sachtruyen.net - logo
chính xáctác giả
TRANG CHỦLIÊN HỆ

Chương 166: Gợi Ý Đại Dự Ngôn Thuật [2]

Dịch giả: Tinh Vặn

Share by: MTQ - banlong.us

Nghe y xong, sự kinh hãi trên mặt Phong Tú biến càng lớn.

“Tam đệ, điều này quá nguy hiểm. Đệ…”

Ngõa Sa Khắc lắc đầu.

“Đại ca, ngươi nên biết sự khủng bố của Áo Tư Đinh Cách Lý. Nếu chúng ta đã có một cơ hội lớn nhất, vậy thì tuyệt đối không thể bỏ qua. Biện pháp của ta cũng là tốt nhất. Ngay mặt đối diện nó rất có thể sẽ bị nó chọc được kẽ hở. Chỉ cần nó trốn qua lần này, vậy nó rất có thể chân chính tiến vào trạng thái mạnh nhất. Đến lúc đó, dù là chúng ta hay thế giới này, chỉ sợ đều…”

Phong Tú buồn rầu nói.

“Đều tại ta không sớm chú trọng. Thằng khốn An Độ Ma Li lại chết trong tay Áo Tư Đinh Cách Lý còn chưa trưởng thành, còn để Trụ Ma Thần bị hủy hoại, chúng ta đã không thể tổ hợp được nữa...”

Ngõa Sa Khắc nói.

“Cho nên cơ hội lần này chúng ta phải xem như là lần duy nhất mà vạch ra kế hoạch. Dù trả giá đắt bao nhiêu cũng không thể cho Áo Tư Đinh Cách Lý một chút cơ hội.”

Ma Thần Hoàng chậm rãi gật đầu.

“Được rồi, cứ theo kế hoạch của ngươi mà làm. Chuyện này chỉ có ba anh em chúng ta biết. Dù là với đám Tát Mễ Cơ Nạp cũng phải giữ bí mật. Ngõa Sa Khắc, ngươi trở về bắt đầu bố trí đi. Một năm, còn có thời gian một năm. Chiến tranh bên này, ta sẽ để nhân loại từ từ khắc sâu cảm nhận lửa giận của ta.”

Ngự Long quan, tổng điện Kỵ Sĩ Thánh Điện.

Dương Hạo Hàm và Long Tinh Ấn đều yên lặng đứng trước quả cầu Thủy bà bà tinh to lớn.

Một năm, tròn một năm trôi qua, không Long Hạo Thần ngờ vẫn ở trạng thái minh tưởng sâu. Nếu không phải linh lực từ người hắn ngày càng dao động rõ rệt, hô hấp cũng bình thường, họ thậm chí nghĩ rằng Long Hạo Thần đã hóa đá.

Một năm rồi! Đây chính là lần minh tưởng một năm!

Thời gian một năm, ngay cả Hàn Vũ đều thành công đột phá cấp bảy, bắt đầu lần nữa vào Huyễn Động học kỹ năng cấp bảy.

Nhưng Long Hạo Thần vẫn giữ bộ dạng lúc vào động, luôn không đứng dậy.

“Long huynh, chúng ta có nên đi xem cậu bé không?” Dương Hạo Hàm hơi lo lắng nói.

Long Tinh Ấn lắc đầu, nói.

“Không. Nếu hơi thở không có gì suy yếu thì đừng quấy rầy nó. Ta tin tưởng đứa trẻ này biết đúng mực. Hơn nữa, chẳng lẽ ngươi không cảm giác ra sao? Linh lực dao động trên người nó đã đạt tới trạng thái bão hòa, hiện tại nó sắp đột phá.”

Dương Hạo Hàm nói.

“Quan tâm sẽ bị loạn! Thằng nhóc này thật làm người ta lo lắng. Chắc cậu ta sẽ đột phá bình cảnh cấp tám. Thật không ngờ cậu bé dùng cách này đem đến vui mừng cho chúng ta. Năm đó ta còn cảm thấy lão Khâu đánh giá cậu ta quá cao, hiện tại xem ra thì còn chưa đủ. Nếu để cậu ta thật sự thành công, thì cậu ta chính là thánh kỵ sĩ cấp tám thứ nhất chưa tới hai mươi tuổi trong lịch sử Liên Minh Thánh Điện chúng ta.”

Long Tinh Ấn nói.

“Tinh thần thằng bé này tinh thuần như vậy thì ta cũng thật không ngờ. Ta tin tưởng nó nhất định có thể thành công. Chẳng qua bình cảnh cấp bảy đến cấp tám không dễ dàng đột phá. Chẳng những cần tích lũy bùng nổ, càng cần chớp mắt lĩnh ngộ. Cứ để nó thử tiếp đi. Nếu trong vòng ba tháng còn chưa đột phá thì chúng ta nhất định phải đánh thức nó. Nếu không, một khi nó xuất hiện cảm xúc nóng vội sẽ ảnh hưởng tu luyện sau này.”

