sachtruyen.net - logo
chính xáctác giả
TRANG CHỦLIÊN HỆ

Chương 8: Hai Võ Giả

"557 điểm, còn điểm chuẩn của khoa chính quy là 561?" La Phong hít vào thật sâu.

Chỉ thiếu bốn điểm! Chỉ vì thiếu mất bốn điểm này mà mình phải bỏ lỡ cơ hội vào học tại học viện quân sự.

Mười hai năm khổ công đèn sách không ngờ lại bị kết quả như vậy.

"Không thể vào học tại học viện quân sự thì chỉ thôi không học tại học viện quân sự nữa. Cũng chưa đến mức trời sụp" La Phong dừng mắt chăm chú, tay phải giơ lên xuất chưởng thành đao rồi chém ngang về phía trước. Chưởng đao bay cực nhanh khiến cho không khí dao động mà đột nhiên rung lên phát ra những âm thanh chấn động lòng người. " Lần hôn mê này làm cho thực lực của ta tăng lên rất nhiều!"

"Có lẽ thể chất của mình bây giờ đã đạt tới tố chất thân thể của Võ giả. Có thể vượt qua được đợt 'kiểm tra dự bị Võ giả' "

"Cho dù vẫn còn thiếu nhưng cũng không nhiều. Nếu mình thật sự cố gắng luyện tập thêm một hai tháng thì cũng có thể vượt qua được kì 'kiểm tra dự bị Võ giả' ."

Khả năng thích ứng của La Phong rất lớn, lần thi trượt vào khóa chính qui trường cao đẳng này làm hắn rất choáng váng. Nhưng mà 'Hôn mê' lại làm cho thể chất của hắn lại tăng lên lần nữa khiến hắn vẫn tự tin!

Dù sao thì địa vị của một học viên tốt nghiệp trường quân sự thì còn xa mới bằng một Võ giả!

"Ca!" La Phong mở cửa đi ra phòng khách.

Trong phòng khách, bố mẹ La Hồng Quốc, Cung Tâm Lan cùng với chú em La Hoa đồng loạt quay đầu nhìn, trong mắt cả ba đều thấy rõ sự quan tâm. Cung Tâm Lan đứng lên đi thẳng tới chỗ La Phong: "Tiểu Phong, lần này thi trượt trường cao đẳng không thể trách con được. Có trách thì chỉ là bệnh đau đầu kia. Đã bao năm không phát tác ai dè lại xảy ra đúng lúc thi chứ"

"Anh, anh vẫn chưa mềm xương đó chứ?" Cậu em La Hoa ngồi trên xe lăn cố ý trêu ghẹo.

Trong khi La Phong tìm kết quả ở trong phòng thì bố mẹ cùng cậu em cũng thông qua máy tính để bàn của cậu em La Hoa kiểm tra kết quả thi vào trường cao đẳng. Thấy điểm thi của La Phong vào trường cao đẳng chỉ kém vẻn vẹn có bốn điểm là đạt điểm chuẩn. Tuy rằng bọn họ có chút thất vọng, nhưng mà lại càng lo lắng cho La Phong.

La Phong cười: "Đương nhiên không đau rồi. Bố mẹ cũng đừng trách móc gì căn bệnh đau đầu này. Nói đúng ra thì con còn phải cảm tạ nó cơ?"

"Cảm tạ?"

"Cảm tạ?"

"Cảm tạ?"

La Hồng Quốc, Cung Tâm Lan và cả chú em đang ngồi xe lăn La Hoa cũng ngây người. Kì thi vào trường cao đẳng này chính là chuyện lớn trong đời. Tại sao La Phong bị căn bệnh đau đầu làm hỏng kì thi vào trường cao đẳng lại còn muốn cảm tạ nó?

"Bố mẹ, em" La Phong mỉm cười nói: "Khi còn bé con cũng hai lần bị đau đầu đến hôn mê. Trên thực tế thì sau hai lần tỉnh lại con đều thấy sức mạnh tăng lên không ít, chạy lại càng nhanh hơn. Lần này . . . Cũng như vậy! Con cảm giác là tố chất thân thể của mình so với trước thì mạnh hơn rất nhiều, không biết chừng còn có thể vượt qua được kì 'kiểm tra dự bị Võ giả' ."

"Cái gì?" Ba người La Hồng Quốc, Cung Tâm Lan, La Hoa nhìn nhau.

"Anh, thật hay đùa đó?" La Hoa nhịn không được mà hỏi.

