sachtruyen.net - logo
chính xáctác giả
TRANG CHỦLIÊN HỆ

Chương 13: Giải Phẫu

Ngân Nguyệt Hung lang từ trên cao vô lực rơi xuống, quang mang trong mắt nó dần dần tản mác. Trong thời khắc trước khi chết, nó nhớ lại quãng đời làm vương giả trong 'Ngân Nguyệt lang tộc'. Từ lúc nhỏ nó đã khát khao đạt được cấp bậc Lĩnh chủ tối cao, mà hiện tại hắn cũng đang dừng ở Thú tướng Cao cấp đỉnh phong rồi, chỉ còn cách Lĩnh chủ một bước cuối cùng nữa thôi!

Nhưng thật xúi quẩy...

Nó lại bị một tiểu đội Võ giả cấp Chiến thần phục kích làm trọng thương. May mắn là nó nhờ vào tốc độ vượt trội mới có thể thoát chết. Nhưng trên đường chạy trốn lại gặp một tiểu đội võ giả cấp Chiến tướng khác. Nếu là lúc thực lực của nó còn cường thịnh thì tiểu đội này nó có thể dễ dàng diệt sạch!

Nhưng lúc đó lại dưới tình huống nó bị trọng thương.

Chỉ là tiểu đội cấp Chiến tướng này cứ như âm hồn không tan vậy, liên tiếp truy sát nó. Dẫu cho nó có chạy tới đâu vẫn bị tiểu đội này bám sát.

"Đúng là một đám nhân loại hỗn đản làm cho người ta căm ghét mà!"

"Chết trong tay một vị Tinh Thần Niệm Sư còn tốt hơn chết trong tay đám hỗn đản kia." Ngân Nguyệt Hung lang trí tuệ cực cao, nó là Thú tướng Cao cấp trong vương tộc họ lang, trí tuệ có thể sánh ngang với yêu thú cấp Lĩnh chủ, mà trí tuệ của quái thú cấp Lĩnh chủ so với người bình thường cũng chẳng có khác biệt gì.

Có chết, cũng phải chết trong tay cường giả.

"Bịch!"

Thi thể khổng lồ của Ngân Nguyệt Hung lang nện thật mạnh xuống mặt đất, làm cho bề mặt của các bức tường xiêu vẹo xung quanh ầm ầm sụp xuống, mà ngay sau đó La Phong cũng hạ xuống.

Vù vù, "Không nghĩ đến ta có thể giết một con Ngân Nguyệt Hung lang." La Phong đứng bên cạnh thi thể của con Ngân Nguyệt Hung lang thở ra một hơi dài, cùng lúc bốn thanh Phi đao đang lượn lờ xung quanh La Phong cũng rơi vào túi phi đao trên ống quần của hắn, "Hừ, còn có hai thanh phi đao đâu?" Ánh mắt La Phong đảo xung quanh.

Ánh mắt nhìn chằm chằm vào hai cái hố sâu trên nền xi măng, bề mặt xi măng cũng vì vậy mà nứt toát ra. Dưới đáy bên trong hai hố sâu đúng là hai thanh lục cấp Phi đao!

Một màn này không khỏi làm La Phong lạnh buốt sống lưng.

Tốc độ của Ngân Nguyệt Hung lang cùng lực đánh của trảo đúng là không thể tin nổi.

"Đề phòng những tiểu đội khác phát hiện, trước tiên phải giải phẩu đầu Ngân Nguyệt hung lang giá trị cao ngất trời này." La Phong không suy nghĩ nhiều, liền cầm một thanh phi đao tới bên cạnh thi thể Ngân Nguyệt hung lang bắt đầu mổ xẻ ( DG: đại ka nào đi săn thú chắc cũng đều là bác sĩ đa tài). Hôm nay binh khí trên người mình là Huyết Ảnh đao cấp năm cũng có thể cùng Trung cấp Thú tướng chém giết.

Phi đao là loại lục cấp thì cũng có thể chiến đấu cùng Cao cấp Thú tướng.

Dọc theo miệng vết thương đã sớm rách ra trên bụng Ngân Nguyệt hung lang, La Phong dụng lực dùng phi đao rạch xuống.

