sachtruyen.net - logo
chính xáctác giả
TRANG CHỦLIÊN HỆ

Chương 37: Căn Cứ Kinh Đô

"Liên minh HR, võ quán Cực Hạn, võ quán Lôi Điện, đây chính là ba nhà công khai mua bán vật liệu quái thú ! Ta có thể yêu cầu bọn họ chuyển tiền vào tài khoản vô danh. Nhưng cũng không thể đề phòng là trong nội bộ của bọn họ có người đem tin tức ta có một khoản tiền lớn thông báo ra bên ngoài." La Phong nhăn mày "Xem ra chỉ có một cách là đem bán ngoài chợ đen mà thôi!"

Có sáng thì cũng có tối! Mua bán vật liệu quái thú cũng cạnh tranh nhau khốc liệt. Liên minh HR tập hợp toàn bộ liên minh phần đông các tập đoàn tài chính, gia tộc trên thế giới, tuy rằng ổn định, nhưng mà bên trong cũng tồn tại sự cạnh tranh. Một vài tập đoàn tài chính của đại gia tộc bao giờ cũng âm mưu chiếm cứ càng nhiều vị trí quan trọng trong liên minh HR, dĩ nhiên là càng có được nhiều chỗ tốt.

Cạnh tranh đã làm cho phát sinh cũng như tồn tại các loại phục vụ .

Một Võ giả muốn che giấu tung tích khi bán ra vật liệu quái thú? Tốt! Người khác không muốn mua vậy thì ta làm! Võ giả muốn chuyển tiền bạc vào tài khoản vô danh của nước ngoài? Tốt, hết thảy sẽ giúp ngươi như ý! Chỉ cần ngươi có bảo bối (chắc hàng lạ, hay hàng cao cấp đây), sẽ có rất nhiều quản lý nhóm chuyên môn đua tranh thu mua vật liệu quái thú đi làm!"Chậc chậc, thiệt nhiều tin tức đây " La Phong đăng nhập Diễn đàn Võ giả 'Cấp Chiến Tướng ', chính là chọn mục 'Bán vật liệu quái thú', chỉ có năm chữ, lập tức hàng loạt dữ liệu hiện ra (lão này mê Google roài).

Rất dễ dàng tìm được các nhà quản lý từ quảng cáo đem lại trong đó có ghi rõ cách thức liên hệ cùng với những lời hứa hẹn đảm bảo an toàn vân vân.

Nhìn vào hàng loạt các danh thiếp cũng có thể nhìn ra tính an toàn, danh dự của người đó.

"Ta muốn bán trứng rồng cùng với quần áo chiến đấu, bảo kiếm, ừm, tốt nhất là không bán ở căn cứ Giang Nam. Đến địa phương khác bán đi." La Phong mở đống danh thiếp ra nhìn "Ồ, không sai! Nhìn danh thiếp không hề thiếu người có tiếng tăm mà còn là Võ giả cấp Chiến Tướng nữa. A... còn có danh thiếp của chiến Thần nữa đây!"

Bên trong diễn đàn của Ngôi nhà cực hạn thì diễn đàn Võ giả được chia làm ba tầng: cấp Chiến sĩ, cấp Chiến tướng và cấp Chiến thần .

Cấp chiến sĩ thì cũng chỉ được xem, phát biểu ở diễn đàn Chiến sĩ.

Mà cấp Chiến tướng thì có quyền xem, phát biểu ở diễn đàn cấp Chiến tướng và cấp Chiến sĩ.

Cấp Chiến thần thì có thể xem, phát biểu ở cả ba cấp diễn đàn: Chiến sỹ, Chiến tướng và Chiến thần. Mỗi người mỗi danh phận không được xâm phạm.

