sachtruyen.net - logo
chính xáctác giả
TRANG CHỦLIÊN HỆ

Chương 52: Diệp Phao Phao Và Cuộc Thi (3)

Chu Duy Thanh giảng giải cho Khấu Duệ ngay trước mặt mọi người dĩ nhiên là nói cho toàn bộ bọn hắn nghe. Chẳng qua là lúc này chẳng còn ai quan tâm đến những thứ này đâu? Khấu Duệ chính là một ví dụ ngay trước mặt, giờ khắc này, đã không còn ai có nửa phần hoài nghi đối với Chu Duy Thanh.

Mã Quần hối hận thối ruột cũng muộn rồi, nguyên bản người đầu tiên đầu nhập vào hẳn là hắn a! Mặc dù hắn là một gã Thiên Châu Sư, nhưng lại xuất thân trong một gia đình bình dân, cái chán ghét nhất chính là bị hạn chế tự do, vì vậy, tất cả tu luyện hắn đều dựa vào chính mình. Thật vất vả mới gom góp đủ tiền mới thác ấn được Ý Châu của mình một kỹ năng Thạch Hóa. Nhưng Ngưng hình quyển trục lại quá đắt, nói gì thì cũng không mua được. Trước mắt, Chu Duy Thanh căn bản không cần bắt hắn tiến hành thần phục hay là cái gì khác, chẳng qua là toàn bộ tân sinh bình dân trong học viện là có thể dễ dàng nhận được Ngưng hình trang bị từ lão đại, đúng là cơ hội tốt ngàn năm có một a! Như vậy lại bị chính hắn buông tha, còn đắc tội vị lão đại này một chút, sau này có nhận được Ngưng hình trang bị hay không cũng là vấn đề.

Đang lúc quần tình kích mũi, ánh mắt nhìn về Chu Duy Thanh tràn đầy nóng bỏng thì cửa phòng học liền mở ra. Minh Hoa cánh tay ôm một chồng giấy lớn từ bên ngoài bước vào.

So sánh với vẻ đẹp kiều mỵ ngày hôm qua, hôm nay thần sắc nàng rõ ràng có chút băng lãnh. Thời điểm nàng liếc nhìn Chu Duy Thanh, rõ ràng thân thể có chút hơi run rẩy, sau đó tiếp tục bước lên bục giảng.

Chu Duy Thanh nghiêm sắc mặt, hướng các học viên nói: “Các bạn, Bây giờ đã đến giờ học, tất cả mọi người trở lại chỗ ngồi đi. Mọi người yên tâm, chuyện của mọi người ta sẽ làm thỏa đáng, sẽ không để mọi người phải chờ quá lâu đâu.”

Nói xong câu đó, hắn chủ động đi về phía Minh Hoa, nhận lấy một chống giấy lớn trong tay nàng, hành động rất là ứng với nghĩa vụ của một vị lớp trưởng.

Lúc này, khoảng cách giữa hắn với Minh Hoa cũng chỉ một thước mà thôi, đôi môi mấp máy, dùng âm thanh chỉ có hai người nghe được hướng Minh Hoa nói: “Tiểu lão bà Lão sư, Ngươi mạnh khỏe a!”

Thân thể Minh Hoa trong nháy mắt liền cứng lại, trợn mắt hung hăng nhìn Chu Duy Thanh một cái. Giờ khắc này, nàng chỉ cảm thấy nộ hỏa trong lòng đã bốc lên, lời tối qua phụ thân dặn dò đã vứt sạch không còn lại chút gì, sự tỉnh táo trong ngày thường cũng không cách nào giữ được, tàn bạo nhìn chằm chằm hắn, nghiến rang nghiến lợi nói: “Còn dám nói nhảm, lão nương liền cùng ngươi cá chết rách lưới.”

Chu Duy Thanh cũng không nghĩ đến đột nhiên nàng lại phản ứng mạnh như vậy. Hắn liền cười hắc hắc, cũng không nói cái gì nữa, đem chồng giấy đặt ở trên bục giảng rồi trở về chỗ ngồi.