"Hả?"

La Phong trừng mắt, lớp da lông đó khi trước vốn đã rách ra mà lúc này mình toàn lực dùng phi đao cắt cũng không được một phân nào. Đúng là không thể tưởng tượng nổi. Phải biết rằng thân thể quái thú lúc chưa có vết thương muốn xẻ ra thì độ khó rất lớn nhưng một khi đã có một miệng vết thương thì khó khăn đã giảm đi rất nhiều. Đáng tiếc... thân thể của cao cấp Thú tướng với lực lượng của La Phong bây giờ vẫn chưa thể cắt được.

"Xem ra muốn mổ xẻ quái thú cũng cần trình độ khá cao a." La Phong cười, liền dùng Tinh Thần Niệm lực khống chế một thanh phi đao.

Lực lượng của Tinh Thần Niệm lực so với lực lượng của cánh tay mình đúng là mạnh hơn rất nhiều.

"Xoẹt!" Dọc theo bề mặt vết thương, phi đao đang lơ lửng bỗng nhiên rạch mạnh, chỉ nghe một tiếng động vang lên, sau đó miệng vết thương liền nhanh chóng mở rộng ra.

"Ta dùng Tinh Thần Niệm lực khống chế phi đao để cắt mà lại tốn hao khí lực nhiều vậy ?" La Phong chấn động, trong lòng vừa động liền khống chế phi đao đang lượn lờ mạnh mẽ đâm vào một mảng da còn lành lăn trên lưng, trên lưng Ngân Nguyệt hung lang thoáng lõm xuống, nhưng bên ngoài một vết thương nhỏ cũng không thấy.

La Phong giật mình: "Đúng là biến thái mà!"

"Ta lần này đúng là 'chó ngáp phải ruồi' mà." La Phong nhịn không được sợ hãi than, "Tốc độ ngang ngửa vận tốc âm thanh, lực lượng lại cường đại, mà lớp da phòng ngự trân quý bên ngoài lại lợi hại như vậy. Nếu nó ở trạng thái cường thịnh muốn thắng nó tỉ lệ chỉ được hai ba thành!" Nếu gặp con Ngân Nguyệt Hung lang này đang ở trạng thái đỉnh phong, phi đao của La Phong chỉ có nhắm vào các vị trí yếu ớt như mắt, lỗ tai, hoặc lỗ mũi mới có thể tấn công được.

Lại còn Ngân Nguyệt Hung lang cực kỳ linh hoạt, nên khả năng thắng của La Phong vốn rất thấp, có thể nắm chắc hai ba phần đã là tốt lắm rồi.

"Phập!"

"Rẹt rẹt..."

La Phong nhanh nhẹn mổ xẻ, đầu tiên là lột bộ da có giá trị bên ngoài, sau đó là cắt lấy những lợi trảo cực kỳ rắn chắc của con Ngân Nguyệt hung lang, tất cả lợi trảo này đều là nguyên liệu để chế tạo hợp kim Khắc La cao cấp, giá cả cực cao. Còn có phần cứng rắn nhất trên thân thể Ngân Nguyệt Hung lang là sọ, răng nanh, cùng với đôi mắt có chút đặc thù.

Hễ là cái nào có giá cao La Phong đều cắt ra cất vào trong ba lô.

Phải biết những sản phẩm được phát minh hiện nay đều phải dựa vào rất nhiều nguyên liệu trên thân thể quái thú.

"Đã lấy sạch tất cả"

La Phong thở ra một hơi dài nhẹ nhõm, thân thể của con Ngân Nguyệt Hung lang bây giờ chỉ còn một đống máu thịt mà thôi, La Phong khống chế Phi đao quay trở lại trong túi phi đao trên ống quần. Trong lòng không khỏi cảm thán, lúc mình giết con Ngân Nguyệt hung lang này tiêu hao Tinh Thần Niệm lực cũng không nhiều. Nhưng đến khi giải phẫu thi thể tiêu hao Tinh Thần Niệm lực so với lúc đó còn nhiều hơn mười lần!

"Bất kể thể nào, cũng đã thu được lời to."