"Tựa như là không ít người bán cho hắn mà danh dự lại rất cao, nơi giao dịch tại căn cứ Kinh đô à?" La Phong mỉm cười gật đầu "Vương Hầu? Cái tên của hắn rất khí phách"

Sáng sớm hôm sau, La Phong đến thành Dương Châu đi dạo một vài chỗ. Hắn mua một cái thẻ gọi trả trước và một cái điện thoại di động. Theo lý thuyết thì thẻ gọi trả trước đều phải có tên. Chẳng qua một người buôn bán nho nhỏ, cũng không cần phải chứng minh thân phận đều có thể mua được thẻ trả trước của điện thoại di động. Ở cái thế giới này chỉ cần có đủ thực lực hay điều kiện thì luôn có người sẳn sàng mạo hiểm phục vụ.

Sau khi mua được thẻ trả trước cùng với máy di động, La Phong đồng thời cũng mua thêm mắt kính, râu giả và một it phương tiện cải trang.

"Chào" La Phong đứng ở giữa phòng luyện võ trong nhà, dùng điện thoại di động mới mua gọi.

"Chào, hân hạnh, ta là Vương Hầu. Xin hỏi tiên sinh gọi có chuyện gì?" Vương Hầu nói giọng rất ôn hòa, hắn tại diễn đàn Võ Giả của Ngôi Nhà Cực Hạn lưu lại phương thức liên hệ là một dãy số nhưng những người gọi cũng là những Võ Giả lợi hại. Những Võ Giả bình thường thì làm gì có bảo bối để bán???

La Phong cười: "Ta chuẩn bị bán một vài thứ, không biết ngươi có nuốt nổi không".

"A, giá bao nhiêu?" Bên kia Vương Hầu giọng có một chút kinh ngạc.

"Hơn trăm ức!" La Phong nói.

Đầu điện thoại bên kia.

Vương Hầu vốn đang cùng một mỹ nữ dáng cao gầy làn da trắng nõn nói chuyện phiếm, vừa nghe nói xong giá tiền lập tức bật dậy ngừng nói chuyện với mỹ nữ, bước nhanh đến bên cửa sổ thấp giọng nói: "Không lo, chỉ cần ngươi dám bán ta dám mua! Nói như vậy ngươi cũng biết uy tín của ta, cũng tạo dựng nên từ nhiều lần giao dịch thành công. Về phương diện giá cả thì ngươi tuyệt đối yên tâm."

Hơn 100 ức a.....! Đây chính là một cái giá khủng khiếp mà chỉ có Chiến Thần mới có một cái giao dịch lớn như vậy.

"Hi vọng là khi đó ngươi chuyển tiền vào tài khoản vô danh của ngân hàng quốc tế Thụy sĩ, chắc là không có khó khăn chứ?" La Phong tiếp tục hỏi.

"Tuyệt đối không thành vấn đề, có rất nhiều Võ Giả hợp tác với ta cũng yêu cầu điều đó".

Vương Hầu nở nụ cười.

Ngân hàng quốc tế Thụy Sỹ tại thời kỳ trước Đại Niết bàn có danh tiếng rất lớn.

Một Ngân hàng hoặc một xí nghiệp tạo dựng thanh danh thì khó chứ hủy danh thì rất dễ. Một ngân hàng qua nhiều năm thành lập tạo được danh tiếng như vậy thì cũng đem lại nguồn lợi nhuận rất lớn.

"Không biết tiên sinh khi nào đến?" Vương hầu lập tức hỏi.

"Có lẽ trong vòng hai ngày, khi nào ta đến nội thành Kinh đô sẽ gọi điện cho ngươi". La Phong "Không biết họ của tiên sinh là gì?"

"Ta họ Ngụy." La Phong hồi đáp.

"A, Ngụy tiên sinh, ta sẽ ở đây chờ ngươi đến." Vương Hầu nói giọng hứng khỏi, La Phong mỉm cười tắt điện thoại. Từ trước đến giờ cũng chưa từng thử qua làm ăn ngầm. Nhưng mà bây giờ xem ra ... cũng đơn giản thôi. Với một chiếc điện thoại rồi liên hệ với người đã xác định.