"Đương nhiên là thật rồi" La Phong mỉm cười: "Sau khi vượt qua kì kiểm tra dự bị Võ giả thì có thể xin tham gia 'kiểm tra thực chiến của Võ giả'. Con rất tin vào năng lực thực chiến của mình, năm nay biết đâu có thể trở thành một Võ giả!"

Ông bố La Hồng Quốc, bà mẹ Cung Tâm Lan và cậu em La Hoa, cả ba người đều bị tin tức này làm chấn động.

Võ giả a!

Cái này nói lên điều gì? Nó tiêu biểu cho một nhóm siêu nhân trong toàn thể nhân loại, nó tương ứng với đặc quyền! Nó tượng trưng cho những khoản tiền kếch xù! Là đại diện cho địa vị cao cao tại thượng! Hơn nữa một khi trở thành Võ giả thì cũng mang đến cho gia đình đủ các thứ ưu đãi. So với trở thành một học viên xuất sắc của trường quân sự thì hẳn là tốt hơn nhiều.

"Nhà của chúng ta sẽ có một Võ giả?" Chú em La Hoa nhịn không được kêu to lên: "Ha ha, anh, em sùng bái anh"

"Tiểu Phong, tốt." La Hồng Quốc cũng hưng phấn vỗ vai La Phong bả vai, "Trở thành Võ giả rất tốt, tốt nghiệp trường quân sự so với trở thành Võ giả có thấm vào đâu?"

Bây giờ toàn thể xã hội loài người đều rất sùng bái, rất kính trọng đối với Võ giả.

Nhìn thấy bố mẹ và chú em vui vẻ như vậy, La Phong cười ha hả: "Bố mẹ, có điều chưa vượt qua được kì kiểm tra thì cũng không thể đắc ý quá sớm"

"Một Võ giả mười tám tuổi?" La Hoa không khỏi hưng phấn đích kêu toáng lên:

"Nếu anh của mình thực sự trở thành Võ giả mười tám tuổi thì đó thật sự là rất, rất. . . hiếm có ! ! !"

Năm giờ sáng hôm sau, trời hãy còn lờ mờ.

La Phong đã rời khỏi nhà đến võ quán Cực Hạn.

"Lúc này mới có ít người" Sau khi đi vào võ quán Cực Hạn, La Phong phát hiện khắp Võ quán từ đường đi đến các bãi cỏ cũng chỉ có thể nhìn thấy khoảng chừng gần trăm người. Nên biết là đệ tử Võ quán đến hơn ba bốn vạn người.

"Khi võ sư của Võ quán đứng lớp thì đều là buổi tối. Buổi tối mới là lúc Võ quán nhiều người nhất"

La Phong thẳng đường đi đến lớp của đệ tử cao cấp.

"Rì rì ~~" có tiếng âm thanh trầm trầm vọng đến.

"A?"

La Phong không khỏi quay đầu nhìn lại, chỉ thấy một chiếc xe thể thao màu trắng có vẻ rất sang trọng đang chậm rãi chạy vào Võ quán. La Phong không khỏi nín thở nhìn kỹ: "Là xe thể thao Aston Martin? Lại còn là đời mới nhất, đắt tiền nhất THR-191 có chức năng bay?"

Cậu em rất thích xe thể thao, lúc ở nhà cũng hay khen đời xe THR-191 này với La Phong.

"Là Aston Martin a."

"Là đời 191 đây, loại này có chức năng bay" Trong Võ quán, mấy tốp đệ tử thưa thớt đều bị chiếc xe này thu hút đến "Một chiếc xe này giá đến 3600 vạn tệ hoa hạ"

Đúng lúc này, xe thể thao dừng lại ở cửa lớp học đệ tử cao cấp. Cửa xe mở ra, từ bên trong một người tóc ngắn màu đỏ rực mặc quần áo luyện võ rộng thùng thình bước xuống, màu tóc này thì đúng là nhuộm rồi. Ánh mắt người đó đảo quanh một vòng thoáng qua đám đệ tử bình thường của Võ quán, dừng lại một chút trên người La Phong rồi sau đó không nói gì mà đi thẳng vào lớp học.

"Là Võ giả." Mắt La Phong sáng lên.

Ánh mắt của Võ giả vừa rồi cũng khiến La Phong cảm thấy áp lực. Đây là ánh mắt của người đã từng trải qua nhiều lần chém giết sinh tử đầy ý chí sắt thép.