"Lần này, ta cũng sẽ kiếm được không ít tiền đây." La Phong mặt rạng rỡ, tiểu đội Hỏa Chuy phân phối tiền tài là dựa vào cống hiến của mọi người trong lúc chiến đấu mà quyết định. Cho dù thực lực của ngươi có mạnh cỡ nào nhưng nếu trong lúc truy sát một con yêu thú nào đó mà ngươi không trợ giúp một chút nào thì dĩ nhiên cũng sẽ không chia cho ngươi một phân tiền nào.

Mà truy giết con Ngân Nguyệt hung lang này đều do tự bản thân La Phong ra tay.

Cho nên La Phong tất nhiên sẽ được phân chia phần lớn tài sản.

"Nếu bị người khác phát hiện ta đứng bên cạnh thi thể con Ngân Nguyệt Hung lang này có thể sẽ có phiền toái lớn đây" La Phong cười, "Có thể làm con Ngân Nguyệt Hung lang này bị thương chỉ sợ sẽ là võ giả cấp Chiến tướng cao cấp, thậm chí có thể là võ giả cấp Chiến thần cũng không chừng. Rất có khả năng là võ giả cấp Chiến thần, ngay cả trên thi thể cũng có tín hiệu định vị, cũng may đã bị ta cắt rơi." La Phong cũng không muốn sẽ trở thành kẻ địch với gã võ giả có khả năng làm con Ngân Nguyệt hung lang kia bị trọng thương.

Cho nên... trốn nhanh là thượng sách.

Vèo.

La Phong nhanh chóng lặng lẽ rời đi, dưới màn đêm chỉ còn lại một đống máu thịt kia.

Trong đêm đen, dưới tình huống có số lượng lớn quái thú chiếm cứ khắp nơi trong thị trấn, thì tiểu đội Hổ Nha cũng đang cẩn trọng đi tới.

"Mẹ nó, con Liệp Sát Giả kia lại dám chạy loạn khắp nơi trong thị trấn này, mà nó lại là yêu thú cấp Thú tướng. Những yêu thú khác căn bản là không dám trêu chọc đến nó, có điều chúng ta lại phải cẩn thận tiến tới..." Một gã đầu trọc lực lưỡng đang sóng vai đi tới cùng Trương Trạch Hổ chửi rủa nói: "Sau khi chúng ta giết được con Liệp Sát Giả này, ta nhất định phải đem thịt của nó nướng ăn mới được. Không ăn được thịt của nó thì không giải được nỗi tức trong lòng đây."

Trương Trạch Hổ bên cạnh nhếch miệng cười: "Đừng nóng vội, trên thân con Liệp Sát giả kia có tín hiệu của chúng ta, cho dù nó có chạy tới đâu cũng không thoát được."

"Con Liệp Sát giả kia đang ở đâu?" Đội trưởng tiểu đội Hổ Nha ở phía trước trầm giọng hỏi.

"Đội trưởng, con Liệp Sát giả kia đang ở nơi cách chúng ta đại khái khoảng mười ba dặm, chỉ có điều hiện tại nó không còn di chuyển nữa chắc là đang ở tại chỗ đó dưỡng sức." Đông Tử - người sử dụng vũ khí nóng đang cầm thiết bị định vị cười nói.

Lập tức toàn tiểu đội Hổ Nha đều mừng rỡ.

"Không di chuyển?"

"Nghỉ ngơi ! Ha ha."

Bọn họ sợ nhất là cảnh Ngân Nguyệt Hung lang điên cuồng chạy trốn, Trương Trạch Hổ cười hắc hắc: "Có lẽ con Ngân Nguyệt Hung lang kia nghĩ rằng vị trí ẩn nấp của nó an toàn, nên dự định trốn ở đó để dưỡng thương. Nhưng nó nào biết được sự lợi hại của chúng ta."

"Đi! Cơ hội này không thể bỏ qua, chỉ có mười ba dặm mà thôi, rất nhanh sẽ tới." trong mắt đội trưởng tiểu đội Hổ Nha ánh lên quang mang hưng phấn, trầm giọng nói: "Mọi người tăng tốc độ lên, nói không chừng lần này chúng ta có thể giết được con Liệp Sát Giả này."