Dương Hạo Hàm gật gù đồng ý.

Đúng lúc này, đột nhiên trong quả cầu Thủy bà bà tinh đã khoanh chân ngồi một năm thân thể khẽ động một cái.

Hắn vừa run lên, hai vị Thần Ấn kỵ sĩ gần như chớp mắt đã tiến lên một bước, trợn to đôi mắt.

Thân thể Long Hạo Thần bắt đầu run rẩy càng rõ ràng, từng tầng sáng vàng nhu hòa khuếch tán từ người hắn, khi cơ thể run rẩy thì hóa thành tầng sóng lan tràn ra ngoài.

“Tẩu hỏa nhập ma?” Long Tinh Ấn kinh ngạc.

“Không, không phải.” Dương Hạo Hàm một phen túm lấy Long Tinh Ấn đang muốn lao ra. “Ta nghe nói Hạo Thần tự sáng chết một kỹ năng tên là Quang Chi Đãng Dạng, có thể thông qua linh lực chấn động sinh ra lực công kích và phòng ngự mạnh mẽ. Chắc không phải cậu bé tẩu hỏa nhập ma đâu.”

Ngay lúc này, thân thể Long Hạo Thần bắt đầu bớt run, hai tay chậm rãi nâng lên, làm động tác thư giãn, cả người cũng giãn ra, dường như càng biến thon dài.

Quang mang vàng nhu hòa nâng hắn từ từ bay lên, hai chân duỗi thẳng, cả người làm động tác bật dậy.

Thoáng chốc, quang mang vàng đậm tựa như thực chất khuếch tán từ người hắn. Có thể mơ hồ thấy vị trí giữa trán, ngực và bụng của hắn có luồng sáng nhanh chóng chớp lóe.

Đột nhiên hắn mở hai mắt ra. Khoảnh khắn hắn mở mắt, dù là Dương Hạo Hàm và Long Tinh Ấn Thần Ấn kỵ sĩ đều cảm giác có hai tia chớp xẹt qua không trung.

Hai mắt Long Hạo Thần bắn ra quang mang vàng càng thêm mãnh liệt so với từ người phát ra. Quang mang tựa như thực chất quét qua không khí, không ngờ khiến quang mang vàng nhạt như mộng huyễn trong Huyễn Động kịch liệt dâng lên.

Cùng Long Hạo Thần đứng dậy còn có Nhã Đình. Cô cũng mở mắt, so với Long Hạo Thần thì thoạt trông cô không biến hóa gì lớn. Nhưng đôi mắt cô càng thêm trong suốt, bình tĩnh. Hơn nữa, người cô càng thêm đậm hơi thở sinh mệnh.

Vốn Nhã Đình đã có thân thể thực chất, nhưng nếu đụng chạm vào sẽ phát hiện, da thịt cô lạnh băng. Chỉ có lúc thi triển kỹ năng quang hệ mới bởi vì Quang nguyên tố dao động mà có ấm áp. Hơn nữa cơ thể cô cho người khác cảm giác hơi cứng. Dù sao thì cô do Quang nguyên tố đậm đặc ngưng tụ thành mà không phải thể xác thật sự.

Nhưng giờ phút này, chẳng những hơi thở sinh mệnh trên người cô thêm đậm, hơn nữa cho người khác cảm giác thân thể cô càng chân thực. Động tác nhu hòa, làn da như tràn ngập co dãn, cô bỗng biến thành mỹ nữ tuyệt thế nhân loại chân chính, thậm chí hơi thở thuộc Tinh Linh tộc cũng ít đi nhiều.

Nhã Đình giang hai tay đứng đằng sau lưng Long Hạo Thần, làm động tác ôm lấy. Ngay sau đó, quang mang vàng lấp lánh, cô đã biến mất, lại dung nhập vào cơ thể hắn.

So với một năm trước thì thân thể Long Hạo Thần không biến hóa quá lớn. Dường như đối với hắn mà nói, một năm minh tưởng sâu thời gian như hoàn toàn dừng lại. Không có chút vết bẩn, thậm chí râu cùng tóc cũng không dài ra. Chỉ có đôi mắt kia là sáng ngời.

Đúng vậy, chính như Dương Hạo Hàm đã suy đoán, tu vi của hắn tăng lên đến đỉnh cấp bảy, nội linh lực cao tới ba vạn.

Một năm minh tưởng sâu, đối với Long Hạo Thần mà nói chính là tích lũy. Hắn không chỉ nội tâm trong suốt mà cả linh lực cũng tinh thuần.

