Hiện tại trong quân Tùy, dầu hỏa sau khi được lấy ra từ các giếng đào, trải qua một giai đoạn lắng đọng đơn giản là trực tiếp được đưa vào sử dụng, gần như vẫn còn là loại dầu mỏ nguyên sinh, khói đặc quá lớn, hiệu suất thiêu đốt cũng không cao, thậm chí còn có trường hợp hỏa tiễn bắn trúng vẫn không cháy.
Một mặt là do phẩm chất dầu hỏa do quận Diên An sản xuất không tốt lắm, quá đậm đặc. Mặt khác, nguyên nhân cũng là do dầu hỏa không được trải qua giai đoạn tinh luyện. Vấn đề này vẫn luôn khiến quân Tùy phải đau đầu.
Mà kể từ khi quân Đường khai thác dầu hỏa ở Ba Thục, rõ ràng là phẩm chất dầu hỏa vượt trội hơn của quân Tùy, hiệu suất thiêu đốt cũng lớn hơn. Lần trước, lúc đổ bộ ở Minh Tân, quân Đường dùng dầu hỏa phong tỏa mặt sông, khí thế thiêu đốt quả thật khiến người ta phải rung động, dầu hỏa của quân Tùy không thể so sánh được.
Đạo cao một thước, ma cao một trượng. Quân Đường đi sau nhưng đến trước, ở phương diện vận dụng dầu hỏa đã vượt trội hơn quân Tùy, thậm chí là bọn chúng còn phát minh là súng phóng hỏa.
Trên thực tế, súng phóng hỏa của quân Đường chính là lợi dụng nguyên lý châm đồng tích áp, dùng hòm gỗ ép dầu hỏa bắn ra, nguyên lý rất đơn giản. Nhưng vì dầu hỏa của quân Tùy rất đặc, dễ dàng đọng lại ở miệng lỗ, khiến cho không thể sử dụng lại súng phóng hỏa này.
Khang Ba Tư mang đến kỹ thuật luyện chế dầu hỏa này thật không thể nghi ngờ, chính là đưa than trong tuyết, đến rất đúng lúc. Dương Nguyên Khánh mừng rỡ. Lúc này, tâm trí của hắn đã không còn đặt ở hôn lễ của La Sĩ Tín nữa rồi. Hắn phải lập tức đến Quân Khí Giám.
Dương Nguyên Khánh phân phó với Dương Nguy vài câu sau đó quay lại tiệc cưới. Hắn trở lại vị trí của mình, thấp giọng nói với Bùi Mẫn Thu:
- Ta muốn về cung Tấn Dương, tất cả cùng về.
Bùi Mẫn Thu hơi sửng sốt, vừa tới lại muốn đi sao? Lúc này, La phụ vội vàng tiến lên, khom người thi lễ nói:
- Sĩ Tín, Tần phủ phái người đến thông báo, tân nương phải trang điểm một lần nữa, chỉ sợ trở về thì đã muộn. Điện hạ đi lưu tùy ý, Sĩ Tín cảm tạ Điện hạ đã tới tham gia hôn lễ.
Tin này tới thật đúng lúc, Dương Nguyên Khánh khẽ cười nói:
- Vậy được rồi! Ở cung Tấn Dương còn có việc quan trọng cần ta xử lý, ta cáo từ trước.
- Đã như vậy, mời Điện hạ theo ty chức.
Dương Nguyên Khánh và Bùi Mẫn Thu không ra từ cửa chính, sẽ làm kinh động nhiều người. Hai người bọn họ được thị vệ bảo hộ, theo La phụ lặng lẽ rời đi từ cửa sau.
Tiệc cưới vẫn náo nhiệt như trước, uống rượu chém gió, một cảnh ồn ào náo nhiệt, cũng không có ai để ý là Sở Vương đã rời đi.
…
Cung Tấn Dương, Quân Khí Giám. Hơn chục quan viên của Quân Khí Giám đều vội vã chạy về công sở. Quân Khí Giám Lệnh Hàn Quân, Thiếu giám Trương Lôi cũng đều chạy tới.
Lúc này, sắc trời đã tối, màn đêm bao phủ phòng thí nghiệm của Quân Khí Giám. Dương Nguy dẫn theo Khang Ba Tư và hai gã thợ thủ công từ Đông La Mã cũng đã tới, bọn họ mang theo hơn mười bình dầu hỏa đã luyện chế.
Mấy tên lính đem dầu hỏa đổ vào một chảo sắt, đến nửa già chảo thì dừng lại, đặt ở khoảng cách hơn trăm bước. Bên cạnh là một chảo sắt khác cũng chứa nửa già dầu hỏa.