"Trước giờ mình chưa từng thấy Võ giả này đến Võ quán? Ông ấy đến Võ quán làm gì?" La Phong cũng đi vào phòng luyện võ của để tử cao cấp trên tầng ba.

Trong phòng luyện võ mở rộng cửa hoàn toàn trống rỗng, chẳng thấy bóng ai.

Bây giờ mới có hơn năm giờ sáng, cho dù là buổi tối lúc nhiều người nhất thì trong này bình thường cũng không vượt qua hai mươi người chứ đừng nói đến lúc sáng sớm .

"Ta muốn xem rốt cuộc thì thực lực của mình đạt tới đâu rồi." La Phong đi tới cắm đầu dây điện của máy đo lực cú đấm vào ổ cắm điện rồi lại mở máy đo tốc độ cách đó xa xa.

Đứng ở trước máy đo lực đấm.

"Bắt đầu nào!"

La Phong hít sâu một hơi, tụ khí vào đan điền. Một lực mạnh mẽ dồn qua đan điền phát ra, rồi sau đó cả người đột nhiên bật lên phảng phất như một đại mãng xà. Một lực đạo mạnh mẽ xuyên thấu qua cánh tay, truyền xuống nắm đấm. Sau đó La Phong vung tay như chớp, đột nhiên 'Bình' một tiếng nện xuống đầu đo.

"Tích, tích, tích!" Máy đo lực đấm phát ra ba tiếng liên tục.

La Phong sáng mắt lên. Lúc bình thường thì máy đo lực đấm không phát ra loại âm thanh này. Đó là âm thanh thể hiện một tình huống -- quyền lực đã vượt qua 1000kg.

"Ân?" La Phong nhìn chằm chằm màn hình máy đo lực đấm đang hiện lên -- '1089 kg' .

"Nhiều như vậy?"

La Phong mừng như điên. Yêu cầu tố chất thân thể của Võ giả là lực đấm phải đạt tới 900kg. Lúc trước mình đã đạt là 809kg, không ngờ bây giờ đã đạt tới 1089 kg. Lập tức tăng hơn hai trăm tám mươi kg. Quá đủ tư cách tham gia tuyển chọn.

"Ha ha."

La Phong hưng phấn vung hai tay ra quyền như chớp. Cả người lắc lư hai bên chỉ nghe được âm thanh "bình" " bình" không ngừng. Dường như trong nháy mắt La Phong đã xuất hơn hai mươi quyền. Mà màn hình trên máy đo lực đấm cũng không ngừng hiện ra dãy số -- '956kg, 989kg, 923kg, 965kg. . .' .

"Giờ thì đi kiểm tra tốc độ một lần" La Phong quay đầu đi đến đường chạy "Chỉ cần tốc độ của mình vượt qua, hơn nữa tốc độ phản ứng thần kinh của mình lúc trước đã đạt tiêu chuẩn . Như vậy lần kiểm tra dự bị Võ giả liền nhất định vượt qua!"

La Phong điều chỉnh nhịp thở.

Vù!

Cả người phảng phất như đạn ra khỏi nòng đột nhiên bắn ra, nhanh chóng vượt

qua đường chạy.

. . .

Trên tầng bốn của lớp dạy đệ tử Cao cấp, nam nhân tóc đỏ đang cười nói chuyện cùng với một trung niên tóc đen bóng loáng.

"Nghiêm La, đã lâu chúng ta không gặp ." Trung niên đầu bóng loáng mỉm cười nói: "Đã ba năm rồi sao, tiểu gia hỏa non nớt ngày nào hôm nay cũng đã nổi tiếng như cồn( nv: đại danh đỉnh đỉnh). Ta nghe nói ngươi vừa mới kiếm được gần một trăm triệu địa cầu tệ, chậc chậc. Nhìn ngươi như vậy mà ta lại thấy mình đã già rồi"

"Chỉ là vận khí tốt mà thôi." Nam nhân đầu đỏ cười nói: "Giang ca, lúc trước huynh . . ."

"Tích, tích, tích!"

Từ tầng dưới vọng lên âm thanh yếu ớt nhưng cũng đủ khiến hai người kinh ngạc liếc mắt nhìn nhau.

"Máy đo lực đấm ở tầng dưới chỉ khi đạt ít nhất lực một ngàn cân thì mới phát ra âm thanh này" Trung niên đầu bóng kinh ngạc nói: "Mới hơn năm giờ sáng đã có người đến luyện quyền, hơn nữa một quyền đã vượt hơn một ngàn kg, chẳng lẽ là Dương Võ sao?"