“Đứng lại. Lớp trưởng, ngươi đem phần bài thi này phát xuống dưới, mỗi người một bản. Chúng ta bắt đầu kiểm tra.”

“Kiểm tra?” Chu Duy Thanh trợn mắt há mồm nhìn Minh Hoa, miệng lẩm bẩm: “Không phải là muốn kiểm tra kiến thức quân sự chứ?”

Minh Hoa lạnh lùng nói: “Chúng ta là Học viện quân sự, không kiểm tra kiến thức quân sự thì còn cái gì nữa? Các học viên mới tựu trường liền phải kiểm tra. Phải biết tài nghệ tại phương diện quân sư của các ngươi mới có thể tùy theo khả năng tới đâu mà dạy dỗ. Ngươi thi đậu vào học viện chẳng lẽ ngay điểm này cũng không biết?” Nhìn sắc mặt Chu Duy Thanh có chút cứng ngắc, không biết tại sao đột nhiên trong nội tâm nàng có dự cảm rất tốt. Có thể nói muốn đả kích người này một chút đúng là không dễ dàng chút nào.

Da thịt trên mặt Chu Duy Thanh co rút một chút, trong lòng thầm nghĩ, ta đây vừa mới lập được một chút uy tín, cuộc kiểm tra này mà xếp hạng cuối cùng thì còn làm lớp trưởng được như thế nào nữa a! Nhìn Minh Hoa, lần đầu tiên hắn cảm thấy nữ nhân này đúng thật là không thể đắc tội, nhất thời theo miệng cười nói: “Mỹ nữ lão sư, Thân là lớp trưởng, ta nhất định phải giúp ngài chia sẻ một chút áp lực công việc, nếu không, ta giúp ngài làm giám thị a?”

Minh Hoa hừ một tiếng: “Nói nhảm ít thôi, phát bài thi đi.” Vừa nói, nàng đã bước lên ngồi trên cái ghế phía sau bục giảng, không hề để ý đến Chu Duy Thanh. Phẫn nộ trong lòng lúc trước cũng đã không còn sót lại chút gì. Nhìn bộ dạng buồn bực của Chu Duy Thanh, nàng cũng biết, chỉ sợ lần này sẽ khiến cho hắn một quả đắng. Mới vừa rồi còn gọi ta là Tiểu lão bà Lão sư, liền biến thành mỹ nữ lão sư rồi sao? Hừ, chờ xem.

Chu Duy Thanh đành bất đắc dĩ đem bài thi phát xuống, sau đó trở lại vị trí của mình.

Minh Hoa nghiêm túc nói: “Tốt lắm, mọi người đều nhận được bài thi của mình rồi. Hôm nay là ngày thứ nhất đi học, ban học đã gửi thời khóa biểu rồi, mọi người phía dưới đều có bài thi rồi, liền bắt đầu tiến hành khảo nghiệm nghiêm túc bao hàm khắp mọi mặt kiến thức quân sự. ta hi vọng các bạn làm thật chính xác, phần thành tích này ta sẽ ghi chép lại trong bản thành tích của mỗi người. Hai người có thành tích kém cỏi nhất, sẽ bị đánh đít dọn vệ sinh lớp học trong một tuần đi, bao gồm cả nhà cầu bên cạnh phòng học. Hiện tại bắt đầu đi, nếu ai ăn gian, thì thầm với nhau, lập tức lấy điểm tích lũy tính toán. Nếu như điểm càng nhiều, thì nhiệm vụ dọn dẹp vệ sinh một tuần kia lại càng dài hơn.”

Vừa nghe phải kiểm tra, gương mặt co rút không chỉ riêng mình Chu Duy Thanh, bên cạnh hắn, đồng dạng cũng ngồi hàng dưới cùng, Mã Quần đồng học lúc này cũng là đầu lông mày không ngừng nhúc nhích, thần sắc lại càng vô cùng cổ quái.

“Chu Lão đại.” Mã Quần thuận theo tự nhiên hướng Chu Duy Thanh gọi một tiếng.