Hai gã thần tiễn thủ đứng trên đài cao, tay cầm cung tên, cùng đợi lệnh của Dương Nguyên Khánh. Dương Nguyên Khánh cũng đứng ngoài trăm bước, chăm chú nhìn vào hai cái chảo sắt đặt trong bóng đêm. Bên cạnh mỗi chảo sắt cắm một cây đuốc, ánh lửa phần phật chiếu sáng hai miệng chảo.
Cảnh tượng này từng được diễn luyện qua không chỉ một lần. Hỏa tiễn bắn vào dầu hỏa trong chảo. Nếu dầu hỏa rất ít, chỉ khoảng hai tấc, không cần bao phủ ngọn lửa ở đầu hỏa tiễn, như vậy là có thể bốc cháy.
Nhưng nếu độ dày của dầu hỏa vượt quá ba tấc, dầu hỏa đặc sệt bao phủ đầu hỏa tiễn, vậy thì rất khó bốc cháy. Hôm nay thì sao? Độ dày của dầu hỏa trong hai chảo sắt đếu hơn bốn tấc.
Trong lòng mỗi người đều vô cùng khẩn trương nhưng tràn đầy chờ mong. Một gã Giáo úy chạy tới trước mặt Dương Nguyên Khánh, quỳ một gối bẩm báo:
- Tất cả đã chuẩn bị xong, mời Tổng quản hạ lệnh.
Dương Nguyên Khánh gật đầu:
- Có thể bắn tên!
Giáo úy đứng lên, giơ cao cờ lệnh, quát lớn:
- Chuẩn bị bắn tên!
Hai gã lính cầm đuốc châm lửa vào đầu tên của hai gã tiễn thủ. Mũi tên bốc cháy hừng hực.
Tiễn thủ chậm rãi kéo cung. Dây cung buông ra, hai cây hỏa tiễn bay lên trời, hai ngọn lửa vẽ ra hai đường cong trên không trung, rơi chính xác vào trong chảo dầu. Tốc độ của tên quá nhanh, ngọn lửa trên mũi tên trong nháy mắt đã cắm sâu vào trong chảo dầu. “Xuy!” một tiếng, ngọn lửa bị dập tắt. Chảo dầu ở bên trái không có ngọn lửa bốc lên, giống với các thí nghiệm trước.
Nhưng hỏa tiễn tắt cũng không khiến người ta thất vọng, đều nằm trong dự đoán của mọi người, có thể bốc cháy mới là chuyện lạ.
Lúc này, ánh mắt mọi người đều nhìn vào chảo sắt ở bên phải, đây mới là trọng điểm của tối nay. Người Hồ ở Tây Vực (lúc này mọi người vẫn chưa rõ La Mã là ở đâu, chỉ Dương Nguyên Khánh biết, nên mọi người đều nghĩ người nước ngoài là người Hồ ở Tây Vực – giải thích của BTV) mang đến một loại dầu hỏa mới có tạo ra đột phá hay không?
Hỏa tiễn bắn vào trong chảo sắt, chỉ trong nháy mắt, trong chảo sắt vang lên một tiếng “Oanh!”, sau đó bốc lên một ngọn lửa, lửa đỏ hừng hực thiêu đốt, ngọn lửa đỏ thẫm liếm qua bầu trời đêm, cũng không xuất hiện khói đen cuồn cuộn bốc lên.
Trong trường thí nghiệm lặng ngắt như tờ, không có tiếng hoan hô, trong ánh mắt mỗi người đều chứa đầy sự phức tạp. Dầu hỏa quân Tùy không cháy, nhưng dầu hỏa do người Hồ ở Tây Vực mang đến lại bốc cháy mãnh liệt.
Dương Nguyên Khánh chậm rãi đi đến trước mọi người rồi nói:
- Đã có sở trường, tất có sở đoản. Dầu hỏa của người phương Tây quả thật là lợi hại hơn của chúng ta, điều này chúng ta thừa nhận. Nhưng chúng ta cần phải học tập, phải học được cách luyện chế dầu hỏa của bọn họ. Đây chính là nguyên nhân ta triệu tập mọi người. Tất cả đến nghị sự đường đi!