"Trước tiên đăng ký một tài khoản ở Ngân hàng quốc tế Thụy sỹ " La Phong cầm di động mới mua trên tay truy cập vào mạng của Ngân hàng quốc tế Thụy Sỹ, cũng dễ dàng đăng ký một tài khoản vô danh. Mật mã cũng đơn giản nhưng cũng rất an toàn gồm hỗn hợp mười hai kí tự bằng số hay chữ kiểu tiếng Hán, tiếng Anh.

"Đã xong, bây giờ chỉ còn chờ đem hàng đi bán"

Đêm xuống, dưới ngọn đén tại lầu một phòng khách, La Phong cùng người nhà quây quần ăn cơm.

"Ba mẹ, con chuẩn bị ngày mai đi có việc" La Phong cười nói "Có lẽ ngày kia có thể trở về"

"A, đi đâu vậy?" La Quốc Hồng kinh ngạc nhìn con trai

La Hoa cười: "Chắc lại đi thăm bằng hữu là Võ giả"

"Hồng Quốc đừng hỏi nữa, không chừng là Tiểu Phong đi tìm bạn gái " (đi kua gái ... cái này hay phết) Mẹ Cung Tâm Lan cười cười chọc khiến La Phong không khỏi xấu hổ, Cung Tâm Lan nói tiếp: "Chẳng qua con trai, mẹ cũng nói thật ra là con cũng không còn ít tuổi. Sang năm đủ tuổi trưởng thành, tuổi mụ đó. Cũng nên nói chuyện yêu đương là vừa, tìm hiểu một hai năm rồi kết hôn cũng sẽ không muộn đâu."

Ngồi trên xe lăn bên cạnh, em trai La Hoa cười ầm lên:"Đúng rồi, anh trai, xem ra ta đi trước ha, cố lên anh trai....." (cũng đểu ... ï`).

"Cái thằng này..." La Phong lắc đầu cười: "La Hoa, em với bạn gái Tiểu Nam thế nào rồi?"

"Thế nào là sao, thì lúc trước ra sao bây giờ cũng thế" La Hoa vẻ mặt đắc chí cười.

Sáng sớm hôm sau, sau khi cùng mọi người ăn điểm tâm xong, La Phong vai mang ba lô to rời nhà đi, hắn cũng không đi xe của Cực Hạn Võ quán mà tự mình đi ra nhà ga.

Bên cạnh nhà ga còn có một nhà hàng bán thức ăn nhanh.

Kentucky là nhà hàng làm thức ăn nhanh có lượng khách hàng đông đảo, La Phong đi vào nhà hàng bán thức ăn nhanh tên gọi Chân Công Phu rồi đi vào một gian buồng riêng trong nhà vệ sinh khóa trái cửa lại rồi tiến hành cải trang khuôn mặt.

Đeo mắt kính, dán thêm hàng râu, màu da hơi sậm màu, đội mũ và đeo giày vào, hiện thời La Phong bề ngoài đã thay đổi thành một con người khác.

Trong nhà hàng thức ăn nhanh, bên trong ngồi mấy trăm người, người ra vào liên tục thì ai có thể chú ý tới La Phong. Sau khi hóa trang La Phong nhanh chóng rời nhà hàng bán thức ăn đến nhà ga lên tàu rời thành Dương Châu .

Hiện nay bảo vệ đoàn tàu tiêu hao rất nhiều tài nguyên. Giá vé cao cho nên người bình thường có rất ít khả năng rời phạm vi căn cứ. Còn Võ giả lại không cần ... Chỉ cần đưa ra thẻ Võ giả, căn bản không cần mua vé xe lửa có thể trực tiếp lên xe, muốn khi nào thì xuống xe thì xuống.

Đây chính là đặc quyền của Võ Giả.