Chu Duy Thanh đang buồn bực, tức giận nói: “Cái gì?”

Mã Quần nuốt nuốt nước bọt, nói: “Chu lão đại, sau này ta cũng như các học viên khác gọi ngươi là lão đại. Lần này là thật, tuyệt không trở mặt. Trước tiên ngươi có thể giúp huynh đệ qua được một cửa này được không?”

Chu Duy Thanh sửng sốt hỏi: “Ngươi cũng chưa từng có học qua kiến thức quân sự sao?”

Mã Quần gật đầu: “Trước kia cũng từng trải qua học viện quân sự sơ đẳng, bất quá khi đi học không phải tán gái thì cũng là ngủ. Kỳ thi biết như thế này ta còn chưa có trải qua. Ta bằng vào thân phận Thiên Châu Sư nên miễn thi nhập học, kỳ thi kiến thức quân sự lúc nhập học cũng như vậy a!”

Chu Duy Thanh rất thật thà nhìn hắn, nói: “Xin lỗi rồi, con mẹ nó, ngươi sẽ không chẳng lẽ ta lại liền có sao? Ngươi ngay cả Học viên quân sự sơ đẳng còn có trải qua, nhưng ta còn không có đâu.”

Nhất thời Mã Quần với cẩu nhãn tình trợn ngược: “Lão đại, không thể nào. Ngươi…”

Chu Duy Thanh chau mày: “Ta cũng không phải là không gì không làm được, miệng bản thân mình còn cầu khẩn nhiều phúc sao.” Hắn đang nói chuyện, nhưng mắt thấy Thượng Quan Băng Nhi ngồi ở hàng đầu đang quay lại nhìn mình, rõ ràng trong ánh mắt còn mang theo vài phần lo lắng.

Cuộc kiểm tra này không thể để mất mặt được, Chu Duy Thanh lập tức nở nụ cười với nàng, làm ra bộ dạng làm như mình có thể ứng phó được.

“Cuộc thi bắt đầu. Nếu có thì thầm với nhau nữa, lập tức tính điểm tích lũy.” Minh Hoa từ sau bục giảng đứng lên, đi ra. Lúc này, bộ dạng nàng một chút mê hoặc cũng không có, uy thế trong mắt bắn ra bốn phía, ánh mắt bắt đầu càn quét mọi nơi, rõ ràng có chút bộ dạng nghiêm túc của lão sư. Mỗi một học viên tựa hồ đều cảm giác được dường như nàng đang nhìn mình.

Kiểm tra thì kiểm tra. Chu Duy thanh bất đắc dĩ lấy ra một cây bút bắt đầu viết bài, dù sao tất cả kiến thức chuyên môn hắn không có, nhưng lại không thể mò mẫm viết sao? Hướng về phần bài thi này, hắn viết thoăn thoắt, hoàn toàn dựa vào suy nghĩ trong lòng mình để giảng giải bài thi. Bộ dạng múa bút thành văn kia, quả thật so sánh với học viên ưu tú còn muốn nhanh hơn.

Minh Hoa vốn là định đi đến bên Chu Duy Thanh, tính toán chê cười hắn một chút, nhưng đột nhiên thấy hắn múa bút thành văn, căn bản không có sao chép bài của người khác, nàng cũng không khỏi ngây ngẩn cả người.

Dù sao, lúc trước tiếp xúc với Chu Duy Thanh, hắn đã cho nàng nhìn thấy quá nhiều kỳ tích, có trời mới biết được người này còn có bản lĩnh gì hay không? Hắn có kiến thức quân sự ưu tú, tuyệt đối cũng không phải là chuyện không thể. Hắn chính là bị ca ca mắt cao hơn đầu của mình nhìn trúng a!