Mọi người tiến vào nghị sự đường, sau đó đều tự ngồi xuống. Dương Nguyên Khánh tươi cười giới thiệu Khang Ba Tư với mọi người:
- Vị Túc Đặc đại thúc này trước kia cũng là quân Tùy. Khi đó ta là Hỏa Trưởng ở Phong Châu, y là một gã tiểu binh thủ hạ của ta, sau chuyển sang kinh doanh trà rượu. Nữ nhi của y là thê tử của Dương tướng quân. Lần này y theo Túc Đặc trở về, mang theo hai gã người Đại Tần ở phương Tây, trước là thợ thủ công trong quân Đại Tần. Dầu hỏa mà chúng ta thấy hôm nay chính là do hai người đó luyện chế.
Dương Nguyên Khánh hướng Khang Ba Tư vẫy tay. Khang Ba Tư tiến lên, hướng hơn chục quan viên Quân Khí Giám chắp tay chào hỏi, sau đó nói bằng tiếng Hán cực kỳ thuần thục:
- Các vị, tại hạ là Khang Ba Tư, thật ra chỉ là một tiểu Hồ thương, được Sở Vương Điện hạ để ý, cảm thấy vô cùng vinh hạnh. Bởi vì vấn đề ngôn ngữ nên để ta giới thiệu với các vị sơ lược một chút quá trình luyện chế dầu hỏa của người Tây Vực. Khi bọn họ luyện chế, ta cũng có mặt ở đó, nhìn thấy khá rõ ràng.
Y giới thiệu cho mọi người:
- Thật ra luyện chế dầu hỏa rất đơn giản, chia làm bốn bước. Đầu tiên là lắng đọng. Sau khi lấy dầu hỏa trong giếng đào ra, cần đào một cái ao lớn để lắng đọng, trước lắng đọng các tạp chất, cái này giống với phương pháp xử lý mà chúng ta đang áp dụng hiện nay.
Khang Ba Tư uống một ngụm trà, nói tiếp:
- Thứ hai là loại bỏ. Dùng một loại lưới có mắt rất nhỏ để loại bỏ các vật thể có trong dầu đặc. Sau đó là bước thứ ba, cũng là bước quan trọng nhất.
Y giơ lên một tấm hình, trên hình vẽ một cái lọ, trên lọ có một cái ống:
- Đây là một cái hũ sắt, bên trong chứa đầy dầu hỏa, sau đó đốt lửa ở phía dưới. Sau khi dầu hỏa sôi trào sẽ chưng thu được một loại dầu hỏa khá trong, theo cái ống này chảy ra. Thật ra cũng khá giống với chưng rượu. Bước thứ tư giống với bước thứ ba, tiếp tục chưng thêm lần nữa, như vậy là có thể thu được loại dầu hỏa mà mọi người thấy hôm nay.
Nghe Khang Ba Tư giới thiệu, mọi người liên tục gật đầu. Thật ra nói như vậy thì cũng khá đơn giản. Lúc này, Dương Nguyên Khánh lại nói với mọi người:
- Phương pháp luyện chế mọi người cũng đã đại khái nắm được. Nhưng mới chỉ là lý thuyết, mấu chốt là phải làm ra được. Ngày mai bắt đầu, tiến hành thí nghiệm ở quân doanh ngoài thành Tây, đánh chế các loại khí cụ. Trương Thiếu giám ở đâu?
Quân Khí Giám Thiếu giám Trương Lôi lập tức đứng lên, khom người thi lễ nói:
- Điện hạ, Ty chức ở đây!
- Từ nay việc này do ngươi phụ trách. Ta hi vọng trong vòng một tháng có thể nhìn thấy quân Tùy chúng ta luyện chế thành công loại dầu hỏa mới này.
Trương Lôi vội vàng khom người đáp ứng:
- Ty chức tuân mệnh!
…
Đêm đã khuya, mây đen nặng nề che phủ không trung khiến cho trời đêm càng thêm tối đen như mực. Hai gã thợ thủ công La Mã được đưa tới quán trọ Hồng Lư Tự nghỉ ngơi, còn Khang Ba Tư thì theo Dương Nguyên Khánh tới quan phòng trong Tử Vi Các.
Thị vệ đốt ngọn nến trong phòng lên, Khang Ba Tư theo Dương Nguyên Khánh vào phòng, Dương Nguyên Khánh cười nói:
- Tùy ý ngồi đi!
Tuy Khang Ba Tư và Dương Nguyên Khánh là bạn cố tri, nhưng y là một thương nhân cực kỳ khôn khéo, tự nhiên là hiểu được tôn ti. Y biết hiện tại Dương Nguyên Khánh đã là Sở Vương, gần như đứng đầu một quốc gia, y thật sự không thể tùy ý, như vậy sẽ mang đến họa sát thân.
@by txiuqw4