Tốc độ di chuyển của tiểu đội Hổ Nha lập tức tăng nhanh.

Mười ba dặm, đối với một tiểu đội Võ giả thì chẳng là gì, cho dù xung quanh đều có yêu thú bao vây, cũng chỉ cần nửa giờ là có thể đi đến.

Khoảng bốn mươi phút sau.

"Phía trước chính là nơi Ngân Nguyệt hung lang dưỡng thương, mọi người cẩn thận một chút." Đội trưởng tiểu đội Hổ Nha vung tay lên lập tức sáu đội viên của tiểu đội nhanh chóng phân thành hai nhóm theo hai hướng bao vây lại, chậm chậm vây quanh nơi phát ra tín hiệu của Ngân Nguyệt Hung lang. Trong cả hai phân đội mọi người đều không dám lên tiếng.

Ngân Nguyệt Hung lang vốn rất nhạy cảm.

Một bước, hai bước, ba bước...

Mọi người đều cẩn thận.

"Ra tay!" Đội trưởng của tiểu đội Hổ Nha vung tay ra tín hiệu cho tốp thứ hai cũng đồng thời hành động.

Vèo! Vèo! Vèo!

Hai phân đội từ hai hướng vọt vào hẻm nhỏ, cùng lúc một trước một sau đều cách vị trí phát ra tín hiệu của Ngân Nguyệt Hung lang khoảng một trăm thước.

Sáu đội viên đều đứng từ xa nhìn về phía ở giữa. Nơi đó theo đạo lý phải là chỗ của Ngân Nguyệt Hung lang mới đúng, nhưng bọn hắn cũng không thấy mục tiêu mà chỉ có ... mùi máu tanh nhàn nhạt.

"Hử?" Đội trưởng Hổ Nha biến sắc.

"Không tốt!"

Mọi người trong tiểu đội Hổ nha đều đồng loạt xông tới bên cạnh đống máu thịt. Ngay tại đó còn có một nhúm lông có gắn một điểm ngân quang.

"Mẹ nó." Trương Trạch Hổ nắm chặt bộ lông, tức giận nói: "Bị hớt tay trên!"

Có rất nhiều tiểu đội Võ giả tiểu đội lưu lại tín hiệu định vị trên thân thể yêu thú bị trọng thương. La Phong cũng hiểu điều này, hơn nữa con Ngân Nguyệt Hung lang này cũng đang bị thương, rất có thể đã bị gắn tín hiệu theo dõi. Cho nên hắn đã từng dùng Tinh Thần Niệm lực dò xét một lần thì phát hiện nhúm lông này có điểm đặt thù liền trực tiếp cắt bỏ.

"Láo xược!" Đội trưởng tiểu đội Hổ Nha sắc mặt hung tợn, nghiến răng nói.

"Truy đuổi lâu như vậy lại bị kẻ khác cưỡm mất!" Trung niên độc nhãn bên cạnh sắc mặt sa sầm tức giận nói.

"Đi." Đội trưởng tiểu đội Hổ Nha mắt lóe hàn quang, quát khẽ nói: "Dám cướp mồi trên miệng hổ, chiếm đồ của chúng ta, đúng là muốn chết! Tiểu đội Võ giả này vừa mới giải phẩu thi thể xong, có thể lo lắng đến an toàn chắc chắn sẽ chạy tới căn cứ tiếp tế! Cho nên ... Tất cả huynh đệ tiểu đội Hổ Nha, chúng ta lập tức chạy tới căn cứ tiếp tế với tốc độ nhanh nhất! Tranh thủ đuổi kịp bọn chúng tại giữa đường".

"Vâng, đội trưởng." Năm người lập tức tuân mệnh.

"Xuất phát." Đội trưởng tiểu đội Hổ Nha đang đằng đằng sát khí vung tay lên, đồng dạng những đội viên của tiểu đội đang ôm một bụng lửa giận đều nhanh chóng đi theo đội trưởng nhằm phía căn cứ tiếp tế tiến đến.


SachTruyen.Net

@by txiuqw4

Liên hệ

Email: [email protected]

Phone: 099xxxx