Phần bài thi này có chừng tám tờ, thời gian kiểm tra càng trôi qua, Chu Duy Thanh càng viết càng thấy có cảm giác. Mặc dù hắn không biết kiến thức quân sự cái gì, nhưng cũng ở trong Thiên Cung doanh mưa dầm thấm lâu, cũng có một kiểu phương pháp xử lý của mình. Mã Quần bên cạnh đang viết đến sung sướng cả miệng đầm đìa, nhìn sang Chu Duy Thanh khiến hắn ngẩn cả người. Vừa mới lúc bắt đầu, hắn còn tưởng rằng lúc trước Chu Duy Thanh đang dối gạt hắn, hắn rất cao lớn, cái đầu liếc liếc như vậy một chút, nhất thời trong lòng rút ra một kết luận lợi hại.

Chu lão đại chính là ngưu b, nếu không căn bản sẽ không viết hay hăng hái như vậy. Ta mới vừa nhìn thấy cái gì? Hắn đưa mấy người toàn là mỹ nữ làm cho quân sự đối phương chủ quan, làm cho người ta sướng đến chân mềm không cách nào chỉ huy…. Hắn viết cái gì trên bài vậy, đấy cũng gọi là chiến thuật ư? Phục, cái này thật là phục.

Minh Hoa đúng là vẫn còn lưu ý đến Chu Duy Thanh, giả làm ra bộ dạng giám thị nghiên túc, ánh mắt lơ đãng bay đến trên bài thi của Chu Duy Thanh.

Khi nàng liếc nhìn nội dung đáp án của Chu Duy Thanh, liền thiếu chút nữa là bật cười. Người này viết đây đều là cái vật gì a! Ngay cả giải thích mấy cái thuật ngữ quân sự đơn giản nhất cũng râu ông nọ chắp cằm bà kia, nhưng hết lần này đến lần khác đều làm ra bộ dạng vẫn viết hết sức hăng hái, dường như là múa bút thành văn. Quả thật rất giống học sinh ưu tú.

Nhưng theo ánh mắt nàng tiếp tục nhìn xuống, nụ cười trong mắt Minh Hoa cũng dần dần biến mất, thay vào đó là vẻ mặt ngưng trọng.

Không sai, có thể nói kiến thức quân sự cơ bản ngay một chữ Chu Duy Thanh cũng không biết, trình độ cường hãn đến mức thậm chí ngay cả giải thích thuật ngữ quân sự đều không biết. Nhưng khi nàng thấy đáp án Chu Duy Thanh phân tích trận chiến điển hình cùng với đặt quân cờ thực chiến, lại cực độ kinh hãi.

Bất luận là Minh Dục huynh trưởng hay Minh Vũ phụ thân nàng, đều là một đại danh tướng của Phỉ Lệ đế quốc, từ nhỏ mưa dầm thấm lâu, gia đình có truyền thống học giỏi, thành tựu của Minh Hoa ở phương diện quân sự cũng đã vượt xa thường nhân. Nếu không phải là nữ tính quá mức bất lợi, sợ rằng Minh Hoa cũng đã sớm tòng quân theo huynh trưởng. Ánh mắt của nàng, thậm chí so sánh với nhiều lão sư bộ môn trong học viên còn cao hơn nhiều. Lúc trước trở thành lão sư, nàng cũng là học viên tốt nghiệp ưu tú của Học viện quân sự Phỉ Lệ hoàng gia, thành tích khảo thí còn muốn vượt qua cả Minh Dục, lúc này học viện mới lưu nàng lại.

Minh Hoa phát hiện, mặc dù kiến thức quân sự Chu Duy Thanh có thể nói là một chữ cũng không biết, nhưng ở mặt chiến lược, chiến thuật, nhất là cái nhìn đại cục, cũng cực kỳ kinh người. Mấy đạo phân tích trận chiến điển hình, diễn luyện thực chiến, hắn cơ hồ đều gãi đúng chỗ ngứa chỉ ra ngay ở vấn đề mấu chốt. Mà phương pháp giải quyết lại càng vô cùng Thiên mã hành không(làm việc không câu thúc). Ca ca của mình trong quân giới đã được gọi là Người điên, nhưng so sánh với nội dung hắn giải đáp trên bài thi, danh hiệu này sợ rằng còn phải chắp tay dâng cho hắn.


SachTruyen.Net

@by txiuqw4

Liên hệ

Email: [email protected]

Phone: 099xxxx