"Đi xem thì sẽ biết ?"

Vù! Vù!

Một áo đen, một áo trắng, hai người hóa thành hai đạo ảo ảnh đi thẳng theo cầu thang trong nháy mắt đã từ tầng bốn đi vào phòng luyện võ tầng ba.

Trung niên áo đen đầu bóng và nam nhân áo trắng tóc ngắn đứng cạnh nhau nhìn vào trong phòng luyện võ. Lúc này La Phong đang đứng ở đường chạy rồi sau đó bật người lướt qua.

"28. 1m/s." Trung niên áo đen đầu bóng loáng cùng thanh niên áo trắng tóc đỏ cùng liếc mắt chứng kiến con số trên màn hình máy đo tốc độ.

"Này La Phong, quyền lực vượt qua 1000 kg, tốc độ không ngờ đạt tới 28. 1 thước một giây." Trung niên tóc đen đầu bóng loáng hơi giật mình.

"Giang ca, tiểu gia hỏa này tuổi còn trẻ mà không ngờ đạt tới yêu cầu tố chất thân thể của Võ giả" Thanh niên tóc đỏ kinh ngạc nói, trung niên tóc đen đầu bóng loáng gật đầu nói: "Ân, hắn là La Phong, là đệ tử tương đối có tài trong Võ quán chúng ta. Năm nay cũng vừa mới mười tám tuổi!"

"Mười tám tuổi? Nhỏ như vậy?" Thanh niên tóc đỏ không khỏi sáng mắt lên.

Còn lúc này, nhìn thấy hai người đi vào không khỏi khiến La Phong. Thanh niên tóc đỏ là Võ giả đi xe thể thao tới, còn trung niên áo đen đầu hói là quán chủ Giang Niên của võ quán Cực Hạn, là nhân vật quyền lực lớn nhất. Theo quy chế của võ quán Cực Hạn thì mọi đệ tử đều phải gọi là 'giáo quan'.

"Giáo quan!" La Phong lập tức hành lễ.

"Lại đây." Giáo quan Giang Niên cười lớn, "Không nghĩ tới La Phong ngươi chạy quá nhanh, đã đạt tới yêu cầu tố chất của Võ giả. Ta giới thiệu cho ngươi, vị này chính là đàn anh Nghiêm La của ngươi. Nghiêm La, ta nói tên của ngươi cho hắn, không có việc gì chứ?"

"Không có việc gì." Nghiêm La nhìn La Phong, gật gật đầu: "Tiểu gia hỏa này còn trẻ như vậy mà đã đạt được yêu cầu tố chất thân thể của Võ giả. Có lẽ sau này hắn cũng có thể gặp lại ta"

Giang Niên nhìn về phía La Phong, cười nói: "La Phong, ngươi mười tám tuổi, năm nay là thi vào trường cao đẳng rồi. Cho dù kì thi năm nay thế nào thì đến trường lại có tác dụng gì? Ngươi bây giờ cứ an tâm chuẩn bị 'kiểm tra thực chiến Võ giả' được rồi. A, đúng rồi. ngày mùng một tháng bẩy ngươi sẽ đến Hội quán Cực hạn ở thành Dương Châu để tiến hành 'kiểm tra dự bị Võ giả', với thực lực bây giờ của ngươi thì sẽ rất dễ dàng vượt qua"

"Thi vào trường cao đẳng?" Nghiêm La đứng bên cạnh cười: "Đừng đi đại học mà lãng phí thời gian. Tài năng của ngươi không tệ, cho dù làm chuyện gì cũng phải toàn tâm toàn ý. Toàn bộ tinh lực của ngươi bây giờ nên dồn vào con đường võ đạo. Tiểu tử, đến khi trở thành Võ giả thì gia nhập võ quán Cực Hạn của chúng ta, lúc này mới có tiền đồ."

Hai vị đại Võ giả này, địa vị cũng cực cao, đối với cái gọi là phú hào, quan viên trong xã hội đều tỏ ra khinh thường.

Còn đối với người mới bước vào hàng ngũ Võ giả, hơn nữa tuổi còn rất nhỏ như La Phong thì bọn họ lại rất hy vọng.

Việc của ngộ đã xong, tiếp theo chờ khối châu âu he he


SachTruyen.Net

@by txiuqw4

Liên hệ

Email: [email protected]

Phone: 099xxxx