Chạng vạng cùng ngày vào khoảng sáu giờ chiều.

"Kính chào quý khách, đoàn tàu đã đỗ tại bến trong nội thành Kinh đô, đề nghị quý hành khách kiểm tra hành lý trước khi xuống tàu." Âm thanh từ loa phát thanh trên tàu vang lên, La Phong vác ba lô ra cửa tàu.

"Căn cứ Kinh đô".

La Phong nhìn xung quanh "Cả nước Hoa Hạ nơi có diện tích lớn nhất, cư dân nhiều nhất cũng chính là thành phố trung tâm chính trị?"

"Chẳng qua nhìn thoáng thì nội thành cũng không khác gì so với Giang Nam, nhưng chính là nhiệt độ thấp hơn, lạnh hơn" La Phong cười, ra khỏi nhà ga kêu một chiếc taxi đến địa điểm 'Uy Nhĩ Vương Cung 'Giải trí thành, nơi có danh tiếng lớn nhất ở đây.

Cửa chính của khu giải trí, mỹ nữ nhiều loại quần áo màu sắc rực rỡ hướng vào. "Tiên sinh ..." nam nhân viên mặc âu phục mỉm cười nói.

"Cho ta một cái phòng, ở khu yên tĩnh. Hy vọng là không ai làm phiền." La Phong đem chứng minh Võ Giả đưa ra, quản lý lập tức cung kính: "Đã hiểu, mời theo ta" ( giấu đầu hở đuôi)

Uy Nhĩ Vương Cung, phòng thuê số 3.

"Tiên sinh -, phòng này cũng trang bị rượu các loại".

Quản lý cung kính nói: "Không biết tiên sinh có hay không nhu cầu sử dụng gì khác?"

"Không cần, không có ý kiến của ta, không ai được vào" La Phong nói.

"Đã hiểu, bên kia có thực đơn cùng với điện thoại, tiên sinh có yêu cầu gì thì gọi điện cho chúng tôi" Quản lý mỉm cười thối lui. La Phong đứng giữa phòng sử dụng Tinh Thần Niệm Lực quét khắp ngõ ngách của phòng không phát hiện được thiết bị ghi hình trộm. Căn phòng này được bố trí cực kì xa hoa, dưới đất được lót một lớp da quái thú rất dày.

La Phong nhìn lên màn hình trên vách tường đang hiện lên danh sách dịch vụ.

"Thật là cách hưởng thụ xa xỉ" La Phòng cười, bất giác Vương Hầu gọi điện đến.

"Nguỵ tiên sinh, chúc sức khỏe" Vương Hầu phấn khích nói.

"Vương Hầu, ta hiện tại đang ở trong khu 'Uy Nhĩ vương quốc' trong căn cứ Kinh đô, phòng khách số 3" La Phong hồi đáp.

"Được, ta đã biết, trong vòng một giờ là ta đến" Trong giọng Vương Hầu có một vẻ hứng chí, sau khi La Phong tắt điện thoại thì nằm ở ghế sô pha.

Hắn lấy gói trà để bên cạnh quầy rượu rồi pha một ấm trà.

"Ồ?" La Phong cảm giác được trong túi áo di động rung lên.

"Ai gọi nhỉ?" Trong túi áo, chiếc điện thoại vẫn dùng của La Phong vang lên,

không phải là cái điện thoại di động mới mua.

La Phong cầm lấy điện thoại, là số ở nhà gọi tới.

"A lô." La Phong tiếp nhận điện thoại.

"Tiểu Phong ơi, em con xảy ra chuyện rồi" Mẹ Cung Tâm Lan khóc nức nở nói.

La Phong cả người chấn động, đứng bật dậy.

Phụt! Chén trà rớt xuống, nước trà bắn tung trên bàn.


SachTruyen.Net

@by txiuqw4

Liên hệ

Email: [email protected]

Phone: 099xxxx