vệ số mười hai, tất cả đều mặc áo choàng đen, heo con Mạch Đâu thì biến thành bộ dáng Nghịch Thiên Ma Long. Tuy chỉ có khí thế uy nhiếp, không có sức chiến đấu thực tế, nhưng dùng để hù dọa ma tộc thấp kém đã đủ rồi.

Một đường đi tới thuận lợi hơn trong tưởng tượng. Mãi đến khi họ tiến vào phạm vi Ngự Ma sơn mạch, Mạch Đâu nuốt vào viên ma tinh thứ năm cấp sáu để giữ thân hình Nghịch Thiên Ma Long vẫn không gặp chút phiền phức nào.

Kỳ thật, hình dạng của họ hiện giờ không gặp rắc rối mới là bình thường. Bề ngoài Diệt Liệp ma, Nghịch Thiên Ma Long dẫn đội, đừng nói là binh tuần tra bình thường, xem như là ma tộc cấp bảy, tám cũng chưa chắc dám tiến lên kiểm tra. Long tổ Diệt Liệp ma, đây chính là cấp bậc trung tâm cường đại.

Chỉ là bọn họ ở trong lãnh địa ma tộc trải qua quá nhiều nguy hiểm, Long Hạo Thần không thể không cẩn thận đề phòng. Mãi đến khi tiến vào Ngự Ma sơn mạch mọi người mới xem như bình tĩnh lại. Từ giờ khắc này, xem như họ đã trở lại địa bàn thuộc về nhân loại.

Mạch Đâu lại hóa thành heo con, mệt mỏi ngủ trong ngực Trần Anh Nhi. Mạch Đâu rõ ràng có tiến bộ, lúc trước dù cho có nhiều tinh hạch sung túc bổ sung, nó cũng không thể biến ảo thành ma tộc cấp chín trong thời gian dài như vậy. Ít ra thì trước khi Trần Anh Nhi thăng lên cấp bảy, nó không cách nào tăng cấp lên nữa.

Thay áo choàng đen, lấy xuống ma đồng, thu hồi hai Thánh Vệ, đám Long Hạo Thần lập tức biến trở về hình dạng Liệp ma Đoàn. Dưới áo choàng đen mọi người mặc đầy đủ trang bị, lúc này lộ ra khí thế mạnh mẽ.

Sát khí đều là từ trong chiến đấu sinh tử hình thành. Chính họ không cảm giác được, nhưng trên thực tế, không ngừng rèn luyện khiến khí chất của họ biến đổi nhiều.

Nơi này không phải chỗ dừng chân, mọi người trèo thẳng lên đỉnh Ngự Ma sơn mạch.

Ngự Ma sơn mạch chính là sơn mạch lớn nhất trong liên minh thánh điện. Chẳng những dọc ngang ngàn dặm, độ sâu cũng rộng tới trăm dặm. cho dù lấy thực lực như họ, nếu không nhờ bay lên thì không thể nào trong hai ngày đi hết nguyên Ngự Ma sơn mạch.

Vì cẩn thận, không để bị kẻ địch ẩn trong sơn mạch phát hiện, dĩ nhiên Long Hạo Thần sẽ không để đồng bạn bay đi tiết kiệm sức lực. Đối với họ, trèo lên cũng không tính quá mệt nhọc. Vương Nguyên Nguyên giúp đỡ Trần Anh Nhi, Tư Mã Tiên giúp đỡ Lâm Hâm, tốc độ leo núi của mọi người so với đi trên đất bằng không chậm bao nhiêu.

Bóng tối dần đen đặc. Sau khi tiến vào Ngự Ma sơn mạch mấy tiếng đồng hồ, rốt cuộc đám Long Hạo Thần đã leo lên đỉnh ngọn núi. Ngọn núi này cao khoảng hai ngàn mét, phương bắc vốn lạnh lẽo, đỉnh núi hoàn toàn bị băng tuyết bao phủ. Gió núi buổi tối càng khiến người cảm nhận lạnh lẽo tận xương.

“Phía nam dường như có vấn đề.” Hàn Vũ đột nhiên nhỏ giọng nói với Long Hạo Thần.

Long Hạo Thần nhìn hướng hắn chỉ, bởi vì đỉnh núi mây khói vờn quanh, buổi tối không có quang mang, cho nên lấy thị lực như hắn cũng không phát hiện cái gì.

Hàn Vũ nói.

“Là Tà Nhãn phát hiện, dường như có số lượng không ít, nhưng khoảng cách hơi xa, không thể xác định là người bên ta hay là ma tộc.”

Long Hạo Thần suy tư một lúc sau, nói.

“Để Tà Nhãn bay gần chút dò xét xem, ít nhất phải tra xét ra đám người đó là tiến vào trong Ngự Ma sơn mạch hay đi ra ngoài.”

Tác giả: Đường Gia Tam Thiếu


SachTruyen.Net

@by txiuqw4

Liên hệ

Email: [email protected]

Phone: 099xxxx