Sau khi đạt tới đỉnh cấp bảy, hắn lần lượt thử đột phá vài lần nhưng không tìm được phương hướng. Cho nên hắn không miễn cưỡng chính mình nữa, cứ theo tự nhiên kết thúc một năm minh tưởng sâu.

Giờ phút này, tuy rằng hắn vẫn đứng trong Huyễn Động như mộng ảo lại có cảm giác toàn thân trong suốt. Quang mang chợt lóe, trong tay hắn đã có một bình nước, uống một hớp, để Thủy bà bà nguyên tố nhu hòa làm dịu thân thể.

Ngay sau đó, Long Hạo Thần lại lần nữa vươn người, xương cốt toàn thân phát ra tiếng lách cách, dường như hắn cao thêm mấy phân.

Không nóng vội hành động gì khác, hắn chỉ im lặng đứng đó, dường như đang suy nghĩ sâu xa. Mãi một lúc sau hắn mới chậm rãi xoay người, đi vào sâu trong Huyễn Động.

Nhìn Long Hạo Thần biến mất trong quang mang vàng nhạt, Long Tinh Ấn và Dương Hạo Hàm kiềm không được ngoái đầu nhìn đối phương. Hai mặt nhìn nhau, hai vị Thần Ấn kỵ sĩ đều có loại cảm giác kỳ quái.

“Nó định đi học kỹ năng? Không tiến hành đột phá?” Long Tinh Ấn mở lời trước.

Dương Hạo Hàm nói.

“Ta cũng không biết, chỉ cảm thấy cậu ta đang cho mình tìm cơ hội. Ngươi nói xem, chúng ta có nên nói bí quyết đột phá cấp tám cho cậu bé không?”

Long Tinh Ấn nói.

“Vốn chúng ta nên cho nó biết, nhưng nhìn nó nhanh vậy đã tới đỉnh cấp bảy thì không muốn nói nữa. Đỉnh cấp bảy lên cấp tám, nếu có thể hoàn thành thông qua tự mình lĩnh ngộ, vậy thì tương lai nó đột phá lên cấp chín sẽ có lợi ích cực lớn. Dù sao hai bình cảnh này có cùng chung ngọn nguồn. Chúng ta phải tin tưởng nó, để nó từ từ suy ngẫm đi.”

Dương Hạo Hàm gật đầu.

“Ừm, ta cũng cảm thấy như vậy là tốt nhất.”

“Mình đã tu luyện bao lâu rồi nhỉ?” Long Hạo Thần vừa đi sâu vào Huyễn Động vừa lầm bầm.

Hắn chỉ thấy lần này thời gian tu luyện dường như rất dài. Trong quá trình cũng có vài lần muốn kết thúc, nhưng cảm nhận nội linh lực tăng nhanh kinh người nên hắn vẫn cố nén cô độc.

Ba linh khiếu trong người đều đã đầy linh lực, toàn thân từ trên xuống dưới tràn ngập lực lượng.

Phải làm sao để từ cấp bảy đột phá đến cấp tám? Long Hạo Thần vừa đi vừa suy nghĩ vấn đề quan trọng nhất này.

Có lẽ bởi vì ngồi quá lâu, toàn thân hắn có cảm giác tê dại, khí huyết có linh lực thúc đẩy mau chóng vận chuyển.

Đột nhiên hình ảnh đằng trước chợt biến đổi, một cánh cửa lớn xuất hiện trước mặt hắn. Trên cửa có một chữ ‘Thất’ đã cũ kỹ.

Long Hạo Thần dừng bước nhìn chữ thất cổ kính, lòng thầm nghĩ, lần này không thể trực tiếp đột phá cấp bảy có lẽ vì tích lũy không đủ. Linh lực của mình đã sung túc, vậy từ chỗ này tìm linh cảm thử xem, nói không chừng có thu hoạch.

Nâng tay ấn trên cánh cửa lớn, cửa rất vững chắc, không động đậy mảy may.

Quang nguyên tố nhu hòa dâng lên, thân thể Long Hạo Thần gần như chớp mắt biến thành Thủy bà bà tinh vàng trong suốt. Đối với hắn mà nói, vận dụng Thể Quang Diệu vốn không cần lo lắng tiêu hao quá sức. Thể chất thần quyến giả khiến hắn có đặc tính Thể Quang Diệu nhất định, hơn nữa lúc này hắn đã tu thành Thể Quang Diệu. Chỉ cần bình thường sử dụng linh lực thì đặc tính tăng phúc của Thể Quang Diệu lập tức hiện ra, nhưng sẽ không tiêu hao linh lực quá nhiều.

Tu vi càng mạnh thì thiên phú tăng phúc cho thực lực càng lớn.

Tác giả: Đường Gia Tam Thiếu


SachTruyen.Net

@by txiuqw4

Liên hệ

Email: [email protected]

Phone: 